Chương 98: Công lược ám vệ ngốc manh (07)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Mấy hôm nay cô để Lãnh Vô đi lấy cơm của Lăng phụ, bữa ăn của người có quyền uy nhất không thấy, nhưng trong phủ lại không có động tĩnh gì, đây rõ ràng là do Lăng phụ.

Trong cốt truyện có đề cập qua, Lăng phụ là địch nhân mà nam chính Khúc Mạc Nhiên kiêng kị nhất.

Vì vậy, Lăng phụ hoàn toàn có thể được coi là nhân vật đại BOSS phản diện trong cuốn tiểu thuyết này.

Có thể an bài ám vệ cho cô và Lăng Nghê Nhã, vậy trong Nhiếp chính vương phủ khẳng định còn có rất nhiều ám vệ canh gác ở những chỗ tối khác.

Lăng Vu Đề bảo Lãnh Vô đi lấy đồ ăn của Lăng phụ, tự nhiên, không cần phải đoán, đều biết Lăng phụ nhất định sẽ biết người lấy đồ ăn chính là cô.

Vì vậy, tất cả những gì cô phải làm chỉ là dùng kỹ năng diễn xuất 'kém cỏi' của mình để 'lừa lừa' Lăng phụ là được.

Vừa mới hạ triều, Lăng phụ thay đổi triều phục xong, liền trực tiếp đi thẳng đến Ỷ Mộng Các của Lăng Vu Đề.

"Đề Nhi, cha đến xem ngươi, để cha đi vào có được hay không?" Lăng phụ đứng ở ngoài khuê phòng của Lăng Vu Đề, ôn nhu nói.

Lăng Vu Đề đang vừa cầm tay áo Lãnh Vô vừa nói chuyện liền dừng lại một chút, nhìn Lãnh Vô vẫn mặt không biểu cảm như trước: "Tiểu Lãnh, ngươi đi chỗ tối trước đi."

Lãnh Vô gật đầu, chợt loé thân, liền trở về trong bóng tối.

Mấy ngày nay, Lãnh Vô đã đổi mới cái nhìn về chủ nhân của mình không ít. Tuy rằng chủ nhân tính tình vẫn không tốt lắm, động một chút là ném đồ, la to hét to, giống chủ nhân nói: y như bà điên.

Nhưng chủ nhân sẽ cho hắn ăn đồ ăn ngon, sẽ kể cho hắn những câu chuyện mà từ trước tới giờ hắn chưa từng nghe qua.

Tuy rằng, ngẫu nhiên chủ nhân sẽ có chút dong dài. Nhưng hắn cảm thấy chủ nhân này, vẫn là khá tốt.

Lăng Vu Đề nhìn căn phòng đã mấy ngày không cho người khác dọn dẹp của mình, hài lòng gật gật đầu.

Mấy ngày nay, cô thỉnh thoảng sẽ đập vài thứ, chỉ cần có thể vỡ được, ngoại trừ bình ngọc lưu ly ngày đó trao đổi với Lăng Kỳ An, những thứ có thể đập vỡ đều bị cô đập vỡ hết rồi.

Rõ ràng đã nghe thấy lời nói của Lăng phụ từ lâu, nhưng cô không đáp lại, vẫn ngồi trên giường, cúi đầu nhàn nhã nhìn móng tay mình.

Bên ngoài, nụ cười trên mặt Lăng phụ không hề giảm, lại nâng tay gõ gõ cửa phòng Lăng Vu Đề: "Đề Nhi ngoan, mở cửa cho cha, để cha đi vào được không? Chúng ta có chuyện gì có thể thương lượng với nhau."

"Thật sự có thể thương lượng sao?" Giọng nói có chút do dự của Lăng Vu Đề ở trong phòng vang lên, có thể nghe ra, cô lúc này đang ở ngay cạnh cửa.

Lăng phụ gật đầu: "Con là nữ nhi bảo bối của cha, đương nhiên mọi chuyện đều có thể thương lượng." Trừ chuyện gả cho Khúc Mạc Nhiên.

Lăng phụ ở trong lòng bổ sung thêm một câu.

Đại khái lại chờ một lúc, Lăng Vu Đề mới mở ra một cái khe.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo minh diễm lộ ra, vài ngày 'tuyệt thực', cô mặt mày hồng hào, thực sự so với trước khi tuyệt thực khí sắc đều phải tốt hơn rất nhiều.

Lăng phụ cố nén cười, nhìn nữ nhi nhà mình: "Tuyệt thực mấy ngày có đói bụng không? Cùng cha con ăn sáng trước có được không?"

Lăng Vu Đề bĩu môi, quay người đi vào phòng nói: "Không ăn! Con tuyệt thực! Nếu cha muốn ăn thì tự cha ăn đi."

"Khụ —— "

Lăng phụ kém chút không nhịn được cười, nha đầu này, còn không biết ông đã biết việc mình để Lãnh Vô đi trộm đồ ăn của ông đi? Vậy mà còn nói đang tuyệt thực.

"Ai nha! Như thế liền không được, tuyệt thực không được, lỡ như nữ nhi ngoan của cha đói hỏng rồi nhưng phải làm sao nha? Như này đi, Vân Tuệ Lâu gần đây đã ra mắt một số loại bánh ngọt mới, cũng không biết cha có vinh hạnh được mời Lăng Vu Đề tiểu thư đi ăn thử không?"

Lăng phụ ôm lấy bả vai Lăng Vu Đề, cười dỗ dành cô.

Lăng Vu Đề nuốt nước miếng, trong lòng điên cuồng gật đầu: Có, có, có!

"Không! Con không đi!" Lăng Vu Đề lắc lắc đầu, không đợi Lăng phụ nói chuyện, cô đẩy tay trên vai ra, xoay người đối mặt với Lăng phụ.

"Cha biết con vì sao lại tuyệt thực mà! Chỉ cần cha đáp ứng con, con liền ngoan ngoãn nghe lời."

Lăng phụ biết Lăng Vu Đề muốn nói gì, ông đã sớm chuẩn bị sẵn trong đầu: "Được rồi, chỉ cần cha có thể làm được, cha nhất định sẽ đáp ứng con."

"Thật sao? Cha thực sự đáp ứng con sao?" Lăng Vu Đề ôm cánh tay Lăng phụ, một mặt vui sướng hỏi.

Lăng phụ gật đầu.

"Con muốn tiến cung, muốn làm Hoàng hậu của Mặc Nhiên ca ca." Lăng Vu Đề ánh mắt sáng lấp lánh, tựa hồ nhắc tới Khúc Mặc Nhiên, trong lòng trong mắt cũng chỉ có Khúc Mặc Nhiên.

Lăng phụ trong lòng có chút khó chịu, nếu nữ nhi thích người khác, ông chính là không tiếc hết thảy đại giới cũng sẽ để nữ nhi được như nguyện.

Nhưng là, nữ nhi thích lại là Khúc Mạc Nhiên kia!

Lăng phụ lộ ra thần sắc khó xử: "Đề Nhi, liền tính con muốn vào cung, cũng phải chờ tới tuyển tú đại điển hai năm sau nha! Nhưng là, lúc ấy con đều mười bảy, xem như gái lỡ thì."

Lăng Vu Đề khẽ cau mày, một mặt không vừa ý: "Tại sao phải đợi hai năm? Bây giờ là được nha! Cha, người nhưng là Nhiếp chính vương, chỉ cần người nói với Mặc Nhiên ca ca, Mặc Nhiên ca ca nhất định sẽ hạ chỉ cưới con."

"Đứa nhỏ ngốc! Con ở trong hậu viện, không biết tình huống bên ngoài. Bây giờ, Hoàng đế đã có thể độc lập, không cần cha nữa. Chẳng bao lâu nữa, Nhiếp chính vương của cha cũng chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Hoàng đế là sẽ không nghe lời cha nữa."

Lăng phụ vuốt vuốt tóc mái trên trán của Lăng Vu Đề, giải thích với giọng điệu nghiêm túc.

Lăng Vu Đề đầu tiên là tỏ ra không thể tin được, sau đó lại có chút chần chờ: "Vậy, vậy, con còn có thể làm Hoàng hậu của Mặc Nhiên ca ca không?"

"Sợ là có chút khó, hai năm sau, nếu Đề Nhi còn chưa có thay đổi chủ ý, phụ thân liền sẽ nghĩ biện pháp cho con vào cung, được không?"

Lăng Vu Đề gật gật đầu, tuy rằng vẫn không tình nguyện bĩu môi, nhưng coi như là đã bị Lăng phụ dỗ dành.

Sau khi cùng Lăng phụ ăn sáng xong, Lăng phụ lại mang theo Lăng Vu Đề đi Huệ Vân Lâu ăn điểm tâm.

Thế giới này không có yêu cầu quá khắt khe đối với nữ tử trong khuê các, chỉ cần lúc ra ngoài đeo khăn che mặt, là có thể ra ngoài.

Trước khi rời khỏi Huệ Vân Lâu, Lăng Vu Đề còn đặc biệt đóng gói điểm tâm cho Lãnh Vô, chờ trở về lại đưa cho hắn ăn.

Lăng Vu Đề và Lăng phụ cùng nhau ngồi xe ngựa, vừa mới tới cổng Nhiếp chính vương phủ, lại gặp phải một nam phụ khác trong cốt truyện là Nam Cung Dương, đến tìm Lăng Nghê Nhã.

Nam Cung Dương là con trai của Hộ quốc tướng quân đương triều, tự bản thân cũng là võ tướng dũng mãnh thiện chiến. Mô tả về Nam Cung Dương trong cốt truyện nhiều hơn Lãnh Vô rất nhiều

Bất quá để Lăng Vu Đề may mắn là, đối tượng mục tiêu công lược được chỉ định cho cô là Lãnh Vô chứ không phải Nam Cung Dương này.

Cũng không phải vì Nam Cung Dương không được yêu thích, Nam Cung Dương là một nhân vật các phương diện hoàn toàn có thể so sánh được với nam chính Khúc Mạc Nhiên, hắn ta chỉ thua ở thân phận, thua ở hắn ta nhất định chính là nam phụ, nữ chính không yêu hắn ta.

Theo Lăng Vu Đề, Nam Cung Dương này là một nam phụ rất si tình.

Bất quá, cô vẫn là thích ám vệ ngốc manh trong nhà hơn.

Nam Cung Dương diện mạo tuấn lãng, được mệnh danh là kinh thành đệ nhất mỹ nam, không ít nữ tử khuê các đều hy vọng có thể gả cho vị thiếu tướng quân Nam Cung Dương này.

Đáng tiếc Nam Cung Dương chính là ai cũng chướng mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro