84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh à, người tôi thương nhiều năm, anh đừng vội thương ai sớm quá nhé. Tôi sợ lắm, tôi thực không muốn chấp nhận cái sự thật này. Tôi thà thấy anh cô đơn còn hơn thấy anh đi cùng người khác, biết là ích kỷ, nhưng tôi thực không muốn, anh là người có rất nhiều người thương, thanh xuân của nhiều người nhờ có anh mà đẹp đẽ như vậy, giờ anh lại định bỏ tất cả mà đi sao? Bất quá.... anh đợi chúng tôi vài năm nữa được không? Đợi chúng tôi tập dần với việc quên anh , đợi tôi xem xong concert của anh, đợi tôi ôm anh một lần, anh... có đợi được không?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro