Chương_394: Mẹ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phó Cửu lại một lần nữa thấy may mắn vì hiện tại là mùa đông. Trước ngực cô còn quấn băng vải rồi mặc thêm chiến phục, chỉ cần không quá gần liền không có vấn đề gì.

Tần Mạc cũng cảm thấy mình ôm thiếu niên có chút lâu, nhưng mà tay vẫn không buông ra, mãi đến khi các fan CP (COUPLE) kích động bắt đầu chụp ảnh mới đưa tay đẩy thiếu niên ra.

Nhưng chỉ cần một hình ảnh như vậy, đã có đủ cho các em gái suy nghĩ lung tung rồi. 

Các cô nghĩ muốn hỏi một chút, Tần thần, anh xác định ở chỗ này phát đường sao?\ ngọt aaaaaa......

Mọi người a mọi người, lại có đề tài!!!

Trận đầu tiên đánh xuất sắc như vậy, đương nhiên phải có chúc mừng. Này hoàn toàn phù hợp với phong cách của Tần thần. Cơm chiều chính là tại khách sạn lớn nhất Lâm thành. Tần Mạc trừ bỏ Đế Minh chiến đội, còn phải xử lý một số công tác khác, cho nên đến trễ.

Ngồi bên cạnh Phó Cửu chính là Tiết Dao Dao, toàn bộ người ngồi đây đều là Đế Minh chiến đội, vốn đang rất náo nhiệt, liền thấy cửa phòng bị đẩy ra, đầu tiên là người phục vụ, trông phục vụ kia đối với người chuẩn bị tiến vào vô cùng khách khí, cho người đi phía trước dẫn đường.

Phó Cửu đang chờ xem người đến như thế nào, mày nhướng một cái, này không phải.... Đây không phải vị phu nhân gọi là fan của nàng sao?

Cơ hồ trong nháy mắt. 

Phó Cửu liền cảm thấy được không khí xung quanh có chút......Không thể nói đó là cảm giác gì.

Chỉ là tay cầm rượu vang của Lâm Phong đã cứng lại rồi, Vân Hổ cũng trở nên đoan chính ngồi một bên. Có điểm như học sinh trung học gặp được chủ nhiệm lớp....Phó Cửu nghiêng mắt, tình huống là như thế nào?

“Tôi liền nói bọn họ tới đây.” Ảnh hậu mở miệng, ưu nhã hướng tới Phó Cửu cười: "Đại thần, chúng ta lại gặp nhau rồi".

Phốc! 

Nghe xong hai chữ đại thần kia, Lâm Phong khống chế không được, ho khan!

Hắn theo bản năng bên này đưa mắt ra hiệu cho Phó Cửu ý muốn hỏi em là như thế nào quen biết nữ thần nhà chúng ta?

Vì cái gì mà nữ thần kêu em là đại thần!

Phó Cửu thật sự không lĩnh hội được ý tứ của hắn, tùy ý đứng lên, thái độ lễ phép: "Vị phu nhân này, vô cùng ngại ngùng, tôi không biết người như thế nào tới nơi này tìm tôi, nhưng nơi này là nơi chiến đội của chúng tôi tụ họp, lần này không thể cùng ngươi chơi trò chơi."

Lâm Phong nghe xong lời kia, bay thẳng đến túm ống áo của Phó Cửu, ý tứ em nhanh ngồi xuống, ngồi xuống a!!!

Phó Cửu nhướng mày, chẳng lẽ vừa rồi cô không lễ phép?

"Ảnh hậu, đó là ảnh hậu!”. Bên này Lâm Phong còn đang nhắc nhở.

Bên kia Ảnh hậu đã nở nụ cười: "Không hổ là Hắc Đào Z, thật có cá tính, cháu thật sự không muốn nổi tiếng sao. Vòng giải trí của chúng tôi có nhiều người đẹp hơn so với vòng Điện Cạnh, hiện tại cháu không có bạn gái đúng không? Tôi có thể giới thiệu giúp cháu, với khuôn mặt này quả thực hoàn mỹ!"

"Tôi... "Phó Cửu còn chưa nói xong. 

Lâm Phong liền đánh gãy lời cậu: "Hắn nói hắn có thể suy xét suy xét!"

Phó Cửu:............Còn có thể bán đồng đội như vậy sao? Ngoài ý muốn, Vân Hổ cư nhiên không có quản Lâm Phong, sao lại thế này?

Trên thực tế, Vân Hổ không quản Lâm Phong vì hắn biết Lâm Phong cũng không biết sự thật. Mơ hồ từ bậc cha chú nghe qua, thân phận của vị ảnh hậu này......

Chỉ là, hắn làm sao nhắc nhở tiểu Hắc Đào? 

Hơn nữa, đội trưởng sẽ nói chuyện này sao? 

Chủ yếu là tiểu Hắc Đào cùng đối phương quen biết như thế nào? 

Hẳn là nghề nghiệp của hai người chẳng có chút liên quan nào mới đúng.

Bên này Vân Hổ xòn đang suy nghĩ, bên kia Ảnh hậu đã nói không ngừng: "Cháu yên tâm, việc đó cũng không ảnh hưởng đến chơi game, thời điểm cháu muốn đánh đều có thể trở về, chỉ....."

Liền ngay tại lúc đó, một giọng nói từ phía cửa bị đẩy ra đánh gãy lời của ảnh hậu, ngữ khí lãnh đạm: "Mẹ, người như thế nào lại ở chỗ này?"

Là Tần Mạc.

Hắn trên người toát ra khí tráng mạnh mẽ bước đến, ăn mặc tư phục, áo khoác lông tơ màu đen, sấn sườn mặt, càng làm tăng thêm dung nhan tự phụ vô song.

Chỉ là, hắn câu nói kia vừa ra khỏi miệng.

Phó Cửu cả người đều ngốc.

Đại thần gọi vị trước mắt cô là cái gì?

Mẹ?

Mẹ?!

Không chỉ là Phó Cửu, trừ bỏ Vân Hổ, những đội viên khác, cũng đều có một biểu tình bị sét đánh.

Ảnh hậu thế nhưng là mẹ đội trưởng?

Này cũng quá chấn kinh rồi đi.

Nếu nói chị em còn kém không nhiều lắm.

Rốt cuộc ảnh hậu nhìn qua thật sự còn quá trẻ.

Một chút đều không giống như là người có con trai hơn hai mươi tuổi a!

Trên thực tế An ảnh hậu vốn dĩ từ sớm đã thành hôn, có Tần Mạc cũng sớm, hơn nữa bà ngày thường chăm sóc thực tốt, làn da lại rất tốt, quan trọng nhất chính là làn da luôn trong trạng thái rất tốt, cho nên ở trong mắt người bên ngoài nhìn như thế nào cũng là vừa mới 30, không nghĩ đến thế nhưng bà đã là mẹ!

Phó Cửu cười đến khóe miệng đều có điểm cương, nói như thế nào đây…… Mẹ đại thần là fan của cô…… Này cũng quá xấu hổ!

An ảnh hậu tự bản thân mình cảm thấy không có gì, bị con trai giữ tay, ngón tay còn bắt lấy cánh tay Phó Cửu: “Dì lại đây chính là cho con thêm động lực, thuận tiện mang dì đi chơi trò chơi đại thần.”

“Mang người đi chơi trò chơi đại thần?” Tần Mạc nhướng mày, hướng tới nhìn đến vẻ mặt xấu hổ của thiếu niên.

Phó Cửu thật là có điểm sống không còn gì luyến tiếc, cặp con ngươi xinh đẹp kia, lẳng lặng truyền đạt một tin tức, anh Mạc, em thật không biết đây là dì.

Tần Mạc nhìn biểu tình kia của thiếu niên, khóe miệng câu một chút.

Phó Cửu tiếp tục nhướng mày, kia ý tứ là, mau tới cứu ta a.

Tần Mạc dù sao cũng là anh trai, mặc dù là thích xem bộ dáng quẫn bách của thiếu niên, cũng sẽ không làm cái trạng thái này diễn ra lâu dài.

"An mỹ nhân, người trong miệng vị đại thần này là sẽ không gia nhập đội của mọi người, hắn là đội viên của con".

Ảnh hậu thiệt tình cảm thấy con trai nhà bà quá đạm mạc, còn không bằng thiếu niên thoạt nhìn rất tốt, vì thế nắm Phó Cửu không buông tay: “Đại thần, con suy nghĩ kĩ đi, lúc sau tùy thời đều có thể liên hệ với dì.”

Một bên giám đốc Lý cũng là quá xấu hổ, rốt cuộc phu nhân loại này giống như đang đào người của thiếu gia, đào quang minh chính đại như thế, đây là…… nói không được tốt lắm.

Các đội viên còn lại của chiến đội Đế Minh là tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, lựa chọn tiếp tục yên lặng làm vách tường hoa.

Phó Cửu cười khẽ, cảm thấy việc này rốt cuộc cần thiết cự tuyệt: “Dì, thực xin lỗi, con đối với giới giải trí thật sự không có hứng thú.”

Lời nói đều nói đến cùng, An ảnh hậu đương nhiên cũng sẽ không làm khó người khác, không một chút tiếc hận: "Vậy được rồi, về sau có cơ hội, bất quá cái này cũng đều không trọng yếu, làm fan có thể cùng con tiếp xúc gần gũi như vậy, dì đã thực vui vẻ, thuận tiện nói một câu, con thật sự rất tuấn tú, ra ngoài nhất định phải nói cho dì, dì cho người làm 999 bộ".

Phó Cửu:…… Có cảm giác người nhà đại thần làm việc đều tốt mà lại rất hào phóng.

"Đến đây, mọi người đều không cần câu nệ, tất cả đều ngồi đi". An ảnh hậu tiếp tục nói, khóe miệng cười lên liền có hai cái má lúm đồng tiền, phi thường ưu nhã: "Dì ở lại sẽ ảnh hưởng tới các con nên dì sẽ đi trong chốc lát, không quấy rầy các con liên hoan"

Lâm Phong lập tức nói: "Dì ở lại ăn cũng không sao!"

An ảnh hậu thực thong dong: “Dì đây liền ở lại.”

Phó Cửu:……

Bất quá, như vậy, cô cuối cùng cũng biết lễ nghi của đại thần là từ đâu tới.

Mặc dù là nói nói như vậy, cũng đẹp không gì sánh được, ưu nhã kia như là từ trong xương phát ra.

Xem ra mỹ mạo đại thần phần lớn là di truyền từ ảnh hậu.

Ảnh hậu là kiểu người thực dễ ở chung.

Chính là có một chút……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro