Chương 185: Không ngờ tôi chính là tới thay cô canh đứa bé? (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không hơn mười mấy phút Phó Hoa Sênh đã chạy đến.

Anh lại đổi xe, Lamborghini màu cam sáng , mặc toàn thân *** rực rỡ, vô cùng chán ngán. Tạo thành đối lập rõ rệt với Phó Thần Thương vĩnh viễn trắng đen.

Thôi, thỉnh thoảng đổi tầm nhìn cũng tốt, ở cùng Phó Thần Thương lâu cô cũng sắp bị thay đổi quan điểm thẩm mỹ rồi.

Không đợi An Cửu chào hỏi, Tiểu An đã thật hưng phấn chỉ vào Phó Hoa Sênh, "Chị ơi, người đưa thư nè!"

Mặt của Phó Hoa Sênh lập tức tối tăm, An Cửu cười hì hì chạy ra ngoài, trí nhớ đứa bé này thực không tồi.

"Em có thể bóp nhóc này chứ?" Mặt Phó Hoa Sênh không thay đổi hỏi.

An Cửu nhún vai, "Anh có thể thử xem."

Nhìn răng trắng sắc bén trong miệng An Bình, Phó Hoa Sênh nhịn.

"Nhóc này đến đây lúc nào?" Phó Hoa Sênh hỏi.

"Hôm nay vừa tới, sẽ ở vài ngày." An Cửu sợ anh lại chuyển đề tài, trực tiếp hỏi, "Bây giờ có thể đi chưa?"

"Nhóc tì này làm thế nào?"

An Cửu bất đắc dĩ nhìn Tiểu An mặt đầy mong đợi, "Mang theo đi cùng ! Còn có thể làm sao!"

"Được rồi, đi!"

"Đợi chút, anh không có uống rượu chứ ?" An Cửu không yên tâm kéo anh, tiến tới ngửi một cái, "Có mùi rượu!"

"Thật không có Uống....uố...ng! Đều là bọn họ làm nhiễm mùi thôi!" Nói xong thì thẳng thắn trong ánh mắt nghiêm túc của cô, "Được rồi, uống một ngụm nhỏ mà thôi."

"Hay là để tôi lái cho! Anh ôm An Bình ngồi phía sau đi!" Cô cũng không dám dùng an toàn của An Bình giỡn chơi.

"Được rồi, chị lái xe đi!" Phó Hoa Sênh lập tức bế An Bình lên cao , "Đi!"

"Chú đưa thư , chú đưa chúng con đi gặp anh rể hả?" Tiểu An hưng phấn hỏi.

Bị gọi thành chú đưa thư thì vô cùng khó chịu rồi, những lời này lại càng khiến anh không vui, "Ngoan, gọi anh."

"Anh đưa thư!"

"Bỏ hai chữ đưa thư!"

An Cửu cố gắng suy nghĩ một hồi, "Đưa?"

"Mẹ nó! Nhóc tì này chơi anh hả?"

. . . . . .Dọc theo đường đi, An Cửu chuyên tâm lái xe, phía sau một lớn một nhỏ cãi nhau, cứ như vậy đến mãi đến cửa Tước Môn.

Phó Hoa Sênh vừa muốn xuống xe, bị An Cửu ngăn lại, "Anh đừng xuống."

"Tại sao vậy?"

"Anh nói tại sao? Chỗ này cấm trẻ nhỏ, anh ngồi ở trong xe chờ tôi với An Bình!" An Cửu dặn dò.

Phó Hoa Sênh làm mặt oán phụ, "Không ngờ tôi chỉ tới thay cô trông trẻ?"

"Xem như tôi nợ anh một nhân tình, lần sau mời anh ăn cơm."

Thật là, nói để cho anh báo địa chỉ là được, sao cô biết anh lại tự mình chạy tới, lqd vậy thì thuận tiện phát huy một chút công dụng của anh thôi!

Phó Hoa Sênh hừ hừ mấy tiếng, coi như là miễn cưỡng đồng ý, nhưng nhóc tì trong lòng lại không đồng ý rồi.

"Chị, em cũng muốn đi!"

"Không được, ở nơi này chờ chị!"

 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro