Chap 32 Bánh Bao sắp 4 tuổi rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Anh tới đây để làm cái gì?"
Gulf lạnh lùng nhìn gã, trên tay vẫn ôm khư khư bạn nhỏ Bánh Bao trên tay. Hôm nay là thứ Bảy nên các bé không bị tới trường nên cậu đã túm bé con này dậy sớm theo mình ra quán, thật không thể ngờ được là Mew Suppasit thế mà lại tới đây giờ này. Và lại còn đi một mình.
"Tôi muốn tới thăm con và em."
"Con nào? Anh có con với cô nào ở đây sao?"
"Với em."
"Tôi với anh thì có liên quan gì mà lại có con với nhau? Mew Suppasit anh đừng quên là tôi là đàn ông."
Gulf Kanawut vốn dĩ mạnh miệng như vậy là vì chuyện đêm qua cậu vẫn còn để trong lòng, gã thậm chí còn mặt dày nhắn tin cho Jung bảo anh có gì nhờ cậu cất laptop và giấy tờ của mình đi dùm nữa, sao không nhắn cho cậu mà phải nhờ qua anh cậu làm gì?
"Được rồi, tôi tới lấy laptop với giấy tờ của mình."
"Vứt rồi."
Cậu càng nói càng liếc gã lạnh lùng hơn, trong lòng lại càng cảm thấy tức giận hơn nữa, hai tay cũng vì thế mà vô thức siết chặt lấy cục bông nhỏ trong lòng khiến thằng bé ré lên một tiếng.
"Aa ba ôm chặt, Bánh Bao không thở được aaa, đau con nữa."
"Ba xin lỗi ba xin lỗi."
Nhìn một lớn một bé trước mắt hi hi ha ha xin lỗi nhau mà trong lòng gã không khỏi dâng lên một cỗ ngọt ngào, khóe môi cũng theo đó mà nâng lên một nụ cười ôn nhu. Mew đã lâu lắm rồi không nhìn ai mà cười như vậy, trong lòng gã gần như cũng đã quên mất chữ hạnh phúc được đánh vần như thế nào, gã thậm chí còn nghĩ trái tim gã có lẽ đã đóng băng trước tình yêu bởi sau khi cậu rời đi, tâm gã lạnh ngắt như một tảng băng, chỉ đập đều đều vì thân thể đang sống chứ không đập mãnh liệt vì một tình yêu.
Mew Suppasit sau ngày cậu rời đi như một kẻ điên mất trí gã ăn không ngon ngủ không yên, thậm chí có những ngày gã chỉ nạp vào người toàn rượu và thuốc lá, gương mặt xanh xám hẳn đi, râu ria mọc lởm chởm cũng chẳng thèm cạo. Gã trở nên tàn tạ vô cùng.
Cậu từng nói rằng gã như một cây hoa tử đằng tím lịm xinh đẹp, vừa vững chắc để cậu dựa vào, vừa dịu dàng an ủi chăm sóc cho cậu, mà cây thì sao có thể sống thiếu ánh sáng được. Và cậu lại chính là ánh sáng mặt trời của gã, thiếu cậu gã gần như kẻ sống không bằng chết, tâm trí để làm việc cũng chẳng có, bản thân thì ngày càng bỏ bê, gã ngày đêm chỉ chìm trong nỗi nhớ người yêu nhỏ, không kể sáng hay tối đều lẩm bẩm tên cậu và tên bé con của gã rồi lại tự mình ngồi cười như một kẻ loạn trí.
Thật may mắn vì còn có Sena bên cạnh nên hiện tại gã mới có đủ sức mà đứng đây để nói chuyện với cậu, còn không chắc gã nhìn cũng chẳng khác mấy tên ăn mày là mấy.
"Gulf, chúng ta quay lại được không?"
Một chút cảm xúc mãnh liệt khiến Mew dũng cảm bật ra lời từ đáy lòng.
"Không."
Dứt khoát, cậu lạnh lùng trả lời trong khi ánh mắt đầy yêu thương kia vẫn dán lên người bé con Bánh Bao đang ngồi trên đùi. Thật mâu thuẫn biết bao khi đôi mắt to và tròn của cậu đang nhìn bé đầy ấm áp nhưng đôi môi đỏ và mềm cùng chủ nhân kia lại có thể buông ra một chữ không đầy lạnh nhạt với gã. Nhưng không sao gã yêu cậu gã yêu cả những mâu thuẫn của con người cậu nên gã lại ngồi lặng yên nhìn hai ba con, ấm áp trong tim cứ chầm chậm lan rộng ra.
"Nếu anh tới đây chỉ để nói những lời vô nghĩa như vậy thì mời anh về cho. Tạm biệt."
Cậu không nhanh không chậm liền bế con đứng dậy, trên gương mặt đã thu lại nét ôn nhu mới diễn, hai mắt nhìn gã vô cảm đến vô tâm như muốn đuổi thẳng cổ gã ra khỏi quán cà phê khiến Mew giữa mùa hè không lạnh mà rét. Nhìn bóng lưng xinh đẹp kia toan rời khỏi tầm mắt mình, gã vội vàng lên tiếng níu kéo.
"Khoan đã. Tôi còn chuyện chưa nói xong mà."
"Gì vậy. Anh còn chuyện để nói sao. Vậy nói nhanh đi, tôi chuẩn bị mở cửa quán rồi."
"Laptop và giấy tờ của tôi em vứt thật à?"
"Anh..."
"Anh là đồ đần độn Mew Suppasit"
"Nếu chưa thì đưa lại cho tôi nhé? Tôi đang bận việc gấp, sẽ tới xin lỗi em tử tế vào buổi chiều được không?"
Mew vừa nói vừa cười đến là ngọt ngào với cậu và đứa con trai nhỏ. Gulf thấy vậy nên lúc này có muốn làm mình làm mẩy với gã cũng không được, đành phải đem laptop cùng mấy tờ giấy đầy chữ ra đưa cho gã.
"Cầm rồi đi dùm."
"Cảm ơn em, hẹn gặp em và con vào buổi chiều nhé. Tạm biệt em tôi yêu em."
Sau đó không thèm để tâm tới ánh mắt của cậu đối với gã là gì, trực tiếp vẫy tay chào bạn nhỏ Bánh Bao rồi quay lưng rời khỏi quán cà phê, để lại cậu vừa tức vừa ngượng đứng đó.
"Ba ơi, chú đẹp trai vừa nói yêu ba ạ?"
"Nhiều chuyện quá, vào trong cho ba!"

Đến chiều quả nhiên Mew Suppasit quay lại quán, nhưng gã không tới một mình nữa mà đã mang theo chiếc bùa nhỏ Sena, Gulf lúc này có muốn thẳng tay vả cho gã một cái cũng khó có thể làm được.
Trong khi Sena ngồi chơi với Bánh Bao thì gã lại tiếp tục ngồi làm việc, lâu lâu còn ngẩng lên nhìn lén cậu chủ quán nữa. Nhưng thật trùng hợp làm sao lần nào ngẩng lên nhìn cậu, gã cũng chạm ngay ánh mắt sắc bén cùng ganh ghét của người ấy.
"Tức giận cũng đáng yêu nữa."
Mew mỉm cười với cậu rồi lại cúi xuống làm việc, trong khi đó tim gan Gulf như muốn phát nổ.
"Cười cái gì mà cười? Tôi đang đùa với anh đấy à cái tên không não này"
Cố gắng mặc kệ tên đàn ông gàn dở ấy, cậu tiếp tục làm việc của mình, quán vẫn đông đúc như mọi ngày nên cậu cùng Jung cũng chẳng rảnh tay được mấy, hai bé con hôm nay cũng ngoan ngoãn ngồi đọc truyện nên cậu không phải nhắc nhở gì, dần dần sự bận rộn cũng khiến cậu quên đi sự hiện diện của mew.
Chiều tối tới lúc gã và Sena phải về rồi cậu cảm thấy bản thân mình lúc này mới có thể thoải mái ra được một chút. Nhưng đời không như là mơ, cậu chưa kịp thả lỏng thì đứa con trai đáng yêu của mình đã lên tiếng phá hỏng mọi thứ rồi.
"Chú đẹp trai ơi, hôm nay chú cho Sena tới nhà Bánh Bao ăn cơm nha? Hôm nay nhà Bánh Bao có thịt cừu xiên nướng rất ngon á."
"Vậy sao? Vậy Sena có muốn qua đó ăn thịt cừu xiên nướng với bạn không?"
"Dạ muốn"
"Vậy con định bỏ ba ăn cơm một mình à? Bác Jin đi hẹn hò mất rồi, ba sẽ phải ăn cơm một mình mất."
"Chú cũng qua nhà con luôn đi."
"Bánh Bao"
"Ba ơi, chú đẹp trai cùng Sena qua nhà mình ăn cơm được không ạ?"
"Đ...Được."
"Ba có thể nói không sao cái thằng nhóc này"
Thế là hôm nay Sunflower đóng cửa sớm Bánh Bao cùng Sena được gã đưa về nhà trong khi cậu cùng Jung đi cùng một xe. Ông bà Jung ở nhà khi phải đón vị khách "được" mời như Mew thì cũng không lấy làm khó chịu gì dù biết gã là người đã gây ra biết bao nhiêu đau khổ cho cậu bởi nhìn cách gã đối xử với Bánh Bao và Sena cách gã nhìn cậu nữa, ông bà cũng hiểu được phần nào.
Một phòng ăn vừa vặn với một bàn ăn 7 người quây quần bên nhau, trên bàn là những món ăn được trang trí đẹp mắt và đang bốc lên những mùi thơm quyến rũ những xiên cừu nướng bóng nhẫy một màu nâu đường thơm ngon như kích thích vị giác cùng tuyến nước bọt của mọi người trong mâm đến cùng cực, họ rất nhanh chóng đã ngồi vào mâm ăn cơm vui vẻ với nhau, mọi ân oán 4 năm trước gần như cũng được hòa giải.
Gần như thôi
Gulf vẫn né tránh nói chuyện với gã nhất có thể Jung tuy không còn hằm hằm với gã nữa nhưng anh cũng không thể nói chuyện thoải mái với gã như trước, bố mẹ Jung đã lớn tuổi rồi nên cũng không muốn khó khăn chấp vặt với người trẻ nên vẫn lịch sự, hòa nhã với gã tổng tài trẻ. Còn hai bé con kia thì vô tư lắm, hi hi ha ha vừa ăn vừa nghịch, quậy mâm cơm đến là náo nhiệt.
Mew Suppasit biết sự có mặt của mình có chút không nên nên gã cũng cư xử rất đúng mực, vô cùng lễ phép. Không những vậy, khi ăn xong gã còn xung phong giúp cậu dọn mâm, rửa bát để Jung cùng 2 đứa trẻ ra phòng khách chơi với ông bà.
Tiếng bát sứ va chạm vào nhau trong nước gã và cậu mỗi người một góc, người điềm tĩnh gọt hoa quả, kẻ lặng im đứng rửa bát, không ai nói với nhau một câu nào mặc dù trong lòng đang vô cùng nhức nhối.
"Này!"_"Gulf."
Đồng thanh ngoài dự đoán.
"Anh nói trước đi."_"Em nói trước đi."
Lại là đồng thanh.
"Em nói đi, tôi nghe."
Gã mỉm cười nhưng vẫn chăm chú rửa sạch những chiếc bát trong bồn.
"Lát nữa rửa xong, ở lại ăn hoa quả chút rồi hãy về."
"Cảm ơn em vì đã cho tôi ăn cơm ở đây và còn mời tôi ở lại dùng hoa quả."
"Là Bánh Bao mời anh, không phải tôi. Anh nên cảm ơn thằng bé."
"Tôi biết. Nhưng nếu em không muốn thì em hoàn toàn có thể từ chối để tôi tới."
Bánh Bao nhất thời bị câu nói đó của gã là cho đứng hình nên miệng lưỡi cậu cũng chẳng biết phải đáp trả ra sao.
"Tôi biết là vì Sena và Bánh Bao chơi với nhau em không muốn làm bọn trẻ buồn. Nhưng cũng có chút là vì tôi phải không?"
"Đồ điên!"
Gulf Kanawut nhíu mày nhìn gã rồi bưng đĩa hoa quả ra ngoài, bỏ lại một mình Mew Suppasit đứng trong bếp rửa bát.
"Phũ phàng mà cũng quyến rũ nữa, tôi yêu em quá đi mất Gulf à."

Gã hoàn thành xong nhiệm vụ rửa bát của mình rồi liền ra phòng khách, xin phép được đưa Sena về vì cũng đã muộn. Sau một hồi mặt nặng mày nhẹ với nhau Mew cuối cùng cũng thuyết phục được công chúa nhỏ của mình cần phải trở về nhà.
Ra đến cửa và nói lời tạm biệt xong Mew Suppasit cuối cùng cũng biến mất trong chiếc xe đắt tiền của mình, để lại bạn nhỏ Bánh Bao ở sau có chút phụng phịu.
"Sao lại đưa Sena về sớm thế chứ chú đẹp trai ki bo y như ba vậy."
"Muộn rồi phải để ba con bạn ấy về nhà nghỉ ngơi chứ."
"Lần sau mình lại mời chú ấy và Sena nữa nha ba? Được không ạ? Ba rất thích người có thể thay mình rửa bát mà."
"Được rồi con nói nhiều quá đấy vào nhà thôi."

Và thế là từ đó, cứ mỗi ngày cuối tuần là bạn nhỏ Bánh Bao lại nhiệt tình mời Sena tới nhà mình ăn cơm thậm chí có lúc bé con còn nhiệt tình mời hai ba con ở lại ngủ qua đêm nữa nha, rất hào phóng. Gã đương nhiên rất thích nhưng dù sao mình cũng là người lớn, bông đùa với trẻ con một chút thôi chứ không thể cái gì cũng đáp ứng, gã đang trên con đường cưa cẩm lại cậu chủ quán xinh đẹp nên không thể nào mất liêm sỉ như vậy được.
Về phần Gulf Kanawut cậu càng ngày càng bó tay với ông trời con của mình. Nhà này là nhà của cậu nhưng sớm đã bị quỷ nhỏ coi như nhà riêng của quỷ nhỏ rồi cứ thích là mời người ta tới ăn tới ngủ thôi cậu thật hết nói nổi. May mắn là tên họ Jong kia còn biết điều một chút, nếu không cậu chắc chắn sẽ không tha cho cả hai người đó.
"Đúng là hai cha con mà, tính tình y như nhau"
Bạn nhỏ Bánh Bao càng lớn càng giống gã đặc biệt là đôi mắt cùng nụ cười. Nếu gã và bạn nhỏ ấy đứng cạnh nhau, mọi người đều sẽ chắc chắn rằng hai người cùng chung huyết thống, giống như thế này cơ mà. Điều đó khiến Gulf Kanawut bắt đầu phải suy nghĩ dần, cậu không biết bản thân có nên nói cho bé con nhà mình biết hay không vì dù sao Bánh Bao cũng còn quá nhỏ.
Thời gian cứ thế mà qua đi, mùa thu đã kéo tới và sinh nhật bạn nhỏ Bánh Bao cũng vậy, ngày một tới gần. Trước đó một tuần bạn nhỏ Bánh Bao đã rất là háo hức rồi. Thậm chí bạn còn bắt ba phải ghi ra một danh sách khách mời cực dài cho bạn cơ chọn chỗ tổ chức sinh nhật rất chuyên nghiệp nữa bảo sao mỗi khi chơi với Sena, bạn nhỏ Bánh Bao với bạn nhỏ Sena đều được gọi là hai ông bà cụ non.
"Phải có ông bà Jung, ông bà nội, bác Jung, ba Gulf, chú Jimmy, bác sĩ đẹp trai, chú đẹp trai và cả Sena, ưm..ưm...còn ai nữa không nhỉ?"
Bánh Bao cứ xòe tay ra đếm mãi, mấy cái ngón tay xinh xinh cứ ngoe nguẩy ngoe nguẩy làm tim cậu tan chảy ra Gulf cười ngọt ngào, xoa xoa cái đầu tròn ủm của nhóc con.
"Không sợ bác sĩ tới mang răng của con đi sao?"
"Sợ ạ nhưng bác sĩ nói sẽ tặng quà siêu to khổng lồ cho con nên chắc bác sĩ sẽ không lấy răng con đâu a."
Trước ngày sinh nhật của bạn nhỏ 3 ngày bạn nhỏ háo hức nói với mấy bạn trong lớp đương nhiên là có cả Sena nên danh sách khách mời lại được tăng thêm nữa. Gulf Kanawut đang có chút bận tâm vì sợ không đủ chỗ cho khách mời thì Sena đã lên tiếng giải vây giúp.
"Hay là tổ chức ở nhà của Sena đi ạ. Nhà Sena có sân rộng ơi là rộng luôn."
"Thật sao? Ba ơi được không? Ba ơi ba ơi được không ạ?"
"Con đã hỏi ý kiến ba con chưa? Cả ông bà con nữa?"
Gulf mỉm cười, tay không nhanh không chậm thu lại hai chiếc đĩa đã hết nhẵn bánh ngọt trên bàn, ánh mắt có chút cưng chiều nhìn hai đứa nhỏ trước mặt.
"Dạ để tối nay về Sena hỏi. Chú yên tâm Bánh Bao yên tâm, Sena sẽ xin được ông bà và ba cậu đừng lo."
Và đúng như lời bản thân đã nói, bạn nhỏ Sena tối hôm đó vừa ngồi vào bàn ăn tối đã líu lo bàn về việc cho bạn nhỏ Bánh Bao tổ chức sinh nhật ở sân nhà mình, giọng nói bé con ngọt ngào khiến người lớn không thể không tan chảy.
"Nha ông bà? Nha ba ơi? Cho Bánh Bao tổ chức sinh nhật ở đây đi ạ."
Ông Jong nhìn bé con hào hứng như vậy thì cũng gật đầu đồng ý, dù sao thì bạn nhỏ kia cũng đã từng bị tai nạn nặng khi tới đây dự sinh nhật của cháu gái ông, không những vậy, lúc từ cầu thang ngã xuống bạn nhỏ kia còn ôm lấy Sena đầu cháu gái ông nào gọn trong vòng tay bé bé của bạn nhỏ ấy nên cô bé mới không bị chấn thương gì ở vùng đầu thôi thì lần này cũng coi như là trả ơn cho bạn nhỏ ấy vậy.
"Ba có chắc đó là quyết định đúng đắn không?"
Sau bữa ăn Mew Suppasit chủ động tới gặp ba mình để hỏi ông về quyết định ấy. Gã biết, ông vốn dĩ không có cảm tình gì với cậu mọi chuyện đã từ 6 năm trước rồi nhưng đó là ba gã, gã biết ông ấy chưa hề có cái nhìn thoáng hơn về hướng tính của cậu và gã nên gã cần chắc chắn ba mình sẽ không làm gì quá đáng khi hai ba con Gulf Kanawut tới đây tổ chức sinh nhật.
"Anh nghĩ ba sẽ gây sự với cả một đứa trẻ 4 tuổi sao?"
"Không, con sự ba sẽ gây khó dễ cho Gulf."
"Xem ra anh vẫn còn có tình cảm với cậu đó nhỉ?"
"Vâng."
Chủ tịch không nói thêm gì, chỉ nhàn nhạt ngồi xuống chiếc ghế đan từ sợi mây rồi đeo lên chiếc kính lão gọng vàng đắt đỏ ông nhàn nhã mở cuốn sách đang đọc dở ra rồi ném lại cho gã một câu cụt lủn.
"Chỉ là bữa tiệc sinh nhật, không cần phải làm to chuyện vì nó."

Tới ngày Bánh Bao tròn 4 tuổi rồi, lá cây ngày hôm nay cũng đặc biệt rơi ít hơn nên gia nhân trong biệt thự của Jong gia không phải dọn quá nhiều lá bên ngoài sân và rất nhanh mọi người đã bắt tay vào chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật. Ngày hôm qua Jung cùng Gulf đã mang đồ của bữa tiệc tới đây để hôm nay mang ra trang trí cho kịp, bạn nhỏ Bánh Bao thậm chí vì quá phấn khích mà đòi ngủ lại biệt thự này cho bằng được hại Gulf lại một phen muối mặt đi nhờ gã trông coi ông trời nhỏ giúp mình.
"Em cứ tin ở tôi."
Kèm theo đó là một nụ cười không thể nào tươi hơn, nhìn là biết Mew đang sung sướng như thế nào khi cậu chủ động mở lời nhờ vả gã.
Và thế là bạn nhỏ Bánh Bao ngủ lại nhà họ Jong một đêm.
Phòng Sena khác với phòng Bánh Bao tông hồng và tím chiếm đa số trong phòng búp bê gấu bông được bày rất nhiều trên tủ cùng với bàn học tủ quần áo màu trắng chạm khắc rất đẹp tất cả mọi thứ trong phòng đều toát lên vẻ bánh bèo.
"Ô, sao cậu lại treo cái váy này ở đây?"
Bạn nhỏ Bánh Bao nhìn chiếc váy trắng được treo trên móc quần áo riêng cạnh tủ.
"Đây là váy mai tớ mặc dự sinh nhật cậu đấy. Mai tớ sẽ là công chúa xinh đẹp nhất trong bữa tiệc sinh nhật của Bánh Bao cậu nhất định sẽ phải thích tớ."
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro