quangchitu29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

¸.·*Kiếm Hiệp Các*·.¸

Những Tác Phẩm Kiếm Hiệp - Tiên Hiệp và Sắc Hiệp.

Bỏ qua nội dung

Tìm kiếm nâng cao

* Trang chủ ‹ ..::VÕ HIỆP VIỆN::.. ‹ Tiên Hiệp ‹ Truyện Tiên Hiệp Hoàn Thành

* Chỉnh kích thước phông chữ

* Gửi Email giới thiệu

* Xem bản in

* Thiết lập cá nhân (Bạn không có tin nhắn mới nào) • Xem những bài viết của bạn

* Trợ giúp

* Thành viên

* Thoát [ vietsuper ]

Quang Chi Tử (Trọn bộ 12 Quyển)

Những bộ truyện Tiên Hiệp đã hoàn thành...

Điều hành viên: daidong02, canhvp, alibabahp, tulakhach, hac am, Âm Cửu U, Wezneither, qui_kiem_sau, hungthan1989, prosirus, Nguyen Ngoc Anh

Chủ đề đã khóa

317 bài viết • Trang 29 trong tổng số 32 trang • 1 ... 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 12)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:14 am

Chương 29:Truyền thừa bắt đầu

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Ta vui vẻ, nói:

-Vậy yêu vương thì sao? Chúng ta trực tiếp dùng cấm chú có thể tiêu diệt được hắn và tam đại yêu chủ không?

Mễ Già Lặc nghiêm nghị nói:

-Trường Cung, ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên xem thường yêu vương, lực lượng của hắn ở đại lục rốt cuộc là đạt tới trình độ nào thì ta cũng không nắm chắc. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, muốn tiêu diệt hắn cũng không phải là việc dễ dàng. Các ngươi phải nỗ lực rất nhiều. Yêu vương thực lực cường đại, quả thực là không thể tưởng tượng nổi, khi xưa hắn tru giết bao nhiêu bằng hữu của chúng ta a! Trường Cung, trong khi ta tiến hành truyền thừa cho ngươi, sẽ có năm viên năng lượng cầu phiêu phù tại không trung, đó là thần hồn của năm thần khí mà các bằng hữu ngươi kế thừa, ngươi phải đem năng lượng cầu giao cho bằng hữu của ngươi, như vậy bọn họ mới có thể chính thức phát huy tác dụng của thần khí, sáu người các ngươi hợp lực mới có có thể tiêu diệt yêu vương. Điều đáng sợ nhất đối với các chủng tộc trên đại lục chính là các yêu thú đông vô cùng vô tận. Chỉ cần yêu vương vẫn còn năng lượng thì yêu thú sẽ không diệt tuyệt, sẽ xuất hiện cuồn cuộn không ngừng. Cho nên, các ngươi phải tiêu diệt căn cơ của bọn chúng.

Ta trịnh trọng gật đầu nói:

-Ta hiểu rồi, ta nhất định sẽ nhanh chóng tiêu diệt yêu vương. Yêu tộc cho dù cường thịnh trở lại, vì hòa bình của đại lục ta cũng sẽ nhất định tiêu diệt bọn họ. Đây là lời hứa của ta với ngươi.

-Tốt, tốt, tốt.Như vậy thì ta an tâm, Trường Cung, trong khi truyền thừa, ta sẽ tận lực giữ lại sở học của ta trong trí nhớ ngươi, kể cả sự hữu ích của quang minh thánh kiếm và một ít quang hệ ma pháp cấm chú, ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù sau khi tiếp nhận truyền thừa thì ngươi rất cường đại, nhưng năng lượng thủy chung vẫn có lúc khô kiệt. A! Được rồi, còn một chuyện quan trọng nhất suýt nữa quên nói với ngươi. Trong khi ngươi đem thần vị giao cho các bằng hữu của ngươi thì trước tiên phải bảo đảm thân thể của bọn họ đang trong tình trạng tốt nhất. Nếu không không thể tiếp nhận năng lượng khổng lồ do thần vị sinh ra sẽ bị bạo thể mà chết, nhớ lấy.

Ta rùng mình, trịnh trọng gật đầu. Mễ Già Lặc thở dài một tiếng:

-Được rồi, những gì nên nói ta cũng đã nói, ta tin tưởng các ngươi nhất định có thể lấy được thắng lợi cuối cùng, được rồi, chúng ta bắt đầu đi.

-Chờ một chút.

Ta cản Mễ Già Lặc, tâm tình ta bây giờ cực kỳ phức tạp, ta vừa hi vọng có thể tiếp nhận truyền thừa để cứu đại lục, lại vừa không hi vọng Mễ Già Lặc biến mất, loại cảm giác mâu thuẫn này làm ta rất khổ sở, ta có chút khó nói:

-Quang thần, ta ......

Mễ Già Lặc dễ dàng cười, nói:

-Được rồi, đừng giống như nữ nhân vậy, kiên cường lên, chúng ta bắt đầu đi.

Nói xong, quang ảnh của ta đột nhiên sáng lên.

-Ngươi chỉ cần hoàn thành sứ mạng tiêu diệt yêu vương, đó chính là báo đáp lớn nhất cho ta.

Ta còn muốn nói thêm vài điều thì lại nghe Mễ Già Lặc quát lên một tiếng lớn:

-Thu nhiếp tâm thần, chúng ta bắt đầu.

Ta chấn động toàn thân, hốc mắt nóng lên, nước mắt không khỏi trào ra, so với Mễ Già Lặc thì nỗ lực của ta đáng là bao, ta cắn răng ức chế nội tâm đang xúc động, từ từ thu nhiếp tâm thần, ý thức của ta từ từ tập trung, ngưng thần nhìn kỹ ảo ảnh của Mễ Già Lặc.

-Ta,quang thần chiến thiên sứ Mễ Già Lặc được sự đồng ý của thần vương, đem thần vị truyền thừa cho người trước mắt, sau này sẽ do hắn kế thừa thần vị và di chí của ta, trở thành tân quang thần , nắm trong tay lực lượng của ánh sáng. Trường Cung - Uy, ngươi nguyện ý gánh lấy trách nhiệm này không?

Thanh âm Mễ Già Lặc tràn ngập uy nghiêm, trong đó ẩn chứa một loại cảm giác không thể kháng cự.

Ta thâm hấp khẩu khí, nghẹn ngào nhưng kiên định trả lời:

-Ta, ta nguyện ý. Ta thề, bất luận gặp phải khó khăn gì cũng sẽ hoàn thành sứ mạng của quang thần, tiêu diệt hết thảy tà ác.

Mễ Già Lặc hiền lành nói:

-Tốt, quang thần vị, nguyệt hoa chi mang, thiên địa chi linh, hãy tỉnh dậy đi, chiến thiên sứ thần vị.

Trước mắt đột nhiên sáng ngời, chung quanh tất cả đều chìm trong một biển màu vàng, quang ảnh tiêu tán, ta cũng không thể nhìn thấy thân thể của mình, một cổ năng lượng to lớn từ bốn phương tám hướng như tia chớp hướng về phía ta, bởi vì ta bây giờ là ý thức thể cho nên cảm giác không được sự bành trướng của năng lượng, ta chỉ cảm giác được ý thức của mình từ từ bành trướng ra, ý thức cường đại không ngừng càng đẩy nhanh tốc độ hấp thu năng lượng xung quanh.

Ý thức nhất động quang ảnh trước mặt lóe lên, ba dạng vật phẩm xuất hiện trước mắt ta, bên trái là Tô Khắc Lạp Để pháp trượng, còn bên phải mặt nạ băng thần màu bạc, bọn chúng phân biệt tản ra quang mang nhu hòa màu vàng và màu trắng , còn ở chính giữa chính là một thanh kiếm màu bạc vô cùng tinh mĩ, kiếm dài bốn thước, bề rộng chừng bốn chỉ, mũi kiếm vừa nhìn thì thẳng tắp, nhưng cẩn thận nhìn kỹ thì nó có một đạo hồ tuyến, hồ tuyến giống như tự nhiên hình thành, hộ thủ và thân kiếm thành hình chữ thập, hộ thủ có hai viên cầu, chuôi kiếm dài chừng một phần năm thanh kiếm, mặt trước có dày đặc hoa văn, tại hộ thủ cùng thân kiếm cấu thành hình chữ thập ở giữa có một viên bảo thạch trong suốt, mặt trước mơ hồ tản ra nhàn nhạt 7 dải quang mang. Hơi thở thần thánh màu bạc không ngừng từ trên thân kiếm phát ra,hướng chung quanh phiêu tán.Đây mới chính là hình thái chính thức của thánh kiếm hay sao ?

Ta muốn đưa tay ra bắt lấy, nhưng lại tìm không được hình thể của mình, cũng không cách nào khống chế được cái gì, ba kiện thần khí phân biệt phát ra ba loại quang mang thần thánh hoa mỹ, cứ vậy phiêu phù trước người ta.Thanh âm Mễ Già Lặc vang lên:

-Vì giúp cho ngươi sử dụng ba kiện thần khí hiệu quả hơn, ta giúp ngươi thay đổi một chút hình thái của Tô Khắc Lạp để pháp trượng.

Tô Khắc Lạp để pháp trượng bên trái đột nhiên quang mang đại phóng, bảo thạch trong suốt trên đầu trượng phát ra quang mang màu trắng vô cùng chói mắt,dung hợp với quang mang màu vàng do thân trượng phát ra, trong khi ta đang giật mình quan sát, Tô Khắc Lạp để pháp trượng cũng dần dần hòa tan, từ từ bị bạch, kim lưỡng sắc quang mang thôn phệ, ngưng kết thành một đoàn bạch kim lưỡng sắc quang cầu.

Quang mang của quang cầu chợt bộc phát, trong thời gian ngắn ngủi không nhìn thấy Tô Khặc lạp để pháp trượng nữa, chỉ còn lại một cái bao tay màu vàng, phía trên bao tay có rất nhiều viên bảo thạch nhỏ trong suốt, đây là những bảo thạch do tinh hoa ngưng kết nằm ở đầu trượng trước đây.

-Gặp lại sau, hài tử của ta.

Thanh âm Mễ Già Lặc vui mừng mà bi thiết đột nhiên vang lên, không đợi ta trả lời, năng lượng chung quanh đột nhiên tăng cường gấp trăm lần, lấy ta làm trung tâm điên cuồng tụ tập lại, năng lượng khổng lồ không ngừng đánh sâu vào ý thức của ta, ý thức bị năng lượng ép thành một khối, dần dần ta mất đi tất cả tri giác.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 12)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:14 am

Chương 30:Tân Quang thần

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Không biết qua bao lâu, ý thức lại lần nữa quay về bên người ta, mơ mơ hồ hồ, ta cảm giác được toàn thân lúc nóng lúc lạnh rất khó chịu, cảm giác mơ hồ dần dần rõ ràng hơn, một cổ khí lưu lạnh như băng đột nhiên từ trên trán truyền xuống, va chạm với cỗ khí lưu nóng rực ở ngực, trong phút chốc, phảng phất tất cả đều đình trệ, hai loại năng lượng hoàn toàn trái ngược đột nhiên dung hợp cùng một chỗ, hóa thành một luồng khí lưu ấm áp không ngừng chạy trong cơ thể ta, từ từ lan ra toàn thân.

A! Ta có thể nhìn thấy bên trong, ta giật mình phát hiện cơ thể mình không giống với trước nữa, ta không còn nhìn thấy xương cốt và kinh mạch, chỉ có thể thấy một mảnh sáng như hải dương, trong cơ thể tất cả đều là do những quang điểm màu vàng tạo thành, không rõ ràng là có bao nhiêu quang điểm, nhưng ta có thể nhìn thấy rõ ràng chúng đang vận hành không ngừng theo một quỹ tích tự nhiên, trong lúc nhất thời ta không cảm giác được chúng có bao nhiêu năng lượng, chỉ có thể nhìn thấy chúng nó bảo vệ rất chắc chắn nội tạng đã biến thành màu vàng của ta.

Trong lòng vừa động, ta chợt thắc mắc không biết quang điểm này có giống như năng lượng kim cầu trước đây của ta không, nếu như vậy không phải năng lượng của ta bây giờ là không thể tưởng tượng được sao?

Đột nhiên tốc độ vận hành của quang điểm trong cơ thể chợt nhanh hơn, quang điểm trước đây không ngừng tuần hoàn đã tạo thành một dòng sông dài lưu động rất nhanh lên trên, trên chạm đến đỉnh đầu dưới chạm huyệt dũng tuyền, ý thức vừa mới thanh tỉnh của ta lại bị vây quanh một lần nữa, trước mắt tối sầm, ta phát giác thân hình ta lại một lần nữa bị hoán tỉnh.

Mở hai mắt ra, ta phát hiện mình vẫn ở trong Thiên Liệt hạp cốc như trước, chỉ có điều quần áo trên người thì không thấy, da ta trở nên trong suốt giống như ngọc, thần quang không ngừng lưu chuyển dưới da. Mặc dù bây giờ là ban đêm nhưng ta có thể thấy rõ tất cả mọi thứ xung quanh, Thiên Liệt hạp cốc đã xảy ra biến hóa thật lớn, tất cả các thực vật bừng bừng sinh cơ trước đây đều biến mất, những vách đá chung quanh biến thành một mảnh trống trải. Những thực vật và động vật ở đây đi đâu mất hết rồi? Chẳng lẻ chúng nó đều là do Mễ Già Lặc huyễn hóa ra, bởi vì không có năng lượng của hắn nên mới biến mất sao?

Nghĩ đến Mễ Già Lặc, trong lòng ta không khỏi cảm thấy buồn bã, mặc dù ta thành công tiếp nhận truyền thừa của hắn nhưng hắn cũng đã tiêu thất. Truyền thừa? Vừa nghĩ đến hai chữ truyền thừa ta bất giác thúc giục năng lượng trong cơ thể.

Ta tựa hồ đã biến thành thật thể bằng ánh sáng, huy động toàn bộ năng lượng, nhất thời quang mang toàn thân đại phóng chiếu rọi toàn bộ xung quanh. Cảm giác chưa bao giờ có tràn ngập toàn thân ta, quang nguyên tố chung quanh tựa hồ đều chịu sự chỉ huy của ta, dưới sự hấp dẫn của năng lượng trong người ta, bên ngoài đã ngưng tụ thành một tầng kết giới dày, toàn thân chấn động, sáu cánh năng lượng màu vàng xuất hiện tại sau lưng, ta cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng chậm rãi rời khỏi mặt đất, cứ như vậy phiêu phù không cần khống chế giữa không trung. Ta có thể cảm giác được chỉ cần mình tùy tiện vung tay lên một cái cũng có thể lợi dụng năng lượng ngưng tụ tại chung quanh hủy diệt các đồ vật trước mắt, quang nguyên tố bây giờ giống như bằng hữu của ta, canh giữ xung quanh ta không rời.

Ta thu liễm năng lượng, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, hai chân quỳ xuống đất, cung kính dập đầu chín cái, nói:

-Quang thần Mễ Già Lặc, mặc dù chúng ta cho tới bây giờ không có chính thức gặp nhau, nhưng trong lòng ta người không hổ là thiên thần, tâm của người thật nhân từ, tất cả những thứ bây giờ của ta đều là do người cho. Cho nên ở trong lòng ta, người cũng giống như ân sư. Người yên tâm đi, những mong muốn của người ta nhất định sẽ giúp người hoàn thành, đây là lời hứa vĩnh viễn của ta với người.

Ta bây giờ đã không giống như trước kia, ta đã không phải là Trường Cung - Uy trước kia, ta không chỉ vì mạng sống của mình mà còn vì mạng sống của tất cả các sinh vật trên đại lục, sứ mạng của ta chính là bảo vệ bọn họ, không để bọn họ bị các lực lượng tà ác thương tổn. Tại giờ phút này cảm giác trách nhiệm tràn ngập trong ngực ta mãnh liệt chưa từng có.

Ta đứng lên, đột nhiên nghĩ tới di ngôn lúc sắp chết của Mễ Già Lặc, thần niệm chợt động, đưa tay về phía mặt của mình. Quả nhiên, mặt nạ băng thần vẫn che giấu khuôn mặt ta như cũ, mà tay phải của ta đang đeo một cái bao tay màu vàng, đó chính là Tô Khắc Lạp để pháp trượng của ta biến thành, sau này ta sẽ gọi nó là thần chi thủ. Cùng với cử động của tay phải ta, bảo thạch trong suốt phía trên thần chi thủ phát ra quang mang khác thường động lòng người. Trước ngực nóng lên, một cổ năng lượng thuần hậu mà ôn hòa tràn ngập trong ngực ta, ý niệm ta vừa động, thánh kiếm màu bạc đã xuất hiện ở trước mặt ta, tâm của ta rung động, đây mới là thánh kiếm chính thức a! Ta rốt cục đã có năng lực nắm giữ nó rồi, ta chậm rãi vươn tay phải có thần chi thủ nắm lấy chuôi của thánh kiếm, thánh kiếm phảng phất như có linh tính, tự động nhảy vào trong tay phải ta. Trong sát na ta nắm lấy thánh kiếm, quang mang toàn thân tăng vọt, năng lượng thần thánh vô cùng lấy ta làm trung tâm bất ngờ bộc phát tràn ngập cả Thiên Liệt hạp cốc.

Sáu cánh năng lượng sau lưng triển khai, trong nháy mắt công phu, ta đã thăng nhập trời cao, thánh kiếm màu bạc chiếu sáng cả bầu trời đêm, ta tiện tay vung lên liền xuất hiện một đạo quang đái năng lượng thật dài, đây chính là năng lượng của thần a! Ta đã trở thành tân quang thần ngũ sắc quang cầu lam, bạch, hoàng, hồng, thanh đột nhiên từ trong Thiên Liệt hạp cốc phía dưới bay lên, a! Chúng nó chính là thần vị của chiến thần, thiên thần, lực thần, lôi thần và phong thần. Có chúng nó, ta có thể trợ giúp mọi người tăng thực lực của mình lên, cùng nhau đối kháng với yêu tộc.

Ta cẩn thận vận dụng thần lực của mình thu ngũ sắc quang cầu vào trong không gian, cẩn thận không để chúng có một chút tổn hại.

Hít sâu một hơi không khí trong lành, ta cố gắng bình phục tâm tình của mình, không biết ở chỗ này bao lâu rồi, cũng không biết tình hình thần hộ lĩnh bên kia như thế nào rồi, ta phải nhanh chóng quay về xem sao. Sau đó đoàn kết lực lượng của mọi người, cùng nhau tìm kiếm yêu tộc, đem bọn chúng tiêu diệt hoàn toàn. Sau khi tiếp nhận truyền thừa, sự tự tin của ta tăng lên rất nhiều, mặc dù ta còn chưa biết được tới cùng là mình mạnh đến đâu, nhưng chắc chắn ít nhất cũng đạt tới cảnh giới đại ma đạo sư trong truyền thuyết.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 12)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:15 am

Chương 31:Quay lại lãnh địa

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Ta đáp xuống trên cao nguyên ma tộc bên cạnh Thiên Liệt hạp cốc, cũng giống như khi ta vừa tới, nơi này vẫn hoang vu như trước không có biến hóa gì, chỉ có kết giới phòng ngự của Thiên Liệt hạp cốc đã biến mất.

Đột nhiên, thần thức của nhận thấy được hơi thở của yêu tộc nhàn nhạt ẩn chứa trong không khí, trong lòng cả kinh, xem ra yêu tộc đã bắt đầu hành động xâm lược của bọn chúng trên đại lục, thời gian gấp gáp, ta phải về Thần Hộ lĩnh một chuyến.

Với công lực của ta bây giờ, dùng truyền tống ma pháp trận trong khoảng cách xa chắc là định vị cũng tương đối chính xác, để tiết kiệm thời gian ta quyết định thử một lần, cho dù vị trí sai lệch một ít thì ta bay trở về cũng nhanh hơn một chút. Nghĩ tới đây, ta xoay tay thu lại thánh kiếm, dùng tay phải mang theo thần chi thủ bắt đầu vẽ truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa trên mặt đất. Thần chi thủ phát huy tác dụng thật lớn, cơ hồ là ý niệm vừa động, nó đã có thể vẽ ra một ma pháp trận tương ứng, vẽ ma pháp trận, nhất là loại ma pháp trận khoảng cách xa phức tạp này đối với tinh thần lực của ma pháp sư yêu cầu rất cao, nếu ta trước kia họa một cái ma pháp trận như vậy thì rất lâu, chủ yếu là bởi vì tinh thần lực phải nghỉ ngơi bổ sung lại để tránh vẽ sai. Bây giờ thì không giống rồi, ta chẳng những không cảm giác được một chút mệt mỏi, hơn nữa tinh thần thủy chung vẫn bảo trì trạng thái thanh minh, chỉ cần khoảng nửa giờ, một cái truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa phức tạp đã hoàn thành. Trải qua một thời gian tu bổ, ta tự tin là nó có thể đưa ta đến trong phạm vi mười dặm xung quanh Thần Hộ lĩnh.

Hít sâu một hơi, ta vào trong ma pháp trận, dùng sáu cánh năng lượng sau lưng bảo vệ thân thể mình, cuối cùng nhìn thoáng qua Thiên Liệt hạp cốc đã hoàn toàn thay đổi, niệm động chú ngữ, thúc giục ma pháp trận trước mắt. Quang mang chợt lóe, ta đã tiến vào một thế giới bảy màu, bởi vì có cánh năng lượng bảo vệ, cơ hồ không có vấn đề gì, tất cả mọi thứ xung quanh nhanh chóng biến mất. Bởi vì cảnh vật không ngừng biến hóa, làm ta có chút choáng váng, ta hạ ý thức nhắm mắt lại.

Toàn thân đột nhiên nhẹ hẫng, tất cả áp lực chung quanh đều biến mất, ta đã đứng ở trên một ngọn núi cao lớn, từng đám mây trắng bay ngang qua đỉnh núi, hơi nước ướt át không ngừng vuốt ve thân thể ta, ta nhìn một chút thân thể xích lõa của mình, không nhịn được bật cười, bộ dáng này làm sao đi gặp mọi người, còn không bị bọn họ đánh ra khỏi lãnh địa sao? Ta từ trong không gian lấy quần áo ra mặc, bên ngoài khoác một cái quang hệ ma pháp bào.

Ta thúc giục thần thức của mình tìm kiếm tất cả chung quanh, không ngoài sở liệu, Thần Hộ lĩnh ở phía trước không xa, nhưng mà lãnh địa hình như rất yên tĩnh, cho dù là ban đêm cũng không nên xuất hiện loại tình huống này! Ta rùng mình, chẳng lẻ là xảy ra chuyện gì?

Ta huy động ba đôi cánh năng lượng sau lưng bay đến Thần Hộ lĩnh như tia chớp, cơ hồ chỉ cần vài lần nháy mắt ta đã bay tới bầu trời của Thần Hộ lĩnh, lãnh địa hoàn toàn tối đen, lãnh địa vốn có hơn vạn nhưng sao ta chỉ cảm giác được hơi thở của vài người, chẳng lẽ yêu tộc đã tập kích nơi này? Không đúng a! Trong lãnh địa cũng không có hơi thở của yêu tộc. Thu cánh lại, ta nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, mang theo tâm trạng lo lắng ta nhanh chóng thúc giục thần lực giống như trường giang trong cơ thể, quang mang mãnh liệt nhất thời lóe sáng bên trong lãnh địa. Tất cả đều không thay đổi, vẫn giống như khi ta rời đi, trên những ngọn núi chung quanh lãnh địa có rất nhiều trạm gác, những ngôi nhà bằng đá trong lãnh địa xem ra đã ở đó rất lâu rồi.

Ta dùng thần lực đem thanh âm truyền ra:

-Có người không?

Thanh âm thật lớn vang vọng đến trời cao, những ngôi nhà bằng đá chung quanh cũng rung chuyển, hiệu quả như thế làm ta cũng bất ngờ, ta cũng không có dùng bao nhiêu thần lực a! Tiếng vọng không ngừng vang lại, sợ rằng những người sống trong cả tòa núi non này đều có thể nghe được, vì muốn nhanh chóng biết chuyện gì đã xảy ra, ta quyết định dùng biện pháp đơn giản nhất. Quả nhiên khi thanh âm vừa hạ xuống thì có mười mấy người bên trong lãnh địa nhanh chóng hướng về phía ta. Ta thu ba đôi cánh năng lượng sau lưng lại, dù sao sau lưng có sáu cánh thật sự là quá kinh hãi thế tục.

Hơn mười nói bóng đen như tia chớp xuất hiện chung quanh ta, ta cảm giác thấy năng lượng của họ rất nhỏ bé, tựa hồ như ta chỉ cần động tay là đã có thể tiêu diệt bọn họ, lúc nào mà huynh đệ trong lãnh địa lại trở nên yếu như vậy chứ. Nhưng khi ta nhìn thấy rõ ràng những người tới thì không khỏi đặt nghi vấn lại cho ý nghĩ của chính mình, bởi vì người cầm đầu những người này chính là Kiếm Sơn, công lực của Kiếm Sơn cũng không kém, chẳng lẽ công lực của hắn thụt lùi sao.

-Ngươi là ai, đêm khuya xông vào Thần Hộ lĩnh của chúng ta có ý đồ gì?

Kiếm Sơn một bên kinh ngạc nhìn thần thánh quang mang tản mát ra từ trên người ta, một bên trầm giọng hỏi. Có thể là bởi vì ta mang theo mặt nạ nên hắn mới không nhận ra ta.

Ta cười khổ nói:

-Sao vậy, mới chỉ có một vài ngày không thấy mà ngay cả ta ngươi cũng không nhận ra sao, ta là Trường Cung a!

Kiếm Sơn nghi hoặc nhìn ta cả nửa ngày, sắc mặt của hắn từ kinh nghi chuyển sang kinh hãi, run giọng nói:

-Trường Cung, Trường Cung, thật là ngươi sao? Ngươi rốt cuộc cũng đã trở về rồi.

Hắn đột nhiên vọt tới trước người ta, hai tay chụp vào bả vai ta. Nhưng khi thân thể của hắn đến cách ta khoảng ba thước thì đột nhiên ngừng lại, hắn giãy dụa vài cái, nhíu mày nói:

-Trường Cung, ngươi làm gì vậy?

Ta cũng rất ngạc nhiên, ta cũng không có bố trí kết giới phòng ngự a! Như thế nào lại thành như vậy, gãi gãi đầu, nói:

-Ta không có làm gì a! Gần đây công lực tăng trưởng quá nhanh, bây giờ ta vẫn không thề khống chế thuần thục, Kiếm Sơn, mọi người đi đâu hết rồi, sao cả lãnh địa chỉ còn lại vài người các ngươi, Chiến Hổ đại ca bọn họ đâu rồi? Mộc Tử đâu?

Vừa nói, ta vừa cố gắng thu liễm năng lượng bên ngoài cơ thể, rốt cục ta cũng có thể ôm lấy Kiếm Sơn.

Thân thể của Kiếm Sơn run nhè nhẹ, có vẻ vô cùng kích động, một lúc lâu, chúng ta mới tách ra, Kiếm Sơn oán giận nói:

-Ngươi không nói một tiếng đã đi mất, lại còn đi lâu như vậy, ngươi biết không? Đại lục đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn.

Ta sửng sốt, nói:

-Ta đi lâu thật sao? Ta rốt cuộc là đã đi bao lâu rồi?

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 12)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:15 am

Chương 32:Biến hóa của Đại lục

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Kiếm Sơn không tức giận nói:

-Ngươi có phải là bị gì không, ngay cả mình đi bao lâu cũng không biết, nếu không phải thanh âm, hình thể của ngươi và khí tức thánh kiếm tản mát trên người, ta chắc cũng không nhận ra ngươi là Trường Cung, ngươi đã rời đi gần hai năm rồi. Ma tộc công chúa của ngươi và cô nương từ Ngải Hạ vương quốc tới mỗi ngày đều nhớ ngươi.

Ta ngơ ngác đích nói:

-Hai năm? Ta đã rời đi hai năm, lâu như vậy sao?

Truyền thừa tựa hồ chỉ trong vài ngày a! Ta chưa bao giờ nghĩ là mình rời đi lâu như vậy, hai năm a! Chắc đã phát sinh nhiều biến hóa lắm, yêu vương có lẽ đã thức tỉnh rồi cũng không chừng. Ta vội la lên:

-Ngươi mau nói cho ta biết, trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?

Kiếm Sơn thở dài một tiếng, nói:

-Ngươi đi không lâu thì có một tiểu cô nương từ Ngải Hạ vương quốc tới, gọi là Hải Thủy - Tinh, do Mộc Tử công chúa tiếp đãi nàng, nàng rất nhớ ngươi, sáng sớm mỗi ngày đều đứng ở trên núi nhìn về phương xa chờ ngươi quay lại. Nàng thật là rất si tình với ngươi! Ngươi không thể phụ nhân gia được. Mặc dù Mộc Tử công chúa vẫn giúp năm vị trưởng lão huấn luyện các huynh đệ cơ hồ không có thời gian rảnh, nhưng chúng ta có thể thấy được từ trong ánh mắt nàng, nàng cũng rất nhớ ngươi. Ngươi đi lần này thuận lợi chứ? Tiếp nhận truyền thừa của quang thần xong rồi sao?

Hải Thủy? Hải Thủy sao lại tới đây,bây giờ ta đã cố gắng không quan tâm tới tư tình nhi nữ,tiêu diệt yêu tộc mới là việc trọng yếu phải làm trước.

-Kiếm Sơn, ngươi đừng hỏi ta,trước hết nói cho ta biết mọi người đâu cả rồi, yêu tộc trong khoảng thời gian này có động tĩnh gì không.

Kiếm Sơn gật đầu nói:

-Ngươi đi ước chừng ba tháng sau này, đầu tiên là ở Tu Đạt vương quốc xuất hiện sào huyệt của yêu tộc, sào huyệt phát ra rất nhiều yêu thú, Chiến Hổ đại ca và Tu Ti đại ca dẫn theo một đoàn huynh đệ đi trước viện trợ, Tu Đạt vương quốc dùng một phần ba quân đoàn địa long kị sỹ thiện chiến nhất của họ mới hoàn toàn tiêu diệt được yêu thú, trải qua lần đó rốt cuộc cũng làm tất cả các chủng tộc trên đại lục nhận thấy nguy cơ, đã ý thức được sự phá hoại của yêu tộc, sau đó mấy tháng, sào huyệt của yêu tộc bắt đầu xuất hiện trong ba quốc gia của loài người, huynh đệ chúng ta bất đắc dĩ cũng phải xuất động toàn bộ, tham gia chiến đấu tiêu diệt yêu tộc, bây giờ có thể nói loài người bên này cơ hồ mỗi quốc gia đều có người của chúng ta giúp cầm cự, Tu Đạt vương quốc bên kia do Chiến Hổ, Tu Ti, Hành Áo ba vị đại ca thống suất, Đạt Lộ vương quốc có năm vị trưởng lão tự mình đái lĩnh các huynh đệ, Ngải Hạ vương quốc bên này do Mộc Tử công chúa, Hải Thủy cùng với Đông Nhật và Cao Đức bọn họ còn Tiểu Kim và ma hồ có thể biến thành người Tiểu Nhu, ma hồ Tiểu Nhu thật sự là lợi hại, nàng có cảm giác rất linh mẫn, chỉ cần phương hướng nào có yêu quật xuất hiện nàng đều có thể chuẩn xác chỉ ra, cho nên nhóm của Mộc Tử công chúa tốt thất là ít nhất. Sáu cấm vệ đoàn của chúng ta cũng chia ra ba bộ phận canh giữ ở ba vương quốc, còn lại huynh đệ công lực yếu một chút cũng chia thành ba bộ phận, bổ sung vào bên trong ba vương quốc, bây giờ ba nước của loài người cơ bản đều có bốn ngàn người của chúng ta. Sau khi ngươi đi tám tháng, người của chúng ta đã hiệp trợ ba nước tiêu diệt mười ba sào huyệt của yêu tộc, nhưng cũng tổn thất gần ba ngàn huynh đệ, tổn thất của ba nước càng khó có thể đếm hết. nếu không phải vì chờ ngươi, ta và mười mấy huynh đệ này cũng sớm gia nhập tiền tuyến.

Tâm của ta trầm xuống, không ngờ yêu tộc hành động nhanh đến như vậy, trong lòng vừa động, ta hỏi:

-Vậy ma, thú hai tộc bên kia thế nào, chẳng lẽ yêu tộc không xuất hiện bên họ sao?

Kiếm Sơn có chút trầm trọng nói:

-Ma, thú hai tộc bởi vì khoảng cách quá xa, mà nhân thủ chúng ta lại không đủ, căn bản không cách nào trợ giúp bọn họ, cũng may có Ma hoàng thống suất những chiến sĩ tinh nhuệ nhất của hai tộc, cũng tiêu diệt không ít yêu quật, chỉ là tổn thất rất lớn, yêu tộc đáng sợ nhất là thủy chung bọn chúng vẫn ở trong bóng tối, chúng ta căn bản không cách nào phán đoán được bọn chúng sẽ xuất hiện ở đâu. Chỉ cần bọn chúng vừa hiện thân sẽ lập tức công kích tất cả các sinh vật chung quanh, hủy diệt kiến trúc, lực phá hoại thật sự là kinh khủng. Nghe nói, có một thành thị tầm trung của ma tộc xuất hiện yêu quật, chỉ trong hai ngày, cả tòa thành thị đã bị phá thành một đóng đổ nát, hơn mười vạn người chết thảm trong tay yêu thú. Bây giờ tất cả chủng tộc trên đại lục đều bị vây trong lửa nóng a!

Hắn buồn bã cúi đầu.

Ta nắm chặt hai tay, nói:

-Nói như vậy, chúng ta vẫn ở trong cục diện bị động.

Kiếm Sơn gật đầu nói:

-Bắt đầu thì đúng vậy, đại lục có chừng ngàn vạn người chết trong tay yêu tộc, yêu thú chúng ta tiêu diệt quả thực khó có thể đếm được, chúng ta vẫn ở tình thế bị động cho đến khi long tộc và tinh linh tộc xuất hiện mới cải thiện được.

Ta cả kinh, nói:

-Ngươi nói cái gì? Long tộc và tinh linh tộc cũng đã tham gia chiến tranh với yêu tộc sao?

Kiếm Sơn mỉm cười nói:

-Đúng vậy! Nhờ có bọn họ, tổn thất của chúng ta mới giảm xuống, yêu tộc cũng không thể càn rỡ như vậy nữa. Tự nhiên tinh linh tộc trong phương diện truyền tin tức đúng là hảo thủ, bọn họ phụ trách tìm kiếm chỗ mà yêu tộc có thể xuất hiện. Còn thực lực cường đại của long tộc thì các chủng tộc khác không thể so sánh. Nghe nói long vương đã tự mình tham gia hành động tiêu diệt yêu tộc, phàm là nơi nào có long tộc thì yêu quật cơ bản là chưa kịp làm gì đã bị tiêu diệt. Sau ba tháng long tộc và tinh linh tộc xuất hiện, ba nước của loài người cơ bản đã ổn định, yêu tộc không thể phá hoại như lúc ban đầu nữa.

Nghe hắn nói đến đây, ta không nhịn được thở phào nhẹ nhỏm, nói:

-Yêu vương vẫn không xuất hiện sao?

Kiếm Sơn gật đầu nói:

-Vẫn không có động tĩnh của yêu vương, yêu quật xuất hiện cũng càng ngày càng ít, nhưng mà bây giờ mỗi một yêu quật xuất hiện đều sinh ra yêu tộc rất mạnh, lực lượng của bọn chúng so với những yêu thú ban đầu thì mạnh hơn nhiều lắm, làm chúng ta rất khó ứng phó, có mấy lần đều là long vương tự mình ra tay mới dẹp được. Không biết tại sao, mục tiêu chủ yếu nhất của yêu tộc bây giờ là Ngải Hạ vương quốc, hai vương quốc kia cơ bản là không có yêu tộc xuất hiện. Cho nên người của chúng ta bây giờ phần lớn đều ơ trong Ngải Hạ vương quốc, còn long tộc và tinh linh tộc thì phân tán tại biên giới ba nước tùy thời chuẩn bị trợ giúp. Ma, thú hai tộc bên kia cũng đã tốt hơn rất nhiều, có thể là do thực lực của loài người bên đây vô cùng cường đại, khiến cho yêu tộc phải điều phối đại lượng nhân thủ lại đây, ma tộc và thú nhân tộc đã có thể nghỉ ngơi. Mấy tháng nay, yêu tộc vẫn rất yên lặng, cũng không có phát động chiến tranh quy mô lớn, người của chúng ta bây giờ đều tập trung ở thủ đô Ngải Hạ vương quốc, trước đây không lâu bọn họ vừa truyền đến tin tức, nói nếu ngươi đã trở về thì nhanh chóng đến thủ đô Ngải Hạ hội hợp với bọn họ.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 12)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:16 am

Chương 33:Ngải Hạ thủ đô

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Ta trong lòng chợt động, yêu tộc yên lặng sao? Không, đây chỉ là sự bình yên trước khi cơn bão tới, nếu ta phán đoán không sai thì yêu vương sẽ sống lại.

-Kiếm Sơn, ta bây giờ phải đến thủ đô Ngải Hạ, các ngươi không nên đi, nơi này dù sao cũng là căn cứ địa của chúng ta, phải có người giữ nhà, yên tâm đi, ta đã nhận truyền thừa của quang thần, cho dù yêu vương xuất hiện chúng ta cũng có thể tiêu diệt hắn.Các ngươi giúp ta hộ pháp.

Kiếm Sơn nói:

-Trường Cung, để ta đi cùng ngươi, nơi này có mấy huynh đệ đây là đủ rồi.

Ta liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

-Được, vậy chúng ta cùng đi, thời gian gấp gáp, nếu ta đoán không sai, không bao lâu nữa yêu tộc sẽ phát động một đợt công kích rất cường đại. chúng ta phải mau chóng hội hợp với mọi người, chuẩn bị tùy cơ ứng biến.

Nói xong, ta không chậm trễ chút nào, lập tức vẽ ma pháp trận khoảng cách xa trên mặt đất.

Khi ma pháp trận hoàn thành thì chân trời phương đông đã mơ hồ sáng lên, ánh bình minh từ từ hiển lộ ra, ta dùng năng lượng vây quanh mình và Kiếm Sơn, dặn dò các huynh đệ lưu lại vài câu rồi lập tức khởi động ma pháp trận.

-A! Chính là chỗ này.

Ta và Kiếm Sơn được đưa đến thủ đô Ngải Hạ, tất cả trước mắt đều rất quen thuộc, bởi vì chỗ ta đang đứng bây giờ chính là nơi ta từng sinh sống, cao cấp ma pháp học viện của Ngải Hạ vương quốc, đối với ta mà nói, nơi này vô cùng quen thuộc, thân thiết. không biết Chấn sư phụ, Địch sư phụ bọn họ bây giờ thế nào rồi, có phải là cũng tham gia chiến đấu với yêu tộc không? Mã Khắc hẳn là đã kế thừa vương vị của Ngải Hạ vương quốc, hắn bây giờ có khỏe không?

-Trường Cung, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ chúng ta đến sai chỗ sao?

Kiếm Sơn có chút nghi hoặc hỏi.

Ta thu liễm thần thánh năng lượng tản mát trên người, lắc đầu nói:

-Không, chúng ta không đến sai chỗ, chỉ là nơi này đối với ta quá quen thuộc, ta từng ở chỗ này học tập, sinh sống.

Kiếm Sơn cười nói:

-Đi thôi, bây giờ không phải lúc để cảm thán.

Ta thu hồi tư sự, gật đầu nói:

-Được, chúng ta bây giờ đi vương cung, ở đó nhất định có tin tức của mọi người.

Kiếm Sơn vừa muốn nói chuyện thì tiếng bước chân dày đặc đột nhiên truyền đến, ta kinh ngạc phát hiện chúng ta đã bị bao vây rồi, bao vây chúng ta chính là một trung đội hoàng gia ma pháp sư đoàn của Ngải Hạ vương quốc, mấy trăm ma pháp sư nghiêm túc nhìn chúng ta, từ quang mang lóng lánh của ma pháp nguyên tố trên pháp trượng của bọn họ, ta biết họ lúc nào cũng có thể cho chúng ta một kích. Ân, trải qua một thời gian chiến tranh với yêu tộc, ma pháp sư đoàn bây giờ phản ứng thật là nhanh a! Bọn họ hẳn là cảm nhận được ma pháp ba động mãnh liệt do truyền tống trận phát ra nên mới tới.

Cầm đầu là một gã lão ma pháp sư tiến lên vài bước, trầm giọng nói:

-Các ngươi là ai?

Từ tiêu chí trước ngực có thể thấy được hắn là một gã đại ma đạo sĩ, chủ tu ma pháp hẳn là hỏa hệ.

Ta mỉm cười, tiến lên nói:

-Không nên động thủ, đều là người của mình, ta là đệ tử của hoàng gia cao cấp ma pháp học viện, mới từ bên ngoài trở về cho nên dùng truyền tống ma pháp trận.

Lão ma pháp sư nghi hoặc nhìn ta, nói:

-Ngươi lừa ai vậy, từ năng lượng ba động do ma pháp trận phát ta thì hẳn là truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa, bây giờ có thể sử dụng loại ma pháp trận định vị này sợ là cả Ngải Hạ vương quốc cũng không vượt quá năm người, nói, ngươi có phải là có quan hệ với yêu tộc?

Ta nói:

-Chẳng lẽ ta giống yêu tộc sao?

Lão ma pháp sư hừ lạnh nói:

-Có rất nhiều người bị yêu tộc tà ác xâm lấn, ai biết ngươi có phải là gian tế hay không?

Ta trong lòng chợt động, hắn nói làm ta nhớ đến Phong Lương - Nhật và Tư Phong - Nhật, hắn nói đúng, yêu vương từng khống chế không ít thân thể của loài người, ta đột nhiên xuất hiện cũng đáng cho hắn hoài nghi. Xem ra không bại lộ thân phận của mình thì không được.

Ta vươn tay phải có thần chi thủ, nói:

-Ngài hẳn là biết yêu tộc không có khả năng sử dụng năng lượng quang minh hệ, mà ta chính là quang hệ ma pháp sư.

Nói, ta vung tay phải lên, một đạo quang mang màu trắng phóng lên cao, nhất thời chiếu sáng ta và Kiếm Sơn. Quang mang đến tận trời cao, nhưng cũng không chói mắt, nhìn qua rất nhu hòa.

Lão ma pháp sư thất thanh nói:

-Thánh quang. Thánh quang không cần chú ngữ.

Ta gật đầu nói:

-Bây giờ có thể chứng minh thân phận của ta rồi chứ?

Lão ma pháp sư tựa hồ rất kích động, gật đầu nói:

-Mời ngươi bỏ mặt nạ ra.

Ta nhíu mày nói:

-Mặt nạ và thân phận ta dường như không có quan hệ gì, ta còn rất nhiều chuyện trọng yếu phải làm, xin đừng lãng phí thời gian của ta, cũng không nên lãng phí thời gian của chính các ngươi. Sứ mạng của các ngươi hẳn là bảo vệ thủ đô không bị yêu tộc xâm phạm.

Lão ma pháp sư mỉm cười, nói:

-Ta không có ý gì, ta muốn nhìn thần chi sứ giả Trường Cung - Uy trong truyền thuyết một chút xem đến tột cùng là cái dạng gì?

Hắn nói làm ta kinh hãi, cũng làm cho những ma pháp sư theo hắn phải kinh hô, tất cả uy hiếp đồng thời biến mất.

-Ngươi làm sao biết ta chính là Trường Cung - Uy?

Lão ma pháp sư nói:

-Có thể tùy ý sử dụng quang hệ cao cấp ma pháp tại đại lục ngoại trừ Lao Luân - Địch viện trưởng thì cũng chỉ có quang chi tử mà thôi.

Ta nhìn các ma pháp sư đang từ từ tiếp cận không khỏi cười khổ lắc đầu, ánh mắt nóng rực bọn họ chiếu trên người ta làm ta thấy không thoải mái, bọn họ không phải muốn làm quen đấy chứ. Ta liếc mắt nhìn Kiếm Sơn một cái, nhìn lão ma pháp sư nói:

-Ngươi đoán đúng rồi, nhưng chúng ta bây giờ còn có rất nhiều chuyện phải làm, xin lỗi.

Nói xong, ta vung tay phải lên, quang mang hiện lên, dưới tác dụng của thuấn di ma pháp, chúng ta đồng thời biến mất trước mặt họ.

Mấy cái thuấn di, chúng ta đã rời xa hoàng gia cao cấp ma pháp học viện, Kiếm Sơn cười ha ha nói:

-Ngươi chạy làm gì! Bọn họ cũng không có ác ý.

Ta không tức giận nói:

-Chúng ta bây giờ phải làm rất nhiều chuyện, sao lại có thể chậm trễ thời gian được, đi mau đi.

Nói xong, ta mang theo Kiếm Sơn lần đầu tiên đi tới thủ đô Ngải Hạ chạy nhanh về phía vương cung. Không ở lại đó chủ yếu là sợ bị dây dưa, ai biết người của ma pháp sư quân đoàn muốn làm gì? Từ khi bị Phi Vũ công chúa của Đạt Lộ vương quốc làm phiền, ta rất sợ tiết lộ thân phận của mình, người đời nói rất đúng, người sợ nổi danh heo sợ mập.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 33)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:48 pm

Quang Chi Tử quyển 12 : Trận chiến cuối cùng

Chương 1:Tái ngộ Mã Khắc

Tác giả : Đường Gia Tam Thiểu

Dịch giả : Lythongcz

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Vương cung Ngải Hạ trầm tĩnh dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống, có vẻ một mảnh kim bích huy hoàng. Rời khỏi Ngải Hạ mấy năm giờ ta mới quay trở lại nơi này, lòng ta thủy chung không cách nào yên tĩnh trở lại. Dù sao, ở chỗ này ta trải qua rất nhiều rất nhiều việc.

-Trường Cung, sao ngươi lại sững sờ như vậy.

Thanh âm Kiếm Sơn ở bên cạnh ta vang lên, ngực hắn còn đang phập phồng thở, vừa rồi chạy một đoạn khiến cho hắn có vẻ mệt gần chết.

-Kiếm Sơn, công lực của ngươi hình như tụt lùi đúng không, dường như không bằng trước kia ?

Kiếm Sơn mở to hai mắt nhìn ta, tức giận nói:

-Cái gì ? Ngươi đừng chọc ta chứ, ai nói công phu của ta không bằng trước kia liễu, mặc dù chưa có đạt tới thực lực Kiếm thánh , nhưng so với những Quang Minh kỵ sĩ ta cũng là số một số hai , ngươi đừng học các lão già so sánh ta với ngươi có được không, ngươi đừng quên, ngươi chính là thần chi sứ giả, chúng ta làm sao bằng được.

Nghe xong hắn nói ta mới hiểu được, đúng vậy, công lực của ta sau khi tiếp nhận truyện thừa không biết tiến bộ hơn bao nhiêu, đương nhiên cảm thấy công lực của Kiếm Sơn yếu đi rất nhiều, ta ngại ngùng nói:

-Ta không có ý đó, chỉ là muốn khích tướng cho ngươi hảo hảo tu luyện thôi mà.

Kiếm Sơn hừ một tiếng, nói:

-Ta đã rất cố gắng rồi, nhưng tới giai đoạn này quả là muốn tăng lên một bậc rất khó, chỉ có thể chậm rãi dần dần. Mà không phải ngươi muốn vào hoàng cung nghe tin tức sao ? chúng ta đi mau đi.

Ta gật gật đầu, kéo Kiếm Sơn dụng thuấn di tiến vào trong hoàng cung , bằng thần thức cảm nhận, ta dễ dàng né khỏi vòng bảo vệ của thủ vệ binh lính và ma pháp sư, chuyển Kiếm Sơn vọt đến sau một hòn giả sơn. Sau đó phải dòm ngó phương hướng lại một lúc, dù sao nơi này ta cũng đã không tới lâu rồi nên cũng không thể nhớ rõ phương vị.

Kiếm Sơn truyền âm nói:

-Sao ngươi không đường đường chính chính mà vào, chẵng nhẽ chúng không nhận ra ngươi ư?

Ta giải thích:

-Như vậy không phải tốt hơn sao, có thể nhanh chóng được gặp Mã Khắc, ngươi tưởng rằng trực tiếp cầu kiến mà thủ vệ có thể dễ dàng cho chúng ta tiến đến a! Bây giờ đối với chúng ta mà nói, thời gian chính là vàng, tiết kiệm được chút nào hay chút đó.

Kiếm Sơn bĩu môi, nói:

-Vâng, ngươi lúc nào chẳng có lý lẽ, thế bây giờ chúng ta đi đường nào ?

Ta đã nhận ra phương hướng, bèn nói:

-Ngươi cứ nhắm mắt lại, đừng động là được.

Nói xong, ta lại dụng thuấn di mang theo hắn nhanh chóng hướng vào phía trong cung đi tới . Với thực lực của ta bây giờ mấy tên thủ vệ này làm sao có thể phát hiện nổi, đổi tới đổi lui, chúng ta rốt cục cũng tới chỗ quốc vương của Ngải Hạ. Ta dụng thần thức thăm dò cảnh tượng bên trong, nhưng lại kinh ngạc nhận thấy bên trong cũng không có người. Mã Khắc không ở đây sao? Sáng sớm thế này mà hắn đã chạy đi đâu rồi.

Đúng lúc này có hai người cung nữ hướng chúng ta đi tới. Ta vội dẫn Kiếm Sơn phi thân bay tới hành lang phía trên.

Hai người cung nữ vừa đi vừa nói chuyện.

-Tỷ tỷ, tỷ xem bệ hạ của chúng ta thật là cần lao a! Sáng sớm như vậy đã đi ra đại điện xử lý quốc sự rồi. mặc dù có mối lo yêu tộc, nhưng từ khi bệ hạ đăng cơ tới nay, Ngải Hạ chúng ta càng ngày càng thịnh vượng a! Lại thêm những cao thủ của thần hộ lĩnh trợ giúp chúng ta, có lẽ, sau này chúng ta có thể thay thế được Đạt Lộ vương quốc, trở thành nước lớn nhất cũng nói không chừng a! Ngải Hạ chúng ta có thể có một minh quân như vậy đúng là phúc khí của chúng ta.

-Tiểu nha đầu ngươi động lòng xuân rồi có đúng hay không, bệ hạ anh tuấn như vậy, lại có bản lãnh ai mà không thích. Bất quá, ngươi đừng có mơ, ngay cả phi tần mà bệ hạ còn không buồn nạp vì người chỉ yêu mình hoàng hậu, hoàng hậu cũng được cưng chiều như bảo vật cầm nơi tay vậy.

-Tỷ tỷ giễu cợt người ta. Chẳng lẽ ngươi lại không tưng muốn bệ hạ sủng tín ngươi sao?

............

Nghe xong những lời các nàng nói, ta thiếu chút nữa đã cất tiếng cười to, không ngờ tiểu tử Mã Khắc lại có nhiều người thầm mến đến vậy, hắn quả đã không làm ta thất vọng, xem ra hắn làm quốc vương rất tốt a ! Đại điện, hắn đang ở đó à, vậy tới đó thôi. Ta mang theo Kiếm Sơn tránh thoát những nhóm vệ binh tuần tra, cẩn thận đi ra ngoài đại điện, trong đó hình như có rất nhiều người a, ta và Kiếm Sơn liếc nhìn nhau, cùng vận thần lực phi lên trên nóc điện tập trung ý niệm lắng nghe những thanh âm phát ra từ đó.

-Bệ hạ, bây giờ tình thế mặc dù vạn phần nguy cấp, nhưng ngài cũng không thể tiếp tục điều ma pháp sư quân đoàn đi nữa, Đôn Vu đại nhân , Chấn đại nhân cùng với Địch đại nhân cũng đi rồi lại còn có những bằng hữu của thần hộ lĩnh nữa, hẳn vậy là đủ rồi. Dù sao nơi này cũng là kinh thành của Ngải Hạ , cần phải có người bảo vệ a !

Một thanh âm già nua nói.

-Không, ta nghĩ rằng chưa đủ, ta cảm giác lúc này đã rất gay go rồi, yêu tộc đã im lặng lâu như vậy rồi, hẳn lúc này bọn họ đã tụ tập được rất nhiều nhân thủ, rất có thể sẽ phát động tổng tiến công , nếu lực lượng của bọn họ đều tập trung ở pháo đài vậy nơi này làm gì còn nguy hiểm, ta đã quyết định tự mình dẫn hoàng gia ma pháp sư quân đoàn đi trợ giúp. Giờ là lúc rất khẩn yếu rồi chúng ta không thể để mặc hai nước kia mà bàng quan được.

Thanh âm Mã Khắc tràn ngập uy nghiêm, đây mà là tên tiểu đệ của ta trước kia sao ? Pháo đài? Pháo đài bên kia tới cùng xảy ra chuyện gì mà khiến hắn muốn ngự giá thân chinh, Mộc Tử bọn họ đâu ? Mang theo nghi vấn này, ta tiếp tục nghe ngóng.

-Bệ hạ ngài là quân chủ của một nước a! Lão thần nguyện ý dẫn đội ra chiến trường.

Không được, ý ta đã quyết, truyện lệnh của ta lập tức điều tập hoàng gia ma pháp sư quân đoàn chuẩn bị, đồng thời, lệnh cho đệ tam ma pháp sư quân đoàn bảo vệ hoàng cung. Hảo, bãi triều.

Toàn triều văn võ bá quan đều tạ Mã Khắc rồi lui ra, nhất thời chỉ còn hắn cùng vài tên vệ binh. Thanh âm nhu hòa của Hải Nguyệt vang lên:

-Bệ hạ, người bớt lo lắng đi một chút không được sao?

Giọng của Mã Khắc rõ ràng cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều :

-Hoàng hậu, giờ phút này ta tuyệt không thể ẩn trốn ở phía sau, nếu Trường Cung lão đại đã nói thế thì hắn cũng nhất định sẽ tán thành ta làm như vậy . Hãy ở hậu cung chờ ta đi, ta nhất định sau khi tiêu diệt yêu tộc sẽ quay trở về ngay cùng hậu.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 33)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:49 pm

Chương 2:Đại lục hình thế

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Hải Nguyệt kiên định nói:

-Không, ta muốn cùng đi với ngươi, ta cũng có thực lực ma đạo sĩ, nói không chừng cũng có thể giúp đỡ được một chút, ngươi đi một mình ta làm sao yên tâm được. Ngươi nhẫn tâm để ta ở lại khổ sở chờ ngươi a!

Mã Khắc ôn nhu nói:

-Hải Nguyệt, ngươi đừng làm khó dễ ta nữa, ngươi đi thì ta nhất định sẽ phân tâm, nơi đó nguy hiểm đến mức nào ta cũng không biết, nếu ngươi có việc gì thì ta làm sao bây giờ. Ai, hay là ngươi ở lại đế đô đi.

Hải Nguyệt nói:

-Đúng vậy, bởi vì nguy hiểm nên ta càng muốn cùng đi với ngươi, nếu ngươi không mang ta theo, ta sẽ tự mình trốn đi, ngươi tự mình lựa chọn đi.

-Cái này ......, ta ......, vậy được rồi.

Mã Khắc đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp.

Ta cười thầm trong lòng, cho dù Mã Khắc đã thành người đứng đầu một nước nhưng khi đối mặt với Hải Nguyệt thì cũng không có một chút biện pháp a! Ta liếc mắt nhìn Kiếm Sơn, đánh mắt cho hắn một cái, đã đến lúc chúng ta xuất hiện. Sau một khắc, ta và Kiếm Sơn đồng thời xuất hiện ở giữa hoàng cung đại điện.

-Người nào?

Mấy tiếng quát chợt vang lên, mấy đạo lãnh quang bổ về phía chúng ta. Dù sao quốc vương và vương hậu của Ngải Hạ vương quốc đều ở chỗ này, an toàn là vấn đề rất trọng yếu, chúng ta vừa hiện ra đã bị đối đãi như thích khách. Nhưng với trình độ công kích của bọn họ làm sao mà thương tổn được ta.

Không cần ta đặc ý ngăn trở, kết giới phòng ngự nhu hòa tự nhiên mở ra chung quanh ta, lãnh quang bổ trên kết giới, tự nhiên bị bật ngược trở về, bởi vì ta cũng không có ý niệm đả thương người trong đầu cho nên các hộ vệ cũng không bị thương. Ma pháp sư chung quanh đã bắt đầu niệm chú ngữ, hình dáng giống như gặp đại địch.

Ta vội nói:

-Đừng nhúc nhích, Mã Khắc, vừa làm quốc vương vài ngày thì cả ta cũng không nhận ra sao?

-Chờ một chút.

Mã Khắc ngăn cản các ma pháp sư sắp ra tay, từ vương vị đứng lên, Hải Nguyệt thân mặc cung trang cũng đứng lên, bọn họ đều kinh nghi nhìn ngân diện nhân, vẫn là Mã Khắc thân thiết với ta hơn một chút, run giọng nói:

-Ngươi, ngươi là ......

Ta gật đầu, bình tĩnh nói:

-Đúng vậy, ta đã trở lại.

-Lão đại.

Mã Khắc vọt từ trên vương tọa xuống như tia chớp, có kinh nghiệm với Kiếm Sơn lần trước, ta vội vàng thu liễm năng lượng bên ngoài cơ thể, gắt gao ôm lấy Mã Khắc, cảm tình của ta và Mã Khắc giống như là thân huynh đệ, từ ngày đầu tiên chúng ta nhận biết nhau thì đã bắt đầu, chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi tình nghĩa này.

-Đại ca, ngươi rốt cục đã trở lại, ngươi biết không? Mọi người chúng ta chờ ngươi rất cực khổ a!

Ai - , ta cũng không ngờ là đi lâu như vậy, ngươi nhẹ tay một chút muốn làm gãy xương ta sao?

Mã Khắc buông hai tay đang nắm bả vai ta ra, nước mắt trong suốt không ngừng chảy ra từ mắt hắn:

-Lão đại, ngươi trở về là tốt rồi, trong khoảng thời gian ngươi rời đi này đại lục đã biến hóa rất lớn.

Ta gật đầu nói:

-Kiếm Sơn đã đem chuyện yêu tộc xuất hiện nói cho ta biết rồi. Mộc Tử bọn họ đâu? Bây giờ ở nơi nào?

Mã Khắc a a cười, nói:

-Lão đại, ngươi thật sự là trọng sắc khinh hữu a! Cũng không hỏi xem huynh đệ ta gần đây thế nào, đầu tiên là tìm Mộc Tử, ai - , ai u.

Ta thu hồi tay mới vừa gõ ở trên đầu Mã Khắc, giả vờ cả giận nói:

-Tiểu tử ngươi có phải là muốn ăn đấm, ngươi hảo hảo đứng ở chỗ này, ta còn hỏi cái gì nữa, Mộc Tử và Chiến Hổ đại ca bọn họ vắng mặt, ta đương nhiên phải hỏi một câu rồi. Nói mau, nếu không ......

Ta bóp hai tay, phát ra tiếng rắc rắc, hắc hắc cười, không có hảo ý nhìn Mã Khắc. Thị vệ và ma pháp sư chung quanh đã sớm ngây người, bọn họ không thể nào ngờ quốc vương tôn kính của mình sẽ bị một người mặc áo bào sơ cấp ma pháp sư đối xử như vậy a.

-Uy, Trường Cung, ngươi vừa đến sao lại khi dễ Mã Khắc. Trước kia có thể, bây giờ thì không được.

Hải Nguyệt mỉm cười đi tới bên người Mã Khắc, ôm cánh tay Mã Khắc, bộ dáng vợ chồng đồng tâm.

Mã Khắc thâm tình nhìn thoáng qua Hải Nguyệt, vẻ mặt phiêu nhiên nói:

-Vẫn là lão bà tốt với ta nhất.

Đối với Mã Khắc ta có thể không kiêng kỵ, nhưng với Hải Nguyệt thì không được, trước tiên không nói đến chuyện nàng là nữ hài tử, nội chuyện Hải Thủy là ta đã sợ nàng vài phần, tính tình Hải Nguyệt ta đã biết rồi, vội vàng cười nói:

-Coi như nể mặt Hải Nguyệt tha cho ngươi vậy. Nhưng các ngươi mau nói cho ta tin tức của mọi người, ta đang rất gấp a! Bây giờ thời gian gấp gáp, yêu tộc có thể rất nhanh sẽ có hành động, chúng ta phải sớm chuẩn bị.

Vừa nghe ta nhắc tới yêu tộc, sắc mặt Mã Khắc biến đổi, có chút gật đầu nói:

-Lão đại, ta cũng nghĩ như vậy. Khoảng thời gian này vô cùng yên tĩnh, nhưng năm ngày trước Tư Đặc Luân pháo đài truyền đến tin cấp báo, nói là có rất nhiều yêu thú xuất hiện ở cái vực các ngươi tạo ra lần trước, lần này yêu thú xuất hiện kích thước không khổng lồ như trước nhưng khả năng công kích rất mạnh. Chúng ta bên này còn hoàn hảo một chút, có pháo đài có thể thủ, lại có ma pháp năng lượng pháo, tạm thời còn có thể phòng ngự được, nhưng ma tộc và thú nhân tộc bên kia bây giờ tổn thất đang gia tăng mỗi ngày. Mộc Tử và mấy huynh đệ của ngươi đã đem người của Thần Hộ lĩnh qua đó trước. Phải đoạn tuyệt căn nguyên của nó mới được. Bất quá ta cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, yêu tộc tại sao lại lựa chọn giới tuyến của ba tộc để xuất hiện, địa hình đó đối với chúng cũng không có lợi, lại bị chúng ta ba tộc giáp công a! Chẳng lẽ, bọn chúng có đủ thực lực để chống lại chúng ta. Từ khi long tộc và tinh linh tộc gia nhập chiến đấu, chúng ta thủy chung vẫn ở thế thượng phong! Thật không biết bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Ta than nhẹ một tiếng, nói:

-Có lẽ đến thời khắc quyết định thắng bại rồi. Yêu vương sợ rằng thật sự sẽ tới. Trách không được ta từ ThiênLiệt hạp cốc đi ra thì cảm giác được chung quanh có rất nhiều yêu khí, nguyên lai yêu tộc lựa chọn xuất hiện tại khe vực đó.

Mã Khắc và Hải Nguyệt đồng thời cả kinh, hai người hai mặt nhìn nhau, một lúc lâu, Mã Khắc có chút gian sáp nói:

-Lão đại, ý ngươi là yêu vương sẽ xuất hiện sao?

Ta ừm một tiếng, nói:

-Mã Khắc, hai năm nay các ngươi giao thủ với yêu tộc có thấy tam đại yêu chủ xuất hiện không?

Mã Khắc nói:

-Có xuất hiện một lần, bị ba ba Tiểu Kim đánh chạy mất, sau này thì không có động tĩnh.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 33)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:49 pm

Chương 3:Thủ đô thành ngoại

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

-Xem ra, ta phán đoán không sai, yêu tộc hai năm qua không dùng toàn lực tấn công chúng ta, chúng vẫn bảo tồn thực lực chờ yêu vương sống lại, dựa vào thời gian mà suy đoán, yêu vương sợ rằng sẽ xuất hiện.

Mã Khắc nói:

-Lão đại, ý ngươi là yêu vương sẽ xuất hiện bên kia pháo đài?

Ta gật đầu nói:

-Đúng vậy, yêu vương có thực lực mạnh mẽ tuyệt thế, hắn để thuộc hạ ở bên kia pháo đài công kích cả ba tộc đơn giản chính là muốn khi mình xuất hiện sẽ nhất cử tiêu diệt chủ lực của tam đại chủng tộc, sau đó mới từ từ chiếm lĩnh đại lục. Yêu vương, ta sẽ không để ngươi đắc ý đâu.

Ta nắm chặt hai nắm tay, toàn thân phát ra chiến ý mãnh liệt. Kim mang nhàn nhạt từ trên người ta phát ra, nhất thời làm Mã Khắc và Hải Nguyệt bị đẩy ra hơn mười thước.

Mã Khắc giật mình nhìn ta, nói:

-Lão đại, công lực lại tiến bộ rồi, có phải là đã ......?

Ta vuốt cằm nói:

-Đúng vậy, ta thành công rồi.

Mã Khắc mừng rỡ, nói:

-Thật tốt quá, lão đại, quân đội Ngải Hạ vương quốc sẽ do ngươi thống suất, chúng ta cùng nhau đến pháo đài tiêu diệt yêu tộc.

Ta lắc đầu, mỉm cười nói:

-Thống lĩnh quân đội thì không được, đó không phải là mặt mạnh của ta, Ngải Hạ tùy tiện chọn một gã tướng lãnh cũng hơn ta trên phương diện đó. được rồi, vừa rồi ta ở bên ngoài nghe ngươi nói mấy vị sư phụ cũng đi tiền tuyến rồi đúng không?

Mã Khắc nói:

-Đúng vậy! Mấy vị sư phụ và Mộc Tử bọn họ đi ra đó rồi, lão đại, ngươi đừng khiêm nhường nữa, với lực hiệu triệu của ngươi bây giờ, thống lĩnh ma pháp sư quân đoàn là thích hợp nhất.

Ta nói:

-Mã Khắc, ta phải nhanh chóng đến pháo đài, mang theo đại lượng quân đội sẽ ảnh hưởng tốc độ của ta, tình huống pháo đài bây giờ chúng ta cũng không rõ ràng lắm, sau khi ta đi ngươi lập tức mang theo ma pháp sư quân đoàn tới hội hợp với mọi người.

Hải Nguyệt đột nhiên nói:

-Trường Cung, chuyện muội muội ta ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ? Muội muội vì ngươi không quản gian khổ đến Thần Hộ lĩnh đi tìm ngươi, vì ngươi, nàng từ bỏ cuộc sống sung sướng, mỗi ngày cùng các huynh đệ ngươi ở cùng một chỗ đối kháng với yêu tộc.

Hải Nguyệt vẻ mặt bắt đầu kích động, lộ ra vẻ tức giận và bất bình.

Nghe nàng nhắc tới Hải Thủy, ta nhất thời toàn thân chấn động, buồn bã nói:

-Là ta xin lỗi nàng, ta không xứng với Hải Thủy, ta không thể ảnh hưởng cuộc sống của nàng ta a!

Hải Nguyệt cả giận nói:

-Ngươi vẫn cứ từ chối như vậy, cảm tình của muội muội ta đối với ngươi ngươi còn không rõ sao? Nàng sao lại để ý đến chuyện dung mạo ngươi chứ. Ta mặc kệ, nếu ngươi không cho ta một câu trả lời thuyết phục, ta nhất định không buông tha ngươi.

Ta cười khổ nói:

-Hải Nguyệt, ta biết Hải Thủy tốt với ta, nhưng ......, quên đi, chuyện này nói sau, chờ chúng ta tiêu diệt được yêu vương rồi hãy nói, có sự uy hiếp của yêu tộc, ta làm sao có thể nói chuyện cảm tình.

Khuôn mặt Hải Nguyệt giãn ra, có chút gật đầu, nói:

-Vậy được rồi, ta đợi câu trả lời của ngươi. Ngươi đến pháo đài nhìn thấy muội muội thì nhất định phải hảo hảo chiếu cố nàng, không thể để cho nàng bị một chút thương tổn, biết không?

Ta gật đầu nói:

-Nhất định rồi, ta không muốn cho bất cứ kẻ nào tổn thương nàng, Hải Nguyệt, ngươi hiểu chưa?

Hải Nguyệt mỉm cười, nói:

-Ta đương nhiên hiểu được. Nếu không phải ngươi trợ giúp, ta và Mã Khắc cũng không có khả năng cùng một chỗ, bây giờ ta đã biết Mã Khắc mới là lựa chọn tốt nhất của ta.

Ta nhớ tới những lời Phong Lương - Nhật trước khi chết đã nói, nhưng ta cũng không có nói ra, ta không muốn nó ảnh hưởng đến tỉnh cảm vất vả lắm mới có được của Hải Nguyệt và Mã Khắc, để cho giữa họ có một bóng ma, Phong Lương a, xin lỗi. Kiếp sau hy vọng ngươi có thể làm người tốt.

Mã Khắc đang muốn nói gì thì bên ngoài đột nhiên có người hô:

-Bẩm cáo bệ hạ, có cấp báo.

Mã Khắc nhướng mày, nói:

-Tiến đến, nói.

một gã vệ binh vội vàng chạy đến, quỳ xuống trên mặt đất, nói:

-Bệ hạ, không tốt rồi, bên ngoài thủ đô mười dặm xuất hiện hai tòa yêu quật, yêu thú đã bắt đầu tràn ra chung quanh.

Mã Khắc cả kinh, nói:

-Cái gì? Yêu tộc lại xuất hiện. Chẳng lẻ chúng ta đã đoán sai.

Hắn có chút kinh hoảng nhìn về phía ta, hiển nhiên bị tin tức này dọa cho mơ hồ. Bây giờ Ngải Hạ vương quốc mặc dù không thể nói không người, nhưng bởi vì người của Thần Hộ lĩnh chúng ta tất cả đều triệt đi, mà long tộc và tinh linh tộc lại không có mặt, hắn chỉ có thể dựa vào hoàng gia ma pháp sư quân đoàn.

Ta trầm ngâm nói:

-Mã Khắc, ngươi đừng có gấp, chúng ta cũng không có đoán sai, yêu tộc xuất hiện càng làm ta tin tưởng thêm. Ta nghĩ bây giờ Đạt Lộ vương quốc và Tu Đạt vương quốc cũng gặp phải tình cảnh như vậy, yêu tộc nhất định là muốn công kích nội lục địa của chúng ta để giảm bớt thực lực của pháo đài. Ngươi lập tức tập hợp hoàng gia ma pháp sư quân đoàn chờ tin tức của ta, hai cái yêu quật thì giao cho ta.

Ta đối với mình rất có tin tưởng, không phải chỉ là hai cái yêu quật sao? Tiêu diệt chúng nó hẳn là dễ dàng.

Mã Khắc nói:

-Lão đại, ngươi một người được không? Để cho ta cùng đi với ngươi đi.

Ta mỉm cười, nói:

-Mã Khắc, ngươi yên tâm đi, yêu thú này còn không xứng cho ta ra tay, được rồi, Kiếm Sơn trước hết ở lại chỗ ngươi, các ngươi chờ tin tức của ta, sau khi ta quay lại chúng ta lập tức đến pháo đài.

Nói xong, ta trong nháy mắt rời khỏi đại điện. Thúc giục thần lực, thăng nhập trời cao bay về phía bên ngoài thủ đô.

Trong không trung không ngừng truyền đến yêu khí, bầu trời vốn tinh lãng đã bị mấy đám mây đen che mờ làm cho người ta cảm giác có một loại áp lực, ta phân biệt phương hướng, giống như lưu tinh bay đến.

Rất nhanh, ta đã thấy được yêu thú đang xuất hiện rất nhanh thông qua hai cái yêu quật thật lớn cách đó trăm trượng, bọn yêu thú chạy tứ tán đi tìm con mồi, bọn yêu thú này thể tích so với trước kia ta thấy lớn hơn nhiều, bọn chúng có điểm giống nhau chính là hai mắt màu đỏ. Chung quanh chỗ yêu thú xuất hiện có mấy thôn lạc, phần lớn yêu thú đều tập trung tại thôn lạc, đang điên cuồng đồ lục. Cơ hồ chỉ là nháy mắt công phu, đã có hơn mười người chết trong tay yêu thú, xương cốt cũng không còn. Mặc dù Ngải Hạ vương quốc ma pháp sư đông đảo, thôn dân cũng có không ít người biết ma pháp, nhưng thực lực của bọn họ so sánh với yêu thú quá nhỏ bé, cơ hồ không cách nào mang đến thương tổn cho bọn yêu thú.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 33)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:50 pm

Chương 4:Thánh kiếm chi uy

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Máu toàn thân ta sôi trào, điên cuồng thúc giục năng lượng trong cơ thể, hai tay bình thân, cao giọng ngâm xướng:

-Quang nguyên tố vĩ đại a, lực lượng của các ngươi là vô cùng vô tận, hắc ám ở trước mặt các ngươi quá nhỏ bé, ánh sáng vĩnh hằng lưu động phía chân trời a, ta thỉnh cầu ngài phủ xuống nhân gian, đem trì dũ ánh sáng vô tận ban cho ta, khôi phục tất cả đau xót, để cho tất cả đau khổ đều rời xa chúng ta. - Trì dũ ánh sáng cấm chú vĩnh hằng.

Sáu cánh năng lượng từ sau lưng hiện ra, rõ ràng có thể thấy được quang điểm không ngừng tập trung xung quanh ta, không còn cảm giác thống khổ như trước kia, ta phảng phất như đang chìm đắm trong biển ánh sáng, cảm giác thoải mái nói không nên lời, quang nguyên tố có vẻ rất thân thiết, chúng nó hoàn toàn nghe theo ta chỉ huy, hình thành dưới chân ta một ngôi sao sáu cánh màu vàng thật lớn, nhất thời chiếu sáng cả bầu trời ảm đạm.

Hơi thở thần thánh tràn ngập hấp dẫn yêu thú phía dưới, những con có thể bay đã tiến về phía ta, uy hiếp ta mang đến đã làm cho bọn lãnh huyết này cảm thấy kinh khủng.

Trong lồng ngực ta không có sát ý, quang nguyên tố ấm áp không ngừng tịnh hóa tâm linh ta, ta nhàn nhạt nói:

-Đi thôi, trì dũ ánh sáng vĩnh hằng.

Ngôi sao sáu cánh màu vàng dưới chân có chút chấn động, cột sáng màu vàng thật lớn vây xung quanh ta, xuyên thấu mây đen trên không trung, mây đen trên không trung trong nháy mắt đều biến thành màu vàng, quang vũ có thể hủy diệt yêu tộc cứu loài người lập tức đánh đến nơi. Đúng lúc này thì đám yêu thú khổng lồ cũng đã xông tới, khoảng mấy trăm con giương nanh múa vuốt giống như muốn xé nhỏ ta ra.

Ta nhìn thoáng qua kim vân trên bầu trời, song chưởng rung lên, một đạo kim sắc quang hoàn từ cơ thể ta phát ra bay về phía yêu thú. Kim mang phảng phất như không thể ngăn trở di xuyên qua thân thể của đám yêu thú, những yêu thú nào bị chạm trúng đều khựng lại, thân thể chúng từ từ biến thành cát bụi.

Hơi thở khắp phương từ không trung truyền đến, ngửi vào cảm giác rất thoải mái, sau khi tiếp nhận truyền thừa ta sử dụng cấm chú này chẳng những không cảm thấy suy yếu mà còn có thể phát huy toàn bộ uy lực của cấm chú, phạm vi mở rộng rất nhiều.

Quang điểm mông mông từ trên trời giáng xuống, theo gió phiêu tán khắp nơi trên mặt đất, mỗi quang điểm đều mang theo sinh cơ bừng bừng, bao phủ cả hai yêu quật và đám yêu thú đang ở trong thôn lạc.

Quang vũ từ từ lớn dần, cuồn cuộn không dứt rơi xuống phía dưới, yêu thú phía dưới thấy quang vũ xuất hiện thì đình chỉ toàn bộ công kích, thân thể chúng nó khi chạm vào quang vụ khì biến thành những làn khói xám nhàn nhạt từ từ biến mất, ta lại được thấy bộ dạng giải thoát của yêu thú.

Quang vũ chẳng những thương tổn yêu thú mà còn trị liệu thân thể bị thương tổn của mọi người, thôn dân vốn đã tuyệt vọng không khỏi vang lên tiếng hoan hô, ta nhẹ giọng ngâm xướng:

-Thần vương ban cho ta quang minh kiếm, quang mang vạn trượng chiếu trời cao.

Ngực nóng lên, thân ảnh quang minh thánh kiếm màu bạc nhất thời xuất hiện ở trước mặt ta, ta vươn tay phải có thần chi thủ nhẹ nhàng nắm lấy chuôi của thánh kiếm chém về phía yêu quật, bởi vì tác dụng của trì dũ ánh sáng vĩnh hằng, yêu quật không có yêu thú xuất hiện nữa, ta thúc dục thần lực trong cơ thể, quang mang thánh kiếm đại phóng.

-Diệt.

Theo tiếng hét của ta, thánh kiếm phát ra lưỡng đạo quang mang màu bạc thật lớn phân biệt bắn về phía hai yêu quật. Quang mang chợt lóe trong nháy mắt. Lúc này ta đã có thể phát huy toàn bộ uy lực của thánh kiếm, khi năng lượng của thánh kiếm vào nơi sâu nhất của yêu quật thì vô số âm thanh thê lương truyền đến, ta nhắm hai mắt lại, quát khẽ:

-Phá.

Yêu quật vốn đen nhánh phát ra màu bạc, đại địa dường như chấn động, để tránh ảnh hưởng đến thôn dân chung quanh, ta đem năng lượng bộc phát khống chế trong phạm vi yêu quật, mấy tiếng muộn hưởng truyền lai, hai cái yêu quật không cách nào tản mát ra một tia yêu khí, bị ta hủy diệt thành công.

Thở phào nhẹ nhỏm, ta dùng thần lực đem thanh âm tản mát ra:

-Tử dân của Ngải Hạ vương quốc, khổ đau đã qua, không lâu sau vương quốc sẽ phái người đến giúp các ngươi, hy vọng các ngươi có thể nhanh chóng hồi phục gia viên của mình. Ta là thần chi sứ giả Trường Cung - Uy.

-Quang chi tử ......, quang chi tử vạn tuế ......

Mọi người kiếp hậu dư sanh điên cuồng la lên, nhìn bộ dáng hưng phấn của bọn họ, ta không khỏi cảm thấy vui mừng, đồng thời cũng vì những người đã chết mà bi ai. Yêu tộc, các ngươi tại sao phải giết hại những sinh vật trên đại lục!

Mặc dù yêu quật bị hủy diệt rồi, ánh nắng rực rỡ một lần nữa chiếu rọi đại địa, nhưng ta lại cảm giác được một cổ yêu khí vô cùng cường mọc lên từ phía pháo đài, yêu vương hẳn là đã sống lại rồi. Hắn sống lại sẽ uy hiếp tất cả chủng tộc trên đại lục, xem ra trận chiến cuối cùng đã đến.

Huy động sáu cánh năng lượng, ta bay trở về thủ đô.

Mã Khắc đã sớm tập kết hoàng gia ma pháp sư quân đoàn ở ngoài thành đợi ta, mặt hắn lộ ra vẻ khẩn trương, hiển nhiên là vì hai cái yêu quật. Ta thu hồi cánh sau lưng đáp xuống.

-Mã Khắc.

-Lão đại, thế nào?

Mã Khắc cấp bách hỏi.

Ta gật đầu nói:

-Yên tâm đi, bên kia đã giải quyết rồi. Mã Khắc, ngươi không nên đi pháo đài, bên kia ta đi là đủ rồi, có Thần Hộ lĩnh và các bằng hữu của long tộc, tinh linh tộc trợ giúp, lực lượng cũng đủ cường đại. Ngươi bây giờ nhanh chóng dẫn ma pháp sư quân đoàn chia làm hai bộ phận, phân biệt đi đến Tu Đạt vương quốc và Đạt Lộ vương quốc giúp bọn họ tiêu diệt yêu quật.

Thanh âm kiên định của ta tràn ngập ngữ khí không thể cưỡng lại, Mã Khắc hạ ý thức gật đầu nhưng trong ánh mắt lóe ra một tia lo lắng.

Vỗ vỗ vai hắn, ta nói:

-Yên tâm đi, hảo huynh đệ của ta, trừ phi ta chết, nếu không ta sẽ không để yêu tộc đắc ý. Cái gì đến thì sẽ đến. Tình cảnh Đạt Lộ và Tu Đạt bây giờ rất nguy hiểm, với thực lực của bọn họ đối phó với yêu quật tổn thất sẽ rất lớn, ngươi phải nhanh lên một chút.

-Lão đại, ta sẽ đi ngay.

Đúng lúc này thì một cảm giác vô cùng quen thuộc từ chân trời truyền đến, ta không nhịn được ngửa đầu nhìn lên. Chỉ thấy một thân ảnh màu vàng đang phiêu phù trong không trung, ta chấn động toàn thân, đó không phải là Tiểu Kim sao? Nó sao lại ở chỗ này.

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

* Báo cáo bài viết này

* Trả lời kèm trích dẫn

Re: Quang Chi Tử (Quyển 11chương 33)

Gửi bàigửi bởi alibabahp vào ngày Thứ 6 Tháng 10 10, 2008 3:51 pm

Chương 5: Viễn cự ly truyền tống

Dịch giả : havedream

Biên dịch + Biên tập : windmaster

Nguồn : 4vn.eu

Mã Khắc cũng phát hiện thân ảnh của Tiểu Kim:

-Lão đại, ta đã quên nói cho ngươi, Mộc Tử bọn họ khi đi đã để Tiểu Kim và một tiểu hồ ly chín đuôi ở lại, còn nói nếu ngươi trở về thì mau chóng cưỡi Tiểu Kim đến pháo đài hội hợp với bọn họ. nhất định là vừa rồi ngươi tiêu diệt yêu quật trên người phát ra quang hệ năng lượng hấp dẫn bọn họ tới.

A! Hắn nói chính là Tiểu Kim và Tiểu Nhu, ta cũng ức chế không được cảm tình mênh mông trong lòng ngực, huýt sáo một tiếng, tiếng huýt gió thanh lãng xuyên thẳng trời cao, trong thanh âm ta tràn ngập tư niệm với Tiểu Kim.

Tiếng long ngâm hùng hậu của Tiểu Kim cũng vang lên sau tiếng huýt sáo của ta không lâu, hai loại thanh âm bất đồng hỗn hợp trên trời cao truyền đi ra ngoài rất xa. Thân thể Tiểu Kim từ từ lớn dần, nó đang bay về phía ta, ta dậm hai chân xuống đất nhẹ nhàng bay lên nghênh đón nó, ta và Tiểu Kim thủy chung có cảm giác huyết nhục tương liên, chúng ta từng đồng sinh cộng tử, Tiểu Kim ở trong lòng ta có địa vị rất nặng.

Tiểu Kim tựa hồ trưởng thành hơn rất nhiều, long thân thật lớn dài thêm vài phần, lân phiến màu vàng trên người lóe ra quang mang chói mắt, long dực thật lớn mở ra, thân thể từ từ hạ xuống, cặp long mục của nó không ngừng có lệ quang chảy ra. Từ khi Tiểu Kim sinh ra tới nay, chúng ta chưa từng tách ra thời gian dài như vậy, trong lồng ngực ta nóng lên, hô lớn:

-Tiểu Kim.

Bất chấp kinh hãi thế tục, sáu cánh năng lượng hiện ra sau lưng, tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Tiểu Kim.

-Chủ nhân.

Long lệ của Tiểu Kim chảy ra, ta muốn ôm lấy cái đầu to của nó nhưng phát hiện đầu nó thật sự là quá lớn, căn bản không có cách nào ôm được, đành phải đáp xuống trên đầu nó.

-Chủ nhân.

Lại một tiếng kêu truyền đến, Tiểu Nhu ve vẩy chín cái đuôi to sau lưng chạy đến.

-A! Chủ nhân, hơi thở trên người ngươi làm cho ta cảm giác rất thoải mái a!

Tiểu Nhu biến thành một con sóc nhỏ, lẻn đến trên vai ta, nhung mao của mấy chiếc đuôi nàng làm mặt ta nóng lên.

-Tiểu Kim, rốt cục lại thấy ngươi rồi, thật sự rất nhớ ngươi.

Ta vuốt ve trường giác của Tiểu Kim, cảm thán nói.

Thanh âm Tiểu Kim có chút ủy khuất, hắn nói:

-Nếu nhớ ta, lúc đầu ngươi đi sao không mang ta theo, làm ta phải khổ sở chờ ngươi thời gian dài.

Ta xoa xoa nước mắt bất tri bất giác chảy xuống, cười ha ha nói:

-Được rồi, bây giờ không phải lúc truy cứu, các ngươi ở không trung chờ ta.

Nói xong, ta nâng Tiểu Nhu lên, đặt ở trên lưng Tiểu Kim, tự mình nhẹ nhàng đi xuống.

-Mã Khắc, các ngươi mau xuất phát đi. Ngươi giải trừ nguy cơ của hai nước, trở về nơi này chờ tin tức tốt của chúng ta.

Mã Khắc đôi mắt ửng đỏ, nói:

-Lão đại, ngươi nhất định phải cẩn thận a!

Hải Nguyệt nói:

-Đừng quên chuyện ta dặn dò ngươi.

Ta gật đầu nói:

-Các ngươi yên tâm đi. Gặp lại sau.

Nói xong, ta bay trở về trên lưng Tiểu Kim, nói:

-Đi, chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh rồi hãy nói.

Tiểu Kim phách động hai cánh, tốc độ mặc dù không nhanh bằng ta nhưng cũng rất khả quan. Tiểu Nhu nằm trong lòng ta, tham lam hấp thu hơi thở thần thánh trên người ta.

-Chủ nhân, nhân gia cũng rất nhớ ngươi. Để ta biến thành hình dáng loài người đi!

Ta lại càng hoảng sợ, vừa nghĩ tới bộ dáng vũ mị động lòng người của Tiểu Nhu lúc đầu, vội vàng lắc đầu nói:

-Không nên, bộ dạng hiện tại của ngươi là tốt lắm rồi.

Tiểu Kim cười hắc hắc nói:

-Chủ nhân, ngươi không biết là Tiểu Nhu một mực thầm mến ngươi a, hắc hắc, ai u, chủ nhân, ngươi đừng đánh ta a, ta nói chính là lời nói thật mà.

Tiểu Kim này a! Không phải tìm phiền toái cho ta sao. Ta ngay cả chuyện Hải Thủy còn chưa xử lý xong, huống chi là lại thêm Tiểu Nhu nữa. Lúc nhìn thấy Tiểu Kim, tâm trạng ta hưng phấn dị thường, mặc dù lúc đầu long vương nói khi Tiểu Kim khôi phục lại sinh mệnh lực thì cũng giải trừ khế ước của chúng ta, nghiêm khắc mà nói Tiểu Kim bây giờ đã không phải là huyễn thú của ta. Nhưng tình cảm của ta và Tiểu Kim thủy chung không đổi. Thật ra nếu bây giờ Tiểu Kim còn là bổn mạng thú của ta, có lẽ năng lực sẽ càng mạnh hơn, dù sao, ta bây giờ đã là tân quang thần, nếu ta cùng nó còn khế ước, vậy không phải là có hai quang thần sao?

Ta nhìn Tiểu Nhu trong lòng đã biến thành một chú sóc nhỏ đáng yêu, bộ dáng rất ngượng ngùng, không tức giận nhìn Tiểu Kim nói:

-Được rồi, xuống đi.

-Nga.

Tiểu Kim đáp ứng một tiếng, thu hai cánh lại, đáp xuống mảnh đất trống phía dưới.

Đáp xuống mặt đất, Tiểu Kim nghi hoặc nói:

-Chủ nhân, chúng ta xuống làm gì, Mộc Tử tỷ tỷ khi đi đã đặc biệt dặn dò ta, nói nếu ngươi trở về lập tức đưa ngươi tới pháo đài hội họp với bọn họ, bây giờ yêu tộc dường như lại bắt đầu rồi.

Ta gật đầu nói:

-Ta biết, cho ngươi đáp xuống là để tăng tốc độ. Tiểu Kim, ngươi và Tiểu Nhu giúp ta hộ pháp, ta cần vẽ truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa.

Tiểu Kim mở to hai mắt, nói:

-Chủ nhân, ngươi đã tiếp nhận truyền thừa của quang thần sao? Ta to như vậy, ma pháp trận có thể đem theo sao?

Ân, cái này cũng là vấn đề, ta thấy Tiểu Kim giống như một tòa núi nhỏ, , suy nghĩ một chút, nói:

-Ta bây giờ đã hoàn toàn kế thừa thần vị của quang thần, năng lượng của ta hẳn là cũng đủ đem chúng ta truyền đến pháo đài. Tiểu Kim, Mộc Tử và mọi người thế nào rồi?

Tiểu Kim nói:

-Mọi người đều rất nhớ ngươi, nhưng bọn họ đối với việc ngươi không nói mà đi rất không hài lòng, gặp lại bọn họ, ngươi cần phải cẩn thận một chút. Mấy bằng hữu của ngươi giờ rất lợi hại, bọn họ dùng thần khí tiêu diệt rất nhiều yêu quật, ngay cả lão ba của ta cũng khen ngợi bọn họ không thôi.

Vừa nghe hắn nhắc tới long vương, ta vội hỏi:

-Chuyện này kinh động đến long tộc các ngươi, thật sự là không có ý tứ, đã quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của bọn họ.

Tiểu Kim cười nói:

-Không đâu! Mọi người đều muốn gặp lại ngươi, lúc đầu ngươi đặt tên cho mọi người, mọi người đều rất cảm kích, huống chi long tộc chúng ta cũng là một chủng tộc trên đại lục, đại lục bị yêu tộc uy hiếp, chúng ta ra tay cũng là chuyện đương nhiên. Nếu không, dưới cái tổ vỡ không có quả trứng lành, không giữ được các chủng tộc khác, long tộc chúng ta sớm muộn cũng sẽ bị tiêu diệt.

Ta hỏi:

-Phụ thân ngươi mang theo long tộc bây giờ ở đâu?

Thân thị nam nhi mạc khiếu khổ,

Bất oán thiên mệnh đương tự cường.

^_^

Hình ảnh

Hình đại diện của thành viên

alibabahp

Bá Tước

Bá Tước

Bài viết: 2793

Ngày tham gia: Thứ 7 Tháng 8 16, 2008 12:57 pm

Đến từ: Cực lạc giáo

* Tin nhắn

* Gửi Email

* Tài khoản Yahoo

Đầu trang

Trang vừa xemTrang kế tiếp Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo

Chủ đề đã khóa

317 bài viết • Trang 29 trong tổng số 32 trang • 1 ... 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32

Quay về Truyện Tiên Hiệp Hoàn Thành

Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: 01685312569, kjemthanh, lyduong, mr.horton, vietsuper và 0 khách.

* Trang chủ

* Theo dõi chủ đề

* Đánh dấu chủ đề

* Ban điều hành • Xoá tất cả cookie • Thời gian được tính theo giờ UTC + 6:30 Giờ [ DST ]

Powered by phpBB © 2000, 2002, 2005, 2007 phpBB Group

Hosted by VNBB

VDict quick lookup

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#textbook