15. Nỗi buồn chính là hoài niệm (Minecraft)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đây chúng tôi đang không chỉ nói đến một trò chơi, bạn có thể không đọc nếu như không thích nó.

Chúng tôi chỉ muốn hỏi bạn một câu thôi. "Nếu bây giờ hay tương lai, bạn gặp thứ khiến bản thân nhớ lại những kí ức tươi đẹp ngây thơ của trước kia thì liệu lúc đó bạn có thật sự buồn không?"

Bạn có thể xem chúng tôi là những lời nói của quá khứ, chúng tôi nói về tất cả những gì đã qua.

Chúng tôi luôn ở bên bạn, xung quanh bạn trong các trò chơi và thế giới. Bạn có thể không cần thấy chúng tôi nhưng chúng tôi luôn thấy bạn, quan sát bạn từ những ngày đầu tiên.

Nếu là ngày đầu tiên thì bạn còn nhớ những gì? Bạn nhớ về hình ảnh đầu tiên bạn nhìn thấy, có thể là một ngọn núi, một khu rừng, một đồng cỏ hay là một bãi biển xanh tĩnh lặng. Không chỉ có đôi mắt bạn nhìn thấy, đôi tay bạn chạm vào làm thay đổi nó và đôi tai bạn lắng nghe những âm thanh của tự nhiên, tiếng bước chân trên thảm cỏ nền cát,...và cả...âm thanh giai điệu của thế giới.

Là giai điệu chúng tôi ngân nga chào đón bạn khi bạn mở mắt nhìn thấy nơi này, những bài nhạc nhẹ nhàng không dồn dập để bạn có thể cảm thấy thoải mái khi ở nơi  đây.

Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ vẫn nhớ cái giai điệu đơn giản này, những nốt nhạc đi chậm rãi từng bước vang xa, niềm vui phấn khởi khi lần đầu tiên bạn đến đây...nó như được khắc in lên trên dải nhạc êm dịu này.

Tất cả những thứ đơn lẻ đó gộp lại cùng một lúc biến thành cả một mảng kí ức không bao giờ quên. Tôi không biết bạn có cảm nhận hay không nhưng...nếu bạn nhìn lại một hình ảnh đã xem thì làn sóng cảm giúc trong đầu bạn chỉ dập dềnh từ từ như đang chầm chậm kéo một cái kho báu lên mặt nước. Nhưng chỉ cần bạn nghe một âm thanh thì lập tức làn sóng đó đã mạnh mẽ hơn, chiếc rương kho báu kí ức kia trồi lên nhanh hơn, ý thức trong đầu bạn mở ra vô vàng những kí ức cũ đã lặng sâu.

Nhưng lâu dần, bạn dần tắt đi những âm thanh đó. Có thể lúc đó bạn đã ngán nó chăng? Nó phiền sao? Nhưng không sao, tôi sẽ không trách bạn. Bạn bỏ lại điều này để tập trung vào điều khác tốt hơn, đó cũng có thể là điều mà tôi sẽ làm.

Quá lâu, làn sóng đó đã lặng yên quá lâu chỉ khi bạn nghe lại âm thanh của một bài nhạc lần đầu bạn nghe ở nơi nào đó thì chẳng cần đợi vài phút mà là hai ba giây sau...cảm giúc của bạn lại dâng trào, chiếc rương kho báu ấy mở ra bao nhiêu kí ức tươi đẹp đã chìm sâu trong giấc mơ này.

Từng nốt nhạc của giai điệu quen thuộc, những nốt nhạc nhẹ nhàng và sâu lắng ngân nga một lần nữa nhưng lần này nó không chỉ còn là bài nhạc của niềm vui lần đầu và là nỗi buồn nhớ về lần cuối.

Những kí ức của bạn đã được khắc in trên bản nhạc này, từng điệp khúc êm ái là một đoạn kí ức hồi tưởng về một thời mà bạn đến với chúng tôi. Không cần nhìn lại bất kì hình ảnh gì mà chỉ cần nghe thôi, mọi giai điệu luôn gắn với rất nhiều hình ảnh, nó từ từ đi qua trong đầu chúng ta một lần nữa.

Tuy nhiên...có thể bây giờ bạn không còn là một đứa trẻ nữa, có thể bạn đã lớn. Nhưng dù thế nào thì những kí ức đó sẽ không bao giờ biến mất, nó chỉ ngủ yên để chờ ý thức của bạn mở ra một lần nữa. Rồi phần trẻ con trong con người ta lại quay trở lại trong cơ thể to xác này.

Khi đó bạn sẽ có chút đượm buồn, những giai điệu đơn giản nhưng sâu thẩm này, nó như đưa ta quay trở về quá khứ nơi ta tận hưởng trò chơi một cách ngây ngô nhất, vui vẻ nhất của một đứa trẻ. 

Chúng tôi có thể thay đổi mọi thứ, chỉnh sửa thứ này trở nên mới hơn nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ thay đổi giai điệu này bởi vì một phần bạn đã gắn với nó. Khi chúng tôi thay đổi nó chính là lúc một phần kia của bạn không còn ở đây.

Chúng tôi muốn lưu giữ lại tất cả những gì hoài niệm nhất, những gì mà bạn có thể nhớ đến chúng tôi.

Đấy có thể là một giấc mơ ngắn, bề nổi của những mảnh kí ức tốt đẹp nhất của hiện tại, tầng sâu hơn là nơi bạn luôn cất giữ điều buồn bã nhất của quá khứ và nơi bản thân bạn tự cho là cuối cùng chính là tâm hồn thật sự của bạn là nơi bạn lựa chọn mơ tiếp giấc mơ ngắn ngủi này hoặc từ bỏ nó để quay về cuộc sống dài của bạn.

Dù bạn hay tôi mất đi thì những kí ức sẽ không tan biến mà nó vẫn sẽ luôn nằm ở nơi sâu nhất trong tâm hồn bạn để chờ ngày bạn mở nó ra một lần nữa...

Đây cũng chỉ là giấc mơ, bạn cần phải tỉnh dậy.

Chúng tôi đang là thật nhưng không phải là thực, bạn là chính bạn.

Chúng tôi là mọi thứ xung quanh bạn, chúng tôi là những nhạc sĩ, kĩ sư của thế giới nơi bạn tạo nên...cho nên...

Mọi thứ của chúng tôi đều là kí ức của bạn.


Cà phê Ethiopia

<CẢM ƠN QUÝ KHÁCH VÌ ĐÃ GHÉ THĂM QUÁN>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro