Chương 2032 - Vấn Tiên Hoàng Tuyền (45)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Assy

Beta: SA

=============

Bồ gia vừa có đám hỉ, nhưng chưa tới hai ngày lại có đám hiếu, tin tức Bồ Tử Thành tử vong cũng đã truyền ra.

Không ít người đều cảm thấy hoang đường.

Mấy ngày trước Bồ Tử Thành còn nhảy nhót tưng bừng, làm sao mới chỉ qua mấy ngày, người đã không còn?

Phía Bồ gia thì nói là chết vì bệnh.

Nhưng bệnh gì mà có thể chỉ trong mấy ngày đã khiến một người đang yên đang lành chết chứ?

Bồ gia cũng rất bất đắc dĩ, bọn họ cũng không biết Bồ Tử Thành vì sao bỗng nhiên liền bệnh chết.

Những phóng viên nhanh nhạy ngồi xổm cả ngày bên ngoài muốn đào tin tức gì  mới.

Tất cả mọi người đang chờ chuyện này cuối cùng sẽ nổ ra một tin tức lớn nào đó, nhưng Bồ gia lại chẳng tung ra tin hot nào, ngược lại mọi người lại phát hiện, bên người mình cũng lục tục có người tử vong.

Người chết không phải người nổi danh, mà lại là người thân của người nổi tiếng.

Nhiều người tuổi cũng không lớn, lại không hiểu sao mà chết.

Một người là bình thường, hai người là trùng hợp, ba người bốn người. . . Rồi vô số thì sao?

Đột nhiên nhiều người chết như vậy, đủ loại đồn đại đã lan truyền ào ào trên internet.

"Có phải là bệnh truyền nhiễm gì không?"

"Nói ra thì gần đây nhà tôi cũng có người thân vừa mất. . ."

"Tôi cảm thấy đây là bệnh truyền nhiễm, bằng không thì sao nhiều người đồng thời chết như vậy được."

"Đúng đúng đúng, tôi có một người thân làm ở bên XX, hôm qua nhà đó cũng chết một người! !"

Tin tức đến từ đủ mọi nơi, mọi người phát hiện cũng không phải chỉ có Kinh Nam thành có người chết, mà cả những chỗ khác cũng có người tử vong.

"Chuyện lớn như vậy mà phía chính phủ còn chưa thông báo sao?"

"Cứ tiếp tục thế này thì không phải là tất cả mọi người đều sẽ chết chứ?"

"Không được, tôi phải đến bệnh viện kiểm tra! !"

Mọi người cảm thấy không biết liệu có căn bệnh truyền nhiễm không biết nào đó rơi xuống đầu mình hay không, bèn nháo nhác chạy tới bệnh viện.

Phía bệnh viện cũng không biết gì, tất nhiên là không có kết luận gì, nhưng cũng có một số người lại kiểm tra ra một ít bệnh.

Động tĩnh lớn như vậy, cục quản lý sinh vật không xác định cũng vội vàng đến sứt đầu mẻ trán.

"Tô tiên sinh, tỷ lệ tử vong ở các khu còn đang tăng thêm, cứ bình quân một giờ có một người. . ."

Tô Đề Nguyệt lật xem số liệu mới nhất vừa trình lên, chau mày.

"Phương thức tử vong của những người này đều giống nhau, chúng ta cố ý tìm được mấy vị nguyện ý cung cấp di thể đã kiểm tra, xác nhận đều từng bị sinh vật không xác định ký sinh."

Trán Tô Đề Nguyệt đã nhăn lại thành chữ Xuyên: "Còn phát hiện gì nữa?"

"Căn cứ điều tra của chúng ta, trước khi những người này tử vong trước đó, đều có người của Vấn Tiên Lộ xuất hiện."

Vấn Tiên Lộ. . .

Trong lòng Tô Đề Nguyệt không kinh ngạc chút nào, cũng chỉ có bọn họ có thể không cố kỵ gì làm ra động tĩnh lớn như vậy thôi.

Tô Đề Nguyệt như có điều suy nghĩ một lát: "Tình hình bên ngoài bây giờ thế nào?"

"Lòng người bàng hoàng. Tất cả mọi người đều rất lo lắng, chúng ta có cần phải liên hệ với bên trên, phát ra một thông cáo trấn an hay không?"

Cứ tiếp tục như thế sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện mất.

Tô Đề Nguyệt suy nghĩ một hồi: "Đi liên hệ trước đi. Tôi đi ra ngoài một chuyến."

"Tô tiên sinh, ngài đi đâu vậy?"

"Có chút việc."

Tô Đề Nguyệt lái xe đến Vấn Tiên Lộ, giữa thanh thiên bạch nhật, Vấn Tiên Lộ lại chỉ lạnh lẽo không có mấy người.

Tô Đề Nguyệt tìm tới Hoàng Tuyền Lộ, cửa lớn mở toang, hắn thăm dò nhìn vào trong một chút.

Sơ Tranh đang ngồi bên bàn đóng gói đồ.

Bên cạnh còn có con người máy đang hát kịch.

. . .

Thụ thượng đích điểu nhi thành song đối

Lục thủy thanh sơn đái tiếu nhan

Tùy thủ trích hạ hoa nhất đóa

Ngã dữ nương tử đái phát gian

(Dịch nghĩa: Trên cây chim chóc thành đôi

Non xanh nước biếc mang nét mặt tươi cười

Tiện tay lấy xuống hoa một đóa

Ta cài giữa mái tóc cho nương tử )

. . .

Người máy vụng về khoa tay chân ngắn ngủn, hình ảnh buồn cười không nói nên lời.

"Này! Đạo chích ở đâu thò đầu nhìn, nhanh chóng xưng tên ra!" Âm điệu người máy đột nhiên thay đổi, chỉ ra cửa.

Sơ Tranh ngẩng đầu nhìn theo.

Gương mặt Tô Đề Nguyệt đột ngột rơi vào trong tầm mắt.

"Ông tới làm gì?"

Sơ Tranh vẫn không hề chào đón Tô Đề Nguyệt như cũ.

"Mau nói!" Người máy phụ họa một tiếng.

Tô Đề Nguyệt đứng ngoài cửa, không được Sơ Tranh cho phép nên cũng không vào cửa, lịch sự nói: "Tiểu thư Sơ Tranh, động tĩnh của Vấn Tiên Lộ gần đây đã khiến cho người bên ngoài rất khủng hoảng, không biết có phương án giải quyết nào thích hợp hơn không?"

Sơ Tranh cũng đoán hắn tới dể hỏi việc này.

"Vấn Tiên Lộ làm việc như thế nào mà cần ông tới hỏi à? Không bằng Tô tiên sinh quản mình cho tốt trước đi."

Người máy bập bẹ phụ họa: "Đúng rồi!"

Tô Đề Nguyệt: "Tiểu thư Sơ Tranh, Tô mỗ không có ý đó."

"Vậy giờ ông ở đây nói cái gì?"

Người máy chống nạnh: "Mau cút!"

Chuyện cục quản lý sinh vật không xác định làm cũng khá giống với Sơ Tranh.

Những sinh vật không xác định vốn cũng không nên lợi dùng nhân loại ký sinh. . . Cho nên Tô Đề Nguyệt không phải tìm đến Sơ Tranh nói đạo lý lớn lao gì.

Tô Đề Nguyệt: "Lúc trước dường như tiểu thư Sơ Tranh không để bụng những chuyện này, sao đột nhiên lại làm to chuyện như vậy?"

Sinh vật không xác định ký sinh trong thân thể người, ở Vấn Tiên Lộ có một ít là được cho phép.

Cho nên đối với chuyện ký sinh, chỉ cần không gây ra chuyện lớn, bọn họ kỳ thật rất ít quản.

Hiện tại lại đột nhiên gây ra động tĩnh lớn như vậy, sao Tô Đề Nguyệt không thấy kỳ lạ cho được.

"Đây là việc của tôi."

"Không thể trả lời!"

Sơ Tranh một câu, người máy một câu, phối hợp đến phi thường ăn ý.

Tô Đề Nguyệt muốn hỏi ra được điều gì ở chỗ Sơ Tranh, so với lên trời còn khó hơn. Đến khi ra khỏi Vấn Tiên Lộ rồi, Tô Đề Nguyệt thở dài, trở về mở họp thương lượng chuyện kế tiếp.

-

Chung cư nào đó.

Người đàn ông mặc âu phục giày da ngồi trên ghế sofa bằng da, hắn vẫn đeo mặt nạ, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đen lạnh lùng tĩnh mịch.

Phía sau là một người cúi đầu đứng đấy, chính là người đàn ông hói đầu ở nhà tang lễ, Bao Lỗi.

Bao Lỗi: "Đại nhân, chúng ta đã tổn thất rất lớn, bên Vấn Tiên Lộ ra tay. . ."

Bao Lỗi không dám nói tiếp, bởi vì người đàn ông trên ghế sofa đã tỏa ra khí lạnh, khiến hắn theo bản năng sợ hãi.

Rốt cục, người đàn ông cũng cười lạnh một tiếng: "Bố trí nhiều người như vậy, giờ các người lại để tôi nhìn thấy cái kết quả này?"

". . ."

Bao Lỗi không dám cả thở mạnh.

Bọn họ đã hao tổn một nhà tang lễ, hiện tại lại xảy ra chuyện này, vị đại nhân này tức giận cũng là bình thường.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách bọn họ được.

Lúc còn ở nhà tang lễ, làm sao hắn biết sẽ dẫn tới cô chứ!

Nếu như nhà tang lễ không dẫn tới vị ở Vấn Tiên Lộ kia, thì hiện tại những chuyện này cũng sẽ không phát sinh.

Toàn bộ mọi việc đều từ chỗ nhà tang lễ làm xảy ra sai sót.

Người đàn ông mang mặt nạ: "Để những người khác trốn đi thật kỹ cho ta. Hạ tổn thất xuống thấp nhất."

"Vâng. . . vâng. . .." Bao Lỗi vội vàng đáp ứng: "Tôi lập tức đi sắp xếp."

Bao Lỗi vội vàng rời đi.

Gian phòng đột nhiên an tĩnh lại, yên lặng đến mức dường như trong phòng không có ai. Người đàn ông mang mặt nạ vô thanh vô tức ngồi ở chỗ đó, ánh mắt âm trầm, không khỏi khiến người ta kinh sợ.

-

Vấn Tiên Lộ.

Khương Tam Trản với mái tóc đủ sắc cầu vồng gõ cửa tiệm của Sơ Tranh, sau khi được cho phép bèn cùng Mai Cơ đi vào.

Mai Cơ lấy ra một số mảnh kim loại hình tam giác trong bụng con thỏ nhỏ màu hồng.

Khương Tam Trản giải thích: "Tiểu thư Sơ Tranh, đây là chúng tôi phát hiện được trên thân của một số sinh vật không xác định."

Sơ Tranh đưa tay cầm một mảnh lên nhìn, cũng giống những mảnh trước đã thấy.

"Sinh vật không xác định có được mảnh kim loại này đều rất khó phát hiện. . ." Mai Cơ túm lỗ tai thỏ phát biểu: "Rõ ràng là bật hack."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro