Chương 765- 766- 767

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍇 Chương 765:

"Nhất định mẹ sẽ khuyên nó tham gia vào đội của con! Dù gì thì con cũng là chị gái ruột của nó, nó không giúp con thì chẳng lẽ đi giúp người ngoài? Yên tâm, chuyện này cứ giao cho mẹ, mẹ nhất định sẽ bắt đó rời khỏi đội bây giờ, sang đội của con." Trình Thục Ngọc thề thốt.

"Ba ngày nữa sẽ đến trận chung kết, bà định làm chuyện này khi nào?"

"Mẹ... mẹ sẽ làm ngay! Bây giờ sẽ làm ngay."

Thế là Đế An Nhiên nhìn Trình Thục Ngọc gọi điện cho Cảnh Kiệt, nhưng gọi mãi mà vẫn không có ai nghe máy.

"Thằng bé này, sao lại không nghe điện thoại chứ? Để mẹ gọi tiếp."

"Được rồi, chắc giờ nó đang tham gia huấn luyện, thời gian huấn luyện không được phép nghe điện thoại. Bà chờ thêm một lúc rồi gọi lại cho nó, nói chung là tôi tuyệt đối không cho phép nó xuất hiện trong trận chung kết. Nếu lúc đó nó xuất hiện, vậy thì đừng trách tôi không nể tình thân."

Đế An Nhiên nói chuyện với âm lượng không lớn không nhỏ, cũng không nổi giận, nhưng lại khiến Trình Thục Ngọc nổi da gà.

Bà ta cảm thấy con gái lớn đã thừa kế khí thế của bố con bé. Dù chỉ nói nhỏ thôi nhưng cũng đã sản sinh ra khí thế đáng sợ rồi.

"An Nhiên, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ giải quyết việc này cho con. Đến lúc đó con và em con đánh ra thế giới, mang vẻ vang về cho gia đình."

Đế An Nhiên cười lạnh: "Gia đình? Tôi là người nhà họ Đế, bà là ai?"

Trình Thục Ngọc bị cô ta mỉa mai, tuy trong lòng không vui nhưng cũng không thể nói gì được.

Nhưng thực sự thì câu nói này của Đế An Nhiên không phải mỉa mai Trình Thục Ngọc.

Mặc dù không phải con gái của Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên, nhưng cô ta cũng họ Đế.

Rồi sẽ có một ngày, cô ta sẽ khiến Đế Tịnh Hiên, Tạ Thanh Nghiên và ba người anh ngông cuồng tự đại kia, cũng như Đế Cảnh Thiên chiếm đoạt cuộc đời cô ta phải hối hận.

"Còn chuyện thứ ba."

"Còn... còn nữa à?" Trình Thục Ngọc cảm thấy hơi áp lực.

"Sao? Phá hủy cuộc đời của tôi nhưng chỉ mấy việc vặt mà cũng không muốn giúp tôi làm, còn đòi bắt tôi nhận người mẹ như bà?" Đế An Nhiên cười lạnh.

Mắt Trình Thục Ngọc sáng lên.

Nói thật, khi con gái nhắc đến nhà họ Đế cứ liên tục nói "bố tôi mẹ tôi" hết câu này đến câu kia, lại thêm bà ta đã hại Đế An Nhiên thê thảm như vậy, bà ta không hề nghĩ rằng con gái lớn sẽ nhận bà làm mẹ. Không ngờ phúc rơi từ trên trời xuống, con gái lại muốn nhận.

"Được, con nói đi!" Trình Thục Ngọc lập tức có sức mạnh để hi sinh vì con gái.

"Có phải trong tay bà đang có một mảnh đất trị giá 1 tỷ 700 triệu không?"

Trong tay cô ta không có tiền, ngày trước tiền để nuôi Đội Brilliant là lấy từ chỗ Đế Vân Hi, bởi vì Đế Vân Hi ủng hộ cô ta, còn cổ vũ cô ta giành lấy cơ hội ra nước ngoài, mang vẻ vang về cho nhà họ Đế.

Nhưng khi cô ta không còn cái danh cô chủ nhà họ Đế, Đế Vân Hi không cho cô ta tiền nuôi đội nữa.

Không chỉ vậy, Đế Vân Hi thấy con khốn Đế Cành Thiên kia đang giúp đỡ Đội Shadow, anh ta cũng đứng về phía Đội Shadow đối đầu với cô ta.

Bây giờ trong tay cô ta không có tiền, bên bố... tuy rất lợi hại nhưng ông ấy sẽ không cho cô ta số tiền này. Không những không cho, ông ấy còn muốn gây áp lực với cô ta, huấn luyện cô ta bằng luật rừng.

Thế nên cô ta bắt buộc phải lấy được tiền để chứng minh với bố ruột của mình rằng cô ta có tác dụng.

Bằng không, cô ta sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Đế hoàn toàn.

Trình Thục Ngọc ngơ ngác, bà ta không thể ngờ được rằng Đế An Nhiên lại hỏi mình về månh đất kia.

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 766:

"Đúng... đúng là có một mảnh đất."

"Bà đưa mảnh đất đó cho tôi, tôi đi phát triển."

"... Hả?" Trình Thục Ngọc ngơ ngác, giác quan thứ sáu trong lòng tạo sự bài xích.

Mảnh đất này là sự bảo đảm cuối cùng của bà ta và Cảnh Lạc, nếu nhà họ Bạch đối xử không tốt với Cảnh Lạc, ít nhất thì sau này hai người vẫn có thể sống sung túc nhờ vào mảnh đất này.

Tuy bà ta đồng ý bù đắp cho con gái lớn, nhưng... nhưng chuyện này không hề bao gồm cả mảnh đất, ít nhất thì không phải tất cả.

Nhưng nếu Đế An Nhiên lấy được mảnh đất này, có khả năng hai mẹ con bà ta sẽ không được chia chút nào, sau này chỉ có thể sống dựa vào Để An Nhiên.

"Làm sao, không chịu à?" Trong mắt Đế An Nhiên lại lộ vẻ giễu cợt.

"Không phải không muốn." Trình Thục Ngọc khó xử: "Mảnh đất này không phải của mẹ, là mẹ có được thông qua việc vay mượn, chờ có chính sách, mẹ định sẽ chuyển nhượng lại mảnh đất này ngay chứ không có ý định phát triển nó. Hồi trước vay 1 tỷ 700 triệu để mua mảnh đất này, cho dù sau này tăng giá thì cũng chỉ lấy được khoản tiền tương đương, lại thêm đã đồng ý chia phần cho người khác, trong số 1 tỷ 700 triệu kiếm được có ít nhất 700 triệu đến 1 tỷ là của người ta. Cái này còn phải xem bao giờ chính phủ ban hành quyết định nữa."

Đế An Nhiên không hề biết 1 tỷ 700 triệu này còn là vay, cô ta không thể hít thở nổi.

Ban đầu sau khi cô ta biết về mảnh đất đó, cô ta đã tìm người đi thám thính về vụ quyết định, đúng là vị trí của mảnh đất đó sau này sẽ trở thành trung tâm tài chính mới.

Cho nên cô ta tính toán một mảnh đất giá 1 tỷ 700 triệu, chờ có quyết định thì ít nhất có thể tăng gấp đôi. Chờ sau khi tăng giá rồi lại cải tạo thành biệt thự và bán đi, như vậy có thể tăng thêm nữa. Vậy là 1 tỷ 700 triệu sẽ biến thành 6 tỷ 800 triệu, trừ tiền vốn bỏ ra, có thế nào cũng có thể lãi được một nửa.

Thế nên bây giờ nói với cô ta rằng nhà họ Cảnh còn không mua nổi một mảnh đất 1 tỷ 700 triệu, cô ta quả thực không thể chấp nhận nổi chuyện này.

Nhưng cho dù nói thế nào, chắc chắn giá mảnh đất này sẽ tăng, tin chắc đây cũng là nguyên nhân mà bọn họ có thể vay được 1 tỷ 700 triệu.

"Được rồi tôi biết rồi, tôi sẽ trả tiền cho bên kia, bà bảo Cảnh Lạc sang tên mảnh đất đó cho tôi."

Đế An Nhiên không nói bằng giọng điệu thương lượng mà là ra lệnh, điều này khiến Trình Thục Ngọc khó chịu.

Đề ra ba yêu cầu, một cái là bà ta gặp xui, một cái là Cảnh Kiệt gặp xui, một cái nữa là Cảnh Lạc và bà ta đều xui. Chuyện này thực sự...

Cảm giác như con gái lớn đang đến để đòi nợ!

"Không phải mẹ không cho con, mà là... mảnh đất này là của Cảnh Lạc. Bây giờ Cảnh Lạc đã gả vào nhà họ Bạch, trở thành mợ chủ nhà họ Bạch rồi, nếu nó không có chút chỗ dựa thì sau này nó sống thế nào?"

Đế An Nhiên cười lạnh: "Bà chỉ nghĩ sau này nó sống thế nào mà không nghĩ xem sau này tôi sống thế nào à?"

"Sao mẹ lại không nghĩ đến con chứ? Những mành đất này là của em gái con, cho dù mẹ bảo nó đưa ra thì với tính cách của em gái con, chắc chẳn nó sẽ không đưa đâu. Bởi vì người nợ con là mẹ, không phải em gái con! An Nhiên, mẹ biết là mẹ có lỗi với con, mẹ cũng chấp nhận làm hết những gì mình có thể vì con, nhưng mẹ thật sự không thể làm theo yêu cầu này của con được!"

"Ha ha." Đế An nhiên cười: "Tôi biết bà không làm được nên tôi cũng chi nói vậy mà thôi, tôi không hề nghĩ rằng bà sẽ vì tôi mà từ bỏ Cảnh Lạc."

Trình Thục Ngọc nghe xong, vừa thở phào thì Đế An Nhiên nói tiếp: "Có điều... bà bắt buộc phải đưa mảnh đất này cho tôi."

Trình Thục Ngọc: ...!!!

..**..**..**..**..**..**..**..**..**..**..
🍇 Chương 767:

"Nhà họ Bạch mà bà nói Cảnh Lạc đã gả sang là nhà họ Bạch rất giàu ở châu Đế phải không?"

"... Phải." Trình Thục Ngọc trả lời một cách dè dặt, sợ không cẩn thận lại phải nhường mảnh đất kia ra.

"Vậy thì bà có biết rằng, nhà họ Bạch trở thành gia tộc giàu có như thế là nhờ vào ai không?"

Trình Thục Ngọc không phải kẻ ngốc, vừa nghe vậy là biết có khả năng có vấn đề, bà ta lắp bắp: "Là... là ai?"

"Nhà họ Đế."

Trình Thục Ngọc mở to mắt, nhìn sự giễu cợt không chút che giấu trong mắt Đế An Nhiên một cách không dám tin.

"Cho... cho dù họ dựa vào nhà họ Đế để kiếm tiền nhưng cũng không thể là toàn bộ chứ! Dù gì cũng là người làm ăn, ai cho nhiều lợi ích thì theo người đó làm ăn. Nhà họ Đế có muốn xử chúng ta thì cũng không thể chen tay vào cuộc hôn nhân của em gái con được."

Đế An Nhiên vẫn tỏ ra giễu cợt.

"Tôi đã nói với bà rồi, với gia tộc giàu sang có thể coi là hàng đầu như nhà họ Đế, sức mạnh của họ không phải thứ mà bà có thể tưởng tượng được đâu. Tôi nói với bà thế này nhé, mối quan hệ giữa nhà họ Bạch và nhà họ Đế chính là quan hệ giữa hoa và đất. Nếu không có sự giúp đỡ của nhà họ Đế, nhà họ Bạch không chống đỡ nổi một tuần mà sẽ sụp đổ ngay."

Trình Thục Ngọc: ...

"Còn nữa, người đứng đầu thật sự của nhà họ Bạch không phải gia chủ mà là Bạch Chinh. Biết Bạch Chinh là ai không?"

Thấy vẻ mặt ngơ ngác và không muốn tin của Trình Thục Ngọc, Đế An Nhiên nói tiếp: "Bạch Chinh là trợ lý đặc biệt của Đế Tịnh Hiên, nhà họ Bạch là do Bạch Chinh gây dựng nên. Những người khác trong nhà họ Bạch đều sống dựa vào Bạch Chinh cả. Trước mặt Bạch Chinh, dù có là bố của Bạch Chinh thì cũng như con chó mà thôi."

"Vì ông Bạch từng vứt bỏ vợ con, bỏ rơi mẹ anh ta rồi cưới bồ bên ngoài, còn sinh ra tên biến thái Bạch Đồ lúc nào cũng gây chuyện cho nhà họ Bạch, dẫn đến nhà họ Bạch suýt nữa phá sản. Sau này Bạch Chinh có bản lĩnh, mẹ anh ta cũng qua đời, Bạch Chinh bèn chỉnh đốn lại toàn bộ nhà họ Bạch. Nhà họ Bạch bây giờ, tuy gia chủ là ông Bạch, nhưng người thực sự điều khiển lại là Bạch Chinh "

"Vì ông Bạch và Bạch Đồ là kiểu người có thể làm con chó vì tiền, thế nên Bạch Chinh giữ bọn họ lại. Bây giờ bà nghĩ Cảnh Lạc gả vào nhà họ Bạch là do số nó tốt, hay là nhà họ Đế muốn nó gả vào đó để chịu khổ?"

Trình Thục Ngọc: ...!!!

"Nhà họ Bạch chỉ có hai người con trai, một người là trợ lý đặc biệt Bạch Chinh của bố tôi, một người chính là Bạch Đồ, con của ông Bạch và bồ nhí sau này, cái tên biến thái nghe nói đã chơi chết ba người phụ nữ. Chắc bà không định nói với tôi rằng Cảnh Lạc lấy Bạch Chinh chứ? Nếu là Bạch Chinh thì tôi không còn lời nào để nói, tôi không lấy mảnh đất này cũng được. Nhưng nếu là Bạch Đồ, bà chỉ có thể đưa tôi mảnh đất đó. Bởi vì chắc chắn Cảnh Lạc gả vào đó là khởi đầu cho màn trả thù của nhà họ Đế đối với bà, nó không thể sống mà bước ra khỏi cổng nhà họ Bạch đậu, thế nên sau này bà chỉ có thể trông mong vào tôi thôi. Mảnh đất đó, bà cũng chỉ có thể giao cho tôi."

"Không! Không đâu! Không thể nào! Người nhà họ Đế ở châu Đế, bây giờ mới đến thành phố H, sao lại có khả năng cho người sang giải quyết Tiểu Lạc trước được? Tuy... tuy Bạch Đồ ham chơi nhưng nó vẫn thật lòng với Tiểu Lạc, lúc trước Tiểu Lạc bị con khốn Cảnh Thiên kia hành cho phát bệnh phải nằm viện, ngày nào Bạch Đồ cũng đến với nó. Hai đứa..."

"Một anh công tử châu Đế như Bạch Đồ lại cố tình sang thành phố H với Cảnh Lạc? Bà tỉnh táo lại đi! Có phải bà vẫn chưa biết người đốt nhà bà chính là Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên? Có phải bà vẫn chưa biết gia đình mới chuyển đến biệt thự sang trọng nhất Lam Cảnh Loan kia chính là nhà họ Đế?"

Trình Thục Ngọc: ...!!

Quả nhiên là bọn chúng!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro