chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm Đức Thiên thứ mười bốn , hoàng đế bằng hà , tân đế đẳng cơ đổi niên hiệu thành Thuận Thiên.
Đế vương trẻ tuổi với gương mặt trang nghiêm, bước đến nơi cao nhất trong điện , ngồi xuống ngai vàng, tay áo rộng phất sang hai bên ngai vàng, tọa ở phía Bắc ngoảnh về hướng Nam, tiếp nhận thiên hạ cúi đầu, ngàn vạn uy nghi, kinh sợ tứ phương.

Bách quan lại đồng loạt hô lớn, “ Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” quan văn võ tướng, hoàng thân huân quý, tung hô vạn tuế ba lần, thanh thế to lớn, vang vọng phía chân trời.

Ba năm sau.

Đại hoàng tử Vũ Văn Hiên lập đại công chiến thắng quân Thục trở về lập được đại công. Hoàng thượng mơ yến tiệc ba ngày mừng hoàng tử chiến thắng trở về . Trong lúc yến tiệc đang diễn ra bỗng một đám cao thủ mặc đồ đen muốn hành thích hoàng thượng . Trong lúc hỗn loạn Vũ Văn Hiên đã chỉ huy quân đội tấn công vào thành hộ giá không ngờ chính mình bị bắt vì tội danh mưu phản.

Trong chốn thiên lao âm u ẩm ướt truyền đến một chuỗi tiếng xiềng xích trầm nặng, sau đó một cửa phòng giam mở ra.
Ân công công người luôn đi bên cạnh hoàng thượng .
“Thần hôm nay là phụng mệnh phụ hoàng mà đến.”

Người trong lao chậm rãi giương mắt. “Chuyện gì?”

“Binh phù.”

Người trong lao liền khép mắt lại, bên môi ẩn ẩn hiện ra một mạt tươi cười tự giễu.

“Chỉ cần người giao ra binh phù, hoàng thượng sẽ xử nhẹ cho.”

Người trong lao đứng lên, đi ra khỏi bóng đêm, khuôn mặt dần hiện rõ dưới ánh đuốc.
Đôi mày kiếm đang nhíu lại, con ngươi sâu thẳm khôn lường, sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng nhếch lên , ngũ quan nghiêm nghị tuấn lãng, mặc dù trên người y phục rách rưới cũng không che giấu được khí chất hiên ngang.
Người trong lao chính là đại hoàng tử được dân chúng kính yêu nhất cũng là đại tướng quân - Vũ Văn Hiên.

Nửa tháng trước hắn từ biên cảnh chinh chiến chiến thắng trở về, thống lĩnh quân đội nhập kinh diện thánh, dân chúng Bách Việt quốc tranh nhau đến xem phong thái dũng mãnh phi thường của hắn, ai có thể đoán được giờ đây hắn lại trở thành tù nhân trong thiên lao hoàng cung!

Thậm chí bản thân hắn cũng không dự liệu được điều này.

“Ta muốn gặp phụ hoàng.”

“Thần khuyên người nên giao binh phù ra trước rồi nói!” Ân công công nói .

Vũ Văn Hiên nói. “Ta gặp phụ hoàng, binh phù tự nhiên sẽ hai tay dâng trả.”

“Văn Hiên nguyện lấy cái chết chuộc tội, nhưng chỉ thỉnh cầu trước khi chết có thể gặp được phụ hoàng một lần.” Vũ Văn Hiên  nhìn về phía Ân công công dùng tư thái khẩn thiết trước nay chưa từng có mà nói.
“Vậy được rồi, thần sẽ thử xem "
Vũ Văn Hiên nhìn ngục tốt mang theo cây đuốc dần đi xa, thẳng đến lúc nhà tù không còn chút ánh sáng, trở lại là hắc ám.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro