Chương 14 - Ngẫu nhiên gặp ở thành phố nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một chiếc xe lửa hơi nước đang trên đường đi đến thành phố Conston quận Gian Hải.

Klein ăn mặc như Ảo thuật gia lưu lạc nhìn về phía người nam trẻ tuổi và cha mẹ của anh ta đang ngồi cách một cái bàn để đồ nói:

"Ảo thuật của tôi có hai loại, một là làm cho nguyện vọng của mọi người được thực hiện, hai là dùng một cái gương trả lời vấn đề của anh, đương nhiên, loại ảo thuật thứ nhất cần trả tiền, loại thứ hai thì phải trả lời vấn đề cái gương đưa ra, mọi người muốn xem loại biểu diễn nào?"

Người nam trẻ tuổi tóc đen mắt nâu kia, tựa như đã được nhận tương đối giáo dục tốt, cậu ta nhìn nhìn cha mẹ ngồi ở bên cạnh, cười nói:

"Nguyện vọng của tôi khá là khó, hay là không phiền toái tới anh.

"So ra mà nói, tôi càng thêm tò mò đối với cái gương có thể trả lời câu hỏi."

Klein thở dài lắc lắc đầu, tay trái lật ra, để lộ ra một cái gương bạc có thể bỏ lọt tay áo, hai bên sườn đều có một viên bảo thạch màu đen.

"Tựa như là đồ cổ." Người nam trẻ tuổi đối diện có hứng thú đánh giá một câu, sau đó nói, "Vấn đề của tôi là, mục đích của tôi lần này đi thành phố Conston là gì?"

Klein trên mặt xuất hiện loại nụ cười mà Ảo thuật gia đường phố thường thấy, đưa tay phải vuốt ve mặt ngoài của cái gương, khá là tập trung nói nhỏ:

"Ma kính ma kính nói cho ta biết, đáp án của vấn đề là gì."

Sau ba lần liên tục, hắn buông tay phải ra, để mặt ngoài của cái gương cho ba vị hành khách ở đối diện thấy.

Phía trên đã xuất hiện mấy chữ màu bạc:

"Đi kết hôn."

"... Thần kỳ." Người nam trẻ tuổi kia và cha mẹ liếc mắt nhìn nhau một cái, đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng.

Bọn họ sau khi đi lên chiếc xe lửa này, chưa bao giờ đề cập điều gì có liên quan tới hôn lễ, cũng không bày ra vật phẩm nào có thể làm cho người ta sinh ra liên tưởng.

Loại ảo thuật không dựa vào đạo cụ cùng người xem này, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Tốt rồi, tới câu hỏi của cái gương." Klein cười đưa tay phải bao trùm ở mặt ngoài cái gương.

"Được." Người nam trẻ tuổi kia có chút tò mò đáp lại.

"Kế tiếp, để cho chúng ta nhìn một cái ma kính sẽ đưa ra câu hỏi gì." Klein tựa như đang biểu diễn ảo thuật chính thức, hơi màu mè buông lỏng tay phải ra.

Ở mặt ngoài cái gương những chữ màu bạc đã phát sinh biến hóa, kéo ra thành một câu đầy đủ:

"Ngươi càng hy vọng vợ của mình là cô gái hơn bốn mươi tuổi, đúng không?"

Người nam trẻ tuổi kia vẻ mặt chợt ngưng đọng lại, tiếp theo trở nên trắng bệch, sau đó hoàn toàn đỏ lên.

"Sao có khả năng!" Anh ta lúc này đưa ra phản bác, đồng thời nhịn không được nghiêng đầu nhìn nhìn cha mẹ của mình, dồn dập oán giận nói, "Đây là vấn đề kỳ quái gì vậy!"

"... Nó hay nói đùa thôi." Klein cười xin lỗi, nhanh đưa tay phải ấn lên mặt ngoài cái gương, một bộ dáng như mình cũng không biết sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Ngay sau đó, hắn lại buông lỏng tay phải ra.

Quả nhiên, những chữ ở mặt ngoài cái gương đã xảy ra biến hóa:

"Ngươi bao nhiêu tuổi?"

"25 tuổi..." Người nam trẻ tuổi kia thật cẩn thận hồi đáp, tựa như thực sợ hãi mình sẽ rơi vào cạm bẫy vậy.

Anh ta cảm giác cha mẹ mình và hành khách xung quanh ánh mắt nhìn mình đều đã có một ít biến hóa.

"Tốt rồi, biểu diễn ảo thuật đến đây là chấm dứt." Klein cười thu hồi cái gương, "Anh có thể thử một loại ảo thuật khác."

Hắn vừa dứt lời, xe lửa hơi nước đã phát ra tiếng còi hơi ô ô, đây là dấu hiệu sắp tiến vào trạm dừng.

"Thật có lỗi, tôi phải xuống tàu." Klein lấy ra đồng hồ vỏ vàng bỏ túi, mở ra nhìn thoáng qua rồi nói.

Hắn nhấc lên hành lý của mình, theo đám đông do bộ phận hành khách tạo thành, rời khỏi xe lửa hơi nước, đi tới sân ga đèn đường khí gas còn chưa sáng lên.

Nơi này là thành phố Beltan quận Gian Hải, là một tòa thành thị quật khởi bởi mỏ than mà suy bại cũng bởi mỏ than.

Đối với Klein mà nói, nơi này có ý nghĩa lớn nhất là, nó là tiết điểm quan trọng trên lộ tuyến Fusak xâm nhập ở trong thế chiến trước đó.

Fusak tổng cộng có ba lộ tuyến xâm nhập, một là tiến công biên giới vùng núi Amanda, ý đồ đột phá phòng tuyến lục địa nơi đó, một là xuất phát từ đảo Sunia, công kích vùng cảng duyên hải, đồng thời thử đổ bộ, còn một cái là bắt tay vào Gian Hải, dọc tuyến đường sắt mà xâm lược Backlund.

Trong đó, bởi vì giáo hội Bão Táp tồn tại, cùng với uy lực "Trọng tài" địa vị cao phối hợp tàu chiến bọc thép, hải quân Fusak và Feynapotte thủy chung không thể lấy được chiến quả như dự định, thậm chí không thể nắm trong tay quyền làm chủ trên biển, mà chiến trường vùng núi Amanda, tổng bộ giáo hội Đêm Tối ngăn lại từng đợt tiến công, thẳng đến chiến tranh chấm dứt cũng không dừng, làm cho những nơi như quận Mùa Đông, quận Đông Chester không có trực tiếp bị chiến hỏa càn quét.

Trong ba lộ tuyến, duy nhất thành công là bộ đội Gian Hải, bọn họ thuỷ bộ kết hợp, công hãm thành phố lớn thứ hai Ruen, thành phố Conston thủ phủ quận Gian Hải, sau đó một đường thẳng tiến hướng đông nam, hội hợp cùng người Entis ở đại khu Backlund.

Klein đóng vai Ảo thuật gia lưu lạc, một mặt là muốn tích lũy nguyện vọng, thể hiện ra kỳ tích, tiêu hóa ma dược, thăng cấp thực lực, một mặt khác lại là tính đi lại con đường của chiến tranh, dùng hai mắt của mình, lỗ tai của mình cùng tâm linh của mình để kiến thức rõ ràng mất mát mà chiến tranh trước đó mang đến.

Sau khi biết bí mật của tinh không và trong lòng đất, hắn có thể lý giải mưu tính của "Nữ Thần Đêm Tối", tiếp thu ở một mức độ nào đó, nhưng cái này không thể hiện hắn sẽ thờ ơ đối với những hy sinh này.

Đồng thời, hắn cũng xác định một việc, đó chính là cho dù mình không thể ngăn cản George III trở thành "Hắc hoàng đế", thế chiến vẫn sẽ bùng nổ, chẳng qua Ruen sẽ chiếm ưu thế, "Nữ Thần Đêm Tối" và minh hữu sẽ áp bách chính diện "Chiến thần", từng bước một để cho Thần tìm kiếm "Mẫu Thần Đại Địa" trợ giúp.

Thời điểm đó, số lần, độ chấn động và quy mô thần chiến đều sẽ siêu việt như hiện tại.

Căn cứ vào nguyên nhân như vậy, Klein mới có thể dọc theo lộ tuyến Fusak xâm nhập, lưu lạc từng trạm một.

Ra khỏi sân ga còn dấu vết vật hi sinh lưu lại, tay hắn cầm vali hành lý cũ nát chứa quần áo để thay thế, phân rõ phương hướng, đi về phía có thể là khách sạn.

Đến đêm, hắn bước chậm ở trong ngõ nhỏ phố lớn tòa thành thị này, làm người biểu diễn ảo thuật nguyện vọng.

Sau mấy bước, linh cảm của Klein bị xúc động, hướng ánh mắt về phía cuối con đường này.

Nơi đó có một bóng dáng phụ nữ mặc trường bào vải đay đơn giản đang đi, buộc đai lưng vỏ cây, để tóc đen thật dài, giày không mang vớ.

Arianna!

Thủ lĩnh khổ tu sĩ Giáo hội Đêm Tối, Thiên sứ trên mặt đất Arianna!

Cô ấy sao lại tới Beltan? Lúc này, cô ấy không phải đã trở lại Tu Đạo Viện Đêm Tối giáo đường Thanh Bình hay sao? Hoặc là bị phái đi St. Miquelon thủ đô của Fusak, chủ trì việc tiếp thu "di sản Chiến thần"? Một vị Thiên sứ đi ở trên mặt đất xuất hiện tại một thành thị nhỏ như vậy, tuyệt đối sẽ không đơn giản... Klein nghi hoặc, hơi nhíu mày.

Hắn do dự, cuối cùng vẫn quyết định đi hỏi cho rõ.

Cái này không phải hắn muốn xem vào chuyện người khác, mà là mọi người cùng một thành phố, thực ra ngoài ý muốn gì, ai cũng trốn không thoát.

Nhưng lúc này, Arianna đã biến mất ở trong đám đông, mà thân là "Người hầu bí ẩn", Klein muốn truy tung cũng không có cách nào, tương tự, ở trên chuyện quan hệ tới "Bí ẩn", "Ma kính" Arrodes cũng có chút bất lực.

Klein thong thả hít vào một hơi, có chút suy nghĩ xoay người tiến vào khách sạn, thuê phòng cất hành lý.

Sau đó, hắn bảo trì ăn mặc Ảo thuật gia lưu lạc, mang theo "Ma kính" Arrodes, theo linh tính trực giác của "Thầy bói", một đường đi tới quảng trường thị chính thành phố Beltan.

Ở chỗ gần toà thị chính, có một biển bố cáo, mặt trên dán không ít bố cáo.

Klein thấy không ít người đang vây xem, tựa như có công văn mới ra, liền đi về phía đó, đứng ở bên ngoài đám người, nhìn về phía tấm biển bằng gỗ thô kia.

Ở trung ương biển bố cáo, có một tờ giấy trắng ngả vàng bao trùm ở trên những tấm bố cáo khác, mặt ngoài dùng chữ màu đen viết tiếng Ruen:

"Các quý cô, quý ngài, tôi là quan chấp chính mới nhận chức của mọi người.

"Hiện tại, tôi ban bố ba pháp lệnh mới:

"Điều thứ nhất, không có cho phép của tôi, sinh linh nào cũng không có thể rời khỏi nơi này.

"Điều thứ hai, trước mặt luật pháp chúng sinh ngang hàng, chẳng sợ Thiên sứ, cũng có thể bị người thường giết chết.

"Điều thứ ba, những kẻ phạm vào những hành vi sau, sẽ bị phạt nặng, cao nhất tử hình:

"1 giết người;

"2 trộm cắp;

"3 tụng niệm đầy đủ tôn danh thần linh;

"4 hiến tế Tà Thần;

"5 lừa dối;

"6 để lộ bí mật;

"..."

Một phần thông cáo như vậy... Klein xem mà nhướng chân mày, không cần linh tính trực giác cũng có thể nhận thấy được nội dung này có vấn đề.

Hắn theo bản năng chuyển động ý niệm trong đầu, thử để cho linh thể trở lại "Nguyên bảo".

Nhưng mà, một lực lượng vô hình đã ngăn chặn hắn "rời khỏi", để cho hắn chỉ có thể tiếp xúc với mảng sương mù xám trắng kia nhưng không cách nào thông qua.

Cái này... Klein ánh mắt híp lại một chút, lui mấy bước về phía sau, kéo ra khoảng cách cùng đám người.

Hắn thấy, loại dị thường trình độ này đã đạt tới mức gần như thần linh.

Hắn trước đó cũng có tình huống không thể quay về "Nguyên bảo", nhưng nguyên nhân chủ yếu là không kịp đi nghịch bốn bước, tụng niệm chú văn, hoặc là bị "bản thân" quấy nhiễu cùng ngăn trở.

Trên ý nghĩa chân chính bằng vào ngoại lực làm cho hắn không thể thoát ly thế giới hiện thực, chỉ có một lần:

Đó là ở trấn nhỏ sương mù, nơi đó là thế giới bí ẩn do "Nữ Thần Đêm Tối" tự tay tạo ra, phong ấn cường lực.

Trừ bỏ lần đó, ngay cả "Kẻ báng bổ thần linh" Amon cũng không làm được chuyện cùng loại, đương nhiên, thời điểm đó, Amon mục đích chủ yếu là bức bách Klein dẫn động "Nguyên bảo", sau đó bắt lấy cơ hội, lợi dụng lỗ hổng, thay thế hắn trở thành "Chúa tể vĩ đại phía trên Linh giới", nếu không vị "Thiên sứ thời gian" này hoàn toàn có thể thông qua đánh cắp ý niệm trong đầu để ngăn cản Klein trở về.

"Quan chấp chính" mới nhận chức này của thành phố Beltan là ai... Đây là nguyên nhân quý cô Arianna đi vào thành phố Beltan? Trong khi ý niệm trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, Klein để cho "Ma kính" từ trong tay áo rộng thùng thình trượt xuống tay trái.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Klein thấp giọng hỏi.

Mặt ngoài kính bạc, hơi nước nhảy loạn, thoáng hiện ra chữ màu bạc trắng bệch:

"Quy tắc nơi này đã bị thay đổi mấy cái, cụ thể là ai làm, không thể biết được, chủ nhân vĩ đại, ngài có thể thử tìm 'Người hầu bí ẩn' Arianna, từ nơi đó hiểu biết chân tướng.

"Câu trả lời của tôi có làm cho ngài hài lòng không?"

Quy tắc bị thay đổi... "Luật sư"? "Trọng tài"? Hoặc là, "bug"? Klein có chút suy nghĩ ngẩng đầu lên, nhìn về bốn phía, phát hiện thị dân trên quảng trường đều có chút nghi hoặc, không quá lý giải vì sao bố cáo mới sẽ đề cập tới Thiên sứ, vì sao rời khỏi cần xin và được cho phép.

Chiến tranh đã kết thúc rồi mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro