Quên em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-__-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Em có thể ko khóc...

Nhưng nước mắt vẫn rơi. Em ko thể cầm được nước mắt khi lại gặp lại anh và lại phải khóc...

Em có thể ko khóc...

Vì trái tim em đã giá lạnh. Vì tiếng yêu hôm nào thiếu đi sự vẹn nguyên. Nhưng em vẫn khóc... Em còn có 1 chút gì đó vấn vương. 1 chút yêu thương. 1 chút giận hờn...

Tại sao anh lại phải khóc cùng em? Khi chính anh là người thay đổi...

Em thẫn thờ buông lơi. Mong anh được hạnh phúc... Em mong thời gian xóa nhòa tình yêu ấy...

Cười lên anh nhé.

1 khi...

Người bước bên anh là 1 người con gái khác. Anh đừng khóc, đừng buồn vì 1 người con gái bỏ rơi anh...

" Thời gian sẽ giúp anh... "

Quên em.

Quên kí ức.

Xóa nhòa phai nhạt tình yêu và hi vọng mình từng ước mơ...

Đừng khóc mà anh! Tại sao không nghe lời em vậy...

Anh ngốk wá. Nín đi! Việc gì anh phải khóc...

Em sẽ lấy cánh tay vỗ vai anh thật nhẹ. Mình ko có được ôm nhau? Phải ko anh...

Nín đi anh...

Hãy để em thấy anh là người dũng cảm. Hãy để em bước đi... Dù vẫn yêu anh thật nhiều...

Bờ vai ấy sẽ là điểm tựa cho 1 người con gái khác. Và tất nhiên ko phải là em...

Cánh tay ấy sẽ là nơi ấm áp nhất. Cho 1 người con gái khác xà vào và ôm lấy anh khi cô ấy buồn... Ko phải là em...

Em sẽ ko ghen đâu. Vì em là người thả anh ra mà!

Anh sẽ được tự do. Sẽ được làm những điều mình thích... Và tất nhiên là ko có sự quản lí của em...:-)

Mình sẽ ko bên nhau và ko có ngôi nhà hạnh phúc của 2 đứa...

Khi những lúc đêm về em sẽ là người đứng bên cửa sổ. Nhìn lên trời và mong anh được hạnh phúc...

Em biết!

Anh ko muốn xa em đâu. Ko muốn để em đi. Nhưng vì là do em quyết định... Lên anh lặng im và chỉ khóc.

:-) anh cũng biết em là 1 con bé ngang bướng rồi mà...

Ngày lại ngày em đã dặn mình đừng khóc. Em cố nhắm mắt và ngủ... Để rồi em nhận ra. Trái tim mình đầy vết thương... Rỉ máu...

Anh nhớ giữ gìn sức khỏe. Anh hư lắm. Suốt ngày ham chơi... Hứa với em đi. Nhớ chăm sóc bản thân mình... Nhớ ăn uống đầy đủ. Đêm lạnh nhớ đắp chăn... Đừng ham chơi nữa.

Sao anh vẫn khóc thế. Anh làm em ko dám bấm nút đỏ để tắt ola này?

Ngoan đi anh...

Rồi anh cũng sẽ quên em... Quên như chưa từng quen biết.

Rồi anh cũng sẽ yêu người mới... Thời gian thôi anh à.

Pipi anh. Đồ ngốk...

{...} Offilne.

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-__-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_

Và anh vẫn cứ khóc trong căn phòng tối. Em sẽ ra đi sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh mãi sao...

Anh còn muốn pm - còn muốn nói chuyện cùng em nhiều lắm. Nhưng ko thể giữ em lại...

Mất bao nhiêu thời gian hả em? Để anh lại là anh của anh ngày trước...

Anh vẫn khóc.

Anh vẫn để cái níck đã tối và những dòng pm còn sót lại ở danh sách Những người đang chat...

Im lặng...

Nước mắt anh vẫn cuộn trào trên 2 má... Nóng - mặn...

Xa em rồi...

Hạnh phúc và bình yên bên người mới ... Em nhak.

___________________

ngày mới bắt đầu... { reset... }

bình yên và lặng lẽ.

Nhưng 1 khoảng trong tim...

{ ...vắng lặng... }

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro