Chương 1760 - Thương Nhân Thời Không (37)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Tiểu Hắc
Beta : Sa Nhi
===============

Cao Đằng lên toàn là tàu điện ngầm và xe buýt, đều là nơi nhiều người, nên Ngụy Tập không có cơ hội xuống tay.

Ngay lúc Ngụy Tập đã mất hết kiên nhẫn, Cao Đằng xuống xe tại một trạm xe buýt bên cạnh một công viên nước.

Lần đầu tiên lại đi hẹn hò ở công viên nước? Lạ lùng vậy……

Bất quá nhìn nơi này cũng có vẻ không nhiều người lắm.

Ngụy Tập đi theo xuống xe, chờ Cao Đằng đi được một khoảng, gã kéo lại áo khoác  lên kín mít, tránh khỏi camera giám sát đuổi theo Cao Đằng.

Công viên nước này rất lớn, người cũng vắng, dù sao thì nơi này cách khu vực phồn hoa khá xa, trừ các cư dân ở gần, thì ai không có việc gì lại chạy đến nơi này.

Cao Đằng vừa đi vừa dừng, như đang nhớ lại chuyện gì đó.

Bốn phía vẫn còn có người nên Ngụy Tập không thể ra tay được, chỉ có thể đi theo Cao Đằng tìm cơ hội xuống tay.

Cao Đằng đột nhiên bỏ con đường lớn trước mặt, rẽ vào một lối đi nhỏ bên cạnh, thân ảnh Cao Đằng nhanh chóng bị cây cối che mất.

Ngụy Tập đuổi theo vài bước, nhưng vẫn không thấy người.

Ấn đường gã nhíu lại, nhanh chóng đuổi theo một hướng mà Cao Đằng có khả năng sẽ đi.

Phía trước có một hồ nước nhân tạo, Ngụy Tập đã thấy Cao Đằng đang đứng bên cạnh hồ.

Hắn đứng ở bên hồ, không biết suy nghĩ điều gì nữa.

Con ngươi Ngụy Tập nheo lại nguy hiểm, hiện tại gã chỉ cần đi qua dìm hắn vào trong nước, tạo thành hiện trường giả là hắn chết đuối……

Đến lúc đó, dù có người tìm hiểu thì cũng chỉ tra ra được nguyên do vì lụy tình, hắn nghĩ quẩn nên nhảy hồ tự sát.

Ngụy Tập liếc nhìn bốn xung quanh cái hồ nhân tạo kia nhưng không thấy ai cả, gã bèn cúi gằm đầu bước ra ngoài.

Cao Đằng nghe thấy tiếng bước chân, vừa định quay đầu nhìn lại, nhưng hắn còn chưa thấy rõ thì cả người bị đẩy ngã, đầu bị dìm vào trong nước.

“Cứu…… Cứu mạng…… Ô ô ô……”

Cao Đằng vùng vẫy giãy giụa.

“Đừng trách tôi, muốn trách thì trách anh là người được lựa chọn ấy.” Ngụy Tập ấn chặt đầu Cao Đằng, âm trầm nói.

Nội tâm Cao Đằng đã hoảng đến một đống.

Cái gì là hắn bị lựa chọn!

Sao tiểu thư Sơ Tranh còn chưa tới?!

“Dừng tay!”

Một tiếng hét to từ phía sau vang lên, ngay sau đó Cao Đằng có cảm giác sức lực đang dìm mình bị lỏng ra, có người lập tức lôi cánh tay hắn kéo lên.

“Khụ khụ khụ……”

Cao Đằng vừa ho khan vừa thở dốc, hù chết hắn rồi.

Cao Đằng lau nước trên mặt đi rồi nhìn sang bên kia, thì thấy gã đàn ông mặc áo khoác màu đen đang bị cảnh sát ấn trên mặt đất, trên mặt vẫn còn lộ ra sự kinh ngạc.

Nhưng Ngụy Tập cũng nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận lại, biết mình đã bị giăng bẫy.

Không thể ở lại chỗ này.

Ngụy Tập vội gọi hệ thống của mình dưới đáy lòng: “Mau dịch chuyển tức thời ta ngay.”

Nhưng hệ thống không hề đáp lại gã, gã cũng không bị dịch chuyển tức thời đi đâu cả.

Ngụy Tập vốn dĩ luôn có chỗ dựa, lúc này không nghe thấy hệ thống đáp lại, gã mới hoảng sợ, đáy lòng lại thầm gọi hệ thống.

Vẫn không đáp lại.

Không……

Không thể nào.

Ánh mắt Ngụy Tập chợt liếc đến một góc, thấy cô gái đang khoanh tay, thần sắc lãnh đạm đứng dưới tàng cây.

Là cô ta……

Ngụy Tập đột nhiên giãy giụa điên cuồng.

“Không được chống cự! Còng hắn lại mang đi!”

-

【 Đang tích hợp hệ thống ……】

Trước mặt Sơ Tranh bỗng hiện lên mấy chữ to này.

Cô tới đây vốn dĩ để phòng ngừa Ngụy Tập lại chạy trốn, ai biết cái hệ thống kia của nguyên chủ đột nhiên nhảy ra một câu ‘Có bắt hệ thống hay không’.

Nơi này mà có hệ thống thì chỉ có của Ngụy Tập, Sơ Tranh đương nhiên lựa chọn ‘Có’.

Sau đó thì hệ thống liền tích hợp.

【 Hệ thống đã thăng cấp đến LV2 】

Sơ Tranh: “……”

Còn có thể thăng cấp?

Nguyên chủ không biết tới những cái này.

Có điều, có lẽ do nguyên chủ chết quá sớm, nên không có cơ hội phát hiện cái đồ chơi này có thể thăng cấp chăng.

【 Mở ra tính năng đường hầm thời không. 】

【 Mở ra thư viện giao dịch thời không. 】

【 Mở ra Phòng Chat của thương nhân thời không. 】

Trước mặt Sơ Tranh lại hiện ra ba tin nữa.

Sơ Tranh: “……”

Cái giả thiết này còn rất đầy đủ nha.

Vậy đây là cái gì? Trò chơi trong trò chơi?

Sơ Tranh tiến vào nơi giao dịch thời không nhìn thoáng qua, không gian bên trong đã được mở rộng rất nhiều, thêm được một thư viện cùng một phòng chat.

Đúng vậy, chính là một phòng chat.

Trên cánh cửa có viết rõ ràng mấy chữ to ‘Phòng Chat’.

Sơ Tranh đẩy cửa đi vào, bên trong là một màn hình ảo, mặt trên là một cái bảng tựa như các bảng xếp hạng.

Thế giới No. 78, Tưởng Hàm Nhạn, LV2

Thế giới No. 345, Chu Đồng, LV2

……

Một loạt ở dưới, tất cả đều là cấp bậc LV2.

Bên cạnh có cho một khung thoại, bên trong là các tin chat đang nhảy lên, phần lớn là tin tức về vật phẩm, giống một khung thoại để giao dịch.

Cho nên những công năng này đều là đến LV2 mới có thể mở ra được.

Mà ở các thế giới khác nhau cũng đều thương nhân thời không, chỉ cần có vật trung gian của thương nhân thời không là có thể giao dịch.

Còn có Level cao hơn hay không thì Sơ Tranh không biết, so với cái Phòng Chat này, Sơ Tranh càng thích đi xem thư viện hơn.

Phóng tầm mắt nhìn thư viện mà không thể thấy được điểm cuối, trên các kệ cũng bày đầy sách.

Cái đường hầm Thời không kia Sơ Tranh lại không thấy ở đâu cả, có điều nếu dựa theo giả thiết, một thế giới hẳn chỉ có một vị thương nhân thời không, Ngụy Tập lại có thể chạy đến bên này, hẳn là chỉ có thể thông qua cái đường hầm thời không kia mà tới.

Mấy thứ này đối với người khác có lẽ sẽ là dụ hoặc rất lớn, nhưng Sơ Tranh lại chẳng thấy hứng thú.

Dù sao cô cũng có con nghiệt súc Vương Bát Đản.

【……】 Aizz.

-

Mất đi hệ thống làm chỗ dựa, Ngụy Tập chính là một người thường.

Giờ bị bắt ngay tại trận việc hắn có mưu đò hành hung, làm sao có thể thoát ra dễ dàng được.

Mấu chốt là, còn lục soát được không ít hàng cấm ở chỗ tạm trú của Ngụy Tập, cái tội này còn càng nghiêm trọng hơn, còn bị báo cáo lên trên nữa.

Ngụy Tập: “……”

Gã không có!

Những vật kia không phải của gã!

Tuy Ngụy Tập nói như vậy, nhưng người ta lại kiểm tra dấu vân tay ra thấy toàn của hắn, làm Ngụy Tập càng thêm hết đường chối cãi.

Ngụy Tập tức giận điên cuồng, lại đột nhiên khai ra bí mật về thương nhân thời không, gã đã không được sống ổn thì Sơ Tranh cũng đừng hòng dễ chịu.

Đáng tiếc lời gã nói ra lại chẳng có ai tin tưởng, chỉ nghĩ gã nói vớ vẩn muốn tìm cớ cho mình.

Ngụy Tập: “……”

Ngụy Tập tức giận đến nôn ra máu.

Không có tác dụng của tấm danh thiếp, người bình thường đều sẽ không tin vào mấy chuyện này, càng đừng nói hiện tại Ngụy Tập không hề có chứng cứ gì, ai tin nổi gã?

Nửa tháng sau, Sơ Tranh nhận được tin tức, Ngụy Tập đã chết.

Người có thể trở thành thương nhân thời không đều là người đã từng chết một lần, Ngụy Tập cũng không ngoại lệ.

Hắn mất đi hệ thống, nhưng đếm ngược vẫn tiếp tục như cũ, đếm ngược về 0, là sẽ chết.

Sơ Tranh tích hợp cái hệ thống kia của Ngụy Tập, thời gian của cô không hiểu sao được thêm hẳn một năm, cho nên hiện tại Sơ Tranh cũng không cần phải sốt ruột.

-

Cao Đằng đã trải qua sinh tử lên lên xuống xuống, nên biến hóa cũng rất lớn.

Sau khi học xong khóa Sơ Tranh báo cho hắn, cả người càng giống như đã thoát thai hoàn cốt.

Dáng dấp Cao Đằng vốn không tệ, lúc này lại thêm một thân hàng hiệu, khí chất tăng lên, hoàn toàn có thể lập tức xông ra trường đời.

Cao Đằng cũng nhanh chóng tìm được một công việc lương cao, đây hoàn toàn là bằng thực lực của chính hắn, thế là hình tượng  đương nhiên cũng tăng thêm không ít điểm.

Trong thời gian này, cứ như đủ các loại may mắn đột nhiên chiếu xuống, phần mềm trước kia hắn làm, dù có cầu cha khóc mẹ cũng không ai thèm xem, hiện tại lại có người tự động tìm tới tận cửa.

Không chỉ bán được một số tiền lớn, còn thu hoạch thêm được nhiều mối quan hệ quan trọng.

Ngay cả chuyện nơi hắn ở cũng truyền ra tin tức sắp bị phá bỏ di dời, không chỉ thế, bên kia còn muốn xây trường học, về sau nơi đó sẽ chính là khu gần trường học, nhất định là giá cả sẽ tăng vọt.

Thời gian trước sau mới qua hơn một năm, trong khi những bạn học của hắn vẫn còn ở tầng dưới cùng làm người mới, thì Cao Đằng đã leo thẳng đến vị trí quản lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro