Chương 1: Cuộc đời kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lặng lẽ nhìn thành phố Tokyo tráng lệ cách em một tấm kính .Khuôn mặt em nhợt nhạt , đôi bàn tay lạnh lẽo với nhiều vết kim ghê sợ , đôi mắt em lặng lẽ nhìn những tòa nhà cao tầng , những ánh đền điện lấp lánh . Em muốn hòa vào làn gió ngoài kia nhưng không thể . Bởi bệnh tật chiếc xích gông kìm em trong căn phòng này .
Em nhớ về những ngày xưa kia , trên chiếc xe đạp vui đùa khắp xóm
Em nhớ những buổi chiều hè nóng nực tập bóng cùng Kageyama

Em nhớ mỗi lần Tsukishima trêu trọc em.

Em nhớ những cử chỉ , giọng nói nhẹ nhàng của Sugawara-senpai

Em nhớ về mùa hè nóng nực -lần đầu tiên em gặp Kenma

Em nhớ mỗi lần Oikawa-senpai gọi em là Chibi-chan

Em nhớ tới Atsumu-senpai đã đỡ phát bóng đó tránh vào em .

Em nhớ một Omi-san thích sạch sẽ , luôn càu nhàu khi em bừa bộn nhưng lại chấp nhận sự bừa bộn của em

Đang bần thần trong loạt suy nghĩ đôi bàn tay em được nâng lên và được đặt trên đó một nụ hôn , ồ đó là Kenma

" Shouyou , cậu đang nghĩ gì thế"

Em lặng lẽ nhìn mái tóc màu pudding xen lẫn những sợi tóc đen dài đang vùi vào lòng em , rồi trả lời " Kenma hôm nay hình như là trận đấu giữa MBSY Black Jackals và Adlers nhỉ"

Người bên dưới trả lời "Ừm , đợi Shouyou khỏe lại rồi chúng ta cùng nhau đi xem được không "

Bỗng nhiên em cảm thấy lồng ngực mình nhức nhối quá , niềm đam mê từ hồi bé của em giờ đây lại không thể thực hiện được , em cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi , tầm mắt mờ dần . Chắc có lẽ cơ thể em đã đến giới hạn rồi , em nhẹ nhàng xoa mái tóc bên dưới thủ thỉ

" Kenma , tớ muốn về Miyagi , tớ muốn chơi bóng " Đôi mắt em giờ đây không thể kìm được những dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nhợt nhạt ấy .

Người đàn ông ngẩng đầu đưa tay lau đi những giọt nước mắt " Được , vậy đợi trận đấu kết thúc chúng ta cùng nhau về được không" .

Em cảm thấy tim mình đau quá , có lẽ là em phải đi rồi , nhưng em không muốn Kenma nhìn em ra đi tý nào , cậu ấy sẽ chẳng thể chịu đựng được đâu

  " Kenma , tớ muốn ăn bánh bao thịt"

    Đôi vai ngời đàn ông run lên , loạng choạng đứng dậy " Vậy Shouyou ở đây nhé , tớ sẽ đi mua cho cậu . Cậu nhất định phải đợi tớ ."

"Ừm tớ sẽ đợi Kenma và mọi người trở về" . Người đàn ông vội vàng đi ra ngoài.   

Cánh cửa phòng bệnh  khép lại , tiếng còi trận đấu kết thúc cũng là lúc trái tim của một mặt trời nhỏ ngừng đập " Kiếp này là tôi lỡ các cậu , nếu có kiếp sau tôi sẽ tạ lỗi  . Đành đi trước các cậu một bước vậy "

--- Hinata rất ngốc , thế giới của cậu ấy rất nhỏ - chỉ quanh quẩn trong khu phố, trường học và gia đình . Nhưng đứa trẻ này lại kiên cường đến đau lòng . tự mình chọn con đường bóng chuyền trên đất nước Brazil xa xôi , dù biết khả năng ngoại ngữ của mình kém . Những con đường đứa trẻ ngốc này lựa chọn đều vô cùng cô đơn . Hành trình của đứa nhỏ này khởi đầu bằng nỗi buồn , dù vấp ngã vấn đứng dậy quyệt đi nước mắt mà tiếp tục . Nhưng cuối cùng phải chăng vẫn kết thúc chuyến hành trình một cách đau lòng ----

Không lâu sau cánh cửa được mở ra lần nữa , Kenma đi vào gọi " Shouyou , tớ mua bánh bao cho cậu rồi đây " thấy người ngồi trên xe lăn không lên tiếng , trái tim người đàn ông thắt lại chạy về phía chiếc xe . Đập vào mắt là hình ảnh mặt trời nhỏ bé của anh không còn hơi thở , đôi môi trắng bệch cùng đôi tay lạnh toát .Đôi vai run rẩy không thể kiềm chế giọt nước mắt lăn xuống , gục đầu vào trong lòng thiếu niên " Shouyou tớ về rồi, tớ mua bánh cho cậu rồi mà , em hứa sẽ đợi tôi về mà , không không thể bỏ tôi đi như thế "

Cánh cửa lần nữa được mở ra , nhưng lần này không hề nhẹ nhàng mà được mở ra một cách thô bạo " Hinata" , "Chibi-chan" giọng nói của những người còn lại run rẩy khônng lên lời .

Những hạt mưa lặng lẽ rơi xuống ngày một dày như đang đau buồn cho một thiên thần .

------- Mong các bạn độc giả sẽ bình chọn cho tớ , như một động lực để tớ viết ạ --------
  Đã sửa ngày 8-1-2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro