Quyển 1: Quỷ Linh Tông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Tần Cửu Ca

Trên dãy Trường Phong Sơn cao vạn trượng, núi cao cơ hồ xuyên mây trắng. Có từng toà lầu các đình đài được xây dựng chẳng biết đã bao lâu, từng toà lầu các này được xây dựng bằng bạch ngọc- một loại ngọc thế gian hiếm có, hiển nhiên lộ ra xa xỉ vô cùng. Thế nhưng nếu nhìn từ xa, nơi này lộ ra vẻ lạnh lẽo khôn tả.
Lúc này cách nơi đó hơn vài dặm, có hai người thiếu niên đối mặt nhìn nhau , một thiếu niên mặc áo bào đen, mặt vuông chữ điền, tay cầm kiếm chỉ hướng thiếu niên mặc áo bào trắng cắn răng nói:

-" Sư đệ, ngươi lên nhìn rõ thời thế . Quỷ Linh Tông là tà phái sớm muộn gì cũng bị chính phái võ lâm đồng đạo liên thủ tiêu diệt. Nếu ngươi chịu cải tà quy chánh, ta hứa sẽ đề cử ngươi vào Linh Kiếm Môn. Ngươi tuyệt đối có thể hưởng vinh hoa phú quý, an tâm hưởng thụ tài nguyên, sớm ngày thành tựu Kim Đan"

Thiếu niên mặc đạo bào trắng, khuôn mặt tuấn dật, mái tóc trắng xoã tung, tay cầm quạt giấy, biểu lộ thong thả, lộ vẻ mười phần yêu dị.
Hắn nghe xong chậm dãi cười, quạt giấy nhẹ nhàng phe phẩy đáp:

-"Đại sư huynh- Đường Chính Phong ! Ta cũng thật không ngờ ngươi lại là gian tế của Linh Kiếm Phái, giờ ngươi lại định chiêu hàng ta sao ?"

-" Hừ ! Tần Cửu Ca, ngươi làm gì phải cứng đầu cứng cổ, vô chi ngu muội, với thiên tư của ngươi sớm muộn gì cũng thành tựu Kim Đan Đại đạo. Làm sao phải đối đầu với ta, hừ lên nhớ ta đã là Trúc Cơ Hậu Kỳ mà ngươi vẫn chỉ là Trúc Cơ Trung Kỳ". Đường Chính Phong ánh mắt bén nhọn, lạnh lùng đáp.

-" Đại Sư Huynh! Ngươi vẫn là đang uy hiếp ta sao ?" Tần Cửu Ca không chậm không nhanh đáp, thần thái nhẹ nhàng, nếu là người nào không biết còn tưởng rằng hắn đang nói chuyện phiếm với lão bằng hữu.

-"Hừ uy hiếp ngươi lại thì tính sao "
Đường Chính Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Cửu Ca, nếu là đã không thuyết phục được Tần Cửu Ca hắn cũng chỉ còn cách hạ sát thủ. Nếu không đợi cho Tần Cửu Ca mật báo cho cao tầng của Quỷ Linh Tông, hắn nhất định chết không có chỗ chôn.

-"Đại sư huynh ! Tiểu đệ đành thất ..."

  Lời còn chưa nói xong chỉ thấy xung  quanh dị biến nổi lên, hàng chục u hồn dã quỷ từ bốn phương tám hướng nổi lên, nhe nanh múa vuốt hung thần ác sát nhào về phía Đường Chính Phong.

-"Hừ! Tần Cửu Ca hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy kiếm uy của Linh Kiếm Tông lợi hại, ngươi chết cũng là không oan."

Đường Chính Phong giận dữ cười, từ túi chữ vật bỗng loé lên một thanh trường kiếm. Linh kiếm vừa ra liền hoá thành một đạo lưu tinh thẳng hướng đầu lâu của Tần Cửu Ca mà tới.

Lệ quỷ vừa tiếp xúc linh kiếm tựa như chuột thấy mèo, thảm thiết kêu ré lên liền hoá thành tinh mảnh, tan rã vào trong hư không.

Tần Cửu Ca thấy vậy khẽ cười, trong tay bỗng xuất hiện một thanh tiểu kỳ, miệng khẽ lẩm nhẩm chú ngữ thần bí khó hiểu.

Đột nhiên đại địa trong vòng năm dặm bỗng xuất hiện một màn trướng khí xám xịt, trướng khí vừa ra trong vòng năm dặm cây cỏ như bị sinh sinh hút đi sinh cơ nhanh chóng héo khô.

Đường Chính Phong không khỏi biến sắc mặt, khẽ kêu:" U Minh trướng khí, không ngờ ngươi lại tu luyện thành công U Minh Trướng Khí."

U Minh Trướng Khí tên như kỳ danh, chính là mượn quỷ thuật làm dẫn triệu hồi trướng khí từ u minh địa ngục lên thế gian, thuật này là mặc dù không có tính sát phạt cao thế nhưng tu luyện vạn phần khó khăn. Bởi vậy hiếm người tu luyện thành công, ngay cả Đường Chính Phong ngày trước tu luyện ma công cũng chưa từng tu luyện qua thuật này.

U Minh Trướng Khí xuất hiện khiến cho Đường Chính Phong mất đi thân ảnh của Tần Cửu Ca, ngay cả phi kiếm vốn thẳng hướng mà tới cũng mất đi mục tiêu.
Nháy mắt ba khắc qua đi, Đường Chính Phong sắc mặt xanh như tàu lá chuối, U Minh Trướng Khí nguy hiểm quỷ dị vô cùng, nó như một con tằm ăn dỗi không ngừng ăn mòn nguyên khí của Đường Chính Phong, nếu là nguyên khí vừa hết hắn chắc chắn phải chết. Mà càng đáng sợ là ở trong đó u hồn dã quỷ càng trở lên hung hãn, thực lực tăng mạnh, chúng nhào đến không ngừng cắn xé Đường Chính Phong.

"Hừ! Ngự Kiếm Quyết Khởi."

Đường Chính Phong mồ hôi lạnh không ngừng rơi, vội vã thi triển kiếm quyết, cả người hắn bỗng dưng kiếm khí vờn quanh bảo hộ tự thân.  U hồn dã quỷ nhất thời không có cách đột phá đạo phòng tuyến này.

_"Sư huynh a ! ta thật muốn xem U Minh Trướng Khí của ta hay kiếm quyết của ngươi càng hơn một bực." 

 Thanh âm phiêu hốt lúc gần lúc xa khiến cho Đường Chính Phong sợ đến xanh mặt, trong lòng hốt hoảng cùng cực, hắn biết rõ nếu là không có đối sách, hắn chết không thể nghi ngờ. Thế nhưng U Minh Trướng Khí là chiêu bài của Qủy Linh Tông một trong, trừ khi tu vi càng hơn một bậc đạt tới Kim Đan Kỳ a.

Thời gian càng kéo, nguyên khí trong đan điền Đường Chính Phong cạn kiệt thấy đáy, trong đầu hắn tiêu cực tâm tình không ngừng diễn suy, đây cũng là do hắn U Minh Trướng Khí cùng u hồn dã quỷ ảnh hưởng. Nếu là hắn không chuyển tu Linh Kiếm Môn, cũng sẽ không nhận kết cục như bây giờ, đáng tiếc trên đời cũng là không có thuốc hối hận a.

 -"Hừ Tần Cửu Ca ! mối nhục ngày hôm nay ta tất sẽ trả lại cho người"

Đường Chính Phong nghiến răng nghiến lợi buông một câu ngoan thoại, tóc tai của hắn sớm đã bù xù không chịu nổi, lúc này căm tức không thôi, thế nhưng hắn biết nếu là lúc này không đi chỉ sợ ngã tại nơi này, chỉ thấy hắn lấy ra một tấm phù lục không ngừng quán chú vào trong đó.

 "Ngươi muốn đi sao ?"

 Từ trong màn tối Tần Cửu Ca kỳ dị nói, bỗng mắt trái của hắn chiếu ra một tia sáng kỳ dị thẳng đến hai mắt của Đường Chính Phong. Chỉ thấy phía xa xa Đường Chính Phong nguyên bản trọng thương, tâm thần vốn suy kiệt yếu ớt bỗng nhiên thất thủ, đứng tại nguyên chỗ.

Chỉ trong chốc lát cả người hắn mọc đầy thi ban, rõ ràng đang bị thi biến. Thi biến diễn ra nhanh chóng, Đường Chính Phong trong thời gian nửa nén hương liền hoá thành một tôn Bạch Ngân cương thi.

Cuối cùng hồn phách Đường Chính Phong bị một tôn u hồn sinh sinh thôn phệ mà ký ức của hắn cũng bị lôi kéo đưa tới Tần Cửu Ca.

-"Chính Phong a Chính Phong ! ngươi cuối cùng cũng chỉ là một quân tốt thí của Linh Kiếm Môn, đáng tiếc đáng tiếc."

Sau khi sưu hồn Đường Chính Phong, Cửu Ca lấy được không ít tình báo hữu ích, hắn cẩn thận thu vào một viên ngọc giản. Thứ này một khi đưa đến Trưởng Lão nơi ấy, tất nhiên là một bút tài phú không nhỏ. 

 Mắt ngước nhìn tôn u hồn thôn phệ linh hồn Đường Chính Phong do năng lượng quá mức khổng lồ mà lâm vào trạng thái ngủ đông không khỏi âm trầm cười:" Thôn phệ linh hồn Đường Chính Phong một khi hoàn tất, tôn u hồn này tất sẽ đột phá lên Quỷ Vương, một khi nó đột phá thành công, ta lại nhiều hơn một lá bài tẩy trong tay".

Tần Cửu Ca ánh mắt lạnh lẽo, chắp tay mà đứng nhìn xuống chân núi xa xa, nơi ấy thi thoảng có thể thấy một hai đệ tử  kẻ đến người đi.

Chương 2: 

  Qủy Linh Tông là ngũ đại tông môn của Thanh Phong địa giới, thực lực sâu không lường được, thế nhưng năm trăm năm trước đệ nhất cường giả Triệu Vân Trác Nguyên Anh cường giả đỉnh phong tại một lần bí cảnh kỳ bí mất tích khiến cho Qủy Linh Tông thực lực giảm sút trầm trọng. Chính phái Thanh Phong địa giới lấy đó làm mừng, từng bước chèn ép Tà phái Thanh Phong địa giới vốn lấy Qủy Linh Tông cầm đầu.

 Suốt năm trăm năm mặc dù Tà Phái bị nghiêm khắc tổn hại lợi ích, thế nhưng Qủy Linh Tông bỏ mặc không nói tới càng làm cho Chính Phái được nước mà lấn tới. Thời gian càng kéo càng làm cho tình thế nước sôi lửa bỏng.

  Tần Cửu Ca ngồi trên  Qủy Vân Trướng suy nghĩ xuất thần, hắn vốn nguyên bản là người địa cầu, trong một lần đi du lịch  mua được món đồ lưu niệm cổ xưa kỳ lạ, món đồ này giống như một con mắt bằng vàng, thập phần kỳ dị. Hắn mua về gần mười năm cũng không xảy ra chuyện gì, bất quá trong một lần đầu ngón tay bị cắt, máu chảy ra thấm vào món đồ này lập tức dị biến nổi lên. Linh hồn của hắn phảng phất bị hoàng kim mắt kéo ra ngoài, xuyên qua thời không loạn lưu nhập vào người thanh niên Tần Cửu Ca ở thế giới kỳ lạ này, mà hoàng kim nhãn cũng cùng theo đó mà tới dung nhập vào con mắt trái của hắn.

Hoàng Kim Nhãn thập phần thần bí , Tần Cửu Ca đã từng tìm qua rất nhiều điển tịch thế nhưng đều không có đề cập qua. Mà Hoàng Kim Nhãn dị năng lực cũng khiến hắn chấn động.

 Tần Cửu Ca hơi nhíu mày, chặt đứt tạm niệm, thần thức bỗng cảm nhận được một luồng khí tức đang nhanh chóng tới gần hắn. Khẽ cười, hắn dừng lại Qủy Vân Trướng tại thiên không, đợi người này đến.

Chỉ thấy phía xa xa rất nhanh một vị thiếu nữ tuổi trừng mười tám đôi mươi, một thân áo trắng mười phần anh khí đang ngự kiếm mà đến. 

-" Sư huynh ! lâu ngày không gặp."

-"Trần sư Muội tu vi lại tăng tiến không ít a"

 Người này là Trần Tiểu Y- con gái của đương kim gia chủ Trần gia Trần Nam. Mặc dù tuổi còn nhỏ thế nhưng đã có luyện khí thất tầng tu vi.

-"Sư huynh ! Không biết huynh có biết Từ Thiên Chân Nhân." Trần Tiểu Y thần bí nói

 Tần Cửu Ca trong lòng khẽ động, bất động thanh sắc mỉm cười nói:

-" Ta được biết Từ Thiên Chân Nhân là Nguyên Anh đại cao thủ ba trăm năm về trước a, nghe nói một thân ma công cực kỳ khủng bố, hắn đã từng một mình chiến ba vị Nguyên Anh, cuối cùng hắn giết hai vị trọng thương một người, thật sự là khủng bố chiến tích a."

"Sư huynh ! Hiện trong tay ta có một phân tình báo về chân truyền của Từ Thiên Chân Nhân, lần này ta đặc ý muốn mời sư huynh cộng đồng thăm dò phân chân truyền này, không biết ý sư huynh thế nào ?"

Bỗng Trần Tiểu Y truyền âm cho Tần Cửu Ca nói.

Tần Cửu Ca nghe nời này không khỏi hơi mỉm cười, truyền âm lại nói: 

" Được! Tiểu Y sư muội đã mời, sư huynh ta lẽ nào còn từ chối sao."

"Tốt! Khi nào khởi hành nhất định muội sẽ báo cho huynh".

Trần Tiểu Y tương đương vui vẻ, nói xong cũng không dài dòng liền ngự kiếm mà đi. Khi Trần Tiểu Y vừa đi. Cửu Ca không khỏi lâm vào trầm tư, Từ Thiên Chân Nhân là một vị truyền kỳ tu sĩ, tính tình hung ác, chân truyền của hắn hẳn cũng không phải là tốt như vậy mà lấy được, nếu không Trần Tiểu Y sớm đã độc chiếm làm của riêng, nào đâu có chuyện đích thân mời hắn cộng đồng mưu đồ phân chân truyền này. 

 Ánh mắt của hắn không khỏi trở lên sâu u, dưới chân Qủy Vân Trướng gào thét bay về phía trước, rất nhanh phía xa xa là một ngọn núi cao vạn trượng mây, mờ che đỉnh. Tần Cửu Ca hạ xuống một tòa động phủ gần đỉnh núi, trước động có treo một biển đề ba chữ: U Hồn Cư Sĩ. Hắn khẽ niệm chú, động phủ ầm ầm rung động, hai khe cửa đá xê dịch mở ra vừa đủ để Tần Cửu Ca đi vào. 

 Qủy Linh Tông thiết đặt quy củ, mỗi đệ tử nhập môn sau đạt đến Luyện Khí tu sĩ liền có thể khiêu chiến một vị đệ tử phía trước, người thắng liền có thể đạt được động phủ cùng toàn bộ tài nguyên của người thua, bất quá lấy đại giới là sinh mạng làm giá. Tần Cửu Ca cũng là làm như vậy mà đạt được động phủ này, về sau liền lấy tên U Hồn Cư Sĩ hành tẩu nhân gian.

  Trở về phòng, Tần Cửu Ca liền lấy ra túi trữ vật của Đường Chính Phong, chỉ thấy bên trong có ba miếng ngọc giản, mười lọ đan dược cùng hơn vạn mai linh thạch hạ phẩm. Tần Cửu Ca lần lượt đưa ba miếng ngọc giản đều kiểm tra, phát hiện ra, một miếng là Ngự Kiếm Quyết hạ quyển, một miếng là Ngự Kiếm Quyết trung phẩm. Miếng ngọc giản còn lại ghi chép phương thức bồi dưỡng Kiếm. Tần Cửu Ca buông ngọc giản xuống, hai mắt hữu thần lập lòe tinh quang, trầm ngâm: " Ngự Kiếm Quyết của Linh Kiếm Tông quả nhiên bất phàm, nếu là Đường Chính Phong luyện Ngự Kiếm Quyết lên tầng thứ 3, dưỡng kiếm đại thành tầng thứ , ta tất nhiên không thể là đối thủ của hắn, đáng tiếc kẻ này có dã tâm bất quá thực lực chưa đủ." 

 Cảm thán một hồi, hắn lại kiểm tra mười lọ đan dược, chỉ thấy tám lọ bên ngoài viết trung phẩm Bồi Nguyên Đan- đan này chủ yếu là phục dụng trong lúc tu hành của Trúc Cơ tu sĩ, một lọ cực phẩm Bồi Nguyên Đan, một lọ chữa thương đan. Ngoài ra còn có một thanh phi kiếm thượng phẩm linh khí.

 Tần Cửu Ca không khỏi cười lạnh, những thứ này mặc dù đối với một tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ có thể tính phi thường phong phú, thế nhưng trong mắt hắn y nguyên không tính là cái gì. Từ đống vật phẩm này cho thấy Linh Kiếm Tông cũng không hẳn coi trọng Đường Chính Phong, mà chỉ coi kẻ này có cũng được mà không có cũng không ảnh hưởng đại cục.

  Chính phái muốn diệt trừ Qủy Linh Tông chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, thế nhưng Qủy Linh Tông dù gì cũng là đại phái sâu không lường được, nếu là chính diện khai chiến, mặc dù là chiến thắng thế nhưng Linh Kiếm Tông tất nhiên cũng tổn thất thảm trọng. Bởi vậy mới có chuyện chính phái võ lâm từng bước tằm ăn dỗi, thẩm thấu Qủy Linh Tông.

 Nhìn Bạch Ngân cương thi - Đường Chính Phong, Tần Cửu Ca nụ cười càng đậm: "Ngươi mới là ta thu hoạch chính lần này a"

Chương 3: Biến Cố Hải Vân Thành 

 Hải Vân Thành nằm ở phía đông Thanh Phong địa giới và thuộc sự quản hạt của Qủy Linh Tông, mặc dù chỉ là một tiểu thành thế nhưng do vị trí địa lý đặc biệt gần Đông Hải thế lên hằng năm cống phẩm dâng lên Qủy Linh Tông tương đối lớn.

 Lúc này tại Phủ Tần Gia của Hải Vân Thành.

-"Ngươi đã truyền thư cho Tần Cửu Ca chưa ?"

Một vị trung niên nhân khuôn mặt góc cạnh mặc cẩm y ngọc bào, tay cầm thiết phiến quay lưng về phía cửa trầm giọng nói.

-"Bẩm ! hạ nhân sáng sớm đã giao mật thư cho Đại Công Tử" Lão giả ước trừng bảy tám mươi chục tuổi đứng sau lưng vị trung niên nhân hơi khom lưng chắp tay nói.

"Tốt! Sắp tới Hải Vân Thành biến động không nhỏ, ta không thể không gọi Tần nhi trở về, chỉ mong chuyện này không quá lớn..."Trung niên nhân khẽ than, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phía xa.

 Mà ở ngàn dặm phương xa tại Qủy Linh Tông lúc này, Tần Cửu Ca trong động phủ tay cầm bức mật thư không khỏi nhíu mày. Lam gia Lam Vô Kình - thành chủ của Hải Vân Thành đột nhiên ngã xuống thần bí không rõ nguyên nhân, ngưu quỷ xà thần nổi lên, các thế lực thần bí bỗng nhiên xuất hiện. Tứ đại gia tộc tại Hải Vân Thành muốn tổ chức đại hội tỷ thí võ công, chọn ra thành chủ vào ngày mùng 9 tháng tư năm nay.  Thế nhưng chính đạo các đại môn phái sớm đã để mắt tới Hải Vân Thành.

Đối với sự an nguy của Hải Vân Thành, Tần Cửu Ca không quá để tâm, thế nhưng Tần gia lại là điểm mấu chốt của hắn. Ở thế giới này, nếu chỉ là một tu sĩ cô độc cả đời sợ rằng khó có thành tựu gì. Ngay cả như Tần Cửu Ca thiên tư trác tuyệt, thuở ban đầu không có Tần gia tài bồi sợ rằng cũng khó đạt được tu vi như hiện nay. Vì lẽ đó, Tần gia có thể một ngày nào đó sẽ tàn diệt, thế nhưng ít nhất cũng không phải vào lúc này.

"Từ nay đến đó còn một quãng thời gian đủ để ta nâng cao tổng thể chiến lực một phen." Tần Cửu Ca thầm nghĩ, ánh mắt hắn lóe lên tinh quang tỉnh táo nhìn rõ cục diện hiện nay. Tiện tay vứt bức mật thư vào trong lò luyện cháy thành tro tàn, hắn lại tiếp tục công việc dang dở. 

Chỉ thấy hắn không ngừng bắt ấn quyết nhanh như gió, nước chảy mây trôi đánh vào Hắc cương thi thể tỏa ra hắc quang đang đứng bất động . Cương thi này không phải ai khác chính là Đường Chính Phong đã chết trước đó. Mấy ngày qua, vì để hắc cương Đường Chính Phong nâng cao phẩm chất sớm ngày thành tựu Tử cương , Tần Cửu Ca hao phí không biết bao nhiêu điểm cống hiến môn phái đổi lấy tài nguyên. 

 Thế nhưng Tần Cửu Ca vẫn cho rằng đáng giá, lên nhớ một khi Tử cương thi luyện thành tuyệt đối là một con át chủ bài trong tay hắn. Cương thi được chia thành Bạch Mao, Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hắc Mao Cương Thi, Phi Thiên Dạ Xoa, Thi Vương, Thi Đế, Thiên Bạt, Ma Thần... Đối ứng với luyện huyết, luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hợp Thể kỳ... của tu sĩ.

 Ngàn năm trước từng có một vị kỳ tài ma đạo tu sĩ khiến cho Tu Chân Giới khiếp sợ là Hoàng Cực lão ma trong tay có đến ba con Phi Cương, trăm con Hắc Cương, mấy mươi vạn con Thanh Đồng Bạch Mao cương thi, mà càng kinh hãi hơn là Hoàng Cực lão Ma luyện chính bản thân thành Phi cương. 

 Lúc ấy khiến cho Chính đạo tu sĩ mười phần hoảng sợ đành phải tập trung toàn bộ chính đạo tu sĩ liên thủ tiêu diệt, bất quá Hoàng Cực lão ma một thân ma công cực kỳ kinh khủng mặc dù trọng thương nhưng cũng đã giết chết đến hơn năm vị Nguyên Anh tu sĩ , mấy ngàn danh Kim Đan cùng hàng vạn vị Trúc Cơ kỳ của Thập đại chính đạo đại phái. 

 Cuối cùng một vị Hợp Thể Kỳ không thể không tự mình ra tay trấn áp, nếu không đợi cho Hoàng Cực lão ma ma công đại thành, thế tất khiến cho Chính Đạo một hồi tai nạn.

 Thi Thể muốn thi biến chỉ có thể ở nơi có hoàn cảnh nồng đậm thi khí, nếu là tự nhiên rất khó tiến cấp, thế nhưng cơ thể của tu sĩ trải qua thiên chuy bách luyện, kinh mạch thông suốt nếu luyện chế thành cương thi, tiến cấp sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Bất quá thi thể của tu sĩ rất khó có được, một là thị trường khan hiếm giá cả đắt đỏ, thứ hai lại là tu sĩ thủ đoạn bảo mệnh phong phú, mặc dù có thể đem hắn đánh bại thậm chí trọng thương thế nhưng nếu là người kia bất kể giá nào một lòng chạy trốn, người còn lại cũng khó lòng bắt được. 

 Theo chú thuật cùng pháp quyết không ngừng đánh ra chỉ thấy pháp trận trung tâm căn phòng không ngừng tỏa ra nồng đậm thi khí quán chú vào cương thi, dùng thi khí ân cần săn sóc tôn cương thi này.

Chương 4:  

Tháng ba trời đổ tuyết, cả dãy Trường Phong Sơn được phủ lên một tầng tuyết trắng xóa, cái lạnh khiến cho muông thú đều phải tìm nơi chú ẩn. Qủy Linh Tông môn nhân đông đảo vào lúc này cũng lựa chọn ở trong động phủ bế quan tu luyện, Khiến cho sơn môn bỗng hiển lộ vẻ đìu hiu cô quạnh.

 Tần Cửu Ca nhìn trời, ánh mắt rơi vào trầm tư. Bỗng hắn rút cây sáo thắt ngang eo thổi một bài thuở ở cố hương:

 Xứ này biết mấy cô liêu

Nhớ thương nay sớm mai chiều mà thôi

...

-" Sư huynh tài nghệ trác tuyệt, thật khiến người ta thổn thức không thôi."

 Từ xa một vị thiếu nữ uyển chuyển động lòng người, chân đạp phi kiếm ngự không mà tới. Người này chẳng phải ai khác chính là Trần Tiểu Y.

Tần Cửu Ca thần sắc thản nhiên nói:" Tiểu Y sư muội đến đây hẳn là vì việc Từ Thiên Chân Nhân?"

 Trần Tiểu Y khẽ cười đáp: "Đúng vậy sư huynh! mấy ngày trước ta đã liên hệ được một số các  sư huynh sư đệ khác cùng cộng đồng tiến tới Từ Thiên Chân Nhân động phủ, thời gian liền là ngày mai tại Tù Ngưu sơn thôn c "

 -" Không biết Tiểu Y Sư Muội mời chính là những người nào ?"

Tần Cửu Ca thản nhiên dò hỏi, mặc dù Từ Thiên Chân nhân di tàng hẳn sẽ vô cùng phong phú thế nhưng là nếu mà đồng bạn không quá tin cậy sẽ vô cùng nguy hiểm. Lên nhớ Từ Thiên Chân nhân là ma đạo người, di tàng tuyệt đối không phải dễ dàng tới tay.

 Trần Tiểu Y khẽ mỉm cười, từng nghe đồn Tần Cửu Ca bởi vì một nữ tử sư muội thuộc ngoại môn đệ tử, không tiếc ra tay đối địch với Vương Khôi- con trai của Vương trưởng lão, chuyện này quảng vì người biết, cũng chính bởi việc này nàng liền mời Tần Cửu Ca vào đội ngũ của mình. Nàng cũng không hề dấu diếm, bèn nói ra những người mà nàng đã đích thân mời, quả nhiên nghe xong Tần Cửu Ca tấm tắc khen hay.

-" Tiểu Y sư muội thật là thông tuệ linh mẫn, ngày mai nhất định Cửu mỗ sẽ tới.  " 

_"Nghe lời này của Tần Sư Huynh, Tiểu Y liền an tâm, ta cũng không quấy rầy thời gian của sư huynh nữa."

Nàng nói xong mỉm cười, cũng không có dài dòng liền ngự kiếm mà đi. Tần Cửu Ca đứng ở nguyên chỗ, lặng nhìn Tiểu Y rời đi, trong mắt dấu một vệt hàn quang kỳ bí. 

"Nữ tử này am hiểu lòng người, tài trí song toàn, quả nhiên không đơn giản, vào Từ Thiên Chân Nhân nếu là không có trọng yếu bảo vật, tất không thể đơn giản xung đột với nàng ta." Tần Cửu Ca yên lặng phân tích, hắn có hai đời ký ức luận tu vi chưa chắc mạnh hơn Tiểu Y là bao, thế nhưng luận lịch duyệt tuyệt đối hơn hẳn nàng ta.

  "Ngày mai tuyệt đối hung hiểm mười phần, nếu là có tuyệt thế bảo vật tất nhiên tất cả sẽ trở mặt thành thù. Bản thân ta mặc dù tu vi không thấp so với họ, thế nhưng nếu là địch số đông mà tới, tất rơi vào hiểm cảnh. Vậy chỉ còn cách nhiều hơn một phần át chủ bài ..." Hắn suy nghĩ miên man, liền lấy ra Qủy Vân Trướng  hướng Thiên Thi Các mà đi.

 Phi hành ước chừng một nén hương, trước mắt liền hiện ra một tòa lầu các vọt thằng vào mây xanh, tòa lầu các này tạo hình cực kỳ khủng bố, vật liệu rõ ràng là từng tòa bạch cốt dựng mà thành, âm sát thi khí tiết lộ trình độ đủ để phàm nhân vạn kiếp bất phục.

 Tòa Thiên Thi Các này đồn đại do vô số bạch cốt cùng linh hồn  tu sĩ do Qủy Linh Tông thu thập mà thành,  ở trong đó tồn tại không thiếu cương thi cấp bậc Phi Thiên Dạ Xoa cùng Qủy Binh, Qủy Tướng hung hồn lệ quỷ.

Tần Cửu Ca đi tới trước mặt bạch cốt cự môn, ở giữa có khủng bố khôi sọ đầu trâu thi lễ nói:

_" Vãn bối Tần Cửu Ca nội môn đệ tử gặp qua Ngưu Ma tiền bối."

Bạch Cốt đầu lâu ở giữa hai hốc mắt bỗng loé lên linh hồn hỏa diễm. Nó nhìn thân phận lệnh bài của Tần Cửu Ca trong chốc lát, trong miệng khẽ gầm.

Cả toà bạch cốt cự môn liền từ từ mở ra, ở bên trong âm sát thi khí nồng đậm trình độ khó có thể diễn tả thành lời.

 Tần Cửu Ca vửa tiến vào cửa lập tức bị một luồng thần thức đảo qua, bỗng nhiên một giọng nói âm trầm vang lên:

_"Ngươi chính là Tần Cửu Ca ?"
















































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#quy#vuong