Hoa Oải Hương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em, cậu: Takemichi.(16)
Hắn, y: Mitsuya.(17)
Thể loại: Quan hệ chưa đủ tuổi, giam cầm, H+
____________

Sáng tinh mơ, những tia nắng ấm áp chiếu qua từng giọt sương của tối hôm qua còn đọng lại, trên cành cây lao xao tiếng chim ríu rít bắt đầu một ngày mới, tiếng gió xào xạc quét đi những lá cây khô rơi rớt trên mặt đất, dòng người cứ đi đi lại lại, những tiếng cười nói văng vẳng khắp xóm, ánh nắng tiếp tục chuyến đi xuyên qua lớp người, gió hất bay tóc những người mà nó lướt qua đi thẳng vào một căn nhà nho nhỏ, ánh nắng cùng gió đập thẳng vào khung cửa ngắm nhìn người con trai xinh đẹp đang say giấc, ánh nắng cứ tỏ ra những tia ánh sáng chói chang hơn báo thức cho người con trai đang ưỡn lười kia, gió cứ thổi miên man phớt qua tóc em làm mái tóc cứ đung đưa nhè nhẹ, khẽ nhăn mặt, từ từ mở con người xanh thẩm trong trẻo kia ra, mày nhíu lại nhưng cũng từ từ thả lỏng ra, miệng thì còn đang chảy nước dãi bắt buộc cậu phải dùng tay của mình để lao đi nó, làn da trắng sáng, hồng hào nhìn khía cạnh nào cũng thấy thật hoàn hảo hơn con gái luôn ấy chứ, môi hồng hồng nhỏ xinh, mũi cao thẳng tấp nhìn vào nhiều cô cậu đổ liền ngay khi mới gặp cho coi. Em từ từ ngồi dậy nhưng mặt vẫn còn lừ đừ chưa thoát khỏi giấc mộng đẹp, vươn vai vài cái, hít thở bầu không khí trong lành buổi sáng, cậu từ từ đặt bàn chân trắng trẻo xuống dưới, rời khỏi chiếc giường ấm áp thân yêu, Ngáp ngắn ngáp dài lê thân xác nặng nề vào nhà vệ sinh, nhìn cậu bây giờ mặt cứ ngu ngơ giống mấy chú thỏ nhỏ ấy, gạt chuyện mặt ngu ngu kia ra cậu đánh răng, rửa mặt xong lại nhìn vô gương vuốt mái tóc vàng nắng ra phía sau cảm thán ' Chắc nhiều cô đổ mình lắm đây ' cười nụ cười đắc ý, cậu cứ ở trong nhà vệ sinh làm trò con mèo khoảng tầm 15 phút cậu bước ra khuôn mặt tươi tỉnh, có sức sống hẳn ra, nhìn đồng hồ, mới 7giờ 15 còn sớm, thế là cậu xuống dưới nhà làm đồ ăn sáng, mẹ cậu hay đi công tác nên mẹ cậu thường để một khoản tiền nhỏ cho cậu, mặc dù cậu đã quen với việc mẹ cậu vắng nhà nhưng trong lòng cứ cảm thấy buồn buồn không nói nên lời, hôm nay cậu sẽ ăn đơn giản thôi cơm trắng, một bát súp miso rong biển à thêm trứng cuộn nữa ' itadakimasu'.
Bữa sáng hoàn thành cậu liền chạy lên lầu để thay đồ đi học, giờ cũng gần 8 giờ chắc cũng không trễ đâu tại nhà cậu cũng gần ở đây. Đi trên con đường quen thuộc dòng người qua lại tấp nập đầy vui mắt, những tán cây đào bay hoa phấp phới nhìn đẹp thật, cậu đi qua nơi nào nào nơi đó liền ngập tràn nắng xuân, tại sao hả ? Xem kìa nụ cười của cậu tỏa sáng còn đẹp hơn ánh mặt trời, còn rực rỡ hơn các loài hoa, đúng là cảnh đẹp, nhiều người nhìn cậu đăm chiêu, lỡ đi qua cậu thì họ lại luyến tiếc mà ngoảnh mặt lại nhìn một tiểu thiên thần nhỏ. Cậu vừa đi vừa ngâm nga vài câu hát vô nghĩa nhưng đối với cậu nó rất hay, nhắm tít mắt cười thích thú mà chẳng để ý rằng đang có người ở trước mặt. " Bộp " em vừa đụng trúng một người nào đó ngã nhào ra phía sao, mông chạm mạnh trên nền đất lạnh, em xoa xoa cái mông vô tội của mình thì nhớ ra là mình chưa xin lỗi người kia ' Em xin lỗi, anh có sao không ạ? ' cậu giơ tay đỡ lấy người phía dưới đứng lên ' Anh không sao đâu nhóc' , nhóc gì chứ, cậu với khuôn mặt hơi đỏ vì tức mà cũng đỡ anh dậy dù gì mình cũng là người sai. Hắn ta đứng dậy thì em mới nhìn rõ mặt hắn, người gì đâu mà đẹp trai, ôn nhu mà còn dịu hiền nữa chứ, mình là con gái chắc mình hốt ảnh luôn rồi, cậu cứ nhìn đăm đăm hắn mà suy nghĩ, còn hắn thì quan sát đánh giá trên dưới, rồi mới nụ một nụ cười dịu dàng, chết rồi con tim bé nhỏ của tui, ' A-Anh tên l-là gì ạ ?'- Em ngại ngùng hỏi y
' Anh tên là Takashi, Mitsuya Takashi' - hắn đáp lại bằng chất giọng dịu dàng nhất có thể đối với thiên thần trước mặt. 'A, em là Hangaki Takemichi, hân hạnh được làm quen với anh', cậu cười cười giới thiệu bản thân, xem kìa giống thiên thần lắm đấy! Ánh nắng phía bên trái tạt qua cũng không giảm đi sự lấp lánh của em, hắn ta mê em, hắn ta muốn vấy bẩn sự tinh khiết đó, ' Hân hạnh được làm quen với em, Takemichi' , " dịu dàng quá đi thôi, đúng là người đàn ông của gia đình" , nhưng em ơi em đâu biết sâu trong đôi mắt dịu dàng ấy là sự vặn vẹo ham muốn cơ thể của em, em đâu nào biết, em đúng là một thiên thần ngây thơ. 'a, chết trễ học rồi, hẹn gặp lại anh Mitsuya' cậu vẫy tay chào tạm biệt y rồi nhanh chóng vô trường, hắn ta nhìn khuất bóng cậu thì mới nâng bàn tay được đỡ bởi em ấy, mà hít lấy hít để mùi hương còn vương lại," Thơm chết mất!".
Khi cậu đang chạy thục mạng vào trường thì bắt gặp nhóm Akkun, cái hội bạn thân nhây, bựa mà cậu lại chơi chung với họ được mới ghê chứ. ' Akkun, giờ này lo vô lớp đi đứng ngoài này làm đéo gì thế ' cậu vừa nói vừa đi lại nhóm bọn họ khuôn mặt đầy tự hào khi nhắc nhở đám kia, ' Gì, còn 15 phút mới vô học mà thằng ngốc này' , Giờ cậu muốn đội quần quá đi tự hào rằng sắp được khen mà nghe nó nói kìa nhục chết. Nhưng cậu kệ, kéo bọn họ vào lớp không để ai hó hé câu nào, vừa vào lớp thì các cô nàng fan của cậu ùng ùng kéo lại chụp hình cậu, nhìn ngắm gương mặt cậu, "Dễ thương quá đi!' -tiếng lòng của các cô nàng nào đó, cậu gãy gãy đầu lách qua đám fangirl đi lại chỗ ngồi, vừa đặt mông xuống khoản mấy phút chuông báo hiệu giờ vào học reo lên, học sinh nào học sinh nấy chạy đùng đùng vào lớp giống đi đánh giặc ngoại xâm không bằng ấy, cậu cóc quan tâm khi vào học thì cậu bắt đầu ngủ thôi, mặc dù ngủ nhiều rồi nhưng cậu vẫn thèm ngủ lắm, nằm ườn ra đó say giấc, mi mắt nhẹ nhàng khép lại, cậu nghe loáng thoáng là mai sẽ may đồng phục đồng phục mới, nên cậu quyết định chả quan tâm luôn:)).
Reng...reng...
Cuối cùng cũng thoát ra các tiết học nhàm chán, cậu nhanh tay dọn dẹp tập sách trên bàn phóng cái vèo ra ngoài cửa khiến cả lớp ngỡ ngàng nhưng vì cậu dễ thương nên tha cho đó, cậu đang đi ra cổng trường thì đâu đó cậu thấy bóng hình quen quen, ' A, Mitsuya-senpai', tóc tím oải hương từ từ qua lại nhìn thấy em, hắn bắt đầu cong môi cười chào lại ' Takemichi' em chạy lại bên hắn mà hớn hở nói :' Senpai, hình như mai may đồng phục hay sao ấy, mong là đồng phục đẹp đẹp', ' Hở, nói nhỏ nghe nè anh ở lớp thiết kế đó, mai nhớ qua bên anh lấy số đo rồi anh may cho nhóc' Hắn cười xòa xòa xoa đầu em, em nghe thế phồng má lên ' Em có tên chứ không phải nhóc này nhóc nọ đâu senpai' Anh biết cậu dỗi rồi, dỗi cũng dễ thương nữa, nếu nằm dưới thân anh rên rỉ tên anh thì chắc càng dễ thương hơn nữa chứ nhỉ.
Bầu trời bắt đầu ngả màu vàng cam cũng là lúc cậu chào tạm biệt hắn về nhà, trên đường đi cậu hớn hở mà ngâm nga vài câu hát cũ
Đừng dối em ơi đừng lừa em ơi
Đừng vờn con tim anh như trò đùa
Đừng hứa đôi ba lời cuội nhăng nha
Đừng để A í a í aa...
Sau đó cậu tấp vào một tiệm tập hóa mua vài đồ ăn vặt xong đi về nhà ăn....
Hắn ta nằm trên giường mà nhớ đến gương mặt xinh đẹp của cậu a mong chờ cậu nằm dưới thân kêu tên hắn ghê, Thiên thần nhỏ mai gặp lại...
Mới sáng sớm cậu lại vác cái thân thể lười chảy thây này đi học, vừa bước vào lớp là fangirl của cậu bay ra như một vị thần, quay quanh cậu gần 20 phút mới tha cho cậu về chỗ, thầy giáo bước vào mà ngán ngẫm đứa họa trò lười này, tiếp tục buổi dạy nhưng cậu? Chứng nào tật nấy cậu vẫn ngủ say sưa không quan tâm sự đời.
Reng...reng...
Tiếng chuông quen thuộc vang lên cậu chuẩn bị phi như tên lửa ra ngoài thì chợt một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại nắm lấy cổ áo của cậu kéo ngược ra sau, không ai khác đó là lớp trưởng của cậu 'Có gì sao Sina' cậu nghiêng nghiêng đầu khó hiểu nhìn cô, con tim của cô đang gào thét dữ dội nhưng ở ngoài vẫn điềm tĩnh trả lời ' thầy bảo tớ là kêu cậu đưa số đo của cả lớp qua bên phòng thiết kế'
-' sao trễ rồi mà! '- cậu rưng rưng nhìn cô mong là cô động lòng thương cảm mà tha cho cậu về nhưng không cô vẫn kiên quyết kiêu cậu đi cho bằng được, đành nghe lời cô thôi ai kêu cô là lớp trưởng.
Đứng trước cửa phòng thiết kế mà linh tính cậu mách bảo là có chuyện không hay sắp xảy ra nhưng cậu gạt bỏ mà mở cửa đi thẳng vào ' A, có ai ở đây không?' không thấy hồi đáp cậu tưởng không có ai bên trong cậu liền quay đầu chuẩn bị đi thì liền có một tiếng nói quen thuộc cất lên ' Michi, em đến để báo danh số đo à!'
-Đúng rồi senpai, không ngờ anh còn ở đây giờ này luôn đó!
Nhưng cậu không ngờ chính anh là người lập sẵn ra kế hoạch này...
Quay lại vài tiếng trước:
- Sina, em cùng lớp với cái cậu Takemichi à
- Đúng rồi, Senpai, có chuyện gì không ạ!
- À anh có chút chuyện nhờ cậu ta í mà, em có thể giúp anh được không?
- Nhưng mà không có việc gì thì Micchi không ở lại đâu ạ, việc này hơi khó...
- À mà hôm nay có nộp báo danh số đo em kêu cậu ta thay chỗ em đi, được không?
- Chắc có lẽ là được
- Nhờ em hết đó Sina.
Quay lại hiện tại con mồi đã dính bẫy, thời gian này là thời gian ít học sinh nhất, hắn ta đã tính toán rất kĩ về chuyện này ' Em để chỗ kia nhé Michi' , em nghe theo đi lại bàn đằng xa phía kia, bên này hắn bước lại phía cửa, nhếch môi, khóa cửa lại, em bên này không hề hay biết cứ để giấy đó và quay ra em thấy hắn đang khóa cửa lại, tại sao lại khóa cửa lại chứ?, em tính đi lại chỗ hắn hỏi thì hắn quay lại nở nụ cười dịu dàng ' Michi à, chúng ta chơi trò này nhé!' y vừa nói vừa bước lại gần cậu, trông cậu đáng yêu chưa kìa, cậu toan tính định chạy thì hắn cũng mặc kệ cho cậu chạy đi ra cửa bởi vì hắn khóa lại rồi mà, bỏ chìa khóa trên bàn y tiến lại gần em, em thì sợ sệt mà lùi đụng trúng cánh cửa thì em xác định lại toang rồi ' Senpai, làm gì v-vậy hả? A-a-anh mau thả tôi ra mau, tôi la lên đó!'
- Em la đi xem họ sẽ như thế nào khi nhìn thiên thần của họ bị người ta đè dưới mà rên rỉ - hắn nâng khuôn mặt xinh đẹp cậu lên, khuôn mặt cậu bây giờ đã có những hạt pha lê rớt rơi trên gò má hồng hào, y thẳng tay mà xé toạt áo của em ra, để lộ hai núm vú hồng hào, làn da trắng nõn, hắn ta liếm môi đầy thích thú khi nhìn cảnh đẹp trước mặt, còn cậu thì sao khi hắn xé áo cậu ra thì cậu đứng hình, mà nước mắt ứ ra nhiều hơn, vùng vẫy muốn thoát khỏi hắn, thấy cậu không ngoan ngoãn hắn đấm vào mặt cậu, bị hắn đánh cậu đau chứ, nước mắt chảy ra nhiều hơn nhìn hắn bằng ánh mắt sợ hãi nhưng không dám vùng vẫy nữa, thấy cậu yên ắng hắn vòng một tay qua sau đầu cậu kéo cậu lại gần hắn môi hắn chạm lên môi cậu, luồn lách nhưng cậu đóng chặt răng làm hắn không thể tiến sâu vào trong đành lấy tay còn lại mà bóp chặt cằm em, em vì đau mà kêu lên hắn nhanh chóng dẫn lưỡi vào sâu bên trong khoan miệng nóng ẩm, chiếc lưỡi cứ như con rắn trườn qua trườn lại khi thấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn đang trốn chạy kia cứ quấn quýt không rời, môi em ngọt thật, tiếng ' chụt, chụt ' cứ vang khắp phòng đến khi em hết dưỡng khí đập đập vào lưng hắn, hắn mới luyến tiếc rời xa cái khuôn miệng ngọt ngào đó kéo theo sợi chỉ bạc đầy ám muội, em hiện tại mặt đỏ bừng đang hít lấy hít để không khí, chiếc lưỡi đỏ cũng vì thế mà thò ra ngoài, A, nhìn em tôi nứng quá!
Lúc cậu không chú ý thì hắn cuối xuống ngậm lấy một bên núm vú bên tay kia thì trêu ghẹo, cậu mới thoát khỏi nụ hôn của hắn liền nhận được khoái cảm bất ngờ A~
Nhận ra mình vừa thốt ra những gì cậu liền vội bịt miệng lại, hắn nghe xong thì trướng tới đau , nút mạnh đầu vú bên kia thì ngắt tới sưng đỏ, ' Ha~ hức d-dừng lại đi~ ư~'
Hắn dừng hành động ngước nhìn khuôn mặt đầy gợi tình kia liếm môi, đẩy ngã cậu xuống, chưa kịp định hình chuyện gì thì phía dưới cậu mát mát nhìn xuống chiếc quần đã không cánh mà bây, ngượng chín mặt lấy tay che đi, hắn ta nhìn vào con cặc nhỏ của cậu thì khen ngợi " nhỏ nhỏ xinh xinh như chủ của nó vậy " hắn ngậm lấy con cặc đó khẩu giao cho cậu ' Đừng, N-hả ra...' cậu khó khăn lên tiếng mặc kệ khoái cảm mà đẩy đầu hắn ra, người gì đâu mà mạnh dễ sợ đẩy chẳng nhằm nhò gì, lên tới cực hạn cậu bắn trong miệng hắn dòng tinh dịch nóng ẩm ' Nhả, N-nhả ra đi, senpai ' y giả vờ không nghe mà nuốt xuống dòng tinh dịch ngọt ngào đó, lấy 2 ngón tay bỏ vào khuôn miệng nhỏ xinh khấy đảo bên trong giả như đang quan hệ vì nuốt nước bọt không kịp nên nó cứ chảy xuống dưới cằm, nước mắt trào ra thút thít trong cổ họng, thấy đã đủ y rút ngón tay kia di chuyển xuống hậu huyệt hồng hào, 2 ngón, vì có cự vật lạ xuất hiện nên nó co bóp chặt lấy vật lạ đó tránh xâm nhập, hắn cứ thọc ra thọc vào hậu huyệt tăng thêm một ngón khiến cậu rên rỉ ' Hức.. Hức rút ra Đ-đau.. Aggrr' Nới lỏng xong cho cậu thì hắn bắt đầu kéo khóa quần giải phóng con cặc to lớn đầy gân của hắn, vờn qua vờn lại đâm lún cán khiến cậu giật nảy, không để cậu quen với con cặc hắn bắt đầu di chuyển, cậu bóp chặt hắn khiến hắn phải thẳng tay đánh vào bờ mông căng tròn của cậu ' Thả lỏng ra nào, anh sẽ nhẹ nhàng' , cậu đang đau đến điếng người nghe hắn nói thế cậu cũng từ từ thả lỏng ra nắm thóp nhanh chóng hắn đẩy con cặc di chuyển vào sâu hơn, cậu co giật liên tục khi hắn ra vào bên trong cậu, lỗ nhỏ của cậu rất sướng nha nó cứ cắn nuốt lấy con cặc gân guốc của hắn không ngừng, tinh dịch cứ tiết ra khiến cho con cặc hắn ra vào dễ dàng ' Hức Hức Đau đ-đau... Dừng lạ đi a~' nước bọt cậu cứ chảy theo mép miệng khiến hắn ngày càng nứng hơn mà, liên tục đâm mạnh vào lỗ nhỏ dâm đãng, thao tới chết mới thôi, cơn khoái cảm cứ ập ập kéo đến khiến cây gậy nhỏ của cậu run run bắn ra tinh dịch, bên dưới thì co bóp chặt con cặc hắn khiến hắn bắn vào trong cậu, cậu xụi lơ nằm ở dưới nền gạch tưởng xong ai ngờ hắn bế thóc cậu lên, con cặc vẫn chưa rút ra dù mới bắn bên trong cậu rồi nhưng nó vẫn to khủng khiếp, ôm em trong lòng, cắn mạnh vào xương quai xanh quyến rũ cắn mút tạo thành những vết tím, vết cắn rỉ máu bên dưới cứ liên tục đưa đẩy bên trong, tư thế này khiến con cặc chôn sâu vào hậu huyệt căn cứng ửng đỏ, đặt cậu xuống bàn xoay người cậu lại khiến cho mông cậu chổng lên phía trước mắt hắn, hắn thấy rõ chỗ đang cắn nuốt lấy con cặc này, ' Chát '
- Em thích con cặc tôi tới không nỡ nhả ra à!
- Ha~ k-không có a~
Cậu xụi lơ dưới bàn mà khó khăn trả lời hắn, mắt cậu ửng đỏ vì khóc quá nhiều khuôn mặt hồng nay còn hồng hào hơn, hắn nghe câu trả lời thì không quan tâm mà quan tâm bây giờ cho cái lỗ nhỏ dâm đãng này ăn no đã.

Đưa đẩy liên tục trong mấy tiếng khiến cậu bắn rất nhiều, còn hắn thì mới bắn hai, ba lần, mệt mỏi cậu thiếp đi mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, thấy người dưới thiếp đi hắn cố tình đẩy con cặc mạnh vào điểm G của cậu khiến cậu giật nảy mà tỉnh dậy, cậu lừ đừ quay mặt ra sau nhìn hắn còn hắn nhún vai tay cầm lấy eo cậu mà thúc mạnh vào khiến cậu rên rỉ không thành tiếng , gầm gừ trong cổ họng bắn ra dòng tinh dịch nóng ẩm khiến bụng cho cậu phình to như có thai. Rút cự vật ra tinh dịch không có gì chặn lại liên tục rỉ xuống bắp đùi non mềm của cậu. Hắn lau cho cậu bế cậu đang nằm thở đều đều đi ra ngoài trường.
Hắn không đưa cậu về nhà không phải vì hắn không biết nhà của cậu đâu mà hắn muốn cậu bên hắn mãi mãi, từ khi thấy cậu hắn đã rất yêu cậu, cậu như tia nắng ban mai ai ai cũng muốn dành làm của riêng, hắn cũng thế bên cạnh nhưng cậu luôn có vệ tinh quay quanh, cậu quá chói sáng nên hắn sẽ cho em chói sáng cho riêng hắn, hắn sẽ yêu thương em, một tình yêu vặn vẹo của kẻ điên...
Đừng trách tôi Takemichi, trách em quá xinh đẹp để kẻ tâm ác như tôi yêu em...
Đừng cố chạy trốn tôi, tôi không biết sẽ làm ra những gì đâu
Đừng vô cảm với tôi, tôi đau lòng lắm đó!
Tôi yêu em ánh sáng của tôi!!!

Tặng thêm cái ảnh cho đẹp:))
Nghe nói con dân thích ăn Thịt nhưng con này viết văn dở tệ, thông cảm nha mấy cô:))

Nó hơi khó chịu với mấy bạn ạ ! Nhưng bạn hãy đọc nơi chính chủ để ủng hộ tác giả nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro