Chương 561- 562- 563

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 561:

"Đã cho cô mặt mũi rồi nhưng cô lại không cần. Mọi người đều không phải là anh chị em ruột thịt, nếu trong lòng đã biết rõ rồi thì sao còn phải giả vờ?"

Vốn dĩ đang nhìn ra ngoài cửa sổ, khi nghe thấy câu này, Chiến Thư Du ngạo mạn bất kham như bị thứ gì đó kích thích, đột nhiên bật dậy, giơ tay ra muốn túm lấy tay áo của Chiến Tam. Nhưng lại bị Chiến Tam dùng tay tách ra, đẩy cô ta ngã ra ghế sofa.

"Nói chuyện thì cứ nói chuyện, lôi kéo làm cái gì?"

"Cậu ấy biết rồi! Cậu ấy biết từ khi nào vậy? Tại sao cậu ấy chưa bao giờ nhắc đến chuyện này với tôi? Nếu cậu ấy biết chúng tôi không phải là chị em ruột thì tại sao từ trước đến nay đều không thèm nhìn tôi?"

Chiến Tam liếc nhìn Chiến Thư Du đang kích động quá mức với vẻ chán ghét.

Chiến Thư Du cười, tiếng cười lớn dần như đã phát điên.

"Thật không ngờ đường đường là người thừa kế của nhà họ Chiến hóa ra lại là một kẻ ham mê sắc đẹp. Cái bình hoa di động đó có thể mang lại cho cậu ấy điều gì? Vì cậu ấy, vì sức khỏe của cậu ấy, tôi làm nghiên cứu cả đêm không ngủ chỉ để cậu ấy dễ chịu hơn. Sao cậu ấy có thể lấy oán báo ơn như vậy được?"

"Lấy oán báo ơn?" Chiến Tam nhướng mày nói: "Nói đến lấy oán báo ơn, ông chủ của chúng tôi cho cô câu thứ hai: Ông nội là ông của tôi, chị và Chiến Vũ Hằng chỉ là làm nền mà thôi. Những năm qua nhà họ Chiến đối xử không tệ với hai người, ông nội không chỉ chia cổ phần cho hai người, ngay cả tập đoàn của tôi cũng chia cho hai người một phần. Đối xử với hai người cũng coi như tận tình tận nghĩa, nhưng chị lại khiến tôi trở thành kẻ bại liệt, nếu nói lấy oán báo ơn thì ai có thể so sánh được với một người phụ nữ lòng dạ rắn rết như chị đây?"

Nụ cười điên cuồng của Chiến Thư Du lập tức cứng ngắc, cô ta mở to mắt nhìn Chiến Tam như không thể tin được.

Anh ta vừa nói cái gì vậy?

A Xuyên...

A Xuyên biết tai nạn xe hơi là do cô ta gây ra à?

Đúng vậy.

Nếu Chiến Lê Xuyên có thể điều tra ra cô ta mua sát thủ trên Secret Web trong một khoảng thời gian ngắn, vậy thì chắc chắn anh cũng có thể điều tra ra người hại anh ban đầu bị cô ta mua chuộc.

Chẳng trách!

Chẳng trách A Xuyên lại hận cô ta như vậy!

Chẳng trách A Xuyên lại không nghe theo cô ta nữa!

"Câu thứ ba: Tôi đã nói Thiên Thiên là giới hạn của tôi rồi. Nếu chị còn động vào cô ấy, tôi sẽ không nể tình cảm chị em nữa, nhưng chị lại nhất định không nghe."

Chiến Tam nhìn Chiến Thư Du đang sững sờ và khiếp sợ rồi nói tiếp: "Được rồi, ông chủ của tôi chỉ nói vậy thôi, còn lại thì cô tự sám hối đi."

"Không, không phải như vậy!"

Chiến Thư Du đứng dậy và nhanh chóng gọi điện thoại cho Chiến Lê Xuyên.

Nhưng điện thoại vừa quay số liền đứt liên lạc.

Sau khi liên tục gọi sáu bảy lần, Chiến Thư Du lại dùng máy bàn gọi cho Chiến Lê Xuyên, điện thoại vẫn không thể kết nối.

Biết là chắc chắn họ đã ngắt kết nối mạng trong căn nhà này từ trước, Chiến Thư Du lại lao đến bên cạnh Chiến Tam, cố gắng lấy điện thoại của anh ta nhưng bị Chiến Tam đẩy ra, cô ta loạng choạng ngã xuống đất.

"Anh đưa điện thoại cho tôi, tôi muốn gọi điện cho A Xuyên! Chuyện không phải như những gì cậu ấy nghĩ! Tôi yêu cậu ấy như vậy, làm sao có thể vô duyên vô cớ làm tổn thương cậu ấy được?Tôi... tôi cũng chỉ vì muốn bảo vệ cậu ấy nên mới tạo ra vụ tai nạn xe hơi đó! Cậu ấy biết rồi... cho nên cậu ấy mới hận tôi như vậy đúng không? Thực ra cậu ấy không hề yêu Cảnh Thiên, cậu ấy chỉ muốn chọc tức tối thôi đúng không?"

Chiến Tam nhìn người phụ nữ trước mặt, hoàn toàn không muốn để ý đến cô ta nữa. Anh ta giơ tay ra đánh ngất Chiến Thư Du.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 562:

Nhìn thấy Chiến Thư Du nằm bất động trên mặt đất, trong mắt Chiến Tam đầy vẻ chán ghét.

Bên ngoài nhà có một người đàn ông cầm hộp dụng cụ đang đi vào, người đàn ông này mở hộp dụng cụ ra, lấy kim tiêm, sau khi tiêm một loại thuốc vào cổ Chiến Thư Du, Chiến Tam xua tay, Chiến Thư Du liền bị người khác khiêng ra ngoài.

Đây là chuyện xảy ra lúc mười giờ sáng tại nước M.

Ở nước Z, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi vào ban đêm.

Bên ngoài nhà họ Chiến lại vô cùng ồn ào.

Ông cụ Chiến đang định dậy hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì Chiến Lê Xuyên đã gõ cửa phòng ngủ của ông.

Nhìn thấy Chiến Lê Xuyên ngồi xe lăn
đi vào, ông cụ Chiến hỏi: "A Xuyên, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?"

"Ông hai đến tìm ông lý luận, không sao đâu ạ, ông ngủ đi, cháu đi nói với họ."

"Ấy, cháu chờ đã!" Ông cụ Chiến ngơ ngác.

"Nó đến tìm ông lý luận á? Ông thì có gì cần lý luận với nó chứ? Nó hiểu lầm vị trí của mình rồi à?"

Chiến Lê Xuyên thấy ông nội mình nhảy dựng lên định đi cho Chiến Nhân Cẩm mấy cái tát, anh bèn cười: "Cũng không có gì đâu ạ, cháu chỉ giao Chiến Cát An cho Đồn Cảnh sát thôi."

Ông cụ Chiến sửng sốt, nghĩ đến người của chi thứ vẫn luôn không biết điểm dừng, nói một cách hơi tức giận: "Nó đã làm gì rồi?"

"Gã cấu kết với Chiến Thư Du lên Secret Web tìm sát thủ ám sát Thiên Thiên."

"Cái gì?"

Ông cụ Chiến kinh ngạc nhảy dựng lên.

"Chuyện khi nào vậy?"

"Tám giờ tối nay ạ."

Ông cụ Chiến tức giận chửi rủa: "Bọn họ đúng là vô pháp vô thiên! Con bé...con bé vu oan hãm hại Thiên Thiên không thành, lại còn mua sát thủ! Sao cháu không nói với ông? Suýt nữa bị ám sát mà hôm nay hai đứa lại còn vui vẻ ăn tối như không có chuyện gì xảy ra thế à?"

Cảnh Thiên vừa thay quần áo xong, đi đến cửa phòng ông cụ: "..."

Cô bị ám sát thì không được ăn cơm à?

Như vậy thì chẳng phải cô đã chết đói từ lâu rồi sao?

"Ông ơi, Thiên Thiên là người bị hại, cô ấy đã khổ như vậy rồi mà còn không cho cô ấy ăn cơm tối ạ?"

Ách, ông có ý này à?

Thằng nhóc thối tha này, đúng là có vợ rồi là quên ông nội!

Lần nào nó cũng giẫm đạp mình để leo lên!

Cảnh Thiên đi vào sau, nghe thấy vậy thì không nhịn được cười: "Đúng vậy đấy ông nội, cháu đã đáng thương như vậy rồi, ông còn nhẫn tâm nhìn cháu không được ăn cơm tối sao?"

Ông cụ Chiến: "..."

"Chúng ta xuống đi, xem họ nói gì."

Chiến Lê Xuyên nhìn vợ mình đầy dịu dàng tình tứ.

"Được."

Nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, ông cụ Chiến: "..."

Ở tầng dưới, Chiến Nhân Cẩm và hai con trai của ông ta là Chiến Quân Khải và Chiến Quân Hàng đều đã đến.

Ngoài ra còn có Chiến Nghệ Hòa – con gái lớn của Chiến Quân Khải và Chiến Khôn Vũ – con trai cả của Chiến Quân Hàng cũng đến.

Nhìn thấy Chiến Lê Xuyên ngồi trên xe lăn, đôi mắt già nua tinh ranh của Chiến Nhân Cẩm khẽ nheo lại.

"A Xuyên, không phải ông hai nói cháu đâu, cháu tốt thì tất cả mọi người đều tốt, dù sao thì cháu cũng là gốc rễ của cả nhà họ Chiến, là người dẫn dắt Tập đoàn AUPU Group trở nên huy hoàng, chúng ta đều đi theo và được lợi. Hôm nay ông nghe nói cháu đứng ở cửa ôn chuyện với cô chủ nhà họ Bùi, nếu đã khỏe rồi thì cần gì phải giả vờ với chúng ta chứ?"

"Ông hai đang nói tôi à?"

Đột nhiên, một giọng nói giống y hệt Chiến Lê Xuyên vang lên từ phía sau đám người.

Cả nhà Chiến Nhân Cẩm giật mình quay đầu lại ngay lập tức.

Mọi người đều sửng sốt khi phát hiện phía sau xuất hiện một người giống hệt Chiến Lê Xuyên.

Mọi người đều nhìn Chiến Lê Xuyên đang đứng, lại nhìn Chiến Lê Xuyên đang ngồi trên xe lăn.

"Ông hai, bây giờ ông vẫn cho rằng cháu đang giả vờ à?"

"Đấy.."

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 563:

Cả nhà Chiến Nhân Cẩm vô cùng ngạc nhiên và sửng sốt, sau khi xem xét vài lần, họ hoàn toàn không thể phân biệt
được đâu là Chiến Lê Xuyên thật.

"A Xuyên, người này là..."

Chiến Nhân Cẩm nhìn Chiến Lê Xuyên đang ngồi trên xe lăn bằng ánh mắt cảnh giác và kiêng dè.

"Tôi chỉ là một người máy thôi, ông hai không cần sợ hãi, nhưng... hôm nay tôi vừa mới xuất hiện ở cổng nhà họ Chiến, buổi tối ông hai lại mang vẻ mặt đến để hỏi tội, như thể việc tôi có thể đứng lên được là một tội lỗi vậy."

Người nói chuyện là Đại Khả Ái của Cảnh Thiên, lúc này cô nhìn thấy Đại Khả Ái của mình dùng giọng điệu của Chiến Lê Xuyên để phản pháo người nhà chi thứ nhà họ Chiến, trái tim muốn giúp Chiến Lê Xuyên của cô cãi nhau lập tức nghỉ ngơi.

Đôi mắt cô nhìn chằm chằm Đại Khả Ái, nó đang dùng ngôn ngữ của người máy để phản pháo một cách thông minh.

Lúc này chi thứ cũng kinh ngạc nhìn Đại Khả Ái, trên mặt đều là biểu cảm ảo tưởng tan vỡ.

"Người... người máy à?"

"Sao có thể chứ? Sao người máy có thể giống y hệt người được, lại còn biết cãi nhau với người khác nữa?" Chiến Khôn Vũ tỏ vẻ không tin.

Kết quả là ngay khi hắn ta vừa mới nói xong, cánh tay của Đại Khả Ái lại kéo dài ra một lần nữa.

Cánh tay được tạo thành từ các hạt màu đen tương tự như các hạt nano trên xe lăn của Chiến Lê Xuyên, đẩy ngã Chiến Khôn Vũ ra một cách nhanh chóng và chính xác.

Và khi cánh tay của Đại Khả Ái thu lại, trong tay nó đã có một chiếc camera quay lén.

Đại Khả Ái xem xét chiếc camera quay lén, sau đó cánh tay lại kéo dài ra một lần nữa trước sự kinh ngạc của mọi
người.

Chiến Nghệ Hòa còn chưa kịp hoàn hồn lại sau cơn chấn động thì đã hét lên, cô ta cũng bị Đại Khả Ái đẩy ngã ra đất giống như Chiến Khôn Vũ.

Khi cánh tay của Đại Khả Ái thu lại, trên tay lại có thêm một chiếc camera quay lén nữa.

Khóe môi Đại Khả Ái nhếch lên đầy châm biếm, nó nhìn đám người đang vừa khiếp sợ vừa ngạc nhiên: "Bây giờ đã tin chưa? Vì để điều tra rõ xem chủ nhân của tôi đã thực sự đi lại được chưa, mấy người đứng là hao tổn tâm sức. Cả ngày ăn của nhà họ Chiến dùng của nhà họ Chiến lại luôn làm mấy chuyện ăn cây táo rào cây sung nói dễ nghe một chút thì là đồ vô ơn không thể cảm hóa nổi, nói khó nghe một chút thì là đồ con lợn não tàn thích tìm đường chết."

"Phì..."

Cảnh Thiên ngồi ngoài cắn hạt dưa hóng chuyện, thật sự không thể ngờ được rằng mồm miệng Đại Khả Ái của cô lại độc địa như vậy.

À à, không đúng, nên nói là biết ăn nói, giải phán pháo như vậy.

Đúng là người máy chỉ xuất hiện trong mơ của cô thôi.

Nhưng Cảnh Thiên vui mừng bao nhiêu thì bên chi thứ của nhà họ Chiến lại tức giận bấy nhiêu.

Chiến Nhân Cẩm chỉ vào người máy đứng bên cạnh Cảnh Thiên hồi lâu, tức đến mức mãi mà không nói được lời nào.

"A Xuyên, đây là người máy do cháu chế tạo ra đấy à? Một thứ không vui vẻ hòa nhã gì với chủ nhân, mở mồm là nói bậy, tốt hơn hết là nên tiêu hủy đi."

Bởi vì con trai mình bị bắt đi, vốn dĩ trong lòng Chiến Quân Hàng đã căm hận lắm rồi, lúc này không muốn lá mặt lá trái với Chiến Lê Xuyên nữa, những lời nói ra cũng rất khó nghe.

Cảnh Thiên không thể nghe nổi.

Đến ám sát cô không sao cả, miễn là kỹ thuật giỏi giang đều có thể đến thử.

Nhưng nếu muốn mắng Đại Khả Ái của cô thì không được.

Đây là người máy thông minh duy nhất trong đời cô, thậm chí là trên toàn Thế giới.

"Đại Khả Ái, đánh ông ta!"

Ngay khi Cảnh Thiên nói xong, Chiến Quân Hàng còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Đại Khả Ái đột nhiên kéo dài cánh tay ra đẩy ngã.

Chiến Quân Hàng đã hơn 50 tuổi, bị đẩy như vậy liền nghiêng ngã ngã ra đất.

Ngay sau đó là hai cái tát "bốp——bốp——" vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro