''Khi người không còn ở bên tôi. Trời vẫn xanh... nhưng không phải là nơi này.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô ấy khóc chắc đau hơn em khóc


Nên anh đi lau nước mắt người ta


Bận tâm chi chỉ đôi chút nhạt nhòa


Trên mi em.. chẳng qua là vương bụi.



Cô ấy tủi chắc buồn hơn em tủi


Nên vội vàng anh an ủi thật nhanh


Em chẳng qua là vài phút mong manh


Có đáng chi mà dỗ dành, thăm hỏi.



Cô ấy dỗi chắc thật hơn em dỗi


Thế nên anh phải xin lỗi cuống cuồng


Còn em thì.. như giả bộ đáng thương


Anh thờ ơ, anh dửng dưng, mặc kệ.



Cô ấy kể chắc hay hơn em kể


Nên anh vui và khe khẽ mỉm cười


Còn em thì.. vài ba chuyện dở hơi


Nghe làm gì cho mệt người, vô vị.



Cô ấy cười chắc bình yên, anh nhỉ?


Còn em cười chỉ là dối lòng thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro