391-395

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Cho nên!

Lúc trước anh làm quyết định chính là tới cao trung làm chủ nhiệm lớp của cô?

Không phải đâu!

Tiểu Thỏ cả người đều đã cứng lại.

Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng, ánh mắt hướng tới phía dưới bục giảng quét một vòng, nhìn thấy trong mắt hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng chấn kinh, khóe môi gợi lên tươi cười nhàn nhạt.

"Nếu hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt cùng mọi người." Anh đưa tay cầm lấy danh sách đặt ở trên bàn, mỉm cười, thanh âm ôn hoà hướng tới các học sinh ngồi ở dưới lớp nói: "Vậy đầu tiên chúng ta vẫn là làm quen một chút là tốt hơn, tôi họ Trình, Trình là tương lai, Trình Chi Ngôn, lời nói, phía dưới bắt đầu điểm danh, đến tên bạn học nào mời hô một tiếng, đồng thời đứng lên để cho tôi nhìn một chút."

"Tôn Minh nguyệt."

"Có."

" Đàm Tinh Tinh."

"Có."

"..."

Đợi cho Trình Chi Ngôn đọc tên tất cả bạn học một lần, anh cầm danh sách trong tay khép lại, sau đó ảm đạm cười, hướng tới bọn họ nói: "Cho nên, các vị học sinh nếu có vấn đề gì muốn hỏi tôi, có thể nhấc tay, tôi sẽ nghiêm túc trả lời."

"Thầy giáo, hỏi vấn đề gì cũng có thể sao?" Phía dưới bục giảng một vị nam sinh giơ tay lên, đồng thời lớn tiếng hét lên.

"Uh'm cố gắng hỏi vấn đề có đáp án, về phần những cái trên trời có mấy vì sao này, vấn đề người có bao nhiêu cọng tóc tôi từ chối trả lời." Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm giọng nói.

Vừa dứt lời, lập tức có mấy nữ sinh giơ tay lên.

" Vị đồng học bên kia." Ánh mắt Trình Chi Ngôn hướng tới các cô nhìn qua, tiện tay chọn một vị.

"Thầy giáo! Năm nay bao nhiêu tuổi?" Nữ sinh được Trình Chi Ngôn chỉ lập tức đứng lên, trong mắt trái tim hồng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.

"Hai mươi hai."

"Oa! Thật trẻ tuổi!" Dưới bục giảng lập tức vang lên một mảnh tiếng cảm khái.

"Thầy giáo, thầy mới vừa tốt nghiệp sao? ?"

"Uh'm, không sai biệt lắm." Đôi mắt Trình Chi Ngôn chớp động, hàm hồ trả lời một câu.

"Thầy giáo, thầy có người trong lòng sao! ?" Nữ sinh thứ ba được chỉ lớn mật hỏi tiếng lòng tất cả nữ sinh lớp học.




Trong nháy mắt mọi ánh mắt đều đã hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua.

"Có." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ánh mắt giống như vô ý hướng tới phương hướng Tiểu Thỏ nhẹ nhàng nhìn qua.

"Thầy giáo, vậy thầy có bạn gái sao? ?"

"Có." Trình Chi Ngôn tiếp tục gật đầu.

"A - -? ?"

Lớp học nhất thời vang lên tiếng thất vọng liên tiếp.

Trình Chi Ngôn không nói lời nào, mặt mỉm cười nhìn bọn họ, sau một lúc lâu anh mở sách vật lý trên bục giảng ra, cầm lấy phấn viết, đi đến trước bảng đen, hướng tới bọn họ thản nhiên nói: "Được rồi, vấn đề hỏi được không sai biệt lắm, chúng ta bắt đầu học đi."

"Thầy giáo, bạn gái của thầy có phải vô cùng xinh đẹp hay không a? ?" Phía dưới bục giảng còn có nữ sinh không cam lòng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi một câu.

". . ." Trình Chi Ngôn giật mình, xoay người lại, ánh mắt hướng tới Tiểu Thỏ nhìn qua, sau đó khóe môi cong lên, thanh âm trầm giọng nói: "Không, cô chỉ là đặc biệt đáng yêu."

"Gào khóc oa! !"

"Không cần a! !"

Trong phòng học nhất thời vang lên từng đợt thanh âm ồn ào.

"Được, yên lặng, bắt đầu học." Trình Chi Ngôn thu hồi tươi cười, ánh mắt nghiêm túc liếc toàn lớp một cái.

Phòng học ầm ĩ nháy mắt không có thanh âm.

Tiểu Thỏ ngồi ở chỗ ngồi, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn sớm đã tràn đầy đỏ ửng.
Tiết một rất nhanh liền đi qua. Chờ đến tiếng chuông tan học vang lên, bạn cùng lớp vậy mà lại vẫn có một chút cảm giác còn chưa hết.

Thì ra vật lý cũng có thể là một môn học thú vị như vậy a.

"Tan học." Trình Chi Ngôn thu dọn sách vở xong, hướng tới các học sinh nói đơn giản một tiếng, trực tiếp đi ra phòng học.

...

Tiểu Thỏ mắt thấy Trình Chi Ngôn đi ra phòng học, "Bá" một phen đứng lên, vội vàng từ cửa sau phòng học chạy ra ngoài hướng tới Trình Chi Ngôn đuổi theo.

"Anh nước chanh, anh nước chanh! !" Cô vừa chạy vừa hướng tới Trình Chi Ngôn đi ở phía trước la lớn.

Bóng dáng Trình Chi Ngôn bỗng nhiên dừng bước lại, anh quay đầu lại, trên gương mặt trắng nõn mang theo nhàn nhạt mỉm cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Bạn Bạch Tiểu Thỏ, mời gọi thầy giáo Trình."

"Ách. . . Trình. . . Thầy giáo Trình. . ." Tiểu Thỏ nhịn không được giật giật khóe miệng, ngoan ngoãn hô một tiếng.

"Uh'm, tìm thầy có chuyện gì?" Trình Chi Ngôn ôm sách giáo khoa cùng giáo án trong tay, đứng ở hành lang phòng học, trong đôi mắt mang theo ý cười nhợt nhạt hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng hỏi.

"Không phải, sao anh đột nhiên chạy tới làm giáo viên vật lý của em rồi hả ? ? Còn làm chủ nhiệm lớp?" Tiểu Thỏ phát hiện mình nhìn Trình Chi Ngôn vậy mà lại thấy thất thần, nhịn không được ở trong lòng hung hăng khinh bỉ chính mình một phen, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Anh... Không phải anh nói đi tìm công việc thực tập sao? ?"

"Đúng a, tới trường học các em thực tập làm thầy giáo, coi như là thực tập a. Như thế nào, kinh hỉ sao? ?" Trong mắt Trình Chi Ngôn ý cười nhìn cô nói.

"Cái gì kinh hỉ a, rõ ràng là sợ hãi có được hay không!" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn ý cười ôn nhu trên mặt anh, mặc dù ngoài miệng châm chọc anh nhưng trong lòng lại vẫn là có chút vui sướng nho nhỏ, "Nhưng mà đi tìm công việc thực tập mà nói, không phải sau khi tốt nghiệp sẽ thuận tiện ở lại tiến vào cái công ty sao, chẳng lẽ anh nước chanh.... Ách... Thầy giáo Trình, thầy định sau khi tốt nghiệp làm thầy giáo sao? ?"

" Không phải." Trình Chi Ngôn lắc đầu, cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không phải em đã nói, hi vọng có một ngày có thể cùng anh bên trong một ngôi trường, cùng đi học, cùng tan học sao."

"Ách. . . Ai? ?" Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, đầu đầy hắc tuyến nói: "Lúc trước em với anh cùng đi học, cùng tan học là hi vọng lấy hình thức bạn học cùng nhau làm việc này a. . Nhưng mà hiện tại này không hiểu ra sao đã thành sư đồ luyến (tình yêu giáo viên và học sinh) là chuyện gì xảy ra..."

" Ách ...Sư đồ luyến?" Trình Chi Ngôn cúi đầu lập lại lời của cô một lần, khóe môi gợi lên ý vị thâm trường tươi cười.

" Liền...Anh hiện tại là thầy giáo, em là học sinh, hai người chúng ta không phải sư đồ luyến là cái gì! ?"

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy chính mình sắp ngất xỉu.

Huynh muội luyến (tình yêu anh em), nháy mắt liền biến thành sư đồ luyến, này rốt cuộc là trình diễn tuồng nào a! !

Từ từ. . .

Huynh muội luyến! ?

Hai người bọn họ rõ ràng là quan hệ người yêu bình thường a. . .

Ngắn ngủn trong vòng 0. 01 giây, trong đầu Tiểu Thỏ suy nghĩ đã là thiên hồi bách chuyển hơn nữa đồng thời bổ sung thêm một vạn con thần thú lao nhanh mà qua.

" Hai người chúng ta sao. . ." Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt nhìn cô, đang định tiếp tục nói chút gì đột nhiên nghe một tiếng hô to phía sau: "Thầy giáo Trình! Thầy giáo Trình! !"

Trình Chi Ngôn quay đầu đi, liếc mắt nhìn mấy cái nữ sinh lớp học cô đang hướng tới bên anh chạy vội tới một cái.



"Thầy giáo Trình. . . Cái kia, chúng ta có chút vấn đề cũng muốn hỏi thầy một chút." Kia mấy cái nữ sinh kia hướng anh chạy tới, nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng bên cạnh anh, nhất thời vẻ mặt ngầm hiểu hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, sau đó chuyển sách vật lý trong tay mình chỉ vào một đề phía trên nói: "Nơi này. . . Không quá hiểu vì sao dùng cái công thức này."

" A..., không quá hiểu?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm thấp hướng tới người nữ sinh kia hỏi.

"Uh'm, uh'm! !" Nữ sinh kia đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn ôn nhu tươi cười, nháy mắt liền mắc kẹt.

"Trở về chép năm mươi lần công thức hôm nay cùng với công thức hàm nghĩa cho tôi." Trình Chi Ngôn nhìn cái đề bài vô cùng đơn giản kia, trên mặt vẫn treo mỉm cười nhàn nhạt như cũ hướng tới người nữ sinh kia nói: "Chép xong rồi em liền biết nơi này vì sao dùng cái công thức này rồi."

"Ách. . ." Vị nữ sinh kia lập tức liền ngây ngẩn cả người.

Mấy cái người nữ sinh đi theo sau lưng cô ấy mắt thấy cô ấy bị phạt chép, một đám vội vàng giấu sách vật lý trong tay mình đến sau lưng.

Trình Chi Ngôn vẫn vẻ mặt ôn nhu tươi cười nhìn các cô như cũ, tiếp tục nói: "Bạn học khác còn có vấn đề sao? ?"

"Ách. . . Không. . . Không có, cái kia, thầy giáo, chúng em chỉ là đi đi toilet! Ha ha ha. . ." Mấy cái nữ sinh nhao nhao lắc đầu, nhanh chóng nghiêng người từ bên cạnh bọn họ đi tới.

"Như thế. . . Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em còn có thắc mắc sao? ?" Trình Chi Ngôn quay lại trên người Tiểu Thỏ trước mặt mình cười hỏi.

"Đã không có. . ." Tiểu Thỏ kéo kéo môi, hướng tới Trình Chi Ngôn lộ ra một cái biểu tình không biết nói gì, sau đó lắc lắc đầu.

"Được, thầy về văn phòng." Trình Chi Ngôn thoả mãn liền gật gật đầu xoay người đi tới.

Chỉ để lại Tiểu Thỏ cùng cái nữ sinh bị phạt chép kia đứng tại chỗ.

Sau một lúc lâu, nữ sinh kia nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn dần dần đi xa nhịn không được vẫn là hoa si hô một tiếng: "A a a. . . Cực giỏi a! !"

Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn cô ta, lắc lắc đầu, xoay người trở về lớp học.

Trình Thi Đồng đang ngồi ở trên ghế, cúi đầu gửi tin nhắn điện thoại di động, thấy Tiểu Thỏ tiến vào, lập tức hướng tới cô vẫy vẫy tay ý bảo cô nhanh tới đây.

" Làm gì?" Tiểu Thỏ ngồi xuống bên cạnh Trình Thi Đồng, thuận miệng hỏi.

"Tớ giúp đỡ cậu hỏi rõ rồi." Trình Thi Đồng hướng tới cô quơ quơ di động trong tay mình, vẻ mặt bát quái nhìn cô nói: "Chú nhỏ vận dụng có quan hệ ông ba ở trường học mới làm chủ nhiệm lớp chúng ta, nói cách khác, trường học chúng ta thu thực tập đều là thu nghiên cứu sinh tốt nghiệp Nam Đại hoặc là Bắc Đại."

". . ." Tiểu Thỏ nghe xong tin tức này, trong lòng nhất thời có một loại cảm giác dở khóc dở cười.

Anh liền vì câu nói kia cô nói trước đây hy vọng có thể cùng anh đi học cùng anh tan học, sau đó liền thật sự suy nghĩ biện pháp như vậy??

" Nhưng mà..." Giọng Trình Thi Đồng chuyển đổi, hướng tới Tiểu Thỏ đè thấp thanh âm nói: "Nhưng mà chú nhỏ phỏng chừng cũng không thể mang chúng ta lâu lắm, tối đa cũng hai năm đi, dù sao chuyên nghiệp không đúng, ông ba nói anh vốn định thi nghiên cứu."

" Cho nên thực ra anh là tới trường học chúng ta chơi đùa sao. . ." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Thi Đồng hỏi.

"Phi, hiển nhiên là vì cậu." Trình Thi Đồng liếc cô một cái," Chung quy không đến mức là vì tớ đi."

Tiểu Thỏ có chút buồn bực nhìn Trình Thi Đồng trước mắt.

Thực ra Trình Chi Ngôn tới làm chủ nhiệm lớp của cô, cảm giác trong lòng nàng thật sự cực kỳ phức tạp.

Chính là cái loại cảm giác vui vẻ lại khổ sở này.

Vui vẻ là cô rốt cục lại có thể mỗi ngày cùng một chỗ cùng anh nước chanh rồi.

Khổ sở là mọi người căn bản không biết Trình Chi Ngôn người này đối đãi phương diện học tập của cô đặc biệt có nhiều biến thái a! !

Trước mắt anh vậy mà còn làm chủ nhiệm lớp của cô, kia chẳng phải là một ngày hai mươi bốn giờ đều phải nhìn cô học tập?

Tiểu Thỏ thở dài một hơi, chỉ cảm thấy chính mình có một loại cảm giác nhàm chán dày đặc.

Cao nhất không hề ép buộc lớp tự học buổi tối, cho nên đến tiết bốn buổi chiều sắp kết thúc, có một số bạn học bắt đầu vụng trộm thu cặp sách rồi.

Trước khi tan học, Trình Chi Ngôn đột nhiên đến đây, chờ giáo viên một tiết cuối cùng tuyên bố tan học anh mới đi tiến vào phòng học, tầm mắt nhìn quanh phòng học một vòng, sau đó nhàn nhạt mở miệng nói: "Trường học sau hai tuần lễ muốn tổ chức đại hội thể dục thể thao, hạng mục chính là những cái hạng mục thường xuyên này, lớp chúng ta có bạn học nguyện ý tham gia hay không?"

"Có!"

Phía dưới bục giảng lập tức dựng thẳng lên một khu rừng nhỏ, trong đó số lượng nữ sinh chiếm đa số.

"Được, nam sinh nguyện ý báo danh tham gia đại hội thể dục thể thao mời Cố Ninh Thư giúp đỡ công tác thống kê một chút, nữ sinh nguyện ý báo danh tham gia đại hội thể dục thể thao..." Ánh mắt Trình Chi Ngôn xẹt qua Tiểu Thỏ, lúc trong lòng cô rùng mình, lành lạnh mở miệng nói: "Mời Trình Thi Đồng giúp đỡ công tác thống kê một chút, xế chiều ngày mai công tác thống kê xong đưa đến văn phòng của tôi."

"Được." Cố Ninh Thư và Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua lẫn nhau, gật gật đầu.

"Sau đó bạn học Bạch Tiểu Thỏ, xin theo tôi đi ra ngoài tới văn phòng, người nhà em tới đây rồi." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lại bỏ lại một câu như vậy liền xoay người đi ra ngoài.

Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, người nhà tìm cô? ?

Mẹ... Buổi sáng hôm nay lúc đi không phải còn nói gần đây vô cùng bận sao. . .

Mang theo tràn đầy nghi hoặc, Tiểu Thỏ thu dọn túi sách hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi tới.

Văn phòng Trình Chi Ngôn ở lầu ba, gian phòng phía đông.

Tiểu Thỏ đi đến cửa văn phòng của anh, đứng lại, đưa tay gõ gõ cửa "Thùng thùng thùng" .

"Mời vào." Bên trong cánh cửa vang lên thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà dồi dào từ tính.

Tiểu Thỏ đẩy cửa ra tiến vào, liếc mắt một cái liền thấy Trình Chi Ngôn ngồi trên vị trí kia cạnh cửa sổ, đang cúi đầu viết thứ gì đó.

"Nước chanh. . . Ách. . . Thầy giáo Trình. . ." Tiểu Thỏ có chút không được tự nhiên hô một tiếng, sau đó ánh mắt hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn nhìn quanh một vòng, kỳ quái, không thấy được bóng dáng mẹ cô a.

"Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt mang theo tràn đầy ý cười nhìn cô, sau đó đưa tay chỉ chỉ ghế trước bàn làm việc của mình, hướng tới cô nói: "Tới đây ngồi."

Tiểu Thỏ theo lời đi qua ngồi xuống trước bàn làm việc của anh.

" Chờ anh một chút, nơi này của anh có bảng điều tra, điền xong là được." Trình Chi Ngôn thấy cô ngồi xuống, lại cúi đầu xuống, bắt đầu viết bản kê khai ở trên bàn công tác.

". . ." Tiểu Thỏ nháy đôi mắt nhìn anh, sau một lúc lâu rốt cục nhịn không được thanh âm yếu ớt hướng tới anh hỏi: "Cái kia... Thầy giáo Trình....Thầy không phải nói em có cha mẹ tới đây sao? ?"

"Uh'm." Trình Chi Ngôn cũng không ngẩng đầu lên hướng tới Tiểu Thỏ thuận miệng nói: "Anh nước chanh nhà em tìm em."

". . ."

Tiểu Thỏ nháy mắt bị những lời này của Trình Chi Ngôn làm ngoài khét trong sống.

"Cho nên. . ." Cô nhìn bộ dáng Trình Chi Ngôn cúi đầu nghiêm túc viết chữ, nhịn không được kéo kéo môi hướng tới anh hỏi: "Thực ra mẹ em căn bản liền không từng có tới tìm em, chỉ là chính anh muốn kêu em tới văn phòng mà thôi?"

"Uh'm, trả lời rồi." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, cười tít mắt nhìn cô, sau đó cầm cái nắp bút máy nắp lại bút trong tay đặt lại trong ống đựng bút trên mặt bàn công tác, cầm bảng kia đứng dậy thấp giọng nói: "Anh đi giao cái bảng này trước một chút, em ở trong phòng làm việc chờ anh."

"Ách. . . A.... . ." Tiểu Thỏ choáng váng nhìn Trình Chi Ngôn đi ra văn phòng, thật lâu mới hồi phục tinh thần lại.

Cô đánh giá mọi nơi gian phòng làm việc này, vừa rồi lúc vào toàn bộ lực chú ý cô đều đặt ở trên người Trình Chi Ngôn, trong khoảng thời gian ngắn không chú ý tới tình huống xung quanh, giờ phút này nghiêm túc nhìn thoáng qua mới phát hiện, đây thực ra là một gian văn phòng độc lập.

Trong không gian to như vậy cũng chỉ đặt bàn công tác một mình Trình Chi Ngôn.

Gần cửa là một sô pha rất lớn cực kỳ mềm mại, trước sofa có một cái bàn trà thủy tinh, trên bàn trà còn đặt một chút hoa quả.

Bên cạnh còn có không ít cây cối xanh biếc.

Đối diện bàn công tác của anh chính là một giá sách, trên giá sách bày đủ loại bộ sách.

Sau khi Tiểu Thỏ đánh giá một vòng xong, thu hồi ánh mắt chính mình, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Văn phòng anh nước chanh có phải có phần quá mức xa hoa hay không?

Cô cũng không phải không đi qua văn phòng giáo viên khác, những giáo viên đó phần lớn đều là bốn đến sáu người một gian phòng làm việc, bàn công tác mỗi người đều dựa vào cùng một chỗ, có đôi khi học sinh nhiều, ngay cả chỗ đều không đủ.

Ngay lúc Tiểu Thỏ lòng tràn đầy nghi hoặc, cửa văn phòng Trình Chi Ngôn lại bị đẩy ra.

"Được, đã đưa bảng qua, chúng ta về nhà đi." Trình Chi Ngôn bước nhanh đến bên cạnh Tiểu Thỏ đưa tay sờ sờ đầu cô, thanh âm trầm thấp mà ôn nhu hướng tới cô nói.

"Cái kia. . . Nước chanh. . . Thầy...." Tiểu Thỏ một chốc vẫn lại là thay đổi, cô mới mở miệng liền chần chờ một chút, trước mắt cũng chẳng muốn lại sửa chữa, vì thế liền tiếp tục hỏi: "Văn phòng này của anh.... Có phải có phần lớn hay không?"

"Vậy sao?" Trình Chi Ngôn hướng tới cô mỉm cười, tiện tay kéo ngăn kéo bàn công tác ra, cầm một chuỗi cái chìa khóa sau đó hướng tới Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay vừa đi vừa nói: "Đây lúc đầu là phòng làm việc của phó hiệu trưởng các em, làm sao có thể không lớn?"

Cái gì?

Tiểu Thỏ nhất thời trợn to mắt nhìn Trình Chi Ngôn, anh còn chiếm phòng làm việc của phó hiệu trưởng chúng ta??

Anh không phải chỉ làm một cái thầy giáo vật lý kiêm chủ nhiệm lớp sao?

Anh đây là muốn xưng bá toàn bộ trường học a! !

" Đừng dùng ánh mắt ngạc nhiên như thế nhìn anh." Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thỏ, giống như biết trong lòng cô suy nghĩ cái gì, thản nhiên nói: "Anh đối với việc làm hiệu trưởng trường học các em không có hứng thú."

" Vậy anh còn chiếm dụng phòng làm việc của phó hiệu trưởng chúng ta?" Tiểu Thỏ nháy mắt không nói gì.

"Không có biện pháp." Trình Chi Ngôn giang tay, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn Tiểu Thỏ nói: "Người nào để cho ba ra mặt nhét anh vào a, hiệu trưởng còn tưởng rằng cha anh vốn định lót đường cho con trai của mình a."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro