Chương 19: bộc lộ tài năng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lãnh Gia Tiểu Nữu
Editor: kkoten

Nhìn con gái nhỏ trước mắt chờ mong tâm tình nóng lòng muốn thử, Thiên Bách Ý vô luận như thế nào cũng nói không nên lời cự tuyệt, ngẩng đầu nhìn nhìn vợ yêu, thấy vẻ mặt hứng thú của vợ, Thiên Bách Ý nhẹ nhàng đỡ trán, gật gật đầu.

Thiên Bạch Chỉ vui vẻ liền nhanh chóng xoay người chạy về hướng phòng bếp, giống như sợ cha cô đổi ý.

"Tiểu Chỉ, muốn ma ma giúp con không ?" Tuy cảm thấy hứng thú với hành động của con gái, nhưng Bạch Phượng Lan vẫn có chút không yên tâm đi vào theo.

Thiên Bạch Chỉ nghe vậy lại cứng đờ, ngay sau đó làm nũng lắc lắc cánh tay Bạch Phượng Lan, "Ma ma, con muốn tự mình thử một lần, nếu con có vấn đề gì nhất định sẽ kêu người, ma ma cùng cha ở ngoài chờ một lát được không?"

Con gái làm nũng, Bạch Phượng Lan rất hưởng thụ, cũng theo ý Thiên Bạch Chỉ đi ra ngoài.

Thiên Bạch Chỉ trước nhìn xem nguyên liệu nấu ăn hôm nay có gì, rồi lại xem gia vị một phen, vì trong khoảng thời gian này luôn chăm chỉ nghiên cứu học tập, trong lòng rất nhanh đã xác định được hôm nay sẽ làm những món nào.

Nếu tránh để bị hoài nghi mà cô cố ý đem đồ ăn làm khó ăn một chút, thì Thiên Bạch Chỉ cô tuyệt đối sẽ không làm, đây là điểm mấu chốt của cô, là một người đầu bếp, tuyệt đối sẽ không cố ý làm hư đồ ăn.

Cho nên, hôm nay lần đầu tiên làm cho mọi người nếm thử, không nên làm các món phức tạp. Mà hiện tại thời gian cũng không còn sớm, cha mới vừa đi công tác về, hẳn đã rất đói bụng, Thiên Bạch Chỉ cũng không muốn để cha chờ lâu, cho nên cô quyết định nhanh chóng!

Mộc, trứng gà xào cà chua, sườn xào chua ngọt cùng với thịt luộc cát lát, bốn món này đều thuộc loại cơm gia đình, trình tự làm đều tương đối đơn giản, thời gian làm cũng khá ngắn. Hơn nữa đồ ăn có thịt, dinh dưỡng càng thêm cân đối một chút.

Nhưng đồng dạng, đồ ăn càng đơn giản, lại càng khảo nghiệm bản lĩnh của một người đầu bếp. Như bốn món ăn này, tùy tiện một người biết nấu ăn chỉ cần học cơ bản liền có thể làm ra được. Nhưng làm được là một chuyện, làm có ăn được không lại là một chuyện khác.

Nhiệt độ lửa, gia vị cho nhiều ít đều sẽ thay đổi hương vị của đồ ăn, càng miễn bàn đến việc phải nắm chắc cách xử lý nguyên liệu nấu ăn nữa.

Ví dụ như xương sườn, phải dùng tỉ lệ thịt xương bao nhiêu đều sẽ do đầu bếp nắm rõ, cho nên khi xử lý nguyên liệu nấu ăn cũng sẽ không giống nhau.

Đương nhiên, không phải người ta hay nói không phải tự mình xử lý nguyên liệu nấu ăn, đầu bếp tốt liền không làm ra mỹ vị, vậy khảo nghiệm của người đầu bếp chính là ở một phương diện khác.

Bạch Phượng Lan tuy rằng nghe theo Thiên Bạch Chỉ ra khỏi phòng bếp, nhưng vẫn có chút không yên tâm, rốt cuộc con gái nhà mình lần đầu tiên nấu ăn, nghe nói cũng chỉ ở thế giới giả thuyết học có mấy ngày, ' gà mờ ' như vậy, bà sao dám để cô ở phòng bếp một mình chứ?

Phá phòng bếp là việc nhỏ, bị thương chính mình mới là việc lớn!

Không nghĩ tới, Bạch Phượng Lan chỉ vừa thấy, Thiên Bạch Chỉ đang vội xử lý nguyên liệu. Bạch Phượng Lan có chút ngơ ngác xoa xoa hai mắt, chỉ cảm thấy trước mắt hết thảy đều có vẻ huyền huyễn, bằng không vì cái gì mà có thể nhìn thấy con gái nhà mình ' mười ngón không dính dương xuân thủy ' đang sạch sẽ lưu loát đem một khối xương sườn lớn chừng một cánh tay con bé cắt thành từng khối sườn non như vậy.

Chỉ thấy Thiên Bạch Chỉ tay phải cầm đao, tay trái giữ xương sườn, đặng đặng đặng, từng khối lớn nhỏ đều nhau liền nằm ở trên thớt.

Này không khoa học!

Bạch Phượng Lan trợn tròn mắt, bà cũng là người nấu ăn mười mấy năm, tuy rằng bởi vì nguyên liệu nấu ăn đều có người máy chuyên môn xử lý, nhưng bà cũng từng thử tự mình xử lý qua, nhưng mỗi lần kết quả đều giống nhau, xương nát văng khắp nơi, kích thước lớn nhỏ căn bản cũng không chịu khống chế, đừng nói là độ dài giống nhau, ngay cả khống chế một chút đều phi thường khó khăn.

Mà trong khoảng thời gian Bạch Phượng Lan đang hoảng loạn, Thiên Bạch Chỉ đã đem xương sườn trên tay toàn bộ xử lý xong rồi, chờ Bạch Phượng Lan nhìn lại, thấy trong bát bên tay phải cô tràn đầy sườn non.

Thiên Bạch Chỉ hoàn toàn không biết phía sau mình đang có người đứng há hốc mồm, chỉ tập trung chuyên chú nấu ăn.

Đem xương sườn thịt vụn xương vụn súc rửa sạch, rồi lại đem để vào nước lạnh đun, chờ nước nấu sôi, máu loãng trong thịt tan ra, đem xương sườn vớt lên, rửa qua rồi sau đó tiếp tục hầm.

Mộc và thịt luộc cắt lát thịt heo đều phải ướp gia vị, cho nên Thiên Bạch Chỉ đầu tiên làm chính là đem thịt lưng cắt thành từng miếng, đao pháp thái thịt khác với chặt xương sườn, Bạch Phượng Lan thấy hoa cả mắt, chỉ cảm thấy mình nấu cơm nhiều năm như vậy đều làm không công......

Con gái nhà mình ở thế giới giả thuyết rốt cuộc đã gặp nhân vật cấp thần nào a!

Cho chút muối tinh bột vào trứng gà trảo đều, đặt thời chờ cho gia vị ngấm, Thiên Bạch Chỉ liền bắt đầu xuống tay chuẩn bị trứng xào cà chua.

Mấy món ăn này cũng là mấy món  Thiên Bạch Chỉ hay luyện tay nghề lúc mới học nấu, cho tới bây giờ cô vẫn rất thích. Tuy rằng đơn giản, nhưng mỗi lần nhìn sắc thái đỏ trắng đan xen, đều phi thường câu dẫn người muốn ăn chúng, hơn nữa nó có dinh dưỡng cao, Thiên Bạch Chỉ cảm thấy đây là món ăn thích hợp với các món ăn gia đình.

Tuy rằng cà chua hiện tại không tự nhiên, dù cũng là con người gieo trồng, nhưng trong đó dinh dưỡng lại không ít, chỉ là hương vị kém trước kia một ít.

Lúc đảo đồ ăn, Thiên Bạch Chỉ cảm thấy vị chua của cà chua bây giờ nhạt đi không ít, nên từ ba trái ban đầu tăng lên bốn trái, cùng với ba quả trứng gà.

Kinh ngạc lúc đầu qua đi, Bạch Phượng Lan nhìn động tác của Thiên Bạch Chỉ lại dần dần xem đến nhập thần, so sánh với cách làm trước đây hoàn toàn đã đánh vỡ cực hạn nấu ăn của bà. Trừ bỏ món trứng xào cà chua và sườn xào chua ngọt ra, hai món còn lại, từ động tác của Thiên Bạch Chỉ bà nghĩ không ra rốt cuộc cô đang làm món gì.

Cho dù là trứng gà xào cà chua và sườn xào chua ngọt bà nhìn thấy không giống với cách làm trước đây của mình, Bạch Phượng Lan cảm thấy mình ở phương diện nấu ăn rất có tinh thần ' sáng tạo ', không nghĩ tới con gái mình thế nhưng càng là trò giỏi hơn thầy.

Thiên Bách Ý thấy Bạch Phượng Lan theo vào phòng bếp, cũng không lo lắng cho con gái nhà mình nữa, mà bắt đầu cùng Lý Xuân Dương nói công sự.

Còn chưa nói được bao lâu, hai người ngồi ở phòng khách đã ngửi thấy một cổ mùi hương nồng đậm, còn chưa kịp phản ứng lại, đã hít sâu một hơi.

Thiên Bách Ý còn tốt, Lý Xuân Dương cho dù là mặt than, cũng nhịn không được phản ứng sinh lý, ừm ực một tiếng, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng.

Hơi xấu hổ nhìn thủ trưởng nhà mình một cái, phát hiện ánh mắt ông căn bản không nhìn mình, Lý Xuân Dương mới thoáng giảm bớt loại cảm xúc này, sửa sang lại cảm xúc của bản thân, một lần nữa ngẩng đầu muốn tiếp tục đề tài vừa rồi.

Nhưng mùi hương trong không khí trước sau cứ chui vào mũi hắn, Lý Xuân Dương cảm thấy bản thân căn bản vô pháp nghĩ nhiều, quá tra tấn người! Năm đó cùng tướng quân xâm nhập hang ổ Trùng tộc cũng không có tra tấn người như vậy nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro