Chương 710 - Yêu Tinh Quốc Dân (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Sa Nhi - Shadowysady
=======================

Sơ Tranh cảm thấy cần phải tâm sự chị em thân thiết với Vương Bát Đản một phen.

Cô chỉ la fxem hồ sơ quá đau đầu nên quyết định ngủ một lát.

Kết quả vừa mở mắt ra đã lại phát hiện vị trí hoàn cảnh của mình thay đổi.

Lật bàn!

Vương Bát Đản được lắm!

【 Cám ơn chị gái nhỏ đã khích lệ. 】 Vương Giả ngượng ngùng lên tiếng.

Sơ Tranh: "........"

Sơ Tranh không lựa chọn tự sát nữa.

Dù sao tự sát cũng không thể quay về được.

Có hơi tức rồi đấy.

Cứ như trò chơi vừa bị mở khóa, tất cả đều bị Vương bát đản khống chế vậy.

Còn cô chỉ có thể lựa chọn phục sinh.......

Vương bát đản con chó điên này!

Sơ Tranh tỉnh táo lại, đánh giá vị trí của mình, là một căn phòng rất bình thường, nhìn từ vật phẩm và cách trang trí trong phòng, hẳn là phòng ở của con gái.

-

Ba mươi năm trước, trời giáng sấm sét trọn vẹn ba ngày ba đêm.

Sau ba ngày ba đêm, những yêu vật đã từng ngủ say giờ lại dồn dập thức tỉnh.

Chuyện đầu tiên sau khi yêu vật thức tỉnh, chính là triển khai tàn sát nhân loại để trả thù.

Trong nhân loại, cũng có một số người thức tỉnh được năng lực có thể chống lại yêu.

Trận chiến 30 năm trước dẫn đến nhân loại và yêu đều tổn thất nặng nề, yêu lựa chọn ẩn mình trốn tránh, không tiếp tục phát động công kích nữa.

Nguyên chủ Sơ Tranh chính là một trong những yêu thức tỉnh kia.

Nhưng thời gian cô ấy thức tỉnh, lại đã là ba mươi năm sau.

Trong nhân loại có liên minh Liệp Yêu Sư*, chuyên môn đối phó với những yêu dám ra tay với nhân loại.

(*猎妖师 - Liệp Yêu Sư: Thợ săn yêu)

Lúc nguyên chủ tỉnh lại, loạng quạng thế nào lại vừa vặn đụng trúng Liệp Yêu Sư.

Lúc ấy cô ấy còn không biết Liệp Yêu Sư là gì, chỉ biết những nhân loại này muốn gây bất lợi cho mình, nên đã giết chết hai người mới chạy thoát được.

Nhưng nguyên chủ cũng bị trọng thương.

Cô ấy bị một nhân loại tên là Lý Tiểu Ngư nhặt về.

Lý Tiểu Ngư muốn thu phục nguyên chủ cho mình sử dụng, nhưng nguyên chủ không chịu, thế nên Lý Tiểu Ngư liền nhốt cô ấy lại.

Lý Tiểu Ngư chính là loại nhân vật hung ác, đã dùng tất cả các biện pháp tra tấn nguyên chủ.

Cuối cùng nguyên chủ đành phải lựa chọn giả vờ thỏa hiệp, tất cả chỉ vì muốn tìm được cơ hội rồi giết chết Lý Tiểu Ngư.

Nhưng Lý Tiểu Ngư vẫn luôn đề phòng cô ấy, kế hoạch của nguyên chủ thất bại, bị Lý Tiểu Ngư bắt lấy, cuối cùng chết thảm.

Đáng thương nha.

Vừa thức tỉnh, còn chưa làm được sự nghiệp lẫy lừng nào thì đã bị người ta cho treo máy.

À!

Quên nói, Lý Tiểu Ngư chính là một Liệp Yêu Sư.

Tuyến thời gian bây giờ là sau khi nguyên chủ vừa giả vờ thỏa hiệp với Lý Tiểu Ngư.

Lý Tiểu Ngư từng phái nguyên chủ làm nhiệm vụ hai lần, và nguyên chủ đều đã hoàn thành.

Lý Tiểu Ngư nhìn như đã tín nhiệm nguyên chủ, kì thực thì cô ta một chút cũng không tin.

Cũng là dạng người lòng lang dạ sói.

"Cốc cốc........"

Sơ Tranh nhìn về phía cửa phòng.

"Sơ Tranh, đại tiểu thư gọi cô đến thư phòng."

Bên ngoài có âm thanh truyền vào.

Sơ Tranh đáp một tiếng, người bên ngoài liền rời đi.

-

Trong thư phòng.

Một người phụ nữ khuôn mặt vũ mị ngồi trên bàn sách, bờ mông đè ép mấy tờ giấy, đôi chân thon dài trắng tuyết vắt chéo nhau, chiếc váy ôm sát người phác họa ra trọn vẹn đường cong hoàn mỹ của người phụ nữ.

Đây quả là một vưu vật.

Loại vưu vật mà bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ phải động tâm.

Trong thư phòng còn có một người đàn ông, hắn cung kính đứng ở bên cạnh, ánh mắt không dám rơi trên thân mình Lý Tiểu Ngư: "Đại tiểu thư nhất định phải để cho cô ta đi sao?"

"Làm sao?" Giọng nói của Lý Tiểu Ngư cũng mang theo sự vũ mị câu nhân như bề ngoài: "Anh lo lắng?"

Người đàn ông nói: "Dù sao cô ta....... Đại tiểu thư, tôi cảm thấy tạm thời cô ta vẫn chưa thể tin dùng được."

Lý Tiểu Ngư: "Có tin được hay không không quan trọng, điều quan trọng chính là cô ta có hữu dụng hay không."

Người đàn ông không nói gì nữa.

Bên ngoài đồng thời vang lên tiếng bước chân.

Nữ sinh mặc trang phục màu đen đơn giản từ bên ngoài tiến đến, bước đi không nhanh không chậm.

Mái tóc dài màu vàng óng hơi xoăn tùy ý xõa sau lưng, dài tới tận hông, theo động tác của cô, làn tóc mây dao động vẽ ra từng đường cong nhỏ bé.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay, tinh xảo tựa như búp bê trong tủ kính.

Đôi mắt vàng kim rực rỡ khảm nạm trong hốc mắt, làm tăng thêm mấy phần kinh diễm và thần bí.

"Sơ Tranh." Lý Tiểu Ngư cười vẫy gọi cô: "Tới đây."

Sơ Tranh đứng yên ở cửa ra vào, không chút kiêng kỵ đánh giá Lý Tiểu Ngư.

Òa.

Dáng dấp của Lý Tiểu Ngư này còn thật đẹp mắt nha!

Bị Sơ Tranh dùng ánh mắt như thế nhìn, đôi mắt đẹp của Lý Tiểu Ngư nhẹ nhàng nhíu lại: "Sao thế?"

Thần sắc của tiểu yêu này có gì đó là lạ, ánh mắt nhìn mình sao lại lạnh như thế?

Trước đó vẫn còn là cái bộ dáng lấy lòng, bây giờ đã không thèm giả vờ giả vịt nữa sao?

Lý Tiểu Ngư vươn đầu lưỡi ra thoáng liếm đôi môi đỏ mọng: "Tôi biết cô không phục tôi, hiện tại có một cơ hội, chỉ cần cô giúp tôi hoàn thành, tôi sẽ để cho cô đi, thế nào?"

Giữa hai đầu lông mày của nữ sinh tóc vàng đều là lãnh ý, dung nhan tinh xảo kia tựa hồ cũng nhiễm lên một tầng sương lạnh: "Cô gạt quỷ chắc."

Nguyên chủ đều bị ngươi hại chết.

Ta tin ngươi cái củ cải ấy.

Giọng điệu của Sơ Tranh quá băng lãnh, Lý Tiểu Ngư hơi nhíu mày, cô ta còn chưa kịp lên tiếng, người đàn ông bên cạnh đã lớn tiếng quát lên trước: "Sơ Tranh, cô nói chuyện với đại tiểu thư kiểu gì đấy?"

Sơ Tranh thật lòng đáp: "Kiểu đứng."

Nam nhân: "......"

Lý Tiểu Ngư không những không giận mà còn cười: "Sơ Tranh, cô đây là làm sao vậy, đột nhiên có năng lực dám khiêu chiến với tôi?"

Khiêu chiến thì không.

Nhưng đánh ngươi, bà đây sẽ.

Lý Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh trở nên lạnh buốt, cảm giác nguy cơ trong nháy mắt nổi lên, bắp thịt cả người căng cứng.

Nhưng cô ta không phán đoán được cỗ nguy hiểm này bắt đầu từ đâu.

Giống như bốn phương tám hướng đều có vậy........

Rầm!!!

Ầm ——

Thủy tinh rơi xuống đất vỡ vụn, cả người Lý Tiểu Ngư bay ra ngoài cửa sổ, làn váy tung bay trong không khí, mơ hồ còn có thể thấy được quần lót gợi cảm bên trong.

Người dáng dấp đẹp, mặc quần lót cũng đều không giống người thường mà.

Nhưng mà.....

Mặc cái này so với không mặc thì khác nhau ở chỗ nào?

Lúc đánh nhau cũng không sợ lộ hàng sao?

"Đại tiểu thư!"

Người đàn ông phi thân ra bắt lấy Lý Tiểu Ngư.

Rõ ràng hắn đã bắt được Lý Tiểu Ngư, nhưng trên cổ tay lại đột nhiên đau xót, một cỗ lực lượng không cách nào phản kháng kéo hắn ra ngoài, cảm giác mất trọng lượng lập tức ập tới.

Sơ Tranh đi đến ranh giới cửa, cúi người nhìn xuống phía dưới.

Nơi này là hơn 80 tầng lầu, cũng là chỗ cao nhất trong thành phố, phía dưới ánh đèn nê ông sáng rỡ làm nổi bật toàn bộ thành thị vô cùng đẹp đẽ.

Lý Tiểu Ngư và người đàn ông kia bị treo ở giữa không trung, dập dờn đong đưa theo gió.

Khi Sơ Tranh cúi người xuống xem, một đạo công kích sắc bén từ phía dưới đánh tới.

Sơ Tranh lập tức lui vào bên trong.

Thủy tinh bị đánh phải, mẩu thủy tinh vỡ rào rào rơi xuống.

Ầm!

Cửa phòng bị người thô lỗ đá văng ra.

Đám người nối đuôi nhau tiến vào, nhìn chằm chằm Sơ Tranh.

"........."

Nhiều người như vậy mà đi đối phó với một nhóc đáng thương yếu ớt bất lực như ta, thích hợp sao?

Sơ Tranh mặt không cảm xúc vuốt lại mái tóc vàng óng bị gió thổi loạn, thân thể cô chợt phi thân lên, quả quyết tiêu sái nhảy vào hư không.

Lý Tiểu Ngư nhìn Sơ Tranh đang rơi xuống, ngay lập tức vung ra hai đạo công kích tới.

Sơ Tranh tuỳ tiện tránh khỏi hai đạo công kích kia rồi đáp xuống bên người Lý Tiểu Ngư, Lý Tiểu Ngư giờ đã trông thấy rõ ràng thần sắc trên khuôn mặt cô, đó là một loại..... lạnh lùng giá buốt đến mức Lý Tiểu Ngư không thể hình dung ra được.

"Á!"

Lý Tiểu Ngư lần nữa rơi xuống, theo bản năng thét lên một tiếng.

Ngân quang dưới chân Sơ Tranh lấp lóe, tốc độ rơi xuống giảm bớt, cuối cùng vững vàng ngừng lại giữa hư không.

Mà Lý Tiểu Ngư cũng một lần nữa đập xuống bên người cô, còn có cả người đàn ông kia nữa.

Lý Tiểu Ngư vốn có thể làm chậm lại tốc độ rơi xuống, nhưng mà trên thân cô ta lại như có thứ gì đó đè ép quá chặt.

Oành ——

Bên tai cô ta chìm vào sự tĩnh mịch hoàn toàn.

Nơi ánh mắt cô ta có thể nhìn tới, nữ sinh nhẹ giẫm lên một đạo ngân quang, phía sau là trăng sáng treo cao, mái tóc dài bay múa, giống như tử thần đứng giữa hư không.

=================

#sha: 
Ta sẽ trở lại với tiến độ bạo chương bthường sớm :3 
Kì nghỉ này cứ oai oải (*/ω\*)

(:3っ)∋ quà nghỉ lễ hơi ít xí xí mọi người đừng chê nha :3 

0:00 
30/04/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro