Chương 21: Vân Lạc Phong đại lừa đảo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn có thể chắc chắn chuyện chính mình không thể hành phòng ngay cả gia gia của mình cũng không biết!

Vậy vì sao Vân Lạc Phong lại biết chuyện này?

Cho nên, suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng hắn vẫn quyết định tới nơi này để chứng thực một việc!

Từ rất xa đã trông thấy thiếu nữ một thân bạch y đón ánh mặt trời đi tới, ánh sáng nhàn nhạt chiếu xuống, dừng lại trên dung nhan tuyệt thế khuynh thành. Nàng giống như là nhân vật bước ra từ trong tranh, đẹp đến không gì sánh được.

Trong mắt Mộ Thân có một tia kinh diễm, lúc trước tại sao hắn lại không nhận ra Vân Lạc Phong lớn lên lại đẹp như thế?

Đúng rồi, hẳn là do khí chất!

Không sai, hiện tại khí chất hồn nhiên của thiếu nữ đã thay đổi, không còn hoa si giống như lúc trước, mà trở nên tự tin hơn, ngay cả trên mặt cũng hiện ra một chút cuồng ngạo, hai tròng mắt nghiễm nhiên có thái độ bễ nghễ thiên hạ.

Đột nhiên, Mộ Thân có một loại cảm giác, ngay cả tỷ tỷ Mộ Vô Song của mình đều không thể so sánh với thiếu nữ bạch y này, thái tử điện hạ muốn từ hôn với nàng, nhất định có một ngày sẽ vì chuyện này mà hối hận cả đời.

“Vân Lạc Phong!” Cảm xúc của Mộ Thân phức tạp, hắn nhìn thiếu nữ ở đối diện, cắn chặt răng, nói, “Tại sao ngươi lại biết…… lại biết phương diện kia của ta có vấn đề?”

Gương mặt hắn trở nên đỏ bừng, có chút run rẩy bất an, rốt cuộc đối với nam nhân mà nói, thừa nhận chính mình không được là một việc cực kỳ xấu hổ.

Thiếu nữ vẫn lười biếng và nhàn nhã, con ngươi tà mị nhàn nhạt liếc qua người Mộ Thân, khóe môi khẽ cong lên: “Ngươi tới nơi này không phải đã có đáp án rồi sao?”

Thình thịch!

Trong giây lát, Mộ Thân quỳ gối trước mặt Vân Lạc Phong, một phen nước mắt nước mũi khẩn cầu nói: “Thần y, ngài cứu ta đi.”

“Không gọi ta là phế vật nữa sao?” Vân Lạc Phong ngả ngớn nhìn Mộ Than đang quỳ gối ở trước mặt mình.

“Thần y, ta biết sai rồi, ta có mắt không thấy Thái Sơn, lại dám mạo phạm thần y đại nhân, chỉ cần đại nhân ngươi chữa khỏi cho ta, Mộ Thân ta từ đây về sau nhất định sẽ phục tùng mệnh lệnh của đại nhân.”

Mộ Thân lau nước mắt, khóc lóc thảm thiết nói.

“Phục tùng mệnh lệnh thì không cần, chẳng qua, ngươi cũng biết ta giúp người xem bệnh là phải cần tiền, hiện tại dược liệu quý giá như thế, phủ tướng quân của ta luôn luôn nghèo muốn chết, mua không nổi những dược liệu đó.”
Vân Lạc Phong phe phẩy đầu, thở dài một tiếng: “Cho nên không phải ta không cứu ngươi, là ta vô năng vô lực.”

“Thần y, chuyện tiền bạc có thể thương lượng, chỉ cần ngài chữa khỏi cho ta, bao nhiêu tiền đều không thành vấn đề.”

Nghe thấy lời này của Vân Lạc Phong, ánh mắt Mộ Thân sáng ngời.

“Thấy ngươi có thành ý như thế, ta đây liền không thu phí chuẩn bệnh của ngươi, ngươi chỉ cần chịu phí điều trị là được.” Khoé môi Vân Lạc Phong hàm chứa ý cười tà mị, “Ngày mai ngươi lấy năm ngàn vạn lượng lại đây, ta lập tức vì ngươi chữa bệnh, còn hôm nay, ngươi giao ra năm trăm vạn lượng trước coi như tiền đặt cọc.”

“Cái gì?”

Mộ Thân kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

Năm ngàn vạn lượng? Chỉ là phí điều trị? Rốt cuộc dược liệu nào lại có giá cao như thế?

“Hây, ngươi phải biết rằng, bệnh của ngươi không giống những bệnh khác, giá năm ngàn vạn lượng đã là thấp nhất, chút ít đó mới chỉ là giá cả của dược liệu, còn phí ngân châm và lao động của ta cũng không có thu đấy.” Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Mộ Thân, “Nếu không phải ngươi khá hợp mắt ta, dù ngươi lấy một trăm ngàn vạn lượng tới, ta cũng không trị! Rốt cuộc trị chứng bệnh này của ngươi quá lao lực, lại còn hao tổn tinh thần của ta.”

Mộ Thân rất cảm động, thì ra Vân Lạc Phong vì trị liệu cho hắn mà làm một việc hao phí tinh lực như thế, nhưng mình lại còn không biết tốt xấu cho rằng năm ngàn vạn lượng quá đắt.

Hiện tại xem ra năm ngàn vạn này một chút cũng không đắt!

Không thấy nàng mới nói sao? Nàng giúp hắn trị liệu là bởi vì hắn hợp mắt nàng, nếu đổi thành những người khác thì liền tính lấy ra một trăm ngàn vạn lượng cũng không trị liệu.

Tiểu Mạch trong không gian Thần Điện nghe thấy chủ tử nhà mình nói những lời vô sỉ, nhịn không được trợn trắng mắt.

Lừa đảo, lừa đảo tận cùng! Loại bệnh nhỏ này đối với Vân Lạc Phong mà nói căn bản không thành vấn đề! Kết quả nàng lừa năm ngàn vạn lượng còn chưa đủ, còn làm đối phương cảm thấy chính mình thiếu nàng một cái nhân tình!

“Thần y!” Mộ Thân có chút khó xử nhíu nhíu mày, “Năm trăm vạn lượng này một lát sau ta liền có thể đưa tới cho ngài, chẳng qua, còn lại bốn ngàn năm trăm vạn lượng có thể cho ta một chút thời gian hay không?”

Vân Lạc Phong nhẹ nhàng vuốt cằm: “Lúc nào gom đủ tiền, lúc đó bắt đầu trị liệu! Còn nữa, chuyện ta trị liệu cho ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài, ta sợ phiền toái, nếu không cẩn thận bị những người khác biết được, sau này ngươi lại bị nghi nan tạp chứng gì cũng đừng tới tìm ta. Người bình thường, ta sẽ không trị liệu cho hắn.”

Nội tâm Mộ Thân chấn động, đáy lòng xuất hiện một trận vui sướng.

Nàng nói, người bình thường nàng sẽ không trị liệu cho hắn, nói cách khác, chính mình không phải người bình thường đó! Quen biết một thần y như vậy, từ nay về sau sinh mạng của chính mình ít nhất cũng được bảo đảm.

“Thần y, ta hiểu được, khó trách nhiều năm qua thế nhân đều gọi ngài là phế vật, ôi, không phải, thần y, ta không có nói ngài là phế vật, là bọn họ nói! Ta vẫn luôn cảm thấy ngài là thiên tài thâm tàng bất lộ!” Vẻ mặt Mộ Thân tràn đầy ý cười nịnh nọt, “Ngài sợ phiền toái, không muốn tùy tiện trị liệu cho người khác mới ẩn tàng y thuật của chính mình, đúng không? Ngài yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện ngày biết y thuật ra ngoài.”

Dù Vân Lạc Phong không cảnh cáo hắn, hắn cũng sẽ không nói bậy, nếu không chuyện chính mình không được cũng sẽ truyền ra ngoài.

“Tốt, ngươi có thể đi rồi, trong một canh giờ đưa năm trăm vạn lượng tiền đặt cọc tới, nếu vượt qua một canh giờ, ngươi không cần tới nữa.”

Vút!

Vân Lạc Phong vừa mới nói xong, Mộ Thân liền chạy không thấy bóng dáng, rất sợ chính mình sẽ chậm trễ thời gian đưa tiền đến, dưới sự giận dữ Vân Lạc Phong thật sự không trị liệu cho hắn……

“Thì ra y sư kiếm tiền lại dễ dàng như vậy.”

Vân Lạc Phong nhẹ vỗ về cằm, nụ cười trên dung nhan tuyệt mỹ càng thêm tà mị.

“Thật sự rất dễ dàng, phí tổn không đến một vạn lượng, người lại ngang nhiên lừa người ta năm ngàn vạn lượng, càng quan trọng hơn là người lừa người ta năm ngàn vạn, người ta còn mang ơn đội nghĩa ngài, người nói xem có phải Mộ Thân này ngốc hay không?”

Tiểu Mạch không còn gì để nói, phỏng chừng không nghĩ tới chủ nhân nhà mình sẽ là một đại lừa đảo.

“Hắn là người Mộ gia, ta không lừa hắn thì lừa ai?”

Vân Lạc Phong rũ mi cười nhạt: “Tốt, cuối cùng thuốc tắm ngày cuối cùng cũng sắp tới tay, bắt đầu từ ngày mai, ta có thể chính thức bước vào con đường tu luyện. Lúc đó, ta sẽ khiến cho những người từng thương tổn Vân gia, từng người từng người trả giá đắt!”

Nợ máu, phải trả bằng máu!

Dù cho phụ thân của Vân Lạc Phong không phải chết ở trong tay Mộ Thừa tướng, nhưng cái chết của họ chắc chắn có liên quan đến Mộ Thừa tướng! Còn có cẩu hoàng đế kia, nếu lựa chọn che chở Mộ gia, vậy nhất định có một ngày nàng sẽ làm cái triều đại này thay triều đổi họ!

“Chủ nhân, ta tin tưởng ngày này sẽ không quá xa.”

Giọng nói tràn đầy kiên định của Tiểu Mạch chậm rãi vang lên trong đầu thiếu nữ, lộ ra sự tin tưởng tuyệt đối dành cho thiếu nữ, cũng khiến cho lòng nàng tràn ngập tự tin…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro