[R18 | Inuyasha] SessRin - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[R18 | Inuyasha] SessRin

Writer: Envy

Character: Sesshomaru | Inuyasha

Rin | Inuyasha

Thể loại: NSFW, rape (?)

Warning:

Không phù hợp với người dưới 18 tuổi.

OOC.

Nhân vật thuộc về tác giả Takahashi Rumiko.

Nội dung fic không có liên hệ với thực tế.


====================================================================

"Cậu trai đó lại đến rồi."

"Gần đây cậu ấy thường hay mang đồ tới cho Rin, có vẻ rất thích cô ấy."

"Chẳng trách mấy ngày nay Rin có vẻ rất vui, thỉnh thoảng còn đỏ mặt cười tủm tỉm."

Sesshomaru vốn chỉ đi ngang qua, nghe thấy đám người hầu nói chuyện liền vô thức nhìn về phía cửa. Quả nhiên nhìn thấy Rin đang đứng đó với một cậu trai, trong tay cô ôm một gói đồ, gương mặt đỏ ửng thẹn thùng.

Đôi lông mày người đàn ông hơi nhíu lại, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu. Anh quay người bỏ đi không muốn nhìn, thế nhưng kể từ ngày đó, ánh mắt anh lại thường dõi theo bóng dáng của Rin.

Sesshomaru tình cờ bắt gặp Rin lúc cô đang trở về phòng. Vừa nhìn thấy anh, cô hoảng hốt giấu gói đồ trong tay ra phía sau lưng. Vốn dĩ anh không định hỏi, nhưng khi nhìn thấy hành động mờ ám của thiếu nữ lại không nhịn được tò mò.

"Rin, đó là gì vậy?"

"A...!? Đây... không có gì đâu ạ."

Không hỏi thì thôi, vừa hỏi liền thấy gương mặt thiếu nữ đỏ bừng, cô né tránh ánh mắt của anh, trả lời một cách qua loa.

"Có gì không thể để ta biết sao?"

"Cái này... không được! Ngài không cần biết đâu." - Rin bối rối giữ chặt lấy gói đồ trên tay, gương mặt lại càng đỏ hơn nữa. Giống như sợ anh cướp mất nó mà vội vàng muốn bỏ đi - "Em... về phòng trước ạ."

Lúc này, Sesshomaru mới nhận ra anh biết quá ít về cô, anh vẫn luôn nghĩ mình là cả thế giới của cô. Nhưng cô lại trao nụ cười của mình cho người đàn ông khác, ôm món đồ hắn tặng như thứ trân quý nhất của đời cô. Cảm giác lo lắng bùng lên trong tâm trí của vị lãnh chúa, anh sợ một ngày nào đó cô sẽ rời xa anh và trao thân mình cho một người lạ.

Sự đố kị, lo lắng cùng với ý định chiếm hữu thiếu nữ trước mắt khiến Sesshomaru không khống chế được bản thân. Anh giữ lấy Rin kéo vào trong căn phòng trống gần nhất. Gói đồ trên tay cô rơi xuống đất, nhưng còn chưa kịp nhặt lại thì đã bị anh nhấc lên ép vào cửa.

Rin nhìn thấy gương mặt đẹp tựa thần linh của anh tiến sát lại, trên môi cảm nhận được một mảnh mềm mại ướt át. Phải mất vài giây cô mới nhận ra Sesshomaru đang hôn mình. Tâm trí cô trong phút chốc trở nên trống rỗng chẳng thể nghĩ được gì, gương mặt nhanh chóng đỏ lên, miệng mở to đầy vẻ ngạc nhiên.

Sesshomaru vẫn còn đang chìm đắm trong vị ngọt trên môi thiếu nữ, vừa thấy Rin há miệng liền đưa lưỡi xông vào. Chiếc lưỡi thô dài ở bên trong khoang miệng ấm nóng càn quét, giống như vị bạo chúa cướp bóc từng hơi thở của cô. Đầu lưỡi miết nhẹ lên chiếc lưỡi tinh tế, quấn lấy lôi kéo nó vào trong miệng anh rồi hút như muốn một ngụm nuốt trọn cô.

Hai tay Rin giữ lấy vạt áo của anh, được hôn đến không thể thở được. Cô muốn đẩy anh tách ra, nhưng cơ thể nhỏ bé không thể làm lay chuyển hai cánh tay như kềm sắt đang kẹp chặt lấy cô. Thiếu nữ mềm nhũn được anh ôm trọn trong lồng ngực, miệng mở ra tiếp nhận nụ hôn đầy tính xâm lược của người đàn ông Nước bọt không biết là của ai không kịp nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng, rơi xuống trên vạt áo xộc xệch.

Cho đến khi Rin nghĩ mình sắp ngất đi thì Sesshomaru mới buông đôi môi thơm mềm của cô ra. Cơ thể mềm mại giống như không xương dựa vào ngực anh, tựa con cá nhỏ bị bắt lên bờ thở hổn hển cố gắng hít thở không khí quý giá.

Sesshomaru ôm Rin đặt lên giường, cơ thể cao lớn của anh cũng theo đó mà áp lên trên người cô. Váy áo bởi vì cái hôn ban nãy trở nên xộc xệch dễ dàng được anh cởi ra, để lộ cơ làn da non mềm. Nhưng làm anh bất ngờ là ẩn bên dưới bộ váy người hầu kín đáo lại là bộ đồ lót ren mỏng manh đầy quyến rũ. Thậm chí anh còn không chắc thứ này có thể gọi là một bộ đồ lót không khi nó chỉ đơn thuần là những mảnh tam giác nhỏ viền ren, được nối với nhau bằng những sợi dây ruy băng.

"Em mặc thứ này là vì hắn sao?" - Đôi mắt anh tối lại khi nghĩ đến cô đã mặc thứ dâm đãng này khi gặp mặt người đàn ông kia.

"Sao... sao cơ?"

Thiếu nữ vẫn còn chìm trong cảm giác mơ hồ, nghe Sesshomaru hỏi thì ngẩn người ra. Phải một lúc sau cô mới nhận ra anh nói về điều gì, gương mặt nhỏ nhắn nhanh chóng đỏ bừng lên. Cô bối rối không biết trả lời như thế nào, nhưng sự bối rối ấy trong mắt anh lại chính là thừa nhận.

Đôi mắt người đàn ông trầm xuống khi nghĩ đến cô gái của anh có thể đã bị người khác chạm vào. Sesshomaru tức giận giật đứt áo lót của cô, đôi tay to lớn phủ lên bầu ngực tròn trịa bóp mạnh, cảm nhận trái tim cô đập nhanh bên dưới tay anh.

Sesshomaru giữ chặt hai khối thịt mềm trong tay, dùng sức nhào nặn chúng thành đủ loại hình dạng khác nhau. Thỏa mãn khi nhìn thấy ngực cô biến dạng trong tay anh, nhưng chỉ cần buông ra thì ngay lập tức nảy về như ban đầu. Đầu vú bị anh xoa nắn đè ép nhanh chóng cương lên cọ vào lòng bàn tay ngưa ngứa.

"Ư... Sesshomaru-sama..." - Cảm giác thỏa mãn xen lẫn với đau đớn làm Rin không nhịn được bật ra tiếng nức nở - "N-nhẹ... nhẹ một chút... ư... đau quá..."

"Đau thì em mới nhớ được em là của ta."

Người đàn ông mạnh miệng, nhưng lực trên tay vẫn giảm xuống, anh bóp lấy ngực thiếu nữ, há miệng ngậm vào một bên, dùng răng cắn nhẹ đầu vú cứng cáp. Lưỡi đảo quanh nụ hoa hồng hào đem nó hút vào trong miệng phát ra âm thanh chùn chụt dâm đãng.

"S-Sesshomaru-sama... nóng quá... hưm..."

Rin thở dốc từng đợt, khuôn mặt xinh xắn tràn đầy xuân sắc, đôi mắt như phủ một màn sương mờ ẩn dưới hàng lông mi khép hờ, theo mỗi nhịp thở lay động như cánh bướm. Anh chưa từng biết cô có thể xinh đẹp đến nhường này, quyết tâm muốn chiếm hữu cô lại càng trở nên mạnh mẽ. Sesshomaru quỳ trước người thiếu nữ, cánh tay to khỏe giữ lấy hai chân cô tách ra để lộ thân dưới ướt đẫm nhớp nháp.

"Thứ này cũng có thể dùng làm quần lót sao?"

"Ưm..." - Rin rên lên khe khẽ khi đầu ngón tay của anh cách một lớp vải mỏng như cánh ve ấn nhẹ vào cửa mình. Hai mép thịt có thể cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của đàn ông khiến chúng run rẩy.

Chỉ một động tác nhỏ, cái quần lót tình thú mà Rin dày công chuẩn bị lại trở nên rách nát dưới tay Sesshomaru, bị anh ném sang một bên. Âm hộ màu hồng phấn như những cánh hoa anh đào không có gì che đậy hiện ra trước mắt. Bên trên cánh hoa dính đầy dịch nhờn bóng loáng tựa như những hạt sương đêm còn đọng lại.

Sesshomaru tách hai chân Rin ra, cúi đầu thổi nhẹ lên lớp lông tơ lún phún. Cảm giác hơi ấm phả vào làm cô rùng mình, hai đùi khép lại vô tình đẩy đầu người đàn ông lại gần âm hộ hơn nữa. Mùi hương ngọt ngào xen lẫn chút mùi tanh của nhục dục ngay lập tức hấp dẫn anh, làm cho anh không nhịn được vươn lưỡi liếm lên mép thịt mũm mĩm.

"A... đừng... chỗ đó... ư... bẩn lắm... ư..."

Rin chưa từng nghĩ đến việc một người cao quý như Sesshomaru lại chủ động liếm âm hộ cho mình. Cô ngượng ngùng đưa tay muốn đẩy anh ra, nhưng bàn tay của anh vòng xuống ôm chặt lấy hai bắp đùi mềm mại. Đầu ngón tay tìm đến âm vật ẩn dưới lớp lông tơ, dùng ngón trỏ và ngón cái xoa nắn khiến cơ thể cô mềm nhũn chẳng thể làm được gì.

Trong khi ngón tay Sesshomaru đè ép chơi đùa với âm vật thì lưỡi của anh đang xâm chiếm lấy Rin một cách thô bạo và đầy tính chiếm hữu. Đầu lưỡi trượt quanh những nếp gấp bên trong âm đạo càng lúc càng nhanh và không ngừng lại cho đến khi cảm nhận được vách thịt xung quanh nó co thắt dữ dội.

"Ưm... chủ nhân... em... em... ư... có gì đó... a..."

Rin ưỡn cong lưng, hai đùi vô thức quấn chặt lấy cổ anh khiến gương mặt lạnh lùng của Sesshomaru chôn sâu giữa hai chân mình. Mười đầu ngón tay tựa như búp măng luồn vào trong mái tóc bạc mềm mại. Sâu trong cơ thể có một luồng chất lỏng ồ ạt phun ra, tất cả đều được anh hút vào trong miệng rồi nuốt trọn.

Rin chưa bao giờ trải qua cảm giác sung sướng đến như thế. Dù cho cô đã từng nghĩ đến chủ nhân và tự mơn trớn chính mình biết bao nhiêu lần, nhưng khi được chính anh liếm cho, khoái cảm khổng lồ đó lại được nhân lên gấp bội.

Thiếu nữ mềm nhũn nằm trên giường thở hổn hển, váy hầu gái bị vén lên tới tận eo để lộ hai chân tách ra, âm hộ mũm mĩm giữa hai chân mấp máy phun ra dịch nhờn ướt đẫm. Tất cả hình ảnh gợi tình đó đều bị Sesshomaru nhìn thấy, anh liếm đi vệt nước bóng loáng còn dính trên môi. Lúc này anh chỉ muốn ngay lập tức biến cô thành người phụ nữ của mình. Thế nhưng sau khi cơn giận lắng xuống anh lại không muốn dùng cách như thế này để chiếm lấy cô.

"Rin... Từ mai em hãy chuyển đến thị trấn sống đi." - Người đàn ông đứng dậy muốn rời khỏi phòng, anh sợ rằng nếu còn tiếp tục ở đây thì sẽ không thể nào kìm chế con quái vật trong mình.

"Chủ nhân? Em... em đã làm gì sai sao?"

Nghe thấy lời anh, Rin giống như bừng tỉnh khỏi cơn mê, cô ngồi bật dậy vội vàng chạy tới giữ lấy tay anh.

"Không, em chẳng làm gì sai cả." - Sesshomaru vuốt ve má mềm mại của cô, vén nhẹ mái tóc ướt mồ hôi dính bết trên khuôn mặt nhỏ - "Em là một cô gái tốt."

"Vậy xin ngài đừng đuổi em đi..." - Rin giữ chặt bàn tay đang chạm vào cô, khuôn mặt tràn đầy đau khổ và cầu xin, giống như cô sẽ chết nếu anh rời xa.

"Ngay cả khi ta vừa làm điều tồi tệ như cưỡng hiếp em, em vẫn muốn ở bên cạnh ta sao?"

Người đàn ông nắm chặt tay, Rin là một điều quý giá mà cuộc đời này đã ban cho anh. Anh muốn trân trọng cô chứ không phải dùng bạo lực để cưỡng ép cô.

"Chủ... S-Sesshomaru-sama..." - Cô ngẩn ngơ trước câu hỏi rồi nắm lấy tay áo anh, gương mặt đỏ bừng đầy thẹn thùng - "Liệu... ngài có khinh thường nếu em nói rằng em muốn ngài... tiếp tục?"

Rin dùng hết can đảm để nói ra những điều luôn giấu trong lòng. Trước kia cô sợ rằng điều đó sẽ phá tan mối quan hệ giữa bọn họ nên luôn giấu đi tình cảm của mình, nhưng nếu hiện tại không nói ra thì sẽ chẳng bao giờ có cơ hội nào nữa. Cô có chút lo lắng quan sát phản ứng của Sesshomaru, chỉ thấy anh kinh ngạc nhìn cô khiến cho trái tim đang bối rối của cô đập nhanh hơn.

"Em... em không cần phải làm thế. Ngay cả khi em không ở đây thì ta vẫn đảm bảo một cuộc sống đầy đủ cho em."

"Không! Em thật sự muốn thế! Bởi vì em yêu ngài."

Thấy anh không tin lời mình, Rin đem hết thẹn thùng ném sang một bên. Vừa nói xong liền chạy đến trước mặt anh, thiếu nữ ngẩng đầu nhìn người trước mắt, anh là Đấng cứu thế của cô, là vị thần duy nhất trong lòng cô. Vì vậy, cô có thể làm bất cứ điều gì để có thể được ở bên cạnh anh. Cô ép sát cơ thể về phía anh, tay vội vàng kéo mở thắt lưng người đàn ông.

"Em làm gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro