CHƯƠNG 194

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ta muốn động thủ, tôi chớp mắt, kết quả của việc không thể trốn thoát chính là chết. Mở một đường nhỏ, nhìn cô hai che ở trước mặt tôi, vóc người có nhỏ như vậy, hai cánh tay mở rất rộng, một chút đều không sợ hãi Sở Hiên uy hiếp: "anh đừng tới đây! Cút ngay, tôi không cho anh động cô ta! Cô ta là vợ của Dạ Quân, anh không được động!"

Sở Hiên làm sao có thể sợ cô hai uy hiếp, mắt hắn lộ ra hung quang, lộ nguyên hình quát. "Muốn chết sao! Tôi xem cô không kiên nhẫn sống, muốn che chở cô ta như vậy, tôi sẽ thành toàn cho cô, đem cô luyện thành Huyền Hồn đan đút cho cô ta!"

Tôi tin những lời này, chỉ cần hắn ta nói được thì nhất định làm được! Tôi cũng không biết phải làm gì, đứng dậy khỏi mặt đất, đẩy cô hai sang một bên, nói với cô ta "Mặc kệ con, anh ta không dám giết con đâu, cô mặc kệ con! Khu khụ, khụ khụ khụ!"

Vô lực té trên mặt đất, vừa mới dùng sức quá mạnh, bụng lại bắt đầu hành hạ tôi, tôi đói đến nổi đổ mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy ruột đều co thắt xoắn lại cùng nhau, uốn éo khó chịu, tôi quỳ rạp trên mặt đất thở phì phò, không biết bản thân còn có thể kiên trì nữa hay không, loại dày vò này rất thống khổ rồi!

Cô hai leo đến bên người tôi một lần nữa, cô che ở trước mặt tôi chết sống không chịu tránh ra.

Sở Hiên tiến lên cho cô ta một cái tát, trực tiếp hất cô sang bên cạnh, ngay sau đó vươn móng vuốt ra ngoài bụng.

Chết đến nơi, tôi còn muốn liều mạng một chút, nhưng mới vừa rồi tôi dùng hết khí lực, căn bản không phải là đối thủ của hắn, chỉ cảm thấy dưới bụng truyền đến một trận đau đớn, tức thời, tất cả sức mạnh đã bị tiêu tan hết, tôi nằm ở đây, đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Tay lạnh như băng sờ soạng qua lại ở trong bụng tôi, nhiều lần, tôi đều bị loại đau đớn tra tấn xé rách này làm ngất đi, nhưng rất nhanh lại bị hắn kéo trở lại thực tại bởi cơn đau âm ỉ, giữa nỗi đau và ngất đi, tôi cảm thấy mình sắp điên rồi.

Sở Hiên như là tìm cái gì ở trong bụng tôi, tôi tự do ở trên con đường tử vong, xuyên qua khe mắt nhìn bộ dáng cô hai nhất quyết không tha ở bên đánh đấm, trên mặt cô tuyệt vọng, để tôi nhìn lên!

Được rồi, cứ như vậy để tôi chết đi, tôi không chịu được rồi ! Thật sự, chịu không được, có lỗi với chuyện đáp ứng tên chết tiệt, tôi làm không được rồi !

Rất khổ sở!

Trong thế giới đen tối, tôi rất khổ sở!

Tôi hứa sẽ đợi anh trở lại trong nhà, mà đối tượng tôi hứa hẹn không có, tôi chết rồi !

Tôi thật sự đã chết sao? Vì sao tôi có thể nghe được có người nói chuyện? Tôi tới nơi nào? A, người đã chết tự nhiên là phải đi quỷ giới, đi địa phủ rồi! Tôi thật đúng là ngu ngốc!

Mở mắt ra, hết thảy chung quanh đều thay đổi, dải lụa, màn lụa ôm cột nhà, khắp phòng sương khói lượn lờ, tỏa ra mùi thơm, ánh nến vàng khẽ đung đưa, và bóng người thấp thoáng bên ngoài màn lụa. Nơi này cái gì cũng đều rất đẹp, chính là rất lạnh, lạnh đến tận xương.

"Dậy rồi!"

Khi tôi cố gắng ngồi dậy, giọng nói của một người phụ nữ phát ra từ bên ngoài truyền đến, cơ bản tôi có thể kết luận nơi này là nơi nào đó của Quỷ Giới rồi. Trong không khí âm lãnh, tôi rất quen thuộc!

Màn lụa bị người vén lên, một người phụ nữ thoạt nhìn rất có khí sắc và uy nghi đi đến, cô mặc một bộ váy dài màu đỏ sậm, kiểu dáng tương tự với Tên chết tiệt mặc quan bào dài, nếu đem hai bộ y phục đặt cùng một chỗ, thật là có điểm giống vợ chồng.

Người phụ nữ có một đôi con người động lòng người, vốn phải là đôi con ngươi cực mê hoặc, nhưng tôi cũng không thấy được vẻ mặt quyến rũ bên trong, cô ta xem xinh đẹp cũng thật do dự, đoan trang có khí chất Quý tộc, trong lúc vô hình làm cho người ta thật không dám chọc uy nghiêm.

Tôi không biết cô ta nên tự nhiên cũng không biết phải xưng hô như thế nào, cho nên chỉ nhìn cô ta không nói chuyện.

Người phụ nữ này cũng nói gì đó, lấy cái hộp từ một người trông giống người giúp việc ở bên cạnh, mở nó ra và đưa Hồn đan nhét vào trong miệng tôi.

Sau một lúc lâu, tôi cảm thấy tốt hơn, tôi nhìn xuống bụng dưới, miệng vết thương đã khép lại! "Cô đã cứu tôi? Cô là ai?"

Người phụ nữ nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, lạnh lùng nói ra: "Cô là Mạc Thất, là vợ lẽ thứ mười một của Dạ Quân. Xem ra chúng ta đều là người phụ nữ của Dạ Quân, tôi mới ra tay cứu cô! Mười một nhỏ à, tôi không trông cậy cô cảm ơn, có điều nếu có có thể để Dạ Quân thường xuyên trở về minh điện, ngẫm lại Nghiên phi và đứa nhỏ trong bụng cô ta, tôi liền vô cùng cảm kích!"

Ách! Mười một nhỏ? Ở dưới đây không lưu hành kêu tên họ, mà là luận trình tự trước sau kêu à?

Nhìn vào giọng điệu của người phụ nữ, không phải cô ta là chính cung nương nương vương phi chứ! Cô nói lời này là oán trách tôi không nhường Dạ Quân trở về, nói bóng gió với tôi! Không xác định danh tính của cô ấy, tôi vẫn cẩn thận hỏi: "Cô là vương phi nương nương hả?"

Người phụ nữ ừ một tiếng: "Không sai! Vì cứu cô, bản cung cũng không ngại Thiên đế khiển trách, chuyện thế giới loài người tôi vốn không nên nhúng tay, nhưng nói như thế nào cô cũng là người phụ nữ của Dạ Quân, còn mang cốt nhục của ngài, bản cung há có thể mặc kệ! Nhiều năm như vậy, bản cung không thể thay Dạ Quân sinh hạ một trai nửa gái, trong lòng thật là xấu hổ, sau này cô và Nghiên chỉ có thể sinh con đẻ cái cho ngài, bản cung cũng sẽ tận lực chăm sóc."

Vương phi nói đúng trọng tâm, khắp nơi vì Dạ Quân lo nghĩ, nhưng cẩn thận nghiền ngẫm ý tứ trong lời nói của cô ta, lại có chút biến vị. Cô ta tự xưng là bản cung, khả năng cô ấy đã xa lánh tôi, bộ dáng cao cao tại thượng mà như muốn nói, tôi cứu không phải cô, mà là đứa nhỏ của Dạ Quân!

Người phụ nữ hung hăng vênh váo đều không dễ tiếp xúc, bất quá cô ta ra tay cứu tôi, vậy thì có ân với tôi, về phần cô ta là loại người gì, dù sao sau khi tôi trở về thế giới loài người, thì sẽ không còn lui tới, cô ta bày tư thái như thế nào, có liên quan gì. "Cảm ơn ơn cứu mạng của vương phi! Cô hai có khỏe không? Anh em Thanh Minh vì cứu chúng tôi bị đả thương, bây giờ bọn họ như thế nào?"

Vương phi liếc nhìn tôi, luôn luôn ngồi thẳng thân mình vẫn không nhúc nhích, cô ta trầm thấp một lát nói: "Cô hai của cô tên là Mạc Linh Lung, vợ của Thanh Minh, không có việc gì. Thanh Minh viêm hoàng đã về Quỷ Giới, bọn họ thương thế nghiêm trọng, nhưng không chết."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro