Một ngày, Cát nói với Gió : " Anh là một ngọn Gió hoang dại , chẳng bao giờ ở quá lâu bên người thương yêu. Nếu có kiếp sau , em xin được làm Bồ Công Anh để theo anh mãi "
Gió mỉm cười, bay tới một vùng đất xa xôi và khi về , gieo trên Cát những hạt giống lạ . Biển ngày đêm tưới tắm , nâng niu hạt giống ấy . Khi lớn lên , nó trở thành một cây Bồ Công Anh tuyệt đẹp.
( Cát và Thủy Tinh - Đào Thu Trang )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro