Học Sinh Mới ( chap 19 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'reng reng reng'
Ba hồi chuông vang lên, giờ ra chơi đã kết thúc, Dương Tử ăn xong ngồi được vài phút cũng lên lớp trước rồi, chỉ còn cô và Hải Bạch, Thi Thi thôi.

- hai đứa về lớp đi, chị đi hóng mát đây

Thường Hi trực tiếp đuổi hái đứa nó về lớp luôn, không muốn đi hóng gió lại có hai cái đuôi theo sau đâu. Hai bé tuy buồn hiu, nhưng mà được cái nghe lời, chịu đi về lớp.

Trường giờ đang tập trung ai về lớp náy, cả dãy hành lang không bóng người, chỉ mỗi Thường Hi lang thang đi lên một mình.

' cộp cộp '
Tiếng giày vang dội cả khắp hành lang. Ngay chính lớp Thường Hi học là khu A, ở dãy này tuy xa nhất trong các dãy nhưng bù lại có view toàn cảnh rất đẹp. Trên sân thượng có thể ngắm nhìn toàn bộ toà cao óc cao tầng, công viên cây xanh mướt, hồ nước mát lạnh tạo ra vẻ đẹp thiên nhiên hiếm ai thưởng thức được.

" lâu rồi không được lên đây "
Trên đây cũng là lầu 5,6 gì đấy nên ít ai lên lắm, nên nơi này hầu như chỉ có một mình cô tới.

' cạch '

Những làn gió mát rười rượi thỏi thẳng vào mặt Thường Hi, tóc xoã dài cũng bị thổi loạn hết cả lên. Đóng cửa đi tới cái ghế nơi có chỗ ngồi duy nhất trên đây, thật là chỉ là một nền xi măng trơn lán gần chỗ cửa nên mới có bóng râm, là nơi thích hợp nhất để ngồi.

- học sinh mới hả, vô lớp rồi đấy

Phát hiện ra chỗ yêu thích của mình đã bị người ta cướp rồi, lại còn là học sinh mới nữa, nên mới tốt bụng lên tiếng nhắc nhở, nhưng thật ra là muốn đuổi hắn ta đi.

- ừ

" Ừ? " Là sao? Không phải là học sinh ngoan à. Lại còn cúp học, hay nhỉ!

- oh là không đi à

Vương Nhất Triết đang nằm dài trên cái ghế, một tay gối đầu một tay đang cầm cái điện thoại để trên bụng.

- chỗ này của cậu à?

Hai mắt anh vẫn nhắm, thưởng thức những làn gió mát mẻ, nhưng hôm nay lại lạ, anh ngửi được một hương thơm thanh mát, lại có chút quyến rũ không quâ nồng, thoang thoảng đâu đây. Chắc chắn là của cô ta!

- không, nhưng giờ tôi muốn nó

Câu nói hết sức thản nhiên, rất bá đạo, rất lạnh lùng. Dù không phải nhưng lại ra lệnh anh trả nó?

- cậu có thể qua dãy kế bên

Mỗi dãy đều có sân thượng, chỉ có điều khoản cách khâc nhau dẫn đến view mỗi dãy cũng khác nhau, với lại giờ bắt cô đi bộ xuống rồi qua đó rồi lại leo 5 tầng lầu. Điên rồi!!

- vậy sao cậu không qua mà bắt tôi

Thường Hi sắp hết kiên nhẫn rồi nha, gì cũng có giới hạn thôi nha. Đến bây giờ mà Thường Hi có được danh tiếng chị đại không phải là ức hiếp người mà là giúp người mà ra. Nhưng mà, hôm nay dùng cái danh này cũng được.

- tôi đến trước

Vẫn giữ nguyên tư thế đấy, mắt vẫn nhắm nghiền, hưởng thụ sự mát mẻ của tiết trời. Mái tóc mềm mượt bay bay lộ ra khuôn mặt anh tuấn, không góc chết.

....

Vài phút trôi qua không thấy ai lên tiếng, cũng không thấy gì tác động lên người mình, cũng không nghe được tiếng cửa đóng mở. Vương Nhất Triết mở mắt ra, xem thử Thường Hi đã đi chưa. Ai dè lại bị một phen hú vía

- này! Làm gì vậy hả!?

Vừa mở mắt, trước mắt anh hiện lên khuôn mặt được phóng đại của Thường Hi. Đôi môi đỏ mộng nước, cặp mắt long lanh to tròn, anh còn nhìn được hình ảnh phản chiếu chính mình trong mắt cô, còn có làn da trắng mịn như em bé không có dấu hiệu có lớp makeup nào. Với khoảng cách gần gần như hai chóp mũi chạm nhau, Vương Nhất Triết có thể cảm nhận rõ hơn về hương thơm thoảng thoảng khi nãy, thì ra là xuất phát từ cô.

- cho nè. Đi xuống học đi, học sinh mới!

Hầu hết Thường Hi được mọi người mệnh danh là hoa hậu giảng đường, cũng chỉ 1 lí do duy nhất là cô rất đẹp, mà đẹp cộng với quậy nửa thì cũng chả ai muốn động tới, chỉ biết ngắm nhìn cho đã mắt với nhan sắc này thôi.

- cậu tưởng tôi là con nít à?

Thường Hi đang đùa với anh à?
Chưa nói được câu nào, Thường Hi đã lấy đâu ra cây kẹo mút nhét vào miệng anh. Mùi vị ngọt của kẹo lan toả trong miệng, trước giờ anh không thích ăn vặt lắm, nên không quen lắm. Khuôn mặt nhìn Thường Hi khó hiểu, mày rậm cũng chau lại.

Muốn đuổi anh đi chỉ với cây kẹo này?

- muốn gì? Ở đây tôi không có gì ngoài cây kẹo này

Thật sự cô chỉ mang cái xác không lên thôi, điện thoại, túi đều ở phòng học rồi. Vương Nhất Triết không chịu thì cô cũng đành chịu.
Chỉ với một cử chỉ bình thản nhún vai thôi cũng đủ tỏ thái độ với anh rồi, Thường Hi không hề bị anh thu hút. Bởi vì anh chưa biết Thường Hi có một cực phẩm ở nhà, mà không thì cô cũng đã quá chai lì với những nhan sắc như vầy.

- tôi trả cậu chỗ này, cũng trả luôn cây kẹo, với một điều kiện.

Vương Nhất Triết chống tay ngồi lại trên ghế, lúc này nhìn anh giống như có cái gì đó thu hút lấy cô. Quần áo có chút xộc xệch, mái tóc bị gió thổi bay tứ phía. Nhìn thật lười nhát, khác hẳn lúc trên lớp, nghiêm chỉnh, chăm chỉ.

- nói

Thường Hi từ trên cao nhìn xuống, hai mắt chạm nhau, phản chiếu hình ảnh của nhau.

- hôn tôi

Bắt đầu từ khi hai chữ đó vang lên, khuôn mặt Thường Hi đã nhăn nhó, khó hiểu.
" Thì ra đội lốp học sinh ngoan à, nhưng muốn là được à "

- bye

Thường Hi trực tiếp xoay người, còn vẫy tay chào Vương Nhất Triết một cách lạnh lùng, như thể khinh bỉ anh vậy.

- á  ưm...

Vương Nhất Triết đã nhanh hơn một bước, nhanh tay kéo tay cô lại. Cả người Thường Hi bất ngờ bị lực kéo về sau không chút phòng bị, cặp mông tròn trĩnh vừa in ngồi lên đùi anh. Thân thể nhỏ nhắn bị vòng tay rắn chắc kia giữ lấy, tay còn lại hướng gáy cô xoay sang mình, cố định ở đấy.

Môi hai người chạm nhau, cả người như truyền nhau luồn điện vô cực. Thường Hi thì vẫn hết sức vùng vẩy, cố gắng đẩy anh ra, nhưng sức con gái sao lại bằng con trai, với lại dưới thân còn chứa viên đá cẩm thạch, sợ rằng vận động mạnh nó sẽ chui ra ngoài mất.
Còn Vương Nhất Triết thì thản nhiên, hưởng thụ cảm nhận nó. Môi Thường Hi thật mềm mại, anh vội luồn lách chiếc lưỡi mình sang tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương còn lại. Hai lưỡi quấn quít lấy nhau, trao nhau mùi vị ngọt ngào còn đọng lại của cây kẹo mút lúc nãy. Hương thơm từ cơ thể Thường Hi lan toả, bao quanh lấy mũi Vương Nhất Triết, nó muốn quyến rũ khiến anh tham lam hít lấy. Anh càn quét, trong khoan miệng Thường Hi, tận tình chăm sóc cho cô, hết liếm láp lại bị anh mút lấy, mút hết những thứ ngọt nào từ cô.

Thường Hi bị trêu đùa trong lòng không vui, nhưng cơ thể lại nổi lên một cảm giác lạ. Dâm thủy lại chảy ra rồi! Thường Hi thật muốn mắng cơ thể dâm đãng này của mình, đụng vào liền chảy nước. Nếu lỡ bị Vương Nhất Triết biết được cái huyệt của mình đang bị một viên đá cẩm thạch mát lạnh giam cầm, lấp đầy thì thật là xấu hổ, không lỗ nào chui xuống được.

Mê rồi, nghiện rồi, hương vị này lâu lắm rồi Vương Nhất Triết không được nếm qua, chỉ mới hôn thôi mà đã hớp hồn được anh rồi. Khi vào được trường, được chỉ định ngồi kế Thường Hi, anh đã nghe được danh tiếng từ cô. Cũng muốn xem Thường Hi có dung mạo, tính cách ra sao, nà được mệnh danh là hoa hậu giảng đường, còn có chị đại của trường, quan trọng một người như vậy lại là thanh mai trúc mã của hội trưởng hội học sinh - Hạc Hiên. Giờ thì hay rồi, nhan sắc có phần hơn những nữ sinh trong trường, thân hình cũng rất đẹp nữa, cũng có quậy nhưng lại có chút trầm, làm anh cứ tưởng là sẽ như đầu gấu chứ.

2 phút, 4 phút rồi 5 phút, hai người cứ dây dưa với nhau mãi không biết chán. Nhiệt độ cơ thể cũng dần tăng lên, Thương Hi có thể cảm nhận được trong người mình khó chịu, phía dưới không ngừng rỉ nước lại còn ngứa ngáy khó chịu. Nhưng cô phải nhịn, nếu không bại lộ mất. Cơ thể lúc này k kháng cự nữa, hai tay báu víu lên vai Vương Nhất Triết

Nhận thức được nụ hôn này đã quá lâu hơn dự định rồi, Vương Nhất Triết buông Thường Hi ra. Thường Hi được anh buông thả liền hít thở lấy không khí, khuôn mặt thiếu dưỡng khí cũng đã ửng đỏ cả lên, đôi mắt ngập nước cũng trở nên long lanh hơn. Bởi vì hành động hít thở lấy không khí mà làm ngực cô phập phồng lên xuống dưới chiếc áo sơ mi mỏng manh kia, thật dụ người mà!

- trả cậu

Thường Hi vẫn chưa lấy lại được tinh thần thì Vương Nhất Triết đã hành động trước. Anh bế Thường Hi đang ngồi trên đùi mình đặt sang bên cạnh.  Vương Nhất Triết thì bình thản chỉnh lại quần áo, mặt không biến sắc. Trước khi đi còn cúi người, cây kẹo mút còn cầm trên tay đút vào miệng cô, mới xoay người đi.

Vương Nhất Triết kéo cửa đi xuống, nào ngờ bắt gặp được hội trưởng hội học sinh.!
Anh bất ngờ khựng lại vài giây, rất nhanh cái bất ngờ đó đi qua. Hai anh mắt chạm nhau, giống như hai cực âm không bao giờ chạm được nhau, càng gần càng đẩy nhau. Vương Nhất triết không nói gì, chỉ gật đầu mỉm cười chào đàn anh khoá trên thôi, hai tay đút túi quần thản nhiên đi xuống.

Hạc Hiên giữa tiết hai đã vào trường, anh cố tình đi ngang lớp học Thường Hi xem cô đang làm gì, ai ngờ không thấy cô đâu. Hạc Hiên cố tình cầm tài liệu đi khắp trường nơi Thường Hi  thường hay tới để tìm cô, vẫn không thấy. Linh cảm cho anh biết chắc có lẽ cô sẽ lên đây, nhưng cái quái gì đang diễn ra vậy!?

Hạc Hiên đứng ngay cửa, nhìn thấy Thường Hi đang ôm hôn người đàn ông khác, tay đang nắm khoá cửa bỗng siết chặt, đến gân xanh tím cũng hiện hết lên. Hai người đã hôn rất lâu, lâu đến mức tay nắm tay nắm cửa cũng bị tê mất.

----------------------------------

Mn đọc truyện vui vẻ nè.
Theo mn đọc thấy thì nên là thể loại 1-1 hay là np đây ta

Tui thì mún cả hai ó

Cho jumy xin chút ý kiến nho

Nhớ thả sao & flow & coment đó nhe
I love U ❤️



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro