Chú út

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Hôm nay trời trong gió nhẹ, mây trôi lửng lờ. Nhà Trương Triết Hạn có tiệc lớn, bởi vì em trai của cha dượng, chú út thân ái mà cậu chưa gặp lần nào du học trở về. Dù không hứng thú với chú út học thạc sĩ Luật kia, nhưng cậu lại rất hứng thú với món thịt ướp mắm chiên trên bàn tiệc. Cậu và mẹ vui vẻ đến nơi hẹn.

 Khi họ đến khách sạn, người nhà cơ hồ đều đã đến, cả bàn cười nói xôn xao. Trương Triết Hạn nhìn quanh bàn tiệc một vòng, phát hiện chỉ có cha dượng và...vãi, có một chỗ trống cạnh một anh chàng đẹp trai tuyệt thế, đẹp đến tàn nhẫn.

 Trương Triết Hạn không ngờ buổi tụ họp gia đình có thể cho cậu cơ hội hái hoa đẹp, vì vậy cậu hít thở sâu, lặng lẽ cảm ơn chú út đã đi Pháp học thạc sĩ Luật, hưng phấn nhưng lại dè dặt ngồi xuống cạnh anh ta. Anh đẹp trai lúc đấy đang nói chuyện với người bên cạnh, tay chống lên chiếc ghê trống bên cạnh, lúc cậu ngồi xuống đã cố ý chạm đùi vào ngón út của anh ta. Sau đó khi anh đẹp trai xoay đầu rút tay lại, cậu lại trợn tròn đôi mắt trong veo như nước nói xin lỗi: "Xin lỗi nha"

 Anh đẹp trai sửng sốt, lập tức khoát tay: "Không sao, chúng ta đều là người một nhà".

 Sau đó cha dượng đứng lên hắng giọng: "Khụ, nếu gia đình đều đã tề tụ, vậy tôi nói đơn giản vài câu thôi..."

 Trương Triết Hạn lần nào cũng cảm thấy cái cảnh tượng thời kỳ phản nghịch này vừa buồn cười lại vừa ngượng ngùng, do đó cũng có chút đồng cảm với người bố dượng trông rất tức cười này. Cậu vừa liếc nhìn người họ hàng xa lạ bên cạnh, suy nghĩ xem anh ta thẳng hay cong, làm sao mà lên giường với anh ta, vừa mở điện thoại chơi đấu địa chủ.

 "Hơn hết, hôm nay gia đình ta tụ họp lại với nhau, chúc mừng cho em trai tôi Cung Tuấn đã du học trở về!"

  Anh đẹp trai bên cạnh đứng lên cười ngượng ngùng vẫy vẫy tay.

 "Cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian đến, bây giờ món cũng đã lên đủ, chúng ta bắt đầu ăn thôi".

 Trương Triết Hạn đã ngừng lại.

 Cậu suy tư.

 Sau đó thoát đấu địa chủ, lên baidu tra thử xem gọi em trai của ba là gì.

 Ồ, mẹ nó vãi thật

 Đây chính là chú út của mình.

 Nhưng ngay sau đó anh đã vượt qua chướng ngại tâm lý, dù sao cha không phải cha ruột, chú cũng chả phải chú ruột, lên giường tí thì có sao.

 Do đó cậu xoay đầu dùng ánh mắt giống ban nãy nhỏ giọng hỏi chú út: "Chú út, chú nhận ra cháu không". Cung Tuấn mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên nhận ra cháu, anh chú cứ đưa hình cháu cho mọi người xem, nói con trai dì Trương tốt chỗ này tới chỗ kia, tai chú nghe mãi cũng đóng kén".

 Trương Triết Hạn cười khúc khích mấy tiếng: "Thế chú thấy cháu tốt không?"
Cung Tuấn "a"một tiếng, có thể là cảm thấy câu hỏi này có chút kỳ quái nếu hỏi ngay vào lần đầu gặp mặt, do đó anh do dự trả lời: "Chắc chắn tốt".

 Trương Triết Hạn nhết khóe môi nhìn anh một cái: "Mới gặp nhau, chú sao mà biết tốt hay không chứ, chỉ lấy lệ với cháu thôi".

 Cung Tuấn vò đầu, bị làm cho cạn lời, nhưng cũng chả hợp lý nếu nói người mình vừa mới gặp không tốt: "Ơ kìa, chú đâu có ý đó".

 Trương Triết Hạn thực sự quắn quéo vì độ dễ thương của người chú.

Sao chú ấy ngốc thế, muốn trêu chú ấy quá.

Trương Triết Hạn bĩu môi không tiếp lời, chỉ cúi đầu ăn. Cung Tuấn liếc nhìn phản ứng của cậu, của không hiểu sao mà cháu trai hỉ nộ vô thường như thế.

 "Chú thấy cháu rất thích ăn cay."

 Trương Triết Hạn cuối đầu nhìn thịt trong dĩa, lấy đũa chọc mấy cái, quan sát một lúc, cuối cùng đã gắp ăn. Giống như con mèo Ragdoll Cung Tuấn nuôi trong nhà, đồ ngon hay không cũng phải ra vẻ chán ghét ngửi thử trước, khó hầu hạ.

 Hai người im lặng một lúc. Trương Triết Hạn đột nhiên hỏi:

"Chú út, chú học cái gì?"

 "LLM, thạc sĩ Luật."

 "Ồ..." Trương Triết Hạn hiểu mà như không gật đầu, sau đó cởi giày, lấy cái chân còn mang tất trắng ống dài khẽ đá bắp chân của Cung Tuấn, vô tình hữu ý cọ lên. Cơ thể Cung Tuấn rõ ràng đã cứng đờ, nụ cười vốn vẫn đang nằm trên mặt cũng căng thẳng đến ngưng lại . Trương Triết Hạn phụt cười một tiếng. Bậc trưởng bối, cùng vai vế hay cả tiểu bối ngồi ăn bên cạnh, nhưng không ai biết bọn họ đang làm gì. Trương Triết Hạn uống một ngụm nước, lại khẽ cắn môi quay đầu hỏi:

 "Vậy chú út, chú có quen bạn gái ở nước ngoài không?"

 Trong lúc nói chuyện đến tay cũng không thành thật, đầu ngón tay lướt qua đùi của Cung Tuấ như một con rắn.

 Cung Tuấn nuốt ngụm nước bọt, sắc mặt rõ ràng đã trầm xuống: "Chưa"

 Trương Triết Hạn cảm thấy càng đáng yêu, nhất định phải lừa chú út lên giường. "Vậy cũng đáng tiếc quá nhỉ, nghe nói con gái nước ngoài xinh lắm á."

 Sau đó cũng áp sát bên tai của Cung Tuấn: "Hơn nữa ngực to, sống cũng tốt".

 Nói xong còn chưa đợi CungTuấn có phản ứng gì, cậu đã quay về chỗ ngồi của mình mỉm cười. Trưởng bối đối diện đã thấy, nói thẳng: "Xem hai đứa nhóc, vừa làm quen mà quan hệ đã tốt như vậy".

 Trương Triết Hạn nghe thấy chớp chớp mắt, cười còn vui vẻ hơn. Anh đặt thẳng tay mình lên đùi Cung Tuấn,

 Lúc vuốt lúc không trên đùi anh,lại tiến đến bên tai anh: "Nhưng không sống không tốt bằng cháu, ngực cũng không to bằng".

 Sắc mặt Cung Tuấn không ổn lắm, giọng cũng trầm xuống, chỉ mang theo nụ cười giả trân ừ một tiếng.

T rương Triết Hạn thấy thề thì đã tủi thân, cậu dẫu môi, cực kỳ vô tội thúc nhẹ cùi chỏ một phát vào Cung Tuấn: "Chú út, sao chú không để ý cháu nữa". Đồng thời gan to bằng trời mà ấn tay vào giữa hai chân của Cung Tuấn.

 Mẹ ôi, to quá.

 Cậu vẫn chưa làm với đàn ông "to" như vậy, mức độ này cũng không cần kỹ xảo gì đã có thể dễ dàng đâm vào tử cung.

 Chỉ nghĩ thôi mà Trương Triết Hạn đã ướt.

 Cung Tuấn khẽ mắng một câu, lập tức nhấc tay cậu ra. Trương Triết Hạn giương mắt nhìn, có hơi sợ vì vẻ mặt như đã tức giận của Cung Tuấn. Thế là cậu chỉ đành rụt lại ngoan ngoãn ngồi xuống.

 Nhưng cậu ướt cả rồi, vừa ngứa vừa ướt, khép chân cũng không ổn, chỉ muốn đàn ông đâm vào.

 Cậu thật sự có chút tủi thân.

 Lúc này phía dưới không được ăn no, cơm cũng nuốt không trôi.

 Trương Triết Hạn ỉu xìu ăn vài thìa hoa quả xong cũng không ngồi nổi nữa, hoa nguyệt ngứa, bầu không khí cũng khá ngại ngùng.

 Cậu ít ra muốn tự xử trước một lúc, dù sao cũng còn hơn cứ mãi chịu đựng ở đây. Do đó, cậu suy ngẫm một lúc, đến nhà vệ sinh trong phòng ăn.

 Vừa đi vào cậu đã gấp gáp cởi quần ngồi trên nắp bồn cầu dùng tay vân vê hoa nguyệt của mình, thô bạo bóp bóp âm đế, cái nơi đó mẫn cảm đến nối vừa đụng thì cậu đã phát run. Trương Triết Hạn sờ chính mình, bật ra tiếng thở dốc ẩn nhẫn kìm nén. Tự an ủi ở cái nơi lúc nào cũng có thể bị người thân nghe thấy thật kích thích. Nước từ hoa nguyệt ẩm ướt, nhớp nháp dính đầy âm hộ.

 Cậu lắc mông cọ sát hoa nguyệt một lúc, cảm giác vẫn không đủ nên đã đâm ngón tay vào trong. Cảm giác được tiến vào khiến cậu thoải mái thở ra tiếng.

 "Ư..."

 Cậu đứng dậy chổng mông lên, một tay vịn bồn rửa tay, một tay đưa về phía sau cắm vào chính mình, cắn môi, đâm chọc khiến mình tình mê ý loạn, nhưng vẫn cảm thấy thiếu thiếu.

 Sau đó cửa nhà về sinh cùm cụp vang lên một tiếng, có người đi vào.

 Trương Triết Hạn giật mình một cái.

 Cậu đã quên đóng cửa.

 Bị phát hiện lần này làm hoa huyệt cậu hồi hộp đến co rụt lại, cũng kẹp đau cả ngón tay. Cậu đã hoàn toàn tỉnh táo, khôi phục nhịp thở dồn dập, không dám quay đầu.

"Triết hạn, sao cháu không khóa cửa?"

 Là giọng của chú út.

 Cậu thở phào nhẹ nhõm, nhưng lập tức cảm thấy dâm huyệt còn ngứa hơn. Cậu dường như có thể cảm thấy ánh mắt của chú út đang hướng về bộ phận của phái nữ mà vốn không nên xuất hiện trê cơ thể cậu, hoa huyệt nhỏ cũng phun ra một làn nước rất đúng lúc,kéo theo từng tia nước nhỏ giọt lên sàn.

 "Dâm đãng, tự chơi cũng sướng?"

 Cung Tuấn vỗ một phát lên mông của cậu. Mông thịt đẫy đà vểnh cao run lên từng đợt sóng dưới lòng bàn tay. Cảnh tưởng ướt át này dường như đã thiêu đốt tia lý trí của Cung Tuấn.

  "Chú, mau đâm nát đồ dâm dãng này... tự mình đâm...ưm...không có sướng như chú đâm..."

 "Ây...! A..."

 Hoa nguyệt trống rỗng đã lâu bị tiến vào một cách đột ngột. Trương Triết Hạn không khống chế được thốt ra một tràn tiếng rên rỉ cao vút. Kết quả bị Cung Tuấn che miệng lại, chỉ có thể phát ra giọng mũi hừ hừ. Vật đó của đối phương thật sự rất to, đẩy vào đã trướng đầy hoa nguyệt, cũng không cần cố ý đi tìm, chỉ tùy ý đâm vài cái đã có thể nghiền nát điểm mẫn cảm của Trương Triết Hạn mấy lần.

 Trương Triết Hãn đã lâu rồi không thoải mái như vậy, hai tay cậu vịn vào bồn rửa tay, nằm nhoài lên trên bị đâm đến dựng ngược liên hồi, đùi thịt cũng đang run rẩy. Bình thường kêu rên trên giường với bạn tình đều là nửa thật nửa giả, có lúc thậm chí khoái cảm người ta mang lại cho cậu cũng không đã bằng khoái cảm khi hét lên mấy lời trong lòng này.

 Nhưng mà Cung Tuấn thật sự làm cậu thần trí có chút mơ hồ, ngay cả rên rỉ cũng không muốn rên, dương vật vừa lớn lại vừa cứng, nhanh chóng thúc vào huyệt ướt lầy lội, mỗi lần đâm rút đều mang lại một đợt khoái cảm khiến người ta tê dại. Trương Triết Hạn ư ư a a kêu rên. Huyệt thịt béo múp không khống chế được co rụt lại kẹp lấy cậu nhỏ của Cung Tuấn, kẹp Cung Tuấn thở dốc ồm ồm, động tác đâm rút càng mạnh càng nhanh.

 Không được bao lâu, Trương Triết Hạn đã không chịu nổi: "Chú út...sắp bắn..."

 Cung Tuấn nghe vậy dời cánh tay đang che miệng cậu ra, nắm chặt phân thân của cậu, ngón cái chặn lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu.

 Không được bắn,nhịn không được tôi giúp cậu."

 Cảm giác được tinh dịch đã chảy ngược làm Trương Triết Hạn khó chịu khóc nấc lên, đâm rút đến nước mắt lả chả rơi. Hoa huyệt sướng đến muốn tan ra, dục vọng trước mắt lại không thể nào hóa giải. Phân thân của Cung Tuấn không chút lưu tình cắm vào huyệt nhỏ. Đâm mấy lần đã đâm mở miệng tử cung, đâm thẳng vào trong. Quy đầu kẹp lấy miệng nhỏ đấy ma sát tới lui. Trương Triết Hạn sướng đến mức há lớn miệng thở phì phò, nước mắt rơi đầy mặt mũi.

 Chất lỏng ở nơi giao hợp bay theo từng động tác mạnh rơi xuống đất. Hạ thân Trương Triết Hạn ngày càng nóng, hoa huyệt cũng càng co chặt. Lỗ nhỏ phun ra một luồng nước lớn sau khi Cung Tuấn đâm sâu một cái, làm ướt quần của hai người. Trương Triết Hạn cắn môi lên đỉnh, căng chặt vòng eo nằm trên bồn rửa tay sướng đển trợn trắng mắt. Nhưng Cung Tuấn vẫn không có ý định bắn ra, cũng không muốn buông tha cho cậu. Hạ thân vô cùng cứng mạnh mẽ đâm mở thịt huyệt đang co rút trong giai đoạn chịu lửa, Trương Triết Hạn khó chịu xoay loạn eo và mông. Cung Tuấn mỗi lần đâm vào, huyệt thịt liền phun ra một bãi nước nhỏ, tí tách như dịch bẩn.

 Trương Triết Hạn khóc đến thở không ra hơi, muốn cầu xin Cung Tuấn tha cho mình để nghỉ một lúc, nhưng lại bị đâm muốn nát. Thế nhưng khi cậu vừa há miệng thì chỉ thốt ra mấy tiếng rên rỉ. Cung Tuấn lại không cho cậu kêu ra tiếng, ngộ nhớ chọc phải chú út, cậu sợ là hôm nay thật sự bị làm chết ở đây. Cậu quay đầu dùng đôi mắt đã khóc đến sưng đỏ, hiện ra hơi nước, đáng thương bập môi nhìn Cung Tuấn.

 "Cốc cốc cốc!"

 Chết tiệt, có người gõ cửa.

 "Hai đứa làm gì trong đó mà lâu thế?". Trương Triết Hạn giật cả mình, hồi hộp muốn chết, huyệt cũng rút lại theo đó. Trong ánh mắt của cậu tràn đầy sợ hãi, im lặng hỏi Cung Tuấn nên làm thế nào.

 Chú út của cậu vẫn ung dung đâm vào huyệt, nói bằng khẩu hình: "Cậu cứ nói cậu đau dạ dày, tôi chăm sóc cậu".

 Mẹ kiếp, cái cớ này người bình thường còn không tin nổi đó ông.

 Trương Triết Hạn bị đâm căng cả bụng dưới, mồm miệng nói không rõ lời, chỉ nhìn Cung Tuấn lắc đầu, ý là không nói được.

 Nhưng bị từ chối trong im lặng.

 Thế là cậu chỉ đành nhẫn nhịn rên rỉ, đáp lại qua chất giọng rung rung và loạt chấm câu kỳ quái: "Con...dạ dày con khó...khó chịu, chú đang...chăm sóc con".

 Không ngờ việc cậu bị làm đến nói không ra lời và việc đau dạ dày nên nói không ra hơi lại đạt được hiệu quả tương tự nhau, qua mặt họ hàng thành công.

 "Ồ, thế con ổn không, cần uống thuốc không?"

 Trương Triết Hạn vừa định mở miệng, Cung Tuấn lại mạnh mẽ đâm thẳng vào hoa tâm. Kết quả làm Trương Triết Hạn phụt nước, chân mềm nhũn suýt nữa đã đứng không vững.

 Cậu bị bắt nạt như phía dưới vỡ đê, phía trên cũng chảy nước bọt, kết quả vẫn muốn bất chấp nói chuyện: "Đừng mà, chúng ta...ưm... nghỉ một lát là được"

 "Chú út...xin chú...thật sự sắp hỏng rồi..." Hai chân cậu run lẩy bẩy, đầu gối như nhũn ra, chỉ có thể chống đỡ nhờ vào thân trên mới miễn cưỡng tiếp tục đứng vững. Ban đầu lúc dụ dỗ chú cứ nghĩ chú chỉ là một con cún to xác, ai mà ngờ con trai bề ngoài thuần lương như thế lại làm tình tàn bạo, mất hết tính người như vậy.

 Điểm mẫn cảm tiếp tục chịu kích thích không ngừng khiến dâm huyệt của cậu sướng tê người. Phía sau đã cao trào hai lần mà phía trước còn chưa được bắn. Cậu bắt đầu hối hận lúc trước mình phát ngôn bừa bãi kêu Cung Tuấn đâm nát cậu, lúc này sắp đâm nát thật rồi còn đâu.

 Cậu vô ý thức đưa tay cào vói vào bàn tay đang đặt trên cậu nhỏ của cậu, còn không bắn nữa cậu nghĩ dương vật của mình sẽ phế mất, cuối cùng bị Cung Tuấn trở tay đẩy ra.

 Cung Tuấn vừa lấy tay ra, mã mắt không còn che chắn, Trương Triết Hạn liền cong người chảy ra tinh dịch.

 Cung Tuấn nhíu mày, ngón tay quệt chút tinh dịch của cậu đút vào trong miệng của Trương Triết Hạn.

"Dâm đãng dụ dỗ đàn ông chơi cậu như vậy sao?

 Ngón tay thon dài của Cung Tuấn đang cắm trong miệng Trương Triết Hạn. Cậu a vài tiếng ngậm lấy ngón tay, mơ hồ nói: "Chỉ...chỉ dụ dỗ chú út thôi...vừa thấy chú út, cái động của cháu...đã ướt rồi..."

 "Chú út bắn nhanh đi...bắn nhanh...sắp bị làm chết rồi, thật sự, thật sự không chịu nổi nữa..."

 "Huyệt dâm muốn ăn tinh dịch của chú không?"

 "Muốn...chú mau bắn cho đồ dâm đãng này...bắn nổ cháu..."

 Cung Tuấn vỗ mấy cái lên bờ mông đầy đặn của cậu, sau đó giữ eo nhỏ bắn vọt vào. Trương Triết Hạn bị đâm mà toàn thân nóng lên, gò má ửng đỏ, cả người căng chặt. Cuối cùng, Cung Tuấn đâm mở hoa tâm, bắn vào trong miệng tử cung. Bụng dưới Trương Triết Hạn nóng lên, huyệt dâm lại co giật phun ra một bãi dịch trong lớn.

 Trên người cậu ướt đẫm mồ hôi, hai chân mở rộng vô lực dựa vào trong lòng Cung Tuấn. Lỗ nhỏ thỉnh thoảng vẫn chảy nước, giống như đang chảy nước tiểu.

 Cung Tuấn cầm khăn tay cuốn thành cuốn nhét vào miệng huyệt của Trương Triết Hạn không cho tinh dịch chảy ra. Trương Triết Hạn mặc anh càn quấy. Hai người thở gấp lấy lại hô hấp, một lát sau, Trương Triết Hạn yếu ớt hỏi: "Chú út, cháu sinh đứa con cho chú nha?".

 Nghĩ về việc thiếu đạo đức sau đó:

 Cháu trai đã nhanh trí cởiquần đi trước nhưng chú út không có may mắn như vậy. Quần của anh bị nước dâm củacháu trai phun ướt một mảng lớn. Nhưng may là quần màu tối nên nhìn không ra, nếukhông thì người lớn vậy rồi sao còn tiểu ra quần chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro