Chương 271: Hội trưởng phản công lược (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên



Lên tiếng, Chúc San San cầm túi xách lên, từ trên sofa đứng dậy.

Cô ta giơ tay vỗ nhẹ vào gò má điều chỉnh biểu cảm trên mặt, rồi mới bước ra khỏi cửa với nụ cười hoạt bát.

"Chờ thật lâu sao? Thật xin lỗi, vì muốn cho anh thấy phiên bản đẹp nhất của mình, nên đã do dự rất lâu việc chọn trang phục."

Chúc San San đi đến bên người Tịch Tử Hạ, nháy mắt nói.

Tịch Tử Hạ thân sĩ mở cửa xe cho Chúc San San: "Không sao, em hôm nay rất đẹp! Lên xe đi."

Chúc San San quả thực rất xinh đẹp, chỉ là so với Lăng Vu Đề là hai loại hình bất đồng.

Lăng Vu Đề là loại hình gì đâu? Tịch Tử Hạ không khỏi suy nghĩ xuất thần.

Cô thời điểm trang điểm đậm quyến rũ động lòng người, thời điểm để mặt mộc không trang điểm thanh lịch đoan trang, thời điểm mất trí nhớ đơn thuần dễ thương...

A... thật đúng là rất hay thay đổi.

Năng lực cảm giác của nữ nhân đều là rất mạnh, nam nhân ngồi ở bên người đang nghĩ đến nữ nhân khác, Chúc San San làm sao có thể không biết!

Cô ta bất động thần sắc mở miệng hỏi: "Không biết bây giờ anh Tử Thu cùng Lăng tiểu thư đang đi chơi ở đâu?"

Nghe được lời Chúc San San nói, Tịch Tử Hạ cũng không nghĩ cái khác, trực tiếp mở miệng trả lời: "Tử Thu đang ở Tây Bình, Vu Đề tối hôm nay vừa mới về nhà."

Vu Đề? ! Tịch Tử Hạ vậy mà gọi Lăng Vu Đề thân thiết như vậy? ! Phải biết rằng, bây giờ Tịch Tử Hạ gọi cô ta, đều là gọi em gái San San!

San San liền San San, nhưng anh nhất quyết phải thêm hai chữ em gái.

Thời điểm hai người đi ra ngoài, ai không biết còn sẽ trực tiếp coi họ thành hai anh em!

Nhưng anh lại gọi Lăng Vu Đề là Vu Đề? !

Chúc San San cụp mí mắt, trong lòng có chút không vui.

Dường như nhận ra tâm trạng thất thường của Chúc San San, Tịch Tử Hạ nghiêng đầu nhìn cô ta: "Em gái San San, em sao vậy? Cảm thấy khó chịu ở chỗ nào sao?"

Chúc San San ngước mắt, mỉm cười với anh rồi lắc đầu: "Không có ~ em chỉ là đang nghĩ, nếu Lăng tiểu thư đã trở lại, ngày mai em hẳn là nên đến thăm cô ấy một chút. Dù sao tuổi của em cùng cô ấy cũng xấp xỉ, nói chuyện phiếm với cô ấy cũng có thể để cô ấy không buồn chán như vậy."

Tịch Tử Hạ đồng ý với lời này, anh dù sao cũng là nam nhân, hơn nữa còn là anh chồng tương lai của Lăng Vu Đề. Liền tính lo lắng Lăng Vu Đề một người sẽ buồn chán, anh cũng không có khả năng vẫn luôn ở bên cạnh Lăng Vu Đề đi phải không? !

Chúc San San lớn hơn Lăng Vu Đề bốn tuổi, mặc dù vẫn có một chút chênh lệch, nhưng tốt xấu đều là con gái! Hai cô gái cùng đi dạo phố, nói chuyện phiếm cái gì, thời gian liền trôi qua nhanh.

"Được , Vu Đề nhất định sẽ thật thích em ở cùng cô ấy! Vốn anh còn mời cô ấy cùng đi xem phim, chỉ là cô ấy ngồi xe lửa mấy ngày, quá mệt, cần phải nghỉ ngơi."

Lời nói của Tịch Tử Hạ, không thể nghi ngờ chính là đang kéo thù hận cho Lăng Vu Đề!

Vốn Chúc San San còn cho rằng Lăng Vu Đề và Tịch Tử Hạ chỉ cần không có gì, như vậy cô ta liền cùng Lăng Vu Đề bình an vô sự.

Nhưng Tịch Tử Hạ ngay cả cuộc hẹn của hai người họ còn tính toán mang Lăng Vu Đề đi cùng, này tính là có ý tứ gì? !

Chúc San San âm thầm nghiến chặt răng, quyết định ngày mai phải đi gặp mặt Lăng Vu Đề kia thật tốt!

Lúc này Lăng Vu Đề cũng không biết cô đã bị Chúc San San coi thành tình địch, cô ngủ thật sự thơm ngọt, ngay cả mơ đều không mơ.

Chờ Lăng Vu Đề tỉnh lại, thì đã gần giữa trưa.

Cô rửa mặt xong liền đi xuống lầu, Tịch phu nhân đang ngồi trên ghế sofa vừa uống cà phê vừa nghe nhạc.

"Bá mẫu." Lăng Vu Đề gọi một tiếng.

Tịch phu nhân liếc mắt nhìn Lăng Vu Đề một cái, cười lạnh nói: "Nghe nói vũ nữ các người đều là ngủ đến xế chiều mới dậy, cô giờ này thức dậy, thật đúng sớm!"

Giọng điệu cùng thái độ của Tịch phu nhân đặc biệt không tốt, chính là cái liếc mắt kia, đều như là đang nhìn bụi bặm vậy

Bàn tay đang nắm lại của Lăng Vu Đề siết thật chặt, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Cô biết Tịch phu nhân khẳng định là không thích cô, chỉ là thời điểm có Tịch Chí Cường ở bên cạnh, bà cũng không dám nói thẳng ra như vậy.

Tịch phu nhân trong lòng nghĩ tới là Tịch Chí Cường muốn nhận Lăng Vu Đề làm con dâu, nhưng bà không nhận!

Lúc trước bởi vì Lăng Vu Đề không có trí nhớ, hơn nữa có Tịch Chí Cường áp lực, bà cũng chỉ có thể không tình nguyện cam chịu.

Bây giờ Lăng Vu Đề đã khôi phục trí nhớ liền khác, không đề cập tới Tịch Tử Thu giết anh trai của cô, cô có ghi hận trong lòng hay không. Cô xuất thân là một vũ nữ, liền tích lúc trước là con gái của một gia đình thư hương thế gia, cũng ngăn không được sự thật cô ở Lợi Á ca múa sảnh làm vũ nữ nửa năm!

Bây giờ Tịch phu nhân, muốn ép Lăng Vu Đề tự mình rời khỏi Tịch gia!

Bị người ta nói như vậy, không cảm giác nhục nhã, đó là giả. Lăng Vu Đề đứng ở nơi đó, có loại xúc động muốn rời đi Tịch gia ngay lập tức.

"Reng, reng, reng——" tiếng chuông điện thoại vang lên, người hầu bắt máy: "Đây là phủ Tổng thống... nga, là Tướng quân! Ngài tìm phu... Lăng tiểu thư ở, vâng. "

Người hầu đứng thẳng thân mình, xoay người nhìn Lăng Vu Đề: "Lăng tiểu thư, Tướng quân tìm ngài."

Lăng Vu Đề thoáng nhìn qua Tịch phu nhân đầu tiên là kích động con trai nhà mình gọi điện thoại, đang định đưa tay nghe điện thoại, lại nghe được con trai nhà mình không tìm mình, sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi.

Hít một hơi thật sâu, đi về phía điện thoại, cầm lấy điện thoại và nói với người hầu một tiếng "Cảm ơn".

"Tôi là Lăng Vu Đề." Cô nói vào điện thoại, trong lòng lại có chút khẩn trương.

"Tiểu Vu, đêm qua ngủ ngon không?" Giọng nói của Tịch Tử Thu từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, giọng nói của hắn có chút trầm thấp. Mỗi lần nói chuyện, đều sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác hắn rất nghiêm túc rất chuyên chú.

Chỉ là một câu nói quan tâm rất đơn giản, hốc mắt Lăng Vu Đề lại có chút ươn ướt. Không biết tại sao chính là có loại xúc động muốn khóc? Cô nghĩ có lẽ Tịch Tử Thu tỉ mỉ chu đáo, đã làm hư cô.

Cô không có lập tức trả lời Tịch Tử Thu, nhưng là Tịch Tử Thu vậy mà cảm ứng được độ hảo cảm của Lăng Vu Đề đối với mình đột nhiên tăng lên mười điểm!

"Tiểu Vu?"

"Ưm, tôi ngủ ngon, anh thì sao?" Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, nhẹ giọng hỏi.

"Anh cũng ngủ rất ngon." Cùng với lời nói của Tịch Tử Thu, tiếng bom nổ từ phía bên kia truyền đến.

Lăng Vu Đề mày hơi hơi nhíu lại, hắn, thật sự ngủ rất ngon sao?

Tịch Tử Thu lại nói: "Hôm nay gọi cuộc điện thoại này xong, liền không có biện pháp mỗi ngày đều gọi điện thoại về. Bất quá, anh rất nhanh liền sẽ có thể trở lại Thủ đô, em phải ăn ngon, ngủ ngon, biết không?"

Hắn muốn đích thân đánh bất ngờ vào thành chủ của quân Thanh Lôi, nên không có cách nào mỗi ngày đều gọi điện thoại về báo bình an.

"Được ... Tử Thu, anh, phải chú ý sự an toàn! Thời điểm trở về, tôi đi nhà ga đón anh!"

Vừa dứt lời, cô dường như nghe thấy tiếng cười có chút vui vẻ của Tịch Tử Thu ở bên kia truyền đến. Sau đó hắn nói: "Được." Hắn tin tưởng không đến một tháng, hắn có thể thắng trận trở về!

Cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tịch phu nhân đang nhìn chằm chằm vào điện thoại, dừng một chút: "Tử Thu, anh cùng, mẹ anh nói chuyện đi."

Nói xong, Lăng Vu Đề liền đưa micro cho Tịch phu nhân đã có chút khẩn cấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro