...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Có những khi tớ quên quay lại nhìn, sau đó tự nhủ ngày mai sẽ phải nhớ...

---

Phần thưởng của tớ mỗi khi cùng cậu đến phòng tập là quay lại nhìn vẫn thấy cậu ở phía sau.

Đôi khi tớ quên quay lại nhìn, sau đó tự nhủ ngày mai sẽ phải nhớ.

Tớ yêu khoảnh khắc tớ quay lại nhìn thấy cậu phía sau đang cười với tớ.

Tớ trân trọng, yêu quý, chăm chút từng khoảnh khắc quay nhìn sẽ là đầu tiên và cuối cùng...

Tớ vẫn nhớ lần đầu cậu nắm lấy tay tớ, cái siết tay rất chặt làm tớ cũng chợt giật mình và bất giác nắm chặt lại tay cậu, không muốn buông. Tớ vẫn ngốc khi lâu lâu lại quên một Donghyuk phía sau đang vòng tay qua eo tớ mà không biết nên quay lại ôm mà lại gỡ nhẹ tay cậu ra. Ngày đầu cậu đến phòng tập, nụ cười sáng rực đã thiêu đốt trái tim tớ, cậu nên đền bù. Cuộc gọi đầu tiên cậu gọi cho tớ, số điện thoại cùng cái tên "Dong Hyuk YG <3" hiện lên màn hình làm tớ bối rối, các động tác tạm ngưng, đơ vài giây rồi mới trượt nhẹ tay lên màn hình và đưa lên tai cùng lời chào qua điện thoại đầu tiên "Junhwe xin nghe..."...

Lần cuối cậu khóc trước mặt tớ có lẽ là tối khi qua, một động tác khó cậu không làm được, bật khóc trong bất lực làm tớ luống cuống chạy qua lại không biết dỗ thế nào. Buổi sáng cuối cùng cậu đi ăn riêng với tớ là trong bữa ăn, một Donghyuk đã nói với Junhwe rằng đừng lấy quần si-l*p của Donghyuk mặc nữa...

Những lần cuối có lẽ ít hơn những lần đầu tiên vì tớ luôn muốn là lần đầu tiên kéo dài mãi không dứt. Có lẽ trong tương lai tớ sẽ thấy cậu khóc, sẽ cùng cậu đánh lẻ đi ăn riêng trong những ngày nghỉ vì tớ lại muốn quay lại nhìn Donghyuk lẽo đẽo sụt sịt hay một "Dongdong" quấn hai ba cái áo đi theo phía sau tớ...

Đôi khi tớ lại quan trọng hoá chuyện quay lại nhìn cậu vì đó là khoảnh khắc tiếc nuối, quyến luyến, thiết tha.

Đôi khi quay lại nhìn phía sau, cậu không nhìn tớ, không cưới với tớ, tớ có chút buồn, trống rỗng, cảm giác như hụt hẫng, thiếu xót điều gì.

Hình ảnh của cậu với nụ cười tươi, đôi mắt đeo lens xanh vì nói tớ thích màu xanh, không tớ thích cậu đấy chứ, làm cho đầu tớ luôn hiện hình ảnh của cậu cả ngày làm việc.

Lúc tiễn người đi xa, một ánh mắt đáp lại cái quay nhìn làm ấn tượng, khi không nhìn, bóng hình đó lại tự dễ phôi phai.

Có những cái liếc nhìn khép nép, e lệ, dấu kín.

Có những ánh mắt của liếc nhìn dò xét, nghi ngờ nhưng tin tưởng rằng cậu vẫn ở bên cạnh tớ.

Cũng có những lần quay nhìn đẹp vĩnh cửu tựa hồ ánh nắng nhìn lướt qua giọt sương hay giọt hương chóng lăn trên chiếc lá...

[24/2/2017]

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro