Phần 1: Học muội bị biến thái theo dõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhập học được một tháng, Hoa Ly dần dần nhận thấy có chút không thích hợp, bất kỳ nơi nào cô đi đến, tựa hồ đều có một tầm mắt như có như không sau lưng, lẳng lặng nhìn cô... Khi thì nóng bỏng như lửa, khi thì lại lạnh như băng.

Khi cô gia nhập vào Hội học sinh của trường, tầm mắt ấy càng ngày càng rõ ràng hơn, mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, thẳng cho đến một ngày -- "Học muội, đây là bài phát biểu về hoạt động của Hội học sinh, có thể phiền em đưa đến nhà của hội trưởng một chuyến không? Cậu ta mấy ngày nay không tới trường, mà chúng ta lại không có thời gian qua đó, chỉ còn một mình em thôi."

Làm một tiểu học muội năm nhất, Hoa Ly hiển nhiên sẽ không cự tuyệt, ngoan ngoãn nhận lấy túi tư liệu, nhu thuận để phó hội trưởng xoa mái tóc dài, sau đó mới xuất phát đến nhà hội trưởng.

Nhìn căn biệt thự tư nhân được thiết kế theo phong cách kiến trúc Âu thức*, vừa xa hoa vừa nghệ thuật ở trước mắt, Hoa Ly nhìn lại địa chỉ nhiều lần mới xác định mình không đi nhầm, ngón tay run rẩy mãi mới bấm được số điện thoại của hội trưởng, tiếng điện thoại chỉ mới vang lên ngắn ngủi, bên kia trực tiếp cúp điện thoại của cô.

*Kiến trúc Âu thức: Mô phỏng phong cách Âu châu, kiểu Tây.

Sau khi Hoa Ly tiến vào Hội học sinh không bao lâu, tuy rằng đã được nghe nhiều tin vỉa hè về hội trường Bạc Đình, nào là gia thế rất có tiền, nhưng khi cô tự mình nhìn thấy, có tiền ư, hình như đã vượt xa ngoài trí tưởng tượng của cô rồi.

Cảnh quan bên hồ, vườn hoa, bể bơi ngoài trời, sân bóng...

Vì để che dấu nội tâm khẩn trương của mình, Hoa Ly nắm thật chặt chén trà xinh đẹp trong tay, từ đầu đến cuối cũng không buông tay ra, thẳng đến khi ly hồng trà thơm ngọt đã thấy đáy, cô không dám đợi thấy hội trưởng nữa, đứng dậy định rời đi.

Mới vừa đứng dậy, sóng lưng Hoa Ly bỗng nhiên cứng đờ.

Cái loại cảm giác này lại tới nữa!

Cô bỗng nhìn xoay người sang chỗ khác, lại nhìn thấy một người thiếu niên lặng yên không một tiếng động xuất hiện sau lưng cô, Hoa Ly bị doạ kinh hô một tiếng, che lại đôi môi đang khẽ run, kinh hồn nhìn vào đôi mắt lãnh lệ của Bạc Đình.

Đây là lần đầu tiên Hoa Ly nhìn thấy hội trưởng của mình, trước đây cô chỉ xem qua ảnh chụp của anh, ngũ quan tuấn dật rõ ràng, nếu so với ảnh chụp cười lạnh của anh, thì bên ngoài này trông anh còn âm trầm hơn nhiều.

"Học, học trưởng, a, không đúng không đúng, là, hội trưởng, em là tới để đưa..."

Hoa Ly lắp bắp nói chuyện, đem túi tư liệu cô đang ôm trong ngực đưa đến trước mặt anh, trong lòng còn thầm than một câu, một mét tám chín lận đây, anh ấy thật sự cao quá rồi, lại còn có khuôn mặt soái khí như vậy, không hồ là đại giáo thảo* của trường B mà, nhưng mà ánh mắt sao lại doạ người như vậy.

*Giáo thảo: Hotboy của trường.

Hoa Ly vẫn luôn cúi đầu, khuôn mặt nhỏ hơi hơi ửng đỏ, bị kinh hách đến nổi khiếp sợ không thôi, trong tay bỗng thấy nhẹ đi một chút, túi tư liệu bị anh lấy đi rồi.

Tê!

Túi tư liệu hơi mỏng tính cả mấy xấp giấy A4 bên trong, khoảnh khắc ấy, toàn bộ rơi xuống mặt đất, Hoa Ly đột nhiên không kịp phản ứng ngẩng đầu, hoài nghi muốn hỏi anh.

Lịa đột nhiên phát hiện ra tứ chi trong nháy mắt đều vô lực, đồ vật được trang trí vô cùng xa hoa trước mắt càng ngày càng mơ hồ, dần dần ngay cả ý thức cũng bắt đầu không rõ ràng, cô cực lực muốn mở miệng kêu cứu, đáng tiếc ngay cả một chút âm thanh cũng không nói được!

"Rốt cuộc cũng lừa được em đến đây."

Trước khi mất đi ý thức hoàn toàn, cô rót cuộc cũng nghe thấy giọng nói của hội trưởng, giọng nói của anh trầm thấp từ tính vô cùng dễ nghe, sau đó là một loạt tiếng cười hỗn loạn quỷ dị...

---

Tác giả: Nhân vật sắm vai mới, bắt đầu thôi ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

 ---

Đôi lời nhảm nhí: Tuỳ vào nhân vật sắm vai để mình đổi xưng hô nhé. 

Mọi người muốn mình edit hết một phần sắm vai rồi đăng luôn, hay là vẫn edit được một chương thì đăng luôn? Online chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro