2/2 ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nagi dần quen với cuộc sống trong hình hài con người và việc Reo luôn nuông chiều mình với những thứ đắt đỏ. Nhưng có vẻ cún nhỏ đang ghen tị với điều gì đó...

————

" Reo ?" Cậu bé tóc trắng nghiêng đầu, vẫy đuôi nhẹ nhàng hỏi. Không hiểu sao gương mặt của chủ nhân lại đỏ bừng như vậy. Cơ thể nó đột nhiên được bao phủ bởi một tấm chăn.

" Ôi trời, tớ không thể tin được điều này ." Reo quấn chăn khắp cơ thể trần trụi của chó nhỏ, lo lắng rằng nó sẽ bị lạnh và đồng thời vô cùng bối rối. Em không thể tin vào những gì mình đang thấy lúc này. Chó con của em biến thành một cậu con trai có tai và đuôi. Giống như những câu chuyện dân gian Nhật Bản mà em đã nghe khi còn nhỏ. Kemono.

Liếc nhìn Nagi, nó đang cuộn mình trong chăn như một chiếc bánh burrito với vẻ mặt khó chịu, tự hỏi liệu mình có làm gì sai không. Reo vẫn thấy nó vô cùng đáng yêu, như khi còn trong hình dạng một chú cún con.

Em thở dài và xoa đầu nó. " Cậu cần phải giải thích một số việc đấy ."


" Vậy là cậu đến từ một ngôi đền ? Những người từng chăm sóc cậu bỏ cậu ngoài cổng trường vì họ sắp chuyển đến một đất nước khác ?" Reo thuật lại trong khi giúp Nagi mặc áo len của em, nó là cỡ lớn nhất mà em có.

" Chuẩn rồi. Cho đến khi những cô gái ấy tìm thấy tớ và cậu mang tớ về." Giọng nó nghèn nghẹn sau lớp áo. Sau khi hoàn thành xong công việc mặc quần áo, nó cúi đầu ngửi ngửi chiếc áo, cảm tưởng như đang vùi trong mùi hương của chủ nhân.

Reo chống tay lên hông. " Vậy ra cậu thực sự là một Kemono. Nó thực sự tồn tại ? ... Tại sao cậu lại đột nhiên biến thành hình người ?"

" Ah. Tớ không thích những gì cậu nói."

" Việc thiến ?"

" Mhm." Nagi gật đầu thật nhanh.

Reo cười và vỗ vai nó. " Được rồi, được rồi. Tớ sẽ không làm. Điều đó khiến cậu sợ đến vậy hả ?"

Nagi không trả lời mà chỉ dựa vào người Reo và đặt cằm lên vai em. Reo vuốt ve lưng nó và mỉm cười một cách thích thú khi nó vẫn dễ thương y như lúc còn là một chú cún nhỏ. Ngoại trừ việc thân hình lớn hơn rất nhiều lần.

" Cậu có thể giấu tai và đuôi đi không ?" Reo hỏi.

Nagi cuối cùng cũng chịu dứt ra khỏi người em. Nó nhắm mắt lại và cụp tai, sau đó đuôi và tai của nó biến mất nhanh chóng như thể đó là chuyện nó làm thường ngày. Reo kinh ngạc với đôi mắt mở to lấp lánh.

" Thật tuyệt vời, Nagi ! Cậu thực sự là một chú chó tuyệt vời !" Em thốt lên, ôm lấy má mình.

Reo nghĩ rằng em đã trúng số độc đắc. Em đã tìm thấy một thứ thật quý giá. Một thứ mà chỉ em có thể chiêm ngưỡng. Kho báu của riêng em.

Nagi nắm lấy tay chủ nhân và áp má mình vào đó. " Cậu không sợ à ?"

" Không, tất nhiên rồi, Nagi, nhìn cậu thực sự giống con người mà." Reo cười khúc khích.

Nagi không đáp lại mà chỉ vòng tay qua eo chủ nhân để ôm, rồi lại vùi mặt vào cổ em. " Cậu vẫn dính người như vậy." Reo mỉm cười, xoa lưng cún nhỏ.

————

Những ngày qua, mẹ của Reo rất bất ngờ nhưng cũng rất vui khi con trai mình có thêm một người bạn để chơi cùng. Reo nói với bố mẹ rằng Nagi là bạn cùng lớp và sẽ thường xuyên mời nó đến nhà. Nhưng tất nhiên, những lúc Nagi cảm thấy quá mệt mỏi hoặc buồn chán trong nhà khi Reo đang ở trường, nó sẽ trở lại hình dạng cún con của mình và ngủ trong phòng của chủ nhân. Reo từng ngỏ ý muốn đăng ký cho Nagi theo học tại trường của em, nhưng chó nhỏ từ chối vì nó cảm thấy điều đó quá rắc rối và việc ở nhà với Reo vẫn tốt hơn.

Reo đã giúp đỡ Nagi làm quen với cuộc sống của con người. Kể từ khi biết nó có thể giấu tai và đuôi, họ đã ra ngoài mua quần áo mới cho Nagi. Chàng thiếu gia giàu có mua bất cứ thứ gì mà em cho là hợp với Nagi nhất, những món hàng hiệu đắt đỏ nhất. Mặc dù hầu hết chúng đều là áo hoodie và áo len vì Nagi cảm thấy thoải mái hơn khi mặc chúng. Em thậm chí còn mua cho nó một chiếc điện thoại để bất cứ khi nào em đến trường, Nagi sẽ không cảm thấy buồn chán khi ở nhà đợi em. Nó bắt đầu học cách sử dụng điện thoại và trở nên mê mệt những trò chơi điện tử trên đó.

Bất cứ khi nào Reo trở về phòng, Nagi sẽ chào đón em bằng những câu cửa miệng này.

" Reo, hôm nay tớ đã đánh bại được boss của trò chơi này chỉ sau 5 phút."

" Reo, Reo, tớ đã đạt điểm cao nhất trong tất cả những người chơi."

" Reo, tớ đã học được cách sử dụng internet. Tớ đã xem một số video bóng đá rất thú vị."

" Reo, Reo, Reo..."

Mỗi khi Reo về nhà, em luôn nhận được những thông tin về việc Nagi đã làm gì trong ngày hôm đó. Tại sao ? Đó là bởi vì Reo luôn khen ngợi nó bằng những cái vỗ nhẹ vào đầu và Nagi thích cảm giác đó chết đi được. Nó không thể hiện rõ sự phấn khích trên khuôn mặt nhưng Reo vẫn cảm nhận được.

Một tháng đã trôi qua và Reo cũng phát hiện ra một điều mới. Nagi là một kemono, và giống chó của nó ở hình dạng cún con giống như là một loại husky lông trắng. Nagi càng ngày càng dính người hơn và luôn ôm Reo bất cứ khi nào có cơ hội. Ngay cả khi ở hình dạng chó con, nó sẽ nằm trong lòng ngực em hoặc đè em xuống.

Reo không biết rằng Nagi đã lén để lại mùi hương của nó trên người em, như một kiểu đánh dấu. Mỗi khi đi ngủ, thường là Nagi sẽ quay lại hình dạng cún nhưng thỉnh thoảng nó sẽ biến thành người và ôm Reo từ phía sau cho đến khi nó ngủ hẳn. Reo không quan tâm lắm vì dù sao cơ thể nó cũng ấm áp và em thích cách Nagi thân mật với em. Khi tắm rửa, Nagi đã cầu xin rằng nó muốn vào bồn tắm với Reo bằng đôi mắt cún con long lanh của mình khiến em không thể cưỡng lại được. Cuối cùng, bây giờ họ đã tắm cùng nhau. Reo nhận thấy cơ thể của Nagi bắt đầu thay đổi, khác hẳn so với hình dạng cún của nó. Và em cảm thấy như... một kiểu lừa đảo...

————

Một hôm khi Reo đi học về.

"Nagi ! Tớ về rồi đây." Em gọi lớn, trong khi đang cởi cà vạt và áo vest của mình.

Đôi tai trắng muốt vểnh lên khi nghe thấy giọng nói quen thuộc và chiếc đuôi bắt đầu vẫy mạnh khi nhận ra ai đó đã mở cửa bước vào. Nagi đứng dậy khỏi giường và đi về phía cánh cửa trong khi tay vẫn đang cầm điện thoại. Phòng của Reo có một không gian lớn, giống như căn nhà cho một người.

"Reo, chào mừng trở lại. Nhìn nè, tớ đã đánh bại boss mới trong trò chơi này. Nó quá dễ dàng đối với tớ."

"Ha ha, ngoan quá ! Cậu đã hoàn hảo rồi đấy." Reo cười khúc khích, đưa tay xoa lên mái tóc trắng mềm mại và đôi tai của Nagi.

Trong khi Nagi đang tận hưởng sự đụng chạm ấy, nó đột nhiên dừng lại và đưa mắt liếc nhìn cơ thể chủ nhân của mình. Reo đã để ý đến sự kì lạ của nó. " Sao vậy ?"

Reo chưa kịp hỏi gì thêm thì Nagi đã nắm lấy eo em và bắt đầu ngửi mùi hương trên cơ thể em. " Này, có chuyện gì sao ?" Reo bối rối, em khá chắc rằng sáng nay mình đã tắm rửa sạch sẽ. Người tóc tím thề rằng em đã nghe thấy tiếng gầm gừ nhỏ phát ra từ miệng Nagi khi nó đang hít hà mùi hương của em.

" Nước hoa của một cô gái ?" Nagi lẩm bẩm nhưng đủ để Reo nghe thấy.

"À, cái đó... Một cô gái ở trường đã tỏ tình với tớ hôm nay. Vì tớ đã từ chối cô ấy, cô ấy đã yêu cầu một cái ôm nên tớ đã làm điều đó như một lời an ủi." Em giải thích.

Khuôn mặt của Nagi cau có và thể hiện rõ sự không hài lòng. Nó không thích điều đó. Nó ghét việc có một mùi hương khác bám vào cơ thể chủ nhân của mình. Tai và đuôi nó cụp xuống, thể hiện rõ sự hờn dỗi và tức giận với đôi lông mày nhíu lại. Nó càu nhàu rồi chui vào trong chăn, trùm kín người lại.

Reo mở to mắt trước phản ứng của Nagi. Em chưa thấy nó hờn dỗi như vậy bao giờ. Vì một cô gái tỏ tình với em. Cún nhỏ đang ghen sao ?

Em khẽ mỉm cười. " Nagi, cậu ghen à ?" Reo đến gần chú chó con đang giận dỗi trong chăn và ngồi bên cạnh nó. Nó không đáp lại em.

Em sẽ coi đó là sự đồng ý.

" Còn nhớ chúng ta đã hứa với nhau như thế nào không ? Cậu là của tớ và tớ là của cậu. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, phải không ? Tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu vì một cô gái."

Vẫn không có phản hồi gì từ cục bông trắng trên giường.

Hừm... Có vẻ chưa đủ nhỉ ?

"Được rồi. Vì cậu là một bé ngoan, tớ sẽ thưởng cho cậu. Bất cứ điều gì cậu muốn. Hứa đấy." Reo tuyên bố với nụ cười tự tin trên khuôn mặt. Em biết mình giàu có. Nếu Nagi muốn thứ gì, em có thể mua cho cậu ấy. Chắc chắn cún nhỏ muốn một vài trò chơi điện tử mới, nhỉ...


dài vailoz nên toi quyết định cắt ở đây, chắc chắn phần sau có pỏn 🔥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro