Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô gái kia nghe xong rất không phục, bèn khóc lóc làm nũng với máy quay: "Vậy vì sao anh không về với tôi? Tôi cũng bám lấy anh suốt mà? Tôi bám lấy anh những một năm ròng! Cô ta chỉ có một tháng! Kết quả là anh ở đây nói với tôi rằng anh chỉ là nhất thời nổi hứng chơi đùa? Anh như thế có công bằng với tôi không?"

Hạ Chi Quang bị cô ả nói đến không biết nói lại thế nào, một lúc sau mới trả lời: "Cô ấy rất đáng yêu."

Thế nên sau đó hắn nghiêm túc rồi.

"Ý anh là tôi không đáng yêu sao?" Cô gái lại tỏ vẻ ấm ức.

"Không, cô cũng đáng yêu." Hạ Chi Quang hết cách với cô ả, cũng không thể nói cô ta xấu ngay trước mặt mấy chục nghìn người được đúng không? Huống hồ cô gái này quả thực ngoại hình không tệ.

Nghe Hạ Chi Quang nói cô ả cũng đáng yêu, tâm trạng cô ả đã khá hơn một chút, sau đó lại lớn mật hỏi hắn: "Vậy thì cô ta đáng yêu hơn hay tôi đáng yêu hơn?"

Hạ Chi Quang thành thật trả lời: "Tôi vẫn chưa gặp cô ấy."

"Vậy anh cảm thấy cô ta sẽ đáng yêu hơn tôi sao?"

Hạ Chi Quang nghĩ đến Hàn Tiệp Yên làm mọi cách để không gửi ảnh cho hắn, thế là im lặng.

"Trả lời tôi đi chứ!"

Hạ Chi Quang khẽ thở dài một tiếng: "Mặt không phải là tất cả."

"Anh nói tính cách tôi không bằng cô ta?"

"Không phải..."

Lúc này khán giả càng lúc càng đông, cô gái suy nghĩ một hồi, có lẽ cảm thấy cứ truy hỏi thế này cũng vô vị, bèn vứt ra một câu: "Sinh tử, nếu trong lòng anh có tôi, nếu anh chỉ là nhất thời nổi hứng chơi đùa với cô gái kia, tôi chỉ muốn hỏi anh, nếu như cho anh một cơ hội chọn lại, anh có chọn tôi không?"

"..." Hạ Chi Quang lại im lặng, comment lại một loạt "yêu nhau đi", còn hắn thì nhìn cô gái đang khóc thút thít trong màn hình, mãi vẫn không trả lời được.

Cô gái kia có vẻ cảm nhận được chút hi vọng từ sự im lặng của hắn, bèn nhìn màn hình, tình cảm nồng nàn mà nói: "Sinh tử, anh biết vì sao tôi lại lấy ID là Tử Hà không? Vì tôi vẫn đang tìm tình yêu của tôi, còn anh... chính là 'Chí Tôn Bảo' của tôi."

Lời này vừa ra, khán giả lập tức bùng nổ, tiếng hô "yêu nhau đi" càng lúc càng to, Hạ Chi Quang cũng hơi đổi sắc mặt.

"Lớp trưởng." Cậu béo nói, đưa ra cách nhìn của mình: "Thực ra cô gái này thực sự rất được, tốt hơn "Hàn Tiệp Yên" nhiều, thật đấy, đánh nhau với mày cả năm rồi, lại còn tỏ tình với mày trước mặt bao nhiêu người như thế, rất can đảm, rất đáng khen, chi bằng... mày chia tay với "Hàn Tiệp Yên" kia đi?"

Cậu béo còn chưa nói xong đã bị Lê Đông Nguyên ngắt lời: "Mày nói gì vậy? Họ vừa mới kết hôn tối nay xong, giờ mày đã bảo chia tay rồi? Mày nói xem còn cô gái kia thì làm thế nào?"

"Hàn Tiệp Yên kia bản thân tao không thích lắm." Cậu béo thực ra trong đáy lòng vẫn còn một tia mâu thuẫn, nhân cơ hội lúc này nói ra luôn: "Nói năng quá điệu, nghe mà phát bực, hơn nữa còn tiếp cận lớp trưởng có mục đích, cứ cho là cô ta thực sự là yêu thầm lớp trưởng nên dùng cách này để tiếp cận đi, tao vẫn cảm thấy Diệt Tuyệt tốt hơn cô ta, ít nhất thì chúng ta quen Diệt Tuyệt cả năm rồi, biết gốc biết rễ rồi, với cả nói năng cũng thẳng thắn hơn Hàn Tiệp Yên kia nhiều, có trang bị có thao tác, giờ đến ngoại hình cũng có, hai đứa mày nghĩ kỹ lại xem, có điểm nào không tốt hơn Hàn Tiệp Yên kia?"

"Được rồi, đừng nói mấy cái này nữa, tình cảm quan trọng nhất vẫn là cảm giác lúc ở chung." Lê Đông Nguyên tuy nói vậy nhưng ít nhiều cũng tán thành lời cậu béo, bèn nghĩ nghĩ rồi nhìn sang Hạ Chi Quang: "Lớp trưởng, cậu tự coi xem sao đi, thực ra... giờ đổi ý vẫn còn kịp, dù gì thì có những người để lỡ mất thì rất đáng tiếc, nhưng tôi không có ý bảo cậu chia tay, chỉ hi vọng cậu sau này có thể thoải mái, cho dù là chọn ai, đều không để sau này phải hối hận."

"Tôi..." Hạ Chi Quang hơi cau mày, tuy không trả lời nhưng ba người trong ký túc đều nhận ra hắn đang do dự.

"Rắc!" Hoàng Tuấn Tiệp cuối cùng cũng bẻ gãy cái bút chì trong tay, tiếng vang giòn đanh khiến ba người phía dưới đều nhìn lên cậu, Hoàng Tuấn Tiệp cúi đầu, hờ hững viết vào sách bài tập.

Khốn kiếp.

Ba người không phải lần đầu trông thấy Hoàng Tuấn Tiệp không làm được bài mà nổi cáu, người này thích nghịch bút, không xoay thì bẻ, họ từng lén nói với nhau, cảm thấy đây là hành vi mang khuynh hướng bạo lực.

Lúc này, cô gái trong livestream bỗng nói: "Hàn Tiệp Yên kia, cô là mụ đàn bà trong server 22 kia sao?"

Bốn người nghe vậy đều nhìn vào màn hình máy tính của mình, hóa ra có một người xem phát hiện Hoàng Tuấn Tiệp cũng đang trong livestream, bèn comment nhắc, mọi người nhìn lại mới phát hiện hóa ra nữ chính khác cũng có mặt, lập tức tạo nên một làn sóng mới.

Ba người ban nãy đang bàn xem có nên chia tay không đều chột dạ, còn cô gái kia không chờ Hạ Chi Quang trả lời đã thẳng thắn khiêu chiến với Hoàng Tuấn Tiệp.

"Hàn Tiệp Yên, tôi đã cho cô quyền hạn rồi, chúng ta nói chuyện được không?"

Mọi người đều đang xem, Hàn Tiệp Yên kia lại chẳng có bất kỳ phản ứng nào, cô gái bèn dùng chiêu ban nãy kích Hạ Chi Quang mở mic với Hoàng Tuấn Tiệp:

"Cô không dám sao? Hay là tình yêu cô dành cho Sinh tử cũng chỉ đến thế mà thôi? Tôi dám tỏ tình với anh ta trước mặt mấy chục nghìn người rằng tôi yêu anh ta như vậy, cô dám không?"

Hàn Tiệp Yên vẫn không phản ứng như trước, cô gái kia đợi một hồi rồi cười: "Có vẻ đến mở mic cô cũng không dám."

Hạ Chi Quang nghĩ nghĩ, đang định mở mic nói giúp bà xã mình thì nhìn thấy Hàn Tiệp Yên im lìm không nói bỗng phát ra bốn chữ:

Tướng ăn khó coi.

(Câu này nghĩa gốc ý nói ăn uống khó coi, về sau mở rộng, chỉ một người làm việc gì đó, đặc biệt là vì lợi ích của mình mà không quan tâm đến lễ nghĩa quy tắc, thậm chí còn không từ thủ đoạn.)

Sau đó là thông báo của hệ thống: "Hàn Tiệp Yên" đã rời khỏi livestream.

Hoàng Tuấn Tiệp tắt máy tính, thản nhiên trèo xuống giường, cầm đồ đánh răng rửa mặt ra nhà vệ sinh, bỏ lại ba người đang sững sờ nhìn chằm chằm vào máy tính và khán giả đang sôi trào.

[Comment] Bá khí! Trắc lậu! Có không?!

(Bá khí trắc lậu: một loại khí chất nào đó của một người thể hiện ra hơi quá đà dẫn đến phản cảm nhẹ, giống kiểu đến tháng mà bị tràn băng ấy...)

[Comment] Wa~~~ có vẻ là một vị ngự tỷ ó~~~

[Comment] Không ổn, hai em này tôi đều thích hết...

[Comment] Cầu Tiệp Yên muội lên livestream!! Tôi sẽ tặng quà cho em!!

Hoàng Tuấn Tiệp đương nhiên không nhìn thấy những comment này, còn Hạ Chi Quang lại cười, rất bất ngờ.

"Không giống bản tính thích làm nũng của Tiệp Yên lắm." Hạ Chi Quang nói, mắt lóe sáng: "Hóa ra cô ấy còn có một mặt như thế này..."

"Ừm... lớp trưởng, giờ không phải lúc ngạc nhiên, cậu tính xem nên kết thúc thế nào đi." Lê Đông Nguyên chỉ chỉ màn hình: "Cô nàng khóc ầm ĩ lên rồi."

Hạ Chi Quang lại nhìn sang kênh livestream, quả nhiên là cô gái kia đang khóc, hơn nữa còn khóc rất dữ, vai run bần bật, Hạ Chi Quang nghĩ nghĩ rồi liên tục tặng mười chiếc du thuyền xa hoa 1314 nhân dân tệ, sau đó mở mic an ủi: "Cô đừng khóc, tôi không định chia tay với Tiệp Yên, cô hãy tìm một 'Chí Tôn Bảo' khác đi."

Cô gái kia nghe xong khóc nói: "Không! Tôi sẽ không từ bỏ đâu! Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy, tôi mới thực sự yêu anh!"

Nói xong không để ý đến dân mạng đang ầm ĩ, tắt livestream luôn.

"Hầy..." Cậu béo thở dài: "Một cô gái tốt như vậy, sao lớp trưởng lại không cần?"

"Thực ra tôi cũng rất thắc mắc vì sao cô ta cứ nhất quyết phải là tôi." Hạ Chi Quang nói, cẩn thận nghĩ lại thì cô gái này cũng giống như Hàn Tiệp Yên, cũng bám chặt lấy hắn không buông, hơn nữa còn bám suốt một năm trời, nếu chỉ đơn thuần là tình cảm sinh ra trong game, đến mức phải kích động dùng livestream để nói chuyện với hắn không?

Xét từ nhiều phương diện, cô nàng chính là một bạch phú mỹ, không thể liều chết đi theo đuổi một người chơi đến mặt mũi như nào cũng không biết được, trừ phi...

(Bạch phú mỹ: tiêu chuẩn của con gái thời nay là trắng! Giàu! Đẹp! Rồi đi làm ngự tỷ muahahaha)

Hạ Chi Quang hạ mắt, trong lòng có một tia nghi ngờ, thế là lập tức quay lại xem lịch sử livestream, đang cap hình HD của cô gái kia thì Hoàng Tuấn Tiệp đã rửa mặt đánh răng xong đi vào.

Hạ Chi Quang cũng chẳng để ý, còn Hoàng Tuấn Tiệp thì lạnh lùng liếc mắt sang, thấy hắn đang cap hình cô gái kia bèn ném chậu rửa mặt lên bàn, bọt nước liền văng vào mặt Hạ Chi Quang.

Hạ Chi Quang tốt tính, bình thường không chấp nhặt với Hoàng Tuấn Tiệp, nhưng bị cậu ném như thế cũng hơi bực, bèn cau mày nhìn sang.

"Anh cố ý à?" Bình thường Hoàng Tuấn Tiệp sẽ không vứt chậu rửa mặt như thế.

Hoàng Tuấn Tiệp mỉm cười với hắn, vẻ giễu cợt: "Xin lỗi."

Hạ Chi Quang ngẩn ra, sau đó nheo mắt lại, không cap hình nữa mà đứng phắt dậy, túm lấy cổ áo Hoàng Tuấn Tiệp nhấc bổng cả người cậu lên, sau đó vận sức đè lên tủ áo.

Hai người còn lại trong phòng bị biến động đột ngột này làm hết hồn, Lê Đông Nguyên lập tức đứng dậy chuẩn bị cản, cậu béo thì ngồi trên ghế mở to mắt xem.

"Đừng khiêu khích tôi." Hạ Chi Quang xách Hoàng Tuấn Tiệp lên nói, cau mày cảnh cáo cậu một câu, sau đó lại thả cậu xuống như người không liên quan: "Cũng đừng có lên cơn linh tinh."

Lê Đông Nguyên thở phào, Hạ Chi Quang lại ngồi xuống tiếp tục cap hình, Hoàng Tuấn Tiệp vẫn đứng dựa vào tủ, không nói năng gì nhìn hắn cap hình cô gái kia từ mọi góc độ, sau đó Hạ Chi Quang lại nhìn sang cậu.

"Anh hôm nay hơi lạ." Hạ Chi Quang chỉ chỉ giường của Hoàng Tuấn Tiệp: "Đi ngủ đi."

Hoàng Tuấn Tiệp bất động, Hạ Chi Quang bèn túm tay cậu kéo cậu lại, vỗ mông cậu một cái: "Tôi đánh đấy nhé."

Hoàng Tuấn Tiệp nổi cáu đấm vào cánh tay Hạ Chi Quang một phát, Tiêu Ngọc Hoành liền siết nắm đấm đứng dậy, sau đó Hoàng Tuấn Tiệp chuồn lên giường mình nhanh như bay.

"Thần kinh." Hạ Chi Quang lại ngồi xuống.

Cậu béo lầm bầm: "Đúng là ngứa thịt."

Lê Đông Nguyên quay sang nhìn cậu ta: "Được rồi, cậu ta cũng đâu có chọc mày."

"Tao giận thay lớp trưởng."

"Lớp trưởng không giận."

Cậu béo không lầm bầm nữa, Lê Đông Nguyên nhìn lên giường trên, Hoàng Tuấn Tiệp nằm quay lưng về phía họ, chắc là ngủ rồi, thế là tắt đèn phòng đi.

Ký túc tối thui, máy tính của ba người phát ra ánh sáng, giường trên cũng phát ra ánh sáng mờ mờ.

Hoàng Tuấn Tiệp đang lượn taobao, lòng cậu tích lửa, vì thế cậu đang tìm đồ nữ.

Không phải vì hack nick, mà là vì câu nói của cô gái kia:

Cô không dám sao? Hay là tình yêu cô dành cho Sinh tử cũng chỉ đến thế mà thôi? Tôi dám tỏ tình với anh ta trước mặt mấy chục nghìn người rằng tôi yêu anh ta như vậy, cô dám không?

Có vẻ đến mở mic cô cũng không dám.

Hoàng Tuấn Tiệp là người rất nhỏ nhen, nguyên tắc của cậu là "người không phạm ta, ta không phạm người, người mà phạm ta, ta tất phạm người!", cậu mà điên lên, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, bởi vì...

Vì báo thù việc gì cậu cũng có thể làm được.

Hạ Chi Quang chắc chắn là thấy cô gái kia rất được phải không? Liều mạng cap hình kia kìa.

Cô gái kia chắc chắn là thấy mình xinh đẹp hơn tôi phải không? Vênh váo thế cơ mà.

Hoàng Tuấn Tiệp nằm trong bóng tối im lặng vuốt màn hình, ánh sáng chiếu vào mặt cậu, u ám tựa quỷ ma.

Đại lão giả gái cái gì đó, cố gắng một chút chắc là có thể làm được thôi nhỉ? Chỉ tội...

Đồ nữ đắt quá.

"A... Tìm ra rồi." Hạ Chi Quang thấp giọng nói, nhìn điện thoại trong tay, Lê Đông Nguyên ngồi cạnh hắn liền thò đầu sang nhìn, phát hiện Hạ Chi Quang đang xem weibo của một người, trên đó trưng một đống ảnh thường ngày, trong đó nhân vật trung tâm chính là cô gái livestream hôm qua.

"...Hôm qua cậu cap hình đủ kiểu của cô ta là để tìm người thật à?" Lê Đông Nguyên nói khẽ, lúc này vị giáo viên già đang giảng bài.

"Ừ, dùng search hình ảnh mọi góc độ rất lâu, cuối cùng cũng ra cùng một người." Hạ Chi Quang nói, sau đó hắn nhảy từ tường nhà này sang tường nhà kia, cuối cùng tìm được weibo này.

Lê Đông Nguyên cùng hắn xem weibo kia, biết được tên cô gái đó là Mã Kỳ Kỳ, xem ra là một tiểu thư con nhà giàu, ảnh khoe ra cũng có nhiều bức chụp chung với đám chị em ăn mặc thời trang, miệng chu ra giơ chữ V, thỉnh thoảng còn dùng Snow thêm mấy kiểu như tai mèo lên.

Lượng follow cũng rất nhiều, hơn 17 vạn người, được xưng là "Kỳ Kỳ đại tiểu thư", có điều xem comment và lượng like thì có vẻ fan thật chỉ chừng một vạn.

"Lại còn là người ở đây." Lê Đông Nguyên chỉ vào một cái ảnh cho Hạ Chi Quang xem: "Nhìn này, đây là quảng trường văn hóa thành phố X."

Hạ Chi Quang cũng nhìn ra một số manh mối, lòng đã có suy đoán xác thực, bởi vì cô gái này đăng weibo khá nhiều, hắn không có thời gian xem hết từng cái một, thế là trực tiếp ấn vào danh sách follow của cô nàng, quả nhiên nhanh chóng tìm được một người hắn quen trong một đống tài khoản.

"Mã Tuấn Phi?" Hạ Chi Quang cau mày, ngón tay ấn mở weibo của người kia ra, trên hình đại diện là một thanh niên mặc vest nghiêm chỉnh, trông chừng hai bảy hai tám tuổi, dáng vẻ vẫn có thể coi là đứng đắn.

"Bị bày trò rồi." Hạ Chi Quang chậc một tiếng.

Lê Đông Nguyên vẫn còn đang ngơ ngác, bèn hỏi: "Quen à?"

"Ừ." Hạ Chi Quang chỉ phần giới thiệu weibo của Mã Tuấn Phi, trên viết "giám đốc chuỗi khách sạn Mã thị", sau đó giải thích với Lê Đông Nguyên: "Nhà người này mở khách sạn, thỉnh thoảng có sang bên nhà tôi đặt đồ dùng, tôi hồi trước không tham dự vào công việc kinh doanh của nhà, thế nên chỉ gặp anh ta đôi ba bận trên tiệc, sau đó có một lần nói chuyện biết được anh ta cũng chơi Thất giới, có điều hỏi tiếp thì phát hiện là không cùng server, thế nên cũng không liên lạc gì thêm nữa."

Hạ Chi Quang nghĩ lại rồi nói: "Chắc là hồi tôi mới chơi."

Lê Đông Nguyên cuối cùng cũng hiểu ra, rất kinh ngạc: "Ý cậu là anh ta là 'Thích khách thần bí'?"

"Chắc chắn là anh ta rồi." Hạ Chi Quang cười lạnh nói: "Được đấy, cố ý chuyển server sang tìm tôi, hai anh em này rõ ràng quen tôi mà giấu tôi suốt một năm trời."

"Vậy cô gái này tiếp cận cậu là vì... yêu thầm cậu?" Lê Đông Nguyên nghĩ đến một số thứ, ví dụ như liên hôn giữa hai doanh nghiệp, dù gì thì hai nhà cũng đều có công việc phải qua lại với nhau.

"Chắc vậy." Hạ Chi Quang lại quay lại weibo của Mã Kỳ Kỳ, hôm qua lúc xem livestream nhìn thấy cô ả thì cũng động lòng, nói thế nào thì cũng quen nhau trên game hơn một năm rồi, lại ngày nào cũng đánh đánh giết giết với cô ả, trong lòng ít nhiều cũng coi cô ả khác với những người con gái khác, nhưng nếu đặt trong tiệc tùng... kiểu như cô ả, Hạ Chi Quang chắc chỉ nhìn một cái xong quên luôn.

Tròng, đâu cũng toàn tròng.

"Thảo nào cô nàng bám lấy cậu cả năm trời, nhất định phải làm tình duyên của cậu." Lê Đông Nguyên hiểu ra, nếu là vậy, cô nàng livestream đánh đến cùng tạo uy thế cho mình cũng có thể hiểu được.

Nói thật, nếu không phải bỗng nhiên phát hiện Hàn Tiệp Yên cũng trong kênh livestream, có lẽ... Hạ Chi Quang thực sự sẽ chọn cô ả, lúc đó hầu như tất cả mọi người đều đang comment "yêu nhau đi".

Do dự một hồi, Lê Đông Nguyên hỏi Hạ Chi Quang: "Giận không?"

"...Không tính là giận được." Hạ Chi Quang bình thản nói: "Cô ta cũng chỉ là thích tôi mà thôi, tuy có cảm giác như bị người ta dàn dựng, nhưng tôi cũng không bị tổn thất gì, hơn nữa một năm nay chơi với hai anh em họ rất vui, với cả..."

Hạ Chi Quang ngừng lại rồi mới nói tiếp: "Hàn Tiệp Yên không phải cũng giống cô ta sao?"

Cười nhạt một tiếng, Hạ Chi Quang đóng weibo của Mã Kỳ Kỳ, sau đó mở tài khoản của Hàn Tiệp Yên ra, Lê Đông Nguyên thấy hắn tìm bà xã nói chuyện bèn thu tầm mắt lại, bắt đầu nghe giáo viên giảng bài.

Từ hôm qua đến giờ, Hạ Chi Quang vẫn chưa nghiêm túc nói chuyện với Hàn Tiệp Yên lần nào, tuy có nhắn mấy tin sang nhưng đều không được đối phương trả lời.

Nhìn đồng hồ, hơn chín giờ sáng, đối phương hẳn đã dậy rồi, Hạ Chi Quang bèn thử nhắn tin sang.

Thằng con khốn kiếp người ngốc tiền nhiều: Bà xã chơm chơm~ Nói chuyện được không?

Thằng con khốn kiếp người ngốc tiền nhiều: tặng_hoa.jpg

Hoàng Tuấn Tiệp ngồi ở hàng trước chăm chú nghe giảng chẳng hề động đậy, vững tựa Thái sơn, vì cậu tắt thông báo tin nhắn rồi.

Bất cứ lúc nào bất cứ nơi nào, trong lòng Hoàng Tuấn Tiệp, học bổng vĩnh viễn đứng thứ nhất, Hạ Chi Quang là cái quái gì.

Vì thế khi Hạ Chi Quang nhận được trả lời thì đã là buổi trưa, Hoàng Tuấn Tiệp ngồi trong nhà ăn vừa ăn sủi cảo vừa nghịch điện thoại.

Người ta cả đời cũng không thèm để ý đến sư phụ chơm chơm nữa~ hứ~. Hoàng Tuấn Tiệp lạnh lùng ngậm bánh bao thịt, nhắn một câu nũng nịu sang.

Sau đó mở taobao ra lượn.

Tối qua máu dồn não lên taobao lượn hai tiếng đồng hồ, mãi đến một giờ sáng mới ngủ, nhưng Hoàng Tuấn Tiệp không mua gì hết, không phải là đã bình ổn lý trí, mà là bị giá đồ nữ đánh bại.

Giờ đã vào mùa thu, đủ loại đồ mùa thu lũ lượt lên sàn, tuy không phải không có hàng giá rẻ mấy chục tệ, nhưng đa phần toàn là free size, mà VHoàng Tuấn Tiệp cao 179, đương nhiên là phải mua XXL.

Mà đồ nữ có size to, giá bình thường đều khá là đắt.

Vì thế Hoàng Tuấn Tiệp nghĩ ngợi rồi quyết định lên lượn giả gái bar trước, phân tích khả năng mình có thể trở thành đại lão giả gái được không, sau đó mới tính xem nên mua gì.

Trừ quần áo, tóc giả và đồ trang điểm cũng phải tốn bộn, lúc livestream còn phải ra nhà nghỉ có wifi, nói thế nào cũng phải tiêu chừng ba năm trăm tệ nhỉ?

Báo thù là phải trả giá rất đắt, câu này quả nhiên là chân lý. Hoàng Tuấn Tiệp có chút muốn thôi, cậu thực sự không có tiền mà... nếu như ông trời có thể để tiền rơi xuống đầu cậu thì tốt biết mấy.

Hệ thống: bạn có một lì xì nè!

A, tiền đến rồi. Hoàng Tuấn Tiệp mở tin nhắn ra, là lì xì Hạ Chi Quang phát.

Nhận hay không nhận? Đây là vấn đề, Hoàng Tuấn Tiệp ngậm bánh bao nhân thịt nheo mắt nhìn cái lì xì đỏ tươi kia mà chìm vào giãy giụa đau đớn, sau khi trải qua một phen đấu tranh tư tưởng, cuối cùng run run ấn vào...

Emo.

Hàn Tiệp Yên: hứ.jpg

Ý tứ rụt rè một xíu, cái sau sẽ nhận. Hoàng Tuấn Tiệp nham hiểm gian xảo tính toán, sau đó ngón cái nhẹ chạm vào màn hình:

Hàn Tiệp Yên: Sư phụ chơm chơm là đồ xấu xa~ nhìn thấy chị gái xinh đẹp là động lòng~ người ta không thèm tha thứ cho anh~ hứ!

Hàn Tiệp Yên: Trừ phi...

Hàn Tiệp Yên: Moa moa cái đi~

"Phụt." Hạ Chi Quang ngồi một phía khác trong nhà ăn không nhịn được mà bật cười, khiến mọi người xung quanh đều nhìn về phía hắn.

"Lớp trưởng cười gì vậy? Trông vui thế?" Một cô gái tò mò hỏi.

"Nói chuyện với tình duyên của tôi ấy mà." Hạ Chi Quang giải thích, không có ý giấu: "Tôi kết tình duyên trong game, đáng yêu lắm."

Vừa nói vừa nhắn "moa moa" sang.

"Tình duyên?" Cô bạn nghe xong không khỏi ngưỡng mộ, có điều vì biết mình và Hạ Chi Quang tuyệt đối không thể, vì thế nhanh chóng thoải mái trở lại, sau đó hỏi tiếp: "Là game Thất giới kia hả?"

"Ừ." Hạ Chi Quang đáp, sau đó một cậu bạn khác như nghĩ ra điều gì, mở điện thoại mình ra.

"Nói lại nhớ tối qua hình như có tin hot lắm, một nữ game thủ server nào ấy livestream tỏ tình, diễn đàn suốt từ tối qua đến giờ cứ bàn tán chuyện này mãi, còn lộ tin nữ game thủ kia là bạch phú mỹ." Cậu bạn kia nói, nhìn điện thoại: "Server 22, lớp trưởng cậu và Lê Đông Nguyên đều ở server 22 nhỉ?"

Hạ Chi Quang cùng Lê Đông Nguyên bên cạnh liếc nhìn nhau rồi gật đầu: "Đúng vậy, tối qua hai chúng tôi cũng sang hóng mà."

Không có ý nhiều lời, nhưng lại tò mò về tin tức trên diễn đàn, Hạ Chi Quang bèn mượn điện thoại cậu bạn kia xem, quả nhiên trên diễn đàn có rất nhiều bài về chuyện livestream tối qua.

Có hai thớt đỏ rực ngay sát nhau, rất nổi bật:

[Hot] "Con trai nghiện game không thể cai được, phải làm thế nào mới có thể ngầm kiểm soát được tài khoản của nó? Online chờ, gấp!"——Tao là bố mày.

[Hot] "Nữ chính sự kiện livestream tỏ tình tối qua, bóc trần thân phận thực của Mã Kỳ Kỳ"—— Truyền nhân Trùng sư đời thứ tám.

Hạ Chi Quang không để tâm đến thớt đầu tiên kia, mở luôn cái bên dưới ra xem, quả nhiên thân phận thật của Mã Kỳ Kỳ đã bị lộ, người tìm ra cũng tìm được weibo của cô ả giống Hạ Chi Quang, trừ một số tin Hạ Chi Quang biết ra, đối phương còn bóc được server cũ của cô ả, có cả ID là gì, đã kết mấy lần tình duyên, sau đó Hạ Chi Quang mới biết cô ả cùng Mã Tuấn Phi chuyển server sang, không phải đặc biệt vì hắn nên mới chơi game này.

Hồi trước ở server cũ đã kết tình duyên hai lần? Cũng là người chơi nhiều tiền? Quả nhiên vẫn là bà xã tốt, ngốc nghếch mới toanh. Sau khi biết được những điều này, Hạ Chi Quang lập tức mất mấy phần hứng thú với Mã Kỳ Kỳ, bèn trả điện thoại cho cậu bạn kia, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Ăn xong, cùng cả đám cầm khay ra cửa trả, khóe mắt bỗng liếc thấy một dáng người quen thuộc, hóa ra Hoàng Tuấn Tiệp vẫn đang ngồi kia ăn sủi cảo, Hạ Chi Quang nghĩ đến tối qua cậu hơi là lạ, bèn nghĩ ngợi rồi chào đám bạn, một mình sang kiếm Hoàng Tuấn Tiệp.

Nhà ăn người qua người lại, Hoàng Tuấn Tiệp không hề để ý thấy Hạ Chi Quang đang lại gần, cậu vừa ăn vừa nghịch điện thoại, Hạ Chi Quang thấy cậu rất chăm chú, bèn đứng sau lưng cậu khom người xem thử, phát hiện cậu đang xem ảnh, toàn là ảnh chụp gái đẹp mặc đủ thể loại trang phục đẹp mắt.

"Anh mà cũng xem mấy thứ này à?" Hạ Chi Quang cười lên tiếng, rất bất ngờ.

Hoàng Tuấn Tiệp giật bắn người, thế là bị sặc, cúi đầu ho khù khụ, Hạ Chi Quang tốt bụng vỗ lưng cho cậu rồi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.

Hắn đáng sợ đến thế sao? Hạ Chi Quang rất thắc mắc, bình thường Hoàng Tuấn Tiệp đều lạnh nhạt bình thản, nhưng cứ gặp hắn cái là y hệt như mèo xù lông.

Hoàng Tuấn Tiệp khó khăn lắm mới xuôi được, viền mắt hơi ươn ướt do bị sặc, sau đó cậu tức giận nhìn Hạ Chi Quang, "Cậu có thể đừng đột ngột xuất hiện sau lưng tôi được không?"

"Là anh chăm chú quá, không nhìn thấy tôi thôi." Hạ Chi Quang tỏ ý vô tội, sau đó lại rướn sang nhìn điện thoại của Hoàng Tuấn Tiệp, như cười như không: "Muốn kiếm bạn gái rồi à?"

"...Không phải." Hoàng Tuấn Tiệp thấy phản ứng của hắn với "cô gái" trong ảnh rất bình thường, thế là bình tĩnh lại, sau đó nghĩ nghĩ, mở hình ảnh trong bài ra trong tiếng tim đập thình thình, để Hạ Chi Quang xem kỹ những "cô gái" đó.

"Cậu thích kiểu nào?" Hoàng Tuấn Tiệp hỏi, nhìn thẳng vào mặt hắn, quan sát vẻ mặt hắn.

Hạ Chi Quang muốn cầm lấy điện thoại cậu xem kỹ nhưng Hoàng Tuấn Tiệp không cho, giữ chặt điện thoại trong tay mình, Hạ Chi Quang bèn thôi, chỉ coi như cậu không thích người khác chạm vào đồ của mình, thế là ngồi bên cạnh xem Hoàng Tuấn Tiệp kéo hình, tùy ý xem những bức ảnh đó.

Hoàng Tuấn Tiệp thấy hắn không hề phát giác, khóe miệng lặng lẽ cong lên nhưng rồi lại trở về lạnh lùng ngay lập tức.

Hắn không nhận ra, đây thực ra... đều là con trai. Sự tự tin của Hoàng Tuấn Tiệp đột nhiên tăng mạnh, nếu những người này có thể lừa được con mắt Hạ Chi Quang, Hoàng Tuấn Tiệp cậu tuyệt đối có thể!

Trong ảnh đều là mỹ nữ cao gầy, đa phần đều mặc đồ thường ngày, Hạ Chi Quang xem vài ảnh rồi chỉ một người trong số đó: "Người này đi, trông rất thú vị."

Hoàng Tuấn Tiệp nhìn thử, là một "cô gái" đầu đội tai mèo, mặc váy phong cách lolita xốp xốp bồng bồng, người đó còn cố ý vểnh mông lên...

Ánh mắt Hoàng Tuấn Tiệp nhìn Hạ Chi Quang lập tức tràn ngập khinh bỉ.

"Ừm... Anh đừng nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn biến thái thế được không..." Hạ Chi Quang bị cậu nhìn phát ngại, sau đó giải thích: "Nếu đã phải chọn thì đương nhiên phải chọn người đặc biệt một chút, những người khác trên đường thấy đầy."

Hoàng Tuấn Tiệp hiểu ra, Hạ Chi Quang thích kiểu "đặc biệt".

Thế là lại nhìn "cô gái" đội tai mèo kia, Hoàng Tuấn Tiệp thầm ghi nhớ, bèn tắt màn hình điện thoại đi, sau đó bình thản mở mắt nói dối: "Thực ra là sắp đến sinh nhật em gái tôi rồi, tôi muốn mua một bộ đồ nữ cho nó."

Hạ Chi Quang bừng tỉnh, "Sao không nói sớm, tôi xem tiếp cho anh."

"Không cần đâu, tôi tự mình tìm tiếp cũng được." Hoàng Tuấn Tiệp nghiêm túc từ chối: "Đằng nào thì cậu chắc chắn cũng sẽ thích mấy kiểu không thể mặc ra ngoài đường."

"..." Hạ Chi Quang cảm thấy, mình trong lòng Hoàng Tuấn Tiệp có lẽ... không, là chắc chắn bị đánh dấu "biến thái" rồi.

Chờ Hoàng Tuấn Tiệp ăn xong, hai người cùng về ký túc, Hạ Chi Quang thấy thái độ Hoàng Tuấn Tiệp với mình vẫn bình thường, không còn quái lạ như hôm qua bèn yên tâm, cũng không dò hỏi gì, chỉ thầm nghĩ, chắc là lên cơn theo chu kỳ.

Buổi chiều không có tiết, bốn người đều mở máy tính lên, Hoàng Tuấn Tiệp lên game rồi bèn nói một loạt lời buồn nôn với Hạ Chi Quang, tỏ ý mình đã tha thứ cho hắn.

Nick chưa hack được, đồng chí vẫn phải cần nỗ lực.

Hai người hòa hảo rồi, Hạ Chi Quang đương nhiên là rất vui, vì trong lòng vẫn thấy áy náy với Hoàng Tuấn Tiệp, thế là lại tặng cho cậu một bộ đồ, còn nạp cho cậu hội viên một năm.

Hoàng Tuấn Tiệp muốn lì xì cơ, trước đấy vì giả vờ rụt rè không nhận, giờ hai người bình thường rồi, vốn nghĩ có thể nhận được rồi, ai dè Hạ Chi Quang chẳng gửi cho nữa, lại đi gửi mười nghìn vàng cho cậu trong game.

Thực ra không phải Hạ Chi Quang không phát lì xì cho Hoàng Tuấn Tiệp nữa, mà là phát nhiều lần như vậy mà đối phương chẳng nhận lần nào, hắn bèn cho rằng cô nàng không nhận, thế nên mới đổi phương thức, không ngờ lại vừa đẹp trái với ý của Hoàng Tuấn Tiệp.

Đáng ghét, nạp tiền game cho cậu thì có tác dụng gì. Hoàng Tuấn Tiệp bực mình, cậu vốn tưởng sẽ được nhận tiền lì xì để đi mua đồ nữ rồi cơ...

Hoàng Tuấn Tiệp dừng lại, đột nhiên nhớ ra tiền game cũng có thể đem đi bán lấy tiền, lập tức phấn chấn lên, vội vàng mở tab khác ra search tỉ lệ, 7 vàng đổi được 1 nhân dân tệ, 1 vạn vàng thì được... 1400 tệ???

Ban nãy Hạ Chi Quang đã cho cậu 1400 tệ?! Hoàng Tuấn Tiệp kích động đến hồng má, không nhịn được mà liếc nhìn về phía Hạ Chi Quang, tim gan bắt đầu run lên.

Thằng con ngốc này, sao lại ngốc như thế chứ? Đúng là khiến cậu... cảm động quá đi.

1400 tệ đó!!!

Hoàng Tuấn Tiệp mãi vẫn không thể bình tĩnh lại được, điều này đối với cậu mà nói chính là tiền trên trời rơi xuống, đủ để cậu ăn suốt ba tháng trời, thế nên cậu nhắm mắt lại hít thật sâu, cố gắng ép mình bình tĩnh lại, không được để tiền tài nhiễu loạn tâm trí, thế là Hạ Chi Quang ngẩng đầu lên, trông thấy Hoàng Tuấn Tiệp nghiêm túc ngồi khoanh chân trên giường suy nghĩ...

Anh ta định tu làm thượng tiên à? Hạ Chi Quang cảm thấy giường trên mình càng ngày càng phát triển theo chiều hướng phi nhân loại.

Bình thản cúi đầu, gõ phím, nhắn tin cho bà xã yêu yêu của mình: Bà xã~ chiều nay tôi có việc bận, tôi để Meo meo đại sư với heo con dẫn em chơi nhé.

Meo meo đại sư và heo con đương nhiên là chỉ Lê Đông Nguyên và cậu béo.

Hoàng Tuấn Tiệp định thần lại, tâm trạng đã dịu đi không ít, bèn nũng nịu trả lời: Không cần~ người ta trừ sư phụ chơm chơm ra thì không cần ai nữa~ chờ anh~

Nhắn xong lại nghĩ nghĩ, Hoàng Tuấn Tiệp cầm điện thoại trèo xuống giường, chạy vào phòng vệ sinh mở máy biến giọng, nói vào điện thoại một câu "um moa" mềm mại đáng yêu.

Coi như cảm ơn 1400 tệ kia đi. Hoàng Tuấn Tiệp nghĩ thầm, sau đó cầm điện thoại ra khỏi nhà vệ sinh, đang định đi vào phòng thì cửa mở, đâm sầm vào người đang đi ra.

Hoàng Tuấn Tiệp ngẩng đầu nhìn Hạ Chi Quang, vẻ mặt lạnh nhạt: "Đi đâu?"

"Tìm thầy giáo, bàn chuyện hội thể thao mùa thu." Hạ Chi Quang nói.

"Ồ." Hoàng Tuấn Tiệp đáp một tiếng rồi vòng qua hắn vào trong, mắt liếc nhìn máy tính Hạ Chi Quang như vô tình, đang treo máy, trên màn hình là một đôi tình nhân áo đỏ đứng đối diện nhau, bên cạnh bày một cửa hàng nhỏ, trên bảng hiệu viết ba chữ: Yêu bà xã.

Hoàng Tuấn Tiệp cong khóe miệng, bò lên giường trên, sau đó mở túi đồ ra, click vào "bày sạp", tùy tiện cầm kim sang dược ra định giá "99999", lại nhập tên cửa hàng, ấn "xác định", sau đó bên cạnh sạp hàng "Yêu bà xã" xuất hiện một sạp hàng khác:

"Yêu ông xã."

Làm xong bèn đổi màn hình ra ngoài, Hoàng Tuấn Tiệp làm theo hướng dẫn trên mạng lên web nhà phát hành bán tiền game, tuy tỷ giá bình quân là 7:1, nhưng Hoàng Tuấn Tiệp đang cần tiền gấp nên định tỷ giá 7,5, đăng bán 7500 vàng, như vậy có thể đổi được 1000 nhân dân tệ, đủ để cậu thực hiện kế hoạch.

Vì tỉ giá thấp hơn người khác nên Hoàng Tuấn Tiệp mới đăng chưa được mấy phút đã có người mua, Hoàng Tuấn Tiệp rất cẩn thận, biết trong game hay có người giao dịch lừa đảo, vì thế loanh quanh mãi mười mấy phút, nhìn ID của đối phương và thông tin giao dịch so năm sáu lần rồi mới thấp thỏm giao dịch tiền game cho người ta.

"Cô phiền quá đấy." Đối phương không nhịn được mà oán thán, nhưng Hoàng Tuấn Tiệp không cần biết phiền hay không phiền, chỉ cần ổn thỏa.

Gửi hình cap giao dịch cho nhà phát hành xong, bên đối phương cũng xác nhận nhận hàng rồi, Hoàng Tuấn Tiệp mới triệt để thở phào nhẹ nhõm, cả người ung dung hẳn.

Người kia lại không đi ngay, mà xoay quanh người Hoàng Tuấn Tiệp mấy vòng, nhìn tên gọi trên đỉnh đầu cậu:

Tình duyên liếc mắt đưa tình của Coi thường sinh tử | Không phục thì đánh

Một chuỗi to đùng dài dằng dặc.

Người mua kia cười, nhìn Hoàng Tuấn Tiệp một hồi rồi mới đi.

Hoàng Tuấn Tiệp không để tâm đến hành động của người mua, cậu vui vẻ chạy về bên cạnh Hạ Chi Quang, tiếp tục đứng đối mặt với hắn, sau đó bắt đầu chuyển tiền vào thẻ, tuy bán vàng được 1000 tệ nhưng phải khấu trừ phần trăm cho web, vì thế trên thực tế chỉ được chuyển vào thẻ 945 tệ, có điều vậy cũng được rồi.

Thế là mở taobao ra, hớn hở xem đồ nữ, còn có ý thêm từ khóa: tai động vật.

Cùng lúc cậu lượn taobao, Hạ Chi Quang đang ngồi trong phòng làm việc của giáo viên nhận được một tin nhắn, đến từ inbox của một đứa bạn trong game Thất giới.

Đối phương không nói gì, chỉ gửi cho hắn hai hình cap giao dịch, một hình là "Hàn Tiệp Yên" giao dịch 7500 vàng cho cậu ta trong game, một hình là giao dịch bên web.

Hạ Chi Quang siết chặt điện thoại, sau đó mặt không cảm xúc mà ngẩng lên, tiếp tục họp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro