Chương 77: Công lược dị năng giả ngự thú (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Điện trong thao trường được bật lúc bốn giờ rưỡi, toàn bộ thao trường đều được chiếu sáng trưng.

Lăng Vu Đề thị lực tốt, An Vũ Trạch cách thật xa cô liếc mắt một cái liền có thể nhận ra.

Cười thật tươi, Lăng Vu Đề vội vàng bỏ tay Phó Thời Sâm ra, cũng không để ý chính mình có phải đang mặc thập phần thục nữ hay không, cất bước chạy về phía An Vũ Trạch.

Phó Thời Sâm cùng dị năng giả kia đồng thời ngây ngẩn cả người. Phó Thời Sâm sửng sốt vì anh không ngờ Lăng Vu Đề nhìn thấy An Vũ Trạch sẽ kích động như vậy.

Mà dị năng giả kia sửng sốt là vì 'chị dâu tương lai' làm sao lại giống nhìn thấy người trong lòng như vậy.

An Vũ Trạch còn chưa phát hiện ra Lăng Vu Đề đang chạy về phía mình, hắn cúi đầu suy nghĩ tới một chút chuyện, nên cũng không có để ý đến.

Nhưng là, Điện hạ đi theo bên chân An Vũ Trạch nhìn thấy Lăng Vu Đề, nó lớn tiếng kêu meo meo, sau đó bốn chân chạy về phía Lăng Vu Đề.

An Vũ Trạch bị Điện hạ kích động làm cho kinh ngạc một chút, khi nhìn về phía trước, hắn cũng cũng là giật mình.

Ngay sau đó, eo của hắn đã bị người ôm lấy: "Tiểu Trạch, rất nhớ cậu."

"Meo meo meo ~" chị gái xinh đẹp, Điện hạ cũng nhớ chị!

Điện hạ đang nhảy nhót dưới chân Lăng Vu Đề, nếu không phải là nhìn Lăng Vu Đề đang ôm chủ nhân nhà mình, nó đã sớm cào nát mặt người Lăng Vu Đề đang ôm! Meo ô~

Lăng Vu Đề vùi đầu vào trong lòng An Vũ Trạch nói câu nói rất nhớ hắn kia sau, liền cảm ứng được An Vũ Trạch đã tăng thêm cho cô mười điểm độ hảo cảm.

Tám mươi điểm độ hảo cảm, cũng còn hai mươi điểm nữa. Thật vui vẻ.

"Tiểu Vu, sao cô lại tới đây?" An Vũ Trạch vòng tay qua vai Lăng Vu Đề, cũng không có lập tức đẩy cô ra.

"Chính là nhớ cậu nha! Cho nên đến xem cậu nha!" Lăng Vu Đề ngẩng đầu tươi cười rực rỡ nhìn An Vũ Trạch.

An Vũ Trạch cũng nhếch môi cười: "Tính cô còn có lương tâm, không có quên tôi." Vừa nói xong, Điện hạ ở một bên liền meo meo kêu hai tiếng.

An Vũ Trạch cười ra tiếng: "Ừm, vậy cô nhớ Điện hạ rồi sao?"

Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn Điện hạ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình: "Đương nhiên rồi, tôi cũng rất nhớ Điện hạ."

"Meo meo ~"

Nhìn hai người đang ôm nhau, những người đoán Lăng Vu Đề là bạn gái của Phó Thời Sâm trợn tròn mắt.

Này này này... Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Mà Phó Thời Sâm thì siết chặt nắm tay, nỗ lực kiềm chế cảm xúc trên khuôn mặt mình. Anh không thể ở trước mặt nhiều người như vậy biểu hiện ra dị thường.

"Vũ Trạch, đây là ai? Bạn của cậu sao?" Một giọng nữ vang lên bên cạnh hai người. Thanh âm khàn khàn đến không được, vừa nghe liền có thể nhận ra rằng cô ta đang cố tình nói chuyện bằng giọng này.

Lăng Vu Đề cảm thấy toàn thân nổi da gà, An Vũ Trạch lúc này mới nhẹ nhàng đẩy Lăng Vu Đề vẫn còn trong ngực hắn ra.

Lăng Vu Đề quay đầu lại nhìn người nói chuyện, đó là một nữ sinh rất xinh đẹp, cũng không thể xem như nữ sinh, cô ta thoạt nhìn hai mươi mấy tuổi. Già như vậy, cũng coi trọng Tiểu Trạch nhà cô sao?!

"Chị Tâm Ngữ, đây là Lăng Vu Đề. Cứ gọi cô ấy Tiểu Vu là được. Tiểu Vu, đây là dị năng giả hệ hoả cấp ba trong đội của chúng tôi, chị Tâm Ngữ. "An Vũ Trạch mỉm cười giới thiệu.

Lăng Vu Đề gật đầu, mỉm cười ngọt ngào gọi một tiếng: "Xin chào, chị Tâm Ngữ."

Trần Tâm Ngữ nhìn Lăng Vu Đề từ trên xuống dưới, trong lòng cảm thấy nồng đậm ghen tị.

Ở trong căn cứ không có hậu trường cường ngạnh, có thể ăn mặc một bộ kiều kiều tiểu thư như vậy? Người này thực sự là một tình địch cường đại.

"Tiểu Vu, ăn sáng thôi." Phó Thời Sâm cuối cùng cũng đi tới, thành công gián đoạn Lăng Vu Đề cùng An Vũ Trạch hội ngộ vui vẻ.

"Đội trưởng Sâm, anh nhận thức Tiểu Vu sao?" An Vũ Trạch ngạc nhiên hỏi, hắn còn chưa kịp hỏi Lăng Vu Đề một tuần này là làm sao trải qua đâu.

Bất quá, thấy cô ăn mặc rất sang trọng, một chút đều trông không hề giống như đang ở trong mạt thế, thoạt nhìn trải qua rất tốt.

Phó Thời Sâm gật đầu, lại nắm lấy tay Lăng Vu Đề. Lăng Vu Đề cũng không cự tuyệt. Cô cảm thấy việc anh trai nắm tay em gái thật sự không có gì.

Cho nên nói Lăng Vu Đề thật sự không biết cách phân loại thích. Cô trực tiếp coi thích của Phó Thời Sâm biểu hiện ra ngoài như anh trai thích em gái, hơn nữa Phó Thời Sâm cũng chưa từng nói qua anh thích cô. Cho nên cô thực sự không biết Phó Thời Sâm đối với cô là thích giữa nam và nữ.

"Chúng tôi đương nhiên nhận biết, Tiểu Vu một tuần này đều ở tại trong nhà tôi."

Phó Thời Sâm đoán, Lăng Vu Đề có phải không hiểu thích một người là như thế nào hay không, cho nên mặc dù cô nhìn An Vũ Trạch trong ánh mắt mang theo thích, lại cũng không biết bản thân thích hắn.

Cho nên, anh kỳ thực là có cơ hội?! Dù sao Lăng Vu Đề không có cự tuyệt anh tới gần, cô cũng không cự tuyệt anh nắm tay cô.

Một câu nói của Phó Thời Sâm, khiến cho An Vũ Trạch trầm mặc .

Hắn tuy rằng mới đến đội dị năng giả một tuần, nhưng là cùng người trong đội đánh quan hệ rất tốt. Trong đội mấy ngày nay đều đang truyền Phó Thời Sâm có một người bạn gái thần bí, còn mang về nhà ở đâu.

Cho nên, Lăng Vu Đề, chính là bạn gái Phó Thời Sâm

Không biết tại sao, có nhận thức này, An Vũ Trạch cảm thấy trong lòng không thoải mái, hắn không vui, thật không vui. Nhưng là hắn lại nói không nên lời là vì sao không vui.

Lăng Vu Đề thực sự không biết này đó cong cong cuốn cuốn. Cô chỉ là nhìn thấy An Vũ Trạch trong mắt để lộ thần sắc không vui. Tuy là có chút nghi hoặc, nhưng nhìn thấy nơi này nhiều người như vậy, cô cũng không có mở miệng hỏi.

"Ăn sáng trước đi." Phó Thời Sâm lại lên tiếng, sau đó nắm tay dẫn Lăng Vu Đề đến nhà ăn.

Bữa sáng rất đơn giản, mỗi người ba cái bánh bao lớn và một bát cháo.

Vốn dĩ, một người đàn ông trưởng thành ăn ba cái bánh bao lớn lại thêm một bát cháo liền không sai biệt lắm no rồi, còn nữ nhân ăn hai cái bánh bao lớn cũng đã thật no.

Bất quá Lăng Vu Đề thì...

Trong ánh mắt kinh ngạc của các dị năng giả khác, cô ăn ba chiếc bánh bao lớn, thêm hai bát cháo.

Lăng Vu Đề quệt quệt miệng, có chút kỳ quái nhìn nhìn mấy người xung quanh không ăn bữa sáng mà đang nhìn cô.

Ngoại trừ An Vũ Trạch và Phó Thời Sâm đều rất bình tĩnh ăn bữa sáng, những người khác cơ hồ chỉ ăn một nửa liền ngừng lại.

Phải mất một lúc lâu, Lăng Vu Đề mới nhận ra tại sao những người đó lại nhìn cô như vậy.

Lăng Vu Đề hai má đỏ bừng, ngượng ngùng cười cười: "Cái kia, tôi khẩu vị khá lớn..."

Phó Thời Sâm vừa mới ăn sáng xong, liếc nhìn mọi người: "Đều đừng thất thần, ăn nhanh đi huấn luyện!" Mọi người lúc này mới cúi đầu ăn bữa sáng.

Ăn sáng xong, khi mọi người chuẩn bị đi huấn luyện, Tô Bạch Vũ mới đến thao trường.

Mà Lăng Vu Đề cuối cùng cũng gặp được nữ chính cô luôn luôn đều rất chờ mong nhìn thấy, Tô Bạch Vũ

Tô Bạch Vũ ngũ quan thanh tú, nếu không phải là có khí chất chống đỡ, cô ấy thậm chí sợ là ngay cả người tên Trần Tâm Vũ cũng so ra kém.

Bất quá Tô Bạch Vũ thắng liền thắng ở khí chất thanh lãnh, còn có sự tàn nhẫn và quyết đoán sát phạt.

Cho nên làm cho cô ấy cả người mạc danh mang theo một loại khí chất làm cho người ta muốn thần phục, mà nam chính và nam phụ trong cốt truyện đương nhiên liền muốn ngoan ngoãn yêu cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro