Bộ bộ kinh tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Nỗi nhớ nhung không nơi giải tỏa, từ trái tim lan đi khắp thân thể, đêm đêm ngày ngày, tâm tâm niệm niệm chỉ một mình chàng. Lìa xa rồi mới biết ở nàng đọng toàn dấu ấn của chàng, viết theo lối chàng viết, uống loại trà chàng uống, dùng kiểu dáng đồ sứ chàng ưa, chuộng loài hoa chàng thích, ghét nắng gắt, kết mưa phùn…

2. Vì yêu mà sân, vì yêu mà hận. Vì yêu mà si, vì yêu mà niệm. Từ khi ly biệt, sân, hận, si, niệm đều đã hóa thành từng giọt tương tư. Không biết lúc này người có còn oán thiếp, hận thiếp, buồn thiếp, giận thiếp nữa không? Dưới giàn dây leo, ở nơi trăng thanh gió mát, giữa bút, mực, giấy, nghiên này, trong lòng Nhược Hi không có hoàng đế, chỉ có con người đã lấy đi hồn phách thiếp, chỉ có Tứ gia, một mình Tứ gia, mà thôi.

3. Rời xa rồi mới thấy, giận – khờ – hận – chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết người lúc này người có còn oán – hận, buồn – giận ta không?

4. Vì thương mà sầu mà bệnh, vì thương mà sợ mà lo. Dứt thương không còn sầu bệnh, lo sợ làm sao tìm về? Vì yêu mà đau mà ốm, vì yêu mà hãi mà kinh. Thôi yêu không còn đau ốm, kinh hãi làm chi được mình. Bởi thế đừng thương yêu, lỡ biệt ly là khổ. Không yêu thương ruồng bỏ, bịn rịn chẳng vương tơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#quotes