MONG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc trước cứ mong mình lớn lên. Bây giờ lại cứ mong mình bé lại.
Con người lạ !
Cái đời này nó cũng lạ !
Sống nhiều như thế, chỉ mong được biết mình sống để làm gì.

Nhiều người bảo: Ờ thì, hãy đi trên con đường của chính bạn. Khi đó, bạn sẽ sống cuộc sống của mình với khát khao của mình.

Cơ mà, lắm lúc biết con đường nào là của mình chứ ? Họ bảo thế, nhưng chính tôi cũng chẳng biết con đường nào nên đi - con đường nào để tiến tới - con đường nào là thuộc về chính tôi !!!

Thật nực cười !

Lắm lúc, tôi cứ mong mình như đứa trẻ. Ít nhất vẫn còn chút gì đó để ước mơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro