1. Bước đầu chuẩn bị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt ra đều đầu tiên cô thấy là ở trên giường. Seo Hyelin sau một đêm khóc ròng một dòng sông vì nữ phụ độc ác trong một quyển truyện vừa đọc xong quá tội nghiệp mà thiếp đi khi, tỉnh dậy lại là lại phát hiện cô - Seo Hyelin - đang trong hình thể của một nhân vật nữ phụ khác trong truyện khiến cho cô quá đỗi kinh ngạc, mà cũng không kém phần mong đợi cô muốn quyến rũ cái con người hai mặt kia - người nữ phụ cô thương cảm từ tối hôm qua đến giờ .

Tư liệu từ nhân vật nữ phụ cô đang sánh vai lần lượt bay thẳng vào đầu cô.

Căn cứ vào tư liệu được đưa vào trong đầu, nhân vật cần sắm vai của cô là thiên kim tập đoàn Seo thị, Seo Hyelin . Vị Seo tiểu thư này là một người ngang ngược hống hách, thuộc loại nữ phụ ác độc hạ đẳng nhất, khác hoàn toàn khác so với người cô muốn theo đuổi.

Ngước nhìn đồng hồ báo thức tinh xảo ở đầu giường hiển thị thời gian là 6h, Hyelin nhanh chóng thức dậy dù gì cô trước kia là một người có quy tắc nên có thói quen không ngủ trễ nên nhanh chóng vào WC thay quần áo rửa mặt.

Sau khi cởi áo ngủ, cô mặc bộ đồng phục sạch sẽ gọn gàng ở đầu giường. Đúng vậy, thân thể trước mắt này mới mười sáu tuổi, đang học lớp 10.

Đứng trước bồn rửa tay nhà vệ sinh, nhìn chính mình trong gương, trong lòng Hyelin không khỏi thầm khen một câu: Thật xinh đẹp.

Tính cách Seo Hyelin chẳng ra gì, nhưng dung mạo thuộc hàng mỹ nữ, từ hàng lông mày đến đôi mắt, tất cả đẹp như tranh vẽ (nữ phụ nhưng vẫn được tác giả ưu ái nhỉ, chỉ là tác giả hình như quên bỏ não vào thì phải, nhưng đừng lo bạn sẽ có não ngay thôi, tớ giúp cậu).

Có một làn da xinh đẹp là chuyện tốt, bởi kiếp trước cô xem việc dưỡng da còn quan trọng hơn mạng, nên cô rất hài lòng với điều này.

Bữa sáng ở nhà họ Seo thường bắt đầu lúc 6 giờ rưỡi, sau khi chỉnh chang lại quần áo của mình một chút, Hyelin mở cửa đi xuống lầu, trong đầu đang sắp xếp lại quan hệ với các nhân vật.

Nữ chính quyển sách này tên là Choi Yoojung, rất phù hợp với vị trí tiểu bạch hoa (2).

(2) Hàm ý tương tự tiểu bạch thỏ, ám chỉ nữ chính hơi ngốc, đơn thuần, ngoan ngoãn.

Từ nhỏ Choi Yoojung lớn lên ở cô nhi viện, khi cô năm tuổi cùng với nữ phụ Ahn Hyojin (người mà Hyelin của tui ngày nhớ đem mong đây) được vợ chồng Seo thị - dưới gối chỉ có một cô con gái - nhận nuôi.

Nhưng không may, tính tình Seo Hyelin kiêu căng và ngang ngược, đương nhiên chướng mắt hai người xuất thân từ cô nhi viện, ngày thường luôn coi họ như người hầu mà sai bảo, thái độ cực kỳ tồi tệ. Tuy vợ chồng Seo thị nhìn thấy tất cả, nhưng không đành lòng trách móc con gái bảo bối của mình nên xem như không thấy.

Một năm sau, vợ chồng Seo thị sinh ra Seo Doyeon, địa vị hai đứa bé được nhận nuôi ở nhà họ càng ngày càng hạ thấp.

Nếu muốn dùng một câu chuyện cổ tích để khái quát tất cả thì Choi Yoojung là cô bé lọ lem phải chịu oan ức, chà đạp trăm bề, còn Hyelin cùng với Doyeon chính là chị em độc ác. Còn Ahn Hyojin có lẽ là một tên phù thuỷ đi lạc nào đó vô tình bước vào câu chuyện.

Điểm khác biệt là trong câu chuyện này có thêm một nhân vật tà ác, người ngay từ đầu luôn chịu đau khổ bị chà đạp cùng với cô bé lọ lem. Ahn Hyojin có lẽ là một tên phù thuỷ đi lạc nào đó vô tình bước vào câu chuyện, tên phù thuỷ với vẻ ngoài thiện lương vô hại nhưng bên trong lại thâm sâu khó đoán, đến cuối cùng lại trở thành BOSS lớn nhất.

Hiện Tại Hyelin chính là muốn thúc đẩy Yoojung và Doyeon đến với nhau, hơn nữa còn phải làm Ahn Hyojin yêu mình. Bởi vì theo trong truyện của cô đọc thì Ahn Hyojin là một người vô cùng ấm áp nhưng vì hoàn cảnh nên mới trở thành con người như thế với lại cô đã có ý niệm quyến rũ cái con người đó từ trước rồi, quan trọng là cô không muốn đụng tới nữ chủ vì kết cục sẽ không khả quan cho mấy, phải biết rằng bàn tay vàng của tác giả cao quý kia trăm phần trăm là chở che cho nữ chính, nữ phụ như cô xen vào không thài-ing cũng chỉ còn nữa cái mạng, nên quyết định quyến rũ nữ phụ của cô đúng là quá sánh suốt mà.

Điều hoà tư tưởng xong thì cũng tới lầu một.

Hyelin biết, thông thường những nhà giàu có trong ngôn tình tiểu thuyết, nơi nữ phụ ác độc sống nhất định là khu nhà cấp cao. Nhưng cô không ngờ nơi này lộng lẫy như vậy, khi bước vào phòng ăn, trong chớp mắt gần như cô cho rằng mình đang ở phòng tiếp khách tổ chức yến tiệc của nữ hoàng Anh.

Đèn chùm thủy tinh giả cổ thanh lịch theo phong cách Châu Âu treo trên trần, có một tủ rượu thủy tinh âm tường rất to, dưới ánh đèn màu rượu nguyên chất trong chai sóng sánh càng nổi bật.

Trên bức tường bên tay trái, treo một bức tranh phong cách thời Trung Cổ, khung tranh chạm khắc càng tăng tính nghệ thuật; trước tường là một tủ gỗ tối màu, phía trên bố trí hai cây đèn tạo hình kiểu cổ, trình độ tinh xảo có thể so với tác phẩm nghệ thuật; giữa hai cây đèn là một đồng hồ quả lắc cao nửa mét màu nâu, nhìn qua là biết giá trị xa xỉ.

Quả là gu thẩm mỹ điển hình của nhà giàu mới nổi, nhà giàu có thật sự sẽ không dùng đồ dùng tráng lệ như thế, quý tộc và thục nữ đích thực sẽ biết cái gì gọi là khiêm tốn mà xa hoa.

Ngay chính giữa là chiếc bàn ăn dài tới mười mét, đặt chỉnh tề trên tấm thảm lông trải sàn màu trắng, mười chiếc ghế màu đen khắc hoa văn xếp ngay ngắn xung quanh bàn, nhưng chỉ có bốn chỗ phía trước bày bộ dao nĩa tinh xảo.

Một ngày sau khi Doyeon ra đời, Choi Yoojung và Ahn Hyojin không được phép dùng cơm với người nhà họ Seo nữa, chuyện này đương nhiên do Seo Hyelin ban tặng.

Ba và mẹ Seo sớm ngồi ở vị trí của mình. Hyelin chào buổi sáng xong, Ba Seo lãnh đạm gật đầu, mẹ Seo dịu dàng cười: "Hôm nay sao con dậy sớm thế?"

Câu này tương đương với chào buổi sáng, chứ không có ý hỏi thật, Hyelin chỉ cười, kéo ghế ngồi vào chỗ của mình.

Không bao lâu sau, Yoojung đeo cặp sách trên lưng vội vàng đi xuống lầu, khi đi qua bàn ăn thì đầu cúi gằm giống như con dâu bị ức hiếp, gật đầu qua loa với vợ chồng Seo thị, càng không dám nhìn Hyelin ngồi ở một bên, tùy tiện cầm hai miếng bánh mì bày trên bàn khắc hoa rồi đi học.

Hyelin thản nhiên nhìn cô ấy rời đi, không có ý gây chuyện. Bởi muốn bắt nạt cũng phải làm trước mặc nhân vật chính, thì mới xuất hiện hiệu ứng trái tim bay phấp phới chứ . Bây giờ Doyeon đi vắng, cô biểu diễn cũng không có người xem.

Bình thường Yoojung đi được một lúc, sau đó Ahn Hyojin mới xuống lầu.

Hyelin không yên lòng bôi trét đầy bơ vào bánh mì của mình, lỗ tai luôn theo dõi động tĩnh trên lầu.

Khoảng ba phút sau, trên lầu hai vang lên tiếng cửa đóng mở nhẹ nhàng, sau đó là tiếng bước chân, nhẹ nhàng mang theo chút lười biếng, có vẻ như không đủ sức -- Ahn Hyojin bị bỏ rơi ở cô nhi viện vào mùa đông, đứng một ngày một đêm trong đống tuyết, từ đó về sau thì mang bệnh, thân thể luôn không tốt.

Sau một lúc, một bóng dáng cao gầy xuất hiện trên cầu thang, ánh mắt Hyelin liếc qua một cái, cho dù mặc đồng phục rộng thùng thình sản xuất theo số lượng lớn, cũng có thể nhìn ra thân hình cô gầy yếu, nhìn từ xa thấy ngay dáng vẻ ốm yếu bệnh tật.

Khác với Yoojung , tuy rằng bụng dạ Ahn Hyojin đen tối, nhưng bề ngoài cô luôn giả vờ hòa nhã, lễ độ hơn bất cứ ai, trên mặt như đeo một cái mặt nạ tươi cười, nhìn qua vô cùng hiền lành khiêm tốn. Nhưng ẩn giấu dưới diện mạo dịu dàng này là một trái tim đầy dã tâm.

Thời gian này của mười năm sau, cô ta thiết kế âm mưu hại chết vợ chồng Seo thị, cướp đoạt tập đoàn Seo thị từ tay cô và Doyeon, sau đó chiếm Yoojung, vị hôn thê của Doyeon thành của mình.

Hyojin chính là một người bụng dạ khó lường. Là người mà tới đây là cô sẽ khiến con sói đội lốt cừu này yêu cô, một tương lai đầy màu hồng hiện ra trước mắt cô làm cô khẽ mỉm cười, thấy mình như vậy hơi kì nên Hyelin khẽ động thân mình lấy lại dáng vẻ lười biếng vốn có. Nếu giờ bị nghi ngờ chẳng phải màu hồng sẽ phai thành đen sao. ( chị còn nham hiểm hơn cả người ta nữa –_–)

Ahn Hyojin cười bước qua chào hỏi, ung dung phóng khoáng, nụ cười trên mặt sạch sẽ ấm áp, làm người khác không thể bới móc ra một chút sai lầm.

Nhìn cô ta cầm hai miếng bánh mì rồi định đi, Hyelin mở miệng, "Chờ một chút."

Có lẽ Ahn Hyojin đoán rằng cô lại muốn gây sự với mình, nụ cười trên khóe miệng hơi cứng ngắc một chút. Trong đôi mắt đen hẹp dài chợt lóe lên sự chán ghét và âm hiểm, nhưng rất nhanh hắn lại nhếch khóe môi, cười càng ôn nhu "Có chuyện gì sao?"

"Ừ." Hyelin đáp, hơi cao giọng, "Quản gia Kim, cầm thêm một bộ đồ ăn lại đây."

Vừa dứt lời, chẳng những Ahn Hyojin không che dấu được kinh ngạc nhìn cô mà cả ba mẹ Seo cũng ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc.

Nếu muốn sắm vai hoàn hảo một Seo Hyelin ngang ngược thì phải giữ vẻ cao ngạo như trước đây, nếu không chẳng còn là nữ phụ ác độc chân chính mà biến thành nữ phụ khoác bộ da Bạch Liên Hoa.

"Nhanh ngồi xuống!" Hyelin cố ý dùng giọng điệu mất kiên nhẫn nói, "Chút nữa tôi cần hỏi cô mấy vấn đề."

Ahn Hyojin hơi ngẩn người, nhưng vẫn ngồi xuống bên cạnh Hyelin. Cô ta cầm hai miếng bánh mì, nhìn thoáng qua đĩa bơ phía xa, cực kì thức thời không lên tiếng, chỉ cúi đầu uống một ngụm cà phê trong tay.

Trông thấy động tác của Hyojin, Hyelin vẫn bình tĩnh đẩy bơ về phía gần tay cô ta, sau đó mặt không biểu cảm cúi đầu tiêu diệt đồ ăn của mình.

Một kinh nghiệm cô luôn nhớ khi muốn khiến người khác thay đổi suy nghĩ đó là: Muốn thay đổi tất cả, so với lời ngon tiếng ngọt, một ít chi tiết nhỏ như vậy càng có thể làm cho nhân vật nữ phụ phản diện có trái tim đen tối này cảm động.

Song, cần nhớ kỹ không được làm quá lố, càng làm quá càng có vẻ giả tạo. Hyelin biết, bản thân mình cần sắm vai một đại tiểu thư cao ngạo tính tình tồi tệ, cho dù quan tâm cũng chẳng làm được mấy chuyện như dịu dàng, chu đáo.

Ahn Hyojin thấy bơ được đẩy vào trong tay mình thì ngạc nhiên, ngón tay thon dài trắng nõn không ý thức vuốt nhẹ tách cà phê, cuối cùng thận trọng không động tới.

Quả nhiên, cô sớm biết những người này luôn có sự cảnh giác sâu nặng, đối với chuyện người khác đột nhiên thể hiện ý tốt khó lòng tùy tiện đón nhận, huống chi người kia luôn lấy việc bắt nạt cô ta làm thú vui.

Ăn sáng xong, Ba mẹ Seo đi làm, Hyelin cầm cặp sáchQuản gia kim để bên cạnh rồi đứng dậy đi ra ngoài, Ahn Hyojin biết điều theo sát phía sau.

Biệt thự Seo gia cách trường học không gần, hai anh em nhà họ đều được tài xế lái xe đưa đón còn Yoojung và Hyojin thì tự đạp xe đến trường.

Thấy Ahn Hyojin định đi lấy xe đạp, một tay Hyelin nắm chặt cổ tay hắn, làm ra vẻ cao ngạo lạnh lùng ban ơn nói, "Tôi nói, tôi có chuyện muốn hỏi cô."

Nói chuyện với người thông minh nói chuyện đỡ tốn sức, Ahn Hyojin nghe vậy thì dừng bước, chỉ là ánh mắt khẽ lướt qua cổ tay phải đang bị cô nắm, đáy mắt tối đen thâm thúy hiện lên sự phức tạp.

Xúc cảm lạnh lẽo trong tay, nhỏ gầy không giống cổ tay con trai tầm tuổi này, nhất thời Hyelin hơi đau lòng. Chuyện này rất bình thường, cô là người có tam quan (3) bình thường, thấy người khác sống vất vả khó khăn thì cảm thấy đồng tình. Thông cảm với đối tượng của mình chọn cũng tốt, quan tâm sẽ giống thật hơn.

(3) Tam quan thường dùng để chỉ tầm nhìn, giá trị, quan điểm về cuộc sống.

Có điều đây không phải lúc cô biểu lộ đồng tình, dù gì thì Ahn Hyojin vẫn còn ôm hoài nghi và cảnh giác với cô.

Cuối cùng Hyelin lạnh nhạt buông tay, mở cửa xe ngồi xuống.

Sau khi lên xe, Ahn Hyojin khẽ hỏi, "Vấn đề gì?"

Hyelin liếc cô ta một cái, tùy tiện lấy từ trong túi xách ra một quyển vở bài tập, mở ra.

Những thiếu gia tiểu thư ngậm thìa vàng lớn lên luôn lười học tập, đây là chân lý. Thành tích Seo Hyelin từ trước đến nay không tốt, nhưng cô không ngờ nó kém đến vậy -- bài tập cần nộp hôm nay, cô mới làm hai, ba đề, còn lại đều bỏ trống.

Nhưng lấy danh nghĩa là người tạo ra nhân vật này, Hyelin nhanh chóng hoàn hồn, mặt không đổi sắc chỉ vào chỗ trống này và chỗ trống kia, nói vô cùng đúng lý hợp tình, "Những chỗ này không biết."

...

Ngày hôm sau, Hyelin vẫn bảo Ahn Hyojin ở lại dùng bữa sáng, sau đó cùng nhau ngồi xe đến trường, ngày thứ ba, ngày thứ tư... cũng như thế.

Mười ngày sau, không cần Hyelin mở miệng, điều này trở thành thói quen.

Bản lĩnh thay đổi sắc mặt của Ahn Hyojin rất khá, thời thời khắc khắc đều ôn nhu mỉm cười, nhưng ngẫu nhiên Hyelin sẽ nhìn thấy trong mắt hắn cất giấu hoài nghi thật sâu.

Không sao cả, đây chỉ là bắt đầu, cho dù là trái tim lạnh lùng, cứng rắn tiếp tục nghi ngờ, nhưng chung đụng lâu ngày nhất định sẽ nảy sinh tình cảm.

---------0_0----------------------
Mọi người chú ý
Khi em chỉ đơn giản viết là Hyelin thì đó là Hyelin mới
Còn Seo Hyelin là chỉ cái con người trước kia
Còn những nhân vật khác thì nó là vậy á.
Tại em lười viết họ của nhân vật phụ
Cho em xin cái tựa của chạp này đi ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro