chương 102: Cô như thế nào lại dám ??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục phu nhân sắc mặt chuyển từ đen sang đỏ, cuối cùng lại biến thanh. Trừng mắt liếc Cố Nhất Nặc một cái "Cô cùng tôi lại đây"

"Mẹ, chúng ta đi trước thay một bộ khác" Lục Tử Duệ ôm Lục phu nhân, nhấn thang máy phương hướng đi lên.

Cố Nhất Nặc nhìn theo Lục phu nhân, do dự mà muốn hay không đi theo sau. Đang yên đang lành tự nhiên sườn sám như thế nào lại bị căng ra? Nhất định là do Đỗ Thiên Thiên làm!
"Đi thôi Cố Nhất Nặc cô còn đứng đó làm gì cô cô tôi gọi cô đó!" Đỗ Thiên Thiên đi lên trước theo sát Lục phu nhân và Lục Tử Duệ.

Trở lại phòng, Lục phu nhân không nói lời nào liền xoay lại tát Cố Nhất Nặc một cái" bốp"

"Mẹ" Lục Tử Duệ kêu lên nhìn Cố Nhất Nặc thấy cô không có phản ứng gì mặt vẫn bình tĩnh

" Cô mua cho tôi chính là loại quần áo gì đây? Hiện tại tôi trở nên mất mặt để những người đó cười vào mặt tôi ,cô vui sao? Có phải hay không cô cố ý,đc Cố Nhất Nặc tôi liền xem cô không có hảo tâm đi" Lục phu nhân nói xong, lại giơ tay chuẩn bị giáng xuống cho cô một cái tát nữa.

Lục Tử Duệ lập tức ngăn cản "mẹ bớt giận, bớt giận. Như thế nào mua quần áo lại bị nứt chỉ ?

"Con đi mà hỏi cô ta! Quần áo này là do cô ta mua! " Lục phu nhân chỉ vào Cố Nhất Nặc hận không thể đêm đi lột da rút xương.

"Ở đây có nhiều khách quý cô ta như vậy là làm mất mặt nhà họ Lục. Hiện tại, trong bữa tiệc này những người đó đang đem ta ra nhạo cười thành bộ dáng gì! "

Cố Nhất Nặc quả thật cô là khắc tinh, nếu là làm dâu vào Lục gia, cô cũng đừng mơ tưởng có ngày lành
"Chuyện như thế này là sao tiểu Nặc,có chuyện gì?" Cố Bắc Tùng không biết từ đâu đi ra bước lên trước. Nhìn Lục phu nhân bồi cười " Lục phu nhân, bà trước tiên đừng nóng, có phải hay không là hiểu lầm?"

Cố Nhất Nặc vừa thấy Cố Tùng Bắc, tâm bỗng nhiên trùng xuống, hắn như thế nào lại ở chỗ này?

"Hiểu lầm? Cố Tùng Bắc ông đi mà hỏi nữ nhi của mình xem nàng ta đã làm cái gì!" Lục phu nhân tức giận đến điên, ném một câu liền đi khỏi.

" Xảy ra chuyện gì? Tiểu Nặc? Cố Tùng Bắc nhìn Cố Nhất Nặc hỏi.Hắn vừa mới đem kế hoạch án cấp Lục tiên sinh xem, nhưng ngàn vạn hay tiểu Nặc lại chọc đến Lục phu nhân.

" Bộ sườn sám là tốt, nhất định là có người động tay động chân" Cố Nhất Nặc không biểu cảm nói.

Lục Tử Duệ gật đầu" Ai lại lớn mật ngư thế, lại dám động tay động chân vào mẹ"

" Từ lúc ta cầm bộ sườn sám đưa cho phu nhân, liền không còn tiếp xúc qua" Cố Nhất Nặc Nhẹ giọng giải thích.

Lục Bẩm Sâm lúc này, cũng biết không ít sự tình. Phu nhân hắn yêu nhất chính là mặt mũi, lần này ra thế đại xấu, Lục gia e là có một đoạn thời gian bão bùng.

"Lục tiên sinh, con hi vọng ngài có thể tra ra là ai làm, trả lại công đạo cho con" Cố Nhất Nặc ngẩn đầu, Lục Bẩm Sâm nhìn lại
" Được, con yên tâm nhất định ta sẽ tra ra rõ ràng"

"Cố Nhất Nặc, nếu là quần bị động tay động chân trước khi đưa tới thì sao? Đỗ Thiên Thiên đột nhiên vang lên" Cô chính là chỗ này vừa ăn cướp vừa la làng, người khác không biết gương mặt thật của cô nhưng tôi thì biết, cô đừng ở chỗ này mà diễn xuất"

" Phải không, là tôi diễn xuất hay là cô chột dạ sợ là có người điều tra ra được cái gì "
Ngày này ở kiếp trước chính là ngày mà tôi nhận hết nghẹn khuất, ở kiếp này tôi tuyệt đối sẽ không Nhẫn Khí Nuốt Sinh.

" Cô thật biết nghe nhìn lẫn lộn a " tôi mới không sợ! Ai có thể chứng minh là tôi làm? Lại có ai chứng minh không phải Cố Nhất Nặc làm đâu.

Hiện tại, chỉ cần cô tin tưởng Cố Nhất Nặc làm là được!

Lục phu nhân thay quần áo, lạnh mặt từ trong phòng đi ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cố Nhất Nặc. Nếu không phải cô ta thì hết thảy mọi chuyện đều không phát sinh, bà vốn dĩ không thích cô, quả thực tới rồi càng nhìn càng chán ghét

Đi đến bên so pha ngồi xuống, nhìn đến kia mở ra kế hoạch án, Lục phu nhân cầm lên nhìn, " bang" một tiếng quang trên bàn!

Một cái lòng dạ thú cha thì có thể dạy ra được cái nữ nhi gì.

"Đây là cái gì? Cố Tùng Bắc ông nghĩ nữ nhi của ông đáng giá như vậy sao? Leo lên lục gia, liền nghĩ chúng tôi là mấy tên ngốc sao, là cây rụng tiền của các người??" Lục phu nhân khắc nghiệt vang lên.

"Phu nhân, ta tưởng,..bà có chút hiểu lầm" Cố Tùng Bắc vội giải thích

" Hiểu lầm" Lục phu nhân đứng lên hung hăng ném một phần kế hoạch án vào mặt cô!

" Các ngươi đúng là một đôi cha con, giống như là một đôi khất cái! không,
Khất cái đều không bằng! Cố Nhất Nặc cô thật là cho rằng cô có thể vào Lục gia? Gả cho con trai tôi sao? Cô nằm mơ!

"Lục phu nhân " Cố Nhất Nặc gọi một tiếng, ngẩn đầu nhìn bà "Nếu người có thể làm làm chủ, giải trừ hôn ước, con liền vô cùng cảm kích. "

Lục phu nhân lập tức bị Cố Nhất Nặc chọc giận, còn ở trước mặt giả vờ thanh cao!

Cố Nhất Nặc, cố gia, bởi vì hôn sự này có nhiều lợi ích. Cô còn dám kêu gào!.

" Như vậy muốn tiền, không bằng đi bán..! Cô như vậy, bất quá cũng một ngàn đồng một đêm đi, 1tỷ! Cố Nhất Nặc cô liền tính là bị ngàn người kị, vạn người gối cũng không đáng giá này!"

" Minh Lan! Bà nói cái gì thế hả?" Lục Bẩm Sâm quát lớn một tiếng.

"Mẹ! Con biết mẹ tức giận, nhưng mà những lời này...." Lục Tử Duệ nhìn Cố Nhất Nặc " Chị dâu, chị đừng để trong lòng, mẹ là nhất thời tức giận!"

Cố Nhất Nặc hít một hơi thật sâu nàng không cảm thấy gì lạ ngược lại cô còn cảm thấy nhẹ nhàng.

"Lục tiên sinh, Lục phu nhân, lần này đến một chuyện làm cho mọi người bối rối, kì thật! con không nghĩ gã cho Lục Dĩ Thừa, gã vào Lục gia, như vậy bất bình đẵng hôn nhân, con cũng không hạnh phúc, hy vọng mọi người có thể cẩn trọng suy xét, hủy bỏ hôn sự này, con thật lòng cảm ơn." Cố Nhất Nặc thành khẩn nhìn hai người nói.

" Tiểu Nặc, con đang nói cái gì a, mâu xin lỗi Lục phu nhân và Lục tiên sinh mau!" Cố Tùng Bắc luống cuống, những lời này có thể tùy tiện nói ra sao!

Đỗ Thiên Thiên ở một bên cười lạnh " Cố Nhất Nặc cô có bao nhiêu thủ đoạn anh Dĩ Thừa bị cô mê hoặc đến đầu ốc choáng váng, cô còn không phải ỷ vào cái này, dám nói chuyện kiêu ngạo vs cô cô như thế sao "

Cố Nhất Nặc không trả lời, tiến lên, quăng cho Đỗ Thiên Thiên một cái tát

Đỗ Thiên Thiên bụm mặt, không tin được "Cô dám đánh tôi?!"

Cố Nhất Nặc nâng tay lên, lại là một cái tát " không sai, vừa mới kia một cái tát, bởi vì thượng một lần sự tình này một cái tát, còn lại là vì hôm nay."

"Cố Nhất Nặc " Đỗ Thiên Thiên nổi giận, đang chuẩn bị đánh trả. Lục Tử Duệ đứng chắn trước mặt cô " chị họ à, chị như thế là không có tu dưỡng, có gì từ từ nói chuyện.

"Lục tiên sinh, Lục thái thái, con hy vọng mau chóng được hồi đáp, cáo từ" Cố Nhất Nặc nói xong, liền quay người rời đi.
Mong các bạn ủng hộ 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro