" Mỗi chúng ta giống như những đứa trẻ con vậy, càn quấy là vì có chỗ dựa, lễ phép là vì không quen, chủ động là vì quan tâm , không liên lạc là vì cảm thấy bản thân thừa thải "
_______________________________________________________________________________
" Có một số việc, tôi giả vờ như không biết gì . Có mấy lời nói, tôi coi như không nghe thấy. Có vài người, tôi vẫn tươi cười như không có việc gì với họ . Những sự việc kia, những lời nói đó, những con người nọ, tự mình biết là được rồi."
________________________________________________________________________________
" Cậu ấy là mặt trời mùa đông , là cơn mưa mùa hạ , chỉ có thể cảm nhận , không thể nào sở hữu ."
________________________________________________________________________________
" Mỗi người mẹ đều nói với con gái mình phải tự bảo vệ bản thân , nhưng có rất ít người nói với con trai họ rằng đừng bao giờ tổn thương con gái nhà người khác "
________________________________________________________________________________
"Có những ngày bạn cảm thấy mệt rã rời , đến nỗi bạn chẳng muốn làm gì , chỉ ngồi ỳ ra đấy. Thế rồi vì một chuyện nhỏ mà bạn thấy tủi thân đến chán nản, đến nỗi khóc ra được, đến nỗi không nín được."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro