Quang Lê_ những ca khúc hay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời chú giải:
- * : lời của ca sỹ Quang (nếu song ca)
- # : lời của ca sỹ nữ còn lại (nếu song ca)
- (*) : lời của cả hai ca sỹ

$1_ Tình Em Xứ Quảng
Anh về nơi xứ Quảng, thăm người em phố Hội, sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi. Đường Chùa Cầu mưa buồn giăng ngập lối, rừng thông xanh mưa thắm ướt bờ môi.
Thương nhớ nhiều người em yêu xứ Quảng, làn môi hồng suôi tóc xõa ngang vai. Bờ mi cong nhấp nhô thuyền Cửa Đại, sóng dạt dào vang vọng tiếng thông reo.
Bao kỷ niệm ngày mình bên nhau, ước mơ chung đôi nhịp cầu, nào ngờ đâu tuổi thơ ép vào trang giấy, cuộc đời mộng mơ nhớ thương mùa phượng nở, ngăn chia đôi bờ anh đứng chờ ngẩn ngơ.
Da em trắng mịn màng hơn cát biển, mắt em xanh như dòng nước Hàn Giang. Tình ta đẹp như vầng trăng soi sáng, tên chúng mình lưu niệm Ngũ Hành Sơn.

$2_ Đừng Nhắc Chuyện Lòng
Tôi còn trông ngóng làm chi nữa, đò đã đưa ngang từ thuở nào, thì thôi người cứ yên tâm nhé, tôi chẳng bao giờ dám nói đâu
Mấy năm cách biệt mình gặp lại nhau, cúi mặt ngỡ ngàng đường ai nấy đi, giờ em ván đã đóng thuyền, cuộc đời con gái qua rồi, từ ngày bước lên thuyền hoa.
Kỷ niệm hãy để ngũ yên trong tim nhắc lại chỉ làm mình thêm xót xa, dù anh không muốn dối lòng dù không khơi đống tro tàn, hỏi lòng mấy ai không buồn.
Bao nhiêu ân tình thưở nào, cầm bằng như nước cuốn dưới chân cầu, xin em hiểu cho đời anh cành hoa trong gió dập vùi tháng năm.
Duyên tình chúng mình trời đã ngăn cách, thôi đành ngoảnh mặt từ đây hỡi em, đừng gieo thêm nỗi than sầu trời cao sao quá cơ cầu, tình đầu đã xin chôn vùi.

$3_Tiếng Chày Đêm
Đêm năm xưa trăng chiếu rọi đầu thôn, trăng mấy mùa chưa tròn, có người vợ hiền, ngồi ôm con mà đôi mắt trông mỏi mòn.
Bao xuân qua năm tháng chừng phôi pha, con lớn từ bao giờ mà chưa hề gặp mặt người cha còn tay súng giữ quê nhà.
Đêm hôm nao nghe tiếng gà làng xa thấp thoáng bà mẹ già chờ trông con, tóc đã bạc phơ phơ, mắt đã nhoà bơ vơ, lưng đã còng hơn xưa, rau cháo đời đơn sơ.
Bao nhiêu năm sương trĩu nặng đôi vai, lam lũ cả một đời, giờ trong tay đứa cháu nhỏ thơ ngây mơ bóng người con trai,rồi cất tiếng ớ.....ru hời!!!
(Nín đi con! Ngũ đi con, quê hương mình đói nghèo, dân ta cực trăm chìu người còn đi hỡi người còn đi
Nín đi con, ngũ đi con, mai kia trời mưa tạnh, suôn sẻ về đất mình, đời nở hoa suốt trọn đời ta!!!)
Đêm hôm nay trăng sáng ngập làng thôn, trông lũ trẻ nô đùa có người vợ hiền nhìn vầng trăng rồi âu yếm mắt trông chờ.
Trăng chênh chếch hai mái đầu nghiêng nghiêng, xây đắp mộng yên lành vui đời hòa bình bỏ công mòn con mắt ướt duyên lành.
Đêm hôm nay sao sáng gà tàn canh nghe tiếng người rộn ràng gọi tên nhau, chân bước rộn nhanh nhanh sương sớm còn long lanh, hoa hé cười xinh xinh, chim hot chào thanh thanh.
Tre rung rinh vươn nắng đẹp bình minh che bóng người mẹ già lòng rưng rưng, nghe sống lại năm xưa trong tiếng hò xa xa, mà nước mắt thấm chan hoà
Hò ơi! Đất ruộng lại về ta, miền nam nắng ngập xanh rờn ngọn mạ( hát luyến thành " má"), rồi đây ta lại cấy cày, có sức người ruộng ta lại tốt tươi.
Ruộng xanh xanh cả tình thương, ruộng ta không còn hoen màu máu, từ nay lúa về với người, vang tiếng cười đời ta lại sáng tươi...!!!

$4_ Tiễn Bạn Lên Đường
Tôi và anh đôi bạn thân rất thân, tình thân ái thắm thiết khắn khít bền lâu, cùng nhau san chia buồn vui ta mến nhau như sông biển dài, dìu nhau qua bao gian lao khong ngại khó khăn.
Nay biệt ly tôi tìm anh trên bước đi, lòng quyến luyến muốn nói nhưng chẳng thành câu, trầm tư nghe chuông vọng xa như báo tin chia tay não nề, biệt ly đêm nay sân ga sương mờ trăng buồn.
Hành trang trên vai quay gót đi không mang những gì, lợi danh vinh quang bấy lâu , và tôi không sao ngăn nổi đau nuốt lệ vào tim, gượng cười vẫy chào lần cuối.
Còi tàu se đêm lạnh giá đưa người đi khắp chân trời, đường tìm tương lai còn xa biết đâu bến chờ. Tôi nguyện cầu anh phúc may an lành vượt bao gió sương. Trên đường muôn phương anh đi về đâu.
Tàu đã khuất xa rồi đấy lưu lại tôi những kỷ niệm, người bạn thân thương giờ đây đã xa cuối trời, khuya về sân ga vắng tanh nỗi buồn thương nhớ đến anh, mong ngày nào đó ta gặp nhau.

$5_ Lời Tình Viết Vội
Bao năm xuôi ngược khắp miền hành quân ngày đêm, gian lao nhưng lòng vẫn nặng tình yêu núi sông, cho nên nhiều khi biết người yêu nhớ trang thư vài câu làm tin thế thôi, nàng hay trách hờn người tình biên ải bảo rằng vì ai nở đành lạt phai.
Em ơi cho dù súng thù giờ đây lẽ loi nhưng anh vẫn còn trách nhiệm vì dân dấn thân, nên thư của anh vẫn là thư lính trong đêm rừng sâu đèn sao sáng soi vài câu viết vội vài vòng chân thành, mong người em gái thấu hiểu lòng anh.
Khi non nước còn giặc thù em chấp nhận lời nguyền đời trai dâng núi sông, bao yêu ái chuyện của lòng em nén đợi trùng phùng trên vùng quê hương, cho nếu yêu thương còn dang dở và còn những ngày cách chia, em la Tô Thị ngày đêm trông chồng xa ngoài chân mây, cầu mong cho người sử quý lưu danh.
Em anh yên lòng an phận người thương chờ mong, mai kia thanh bình trở lại đời vui ấm thêm, anh xin vì em đáp lời sông núi, nâng niu hồn em bằng trăng đắm say, cỏ hoa chất đầy thuyền về bến mộng, trên vùng yêu thương kết nụ tầm xuân.

$6_ Xuân Này Con Không Về
Con biết xuân này mẹ chờ tin con, khi thấy mai đào nở vàng bên nương, năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về nay én bay đầy trước ngỏ, mà tin con vẫn xa ngàn xa.
Ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui, nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi, bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng trông bánh trưng chờ trời sáng, đỏ hây hây những đôi má đào.
Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm, maí tranh ngheo không người sửa sang, khu vườn thiếu hoa vàng mùa xuân. Đàn trẻ thơ chờ mong anh trai sẽ đem về cho tà áo mới, ba ngày xuân đi khoe xóm giềng.
Con biết không về mẹ chờ em trông nhưng nếu con về bạn bè thương mong, bao lứa trai cùng chào xuân chiến trường, không lẽ riêng mình êm ấm, mẹ ơi! Con xuân này vắng nhà.

$7_ Hương Tóc Mạ Non
(Quang & Phương)
* Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá, tiếng ngọt ngào nào đông đưa nhớ xa xưa
# Trời trưa bóng dừa hẹn hò nhau tình quê hai đứa
* Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm
# Nhắc lại thấy thương sao thật buồn.
* Lâu nay muốn qua thăm em nhưng ngại gì cầu tre lắc lẽo , tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau
# Bạc thêm mái đầu còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu
* Đường về hai thôn cách xa thoáng cơn gió chiều
# Nhớ mùi tóc em hương đậm đà
* Lòng chợt buồn mênh mông, dáng xưa tan theo giấc mộng
# Chắc người đã bước qua sông đang mùa lúa trổ đồng đồng , làm sao em quên những ngày khi mới quên tên, bên góc đa ven đường hai đứa ngồi tỏ tình yêu đương.
* Anh thương tóc em bay bay trong chiều chiều gợi bao nổi nhớ, nhớ từng nụ cười ngây thơ thắm duyên mơ
# Chiều nghiêng nắng đổ, về quê em phù xa bát ngát, tình mình dù ngăn cách sông chứ đâu cách lòng
* Mỗi lần nhớ anh sao nghẹn lòng.

$8_ Mưa Nữa Đêm
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi, gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang, anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ gói trọn trong tủi nhớ.
Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay, có phải vì tâm tư giấu kín trong thư còn đấy, nên những khi mưa nữa đêm làm sao xuyến giấc ngủ chưa đến tìm.
Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua áo ai, canh dài nghe bùi ngùi.
Mưa lên phố nhỏ có một người vừa ra đi đêm nay để bao nhiêu luyến thương lại lòng ta.
Khi trót gửi những hình ảnh cu của tim vào lòng đêm, những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên.
Tôi thiếp đi trong niềm vui và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng.

$9_ Hoa Tím Người Xưa
Rồi chiều nay lá thu rơi đầy có người nhìn buồn lây, gom nhớ thương sưởi tình cô liêu ấm thêm lòng ít nhiều,tâm tư bâng khuâng ngày đôi ta đến đây cũng vườn xưa chốn này nhặt hoa tím rụng cài lên áo, có ai đâu ngờ hoa tím cả người thương.
Hương xưa ơi tìm đâu thấy kỷ niệm bởi một màu hoa tím, còn lại đây những khung trời chơ vơ tháng năm lòng ngóng chờ.
Rồi từ đó những đêm buồn mang tới, thương nhớ khôn nguôi người xưa xa cách rồi ân tình suốt đời giấu trong lòng riêng nức nở mà thôi.
Nhìn màu hoa ngỡ như em về lúc mình vừa gặp nhau, xuân vẫn qua đếm thời gian trôi biết ai về chốn nào đâu đây dư hương gửi tâm tư luyến thương ngước nhìn hoa tím rụng, tình sao hững hờ người xưa hỡi thấu cho nỗi lòng hoa tím còn người không.

$10_ Hai Chuyến Tàu Đêm
Lòng buồn dạt dào nhớ hôm nào xuôi miền Trung chuyến xe đêm anh gặp em môi em đang xuân nhưng mắt buồn ngấn lệ trần. Chuyện đời sầu đắng vấng vương đôi má dịu hiền, áo em màu tím.
Đậm đà vì là buổi ban đầu ta gần nhau nói nhau nghe câu chuyện cũ, tâm tư cho vơi bao nỗi buồn bước vào đời, giờ gặp lại nét thắm môi em tiếng hẹn hò, tìm lại ngày mơ.
Khi chân đến quê em nắng ban mai hôn nhẹ lên khóm hoa tươi thoáng thấy em cười vì mùa thương vừa chắp nối vẫn biết phút bên nhau sẽ khơi buồn một ngày về.
Và cùng một tàu ấy anh về nhưng tìm đâu tiếng đêm qua cho lòng ấm đêm nay cô đơn nghe gió lạnh rót vào hồn, tàu về đường cũ tiếng hai đêm vẫn còn chờ gặp lại người xưa.

$11_ Xin Thời Gian Qua Mau
Buồn nào hơn đêm nay buồn nào hơn đêm nay khi ngoài kia bão tố đầy trời, từng cánh lá cuốn gió rơi vào lòng đêm thâu thương thầm mối tình ngâu, ngày về ôi xa quá cánh nhạn còn miệt mài trong nắng hồng mê say, lạc bầy chim chíu chít hai phương trời ly biệt đêm chờ và đêm mong.
Ta đã quen quen từng hơi thở quen tiếng cười và sóng mắt đưa tin tám mùa đông cây rừng khô trụi lá chưa bao giờ một phút sống xa nhau.
Thương những khi trăng tà soi xóm vắng, đưa nhau về anh viết thành bài ca. Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa.
Buồn nào hơn đêm nay buồn nào hơn đêm nay khi tình xuân đã úa bụi đời nhiều lúc biết trách móc hay giận hờn vu vơ chỉ làm phí ngày thơ, dù rằng sau mưa bão gió hiền lại về vẫn thấy lòng hoang vu, cuộc đời là hư vô bôn ba chi xứ người khi mình còn đôi tay.

$12_ Xin Em Đừng Khóc Vu Quy
Đừng nhìn nhau chi mà hoen lệ bờ mi, tình dù chưa phai không tránh được tử ly ai biết đời mai sau bao giờ ai biết đâu ngờ tình hai chúng ta lệ nào phôi pha.
Xót xa từng kỷ niệm đầy vơi, lòng mình muối sát sao không mặn người ơi, trăng nước còn đây em đâu rồi, ngăn cách phương trời, hận tình không tan trọn đời riêng mang.
Xe xe hoa đưa em về ngỡ ngàng là đoàn xe tan tiễn hồn anh sang, ngục tối đau thương đồng hành đêm trường điệp khúc yêu đương chỉ còn cung buồn não nề.
Đớn đau hai tiếng lòng người ơi trời đày hai đứa ôm cách biệt hai nơi, lau mắt rồi thôi xin gian cười làm vui lòng người đành chờ kiếp sau hẹn lại yêu nhau.

$13_ Căn Nhà Màu Tím
(Quang & Mai Thiên Vân)
* Chiều nhìn ra đầu ngỏ, dâng dâng niềm thương nhớ dáng xinh xinh một người, được nghỉ năm ngày phép mất hai hôm làm quen em mới cho mình biết tên, cuộc đời chinh chiến quanh năm với bưng biền thì gót liễu mong manh làm sao bước song hành
# Em chỉ e ngại gió lay nụ tầm xuân vừa hé. Chiều nào khi về đến ngang căn nhà màu tím biết anh đang trọm nhìn, vào mộng chưa tỏ lối bến mơ đang chờ nơi chưa thấy ai vừa ý thôi.
* Đời người con gái mưa sa giữa lưng trời hạt xuống giếng ngậm ngùi hạt rơi luống hoa cà
# Ai chẳng mơ gặp bến trong khỏi hờn duyên má hồng.
* Đời anh đây đó mười phương gặp em anh đã thương càng thương
# Thương đôi môi đầy nhựa sống thương tia mắt dàu dạt sống, tuổi ngọc xuân son nét ngà cuốn trăng tròn.
* Tình anh cao vút Trường Sơn, gặp em anh ước mong gì hơn
# Cho anh bông hồng còn thắm cho anh trái ngọt vườn cấm
* Còn gì cho nữa tiếng ru trẻ thơ
# Nẻo đời muôn vạn lối yêu nhau vì lời nói mến nhau qua nụ cười. Dặn dò thêm lần cuối sách đem cho bầy em lưu bút ghi vài đứa quen
* Ngày lành hăm sáu hai mươi chiếc xe mầu chở đám cưới cô dâu cài hoa trắng cầu
(*) Ta nhìn nhau tia mắt trao một nụ hôn ban đầu.

$14_ Nhớ Nhau Hoài
Em ở nơi nào có còn mùa xuân không em rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm, nắng ở trên đầu nắng trong lòng phố gió ở trên non gió cuốn mây về.
Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn mà nghe nức nở trong hồn, và thương đôi mắt nhỏ em buồn vì mình thương nhau vì mình yêu nhau nên mới giận hờn, vì mình xa nhau nên nhớ nhớ nhau hoài.
Em ở nơi nào, có còn mùa xuân không em rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm mai lở không về chắc em buồn biết mấy dáng nhỏ xuân xưa cũng nhớ nhớ đêm ngày.

$15_ Đôi Mắt Người Xưa.
Chuyện tình của tôi tan vỡ từ lâu rồi tưởng không bao giờ còn nhớ, nhưng bỗng một hôm trên đường ra phố thị tôi gặp người yêu ngày nào, đôi mắt ưu tư thật buồn nàng nhìn tôi rồi quay mặt bước đi như không hề quen biết, cũng đôi mắt này năm xưa lạc vào hồn tôi trong những đêm không ngủ trông đèn nhìn khói thuốc bay.
Em dĩ vãng đôi mình được dệt thành bao kỷ niệm từ khi mới quen nhau, ôi đôi mắt người xưa bao lần khóc ướt vai tôi trong những đêm giận hờn. Rồi ngày tháng êm trôi cuộc đời chia hai lối bỗng một hôm có thiệp hồng báo tin vui, tin em lấy chồng khi về bên ấy em có nhớ người xưa không.
Người tình của tôi xa cách từ bao ngày tưởng không bao giờ gặp nữa, cơn gió chiều nay vô tình mang nỗi buồn cho kỷ niệm thêm nghẹn ngào
Thôi trách nhau chi chuyện tình dù dở dang đã tan thành khói sương xin đi vào dĩ vãng. Đôi mắt người xưa xin đừng buồn vì tôi cho trái tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lở làng.

$15_ Phải Lòng Con Gái Bến Tre
# Bậu sang phà Rạch Miễu, qua lẻo đẽo theo sau, đội bóng trăng trên đầu màu tưởng như áo cô dâu.
* Áo bậu đỏ cánh kiến da bậu vàng phù sa mắt ngời xanh nước biển tim bậu hồng lòng qua
# Bậu sang phà Rạch Miễu ngoe nguẩy xuống Bến Tre về Cái Mơn, Lương Hòa hay là về Sơn Đốc, Ba Tri
* Guốc bậu rụng tiếng lá thoang thoảng mùi làm duyên
# Thoáng mùi hương quá đổi mùi tình Lục Vân Tiên
* Đội ánh trăng lên đầu cầu soi bước em về
# Lòng qua như con nước, lênh đênh vào trong mong nhớ
* Vịnh Bến Tre tim bồi hồi lòng muốn theo người ơi. Bậu sang phà Rạch Miễu, vô chợ Giữa nhởn nhơ
# Về Trúc Giang đang chờ hay về Cù Lao Ống trăng mơ, tức bàn chân quấn quýt quanh quẩn vùng thủy chung bóng dừa vươn áo mỏng, in đậm chùm yêu thương.
* Bậu sang phà Rạch Miễu, thăm trường cũ Nam Xương
(*) Lư lắc lư xe thổ mộ chèn ơi quá dễ thương
* Tức mình theo bén gót năn nỉ hoài hỏng nghe, ước gì trong trắc trở gặp nụ cười Bến Tre. Bến Tre! Ơi Bến Tre có nhớ gã thương hồ
# Khua dầm trong nắng đục lận đận sầu bản thân. Bến Tre! Ơi Bến Tre
(*) Bến Tre ơi Bến Tre.

Rất cảm ơn các bạn đã theo dõi nếu muốn xem phần 2 thì hãy liên hệ mình nhé!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro