Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế để tôi nói thẳng ra vậy."

Lorenzo mở lời, hàng mày nhướn lên với cậu trai trước mặt, người đang trợn mắt khó chịu.

"Em phớt lờ những cuộc gọi của tôi mấy tuần qua, không nói chuyện thậm chí là nhìn mặt kể từ khi hai ta đến Nhật, và bây giờ em lại muốn tôi giúp?"

"Bộ mày ngu đến độ không thể hiểu mấy chuyện đơn giản như thế à?", Chẳng biết có phải do câu trả lời của Kaiser khiến gã bật cười không, hàm răng vàng lộ ra hết cỡ.

"Cưng thật hư hỏng, mọi người luôn nói "Có" với mọi điều cưng muốn. Cũng có thể từ chối bất cứ điều gì." Lorenzo nghiêng đầu, nở một điệu cười khó ưa trong khi tò mò quan sát người tóc vàng. Kaiser đang rất giận, gã người Ý biết thế, và mấy lời hăm dọa của gã đều sẽ vô nghĩa vì cả hai biết rõ rằng Lorenzo sẽ không bao giờ có thể từ chối đôi mắt dữ dội ấy, nhất là khi Kaiser đang có tâm trạng không tốt, trông vừa điên cuồng vừa dễ thương với đôi lông mày nhíu lại và hai má đỏ ửng.

"Mày sẽ không nói không với tao."

"Ừ, tôi sẽ không."

Lorenzo leo lên giường, ký túc xá cung cấp bởi Bluelock nhỏ nhưng vừa đủ thoải mái. Gã ngồi bệt với hai chân dang rộng, cánh tay đặt sau đầu, lưng dựa hẳn vào cái gối lớn.

"Vậy, điều gì làm cưng không vui? Chả phải cưng nên ăn mừng bàn thắng trước bọn Anh hửm?"

Kaiser coi thường chuyện đó. Hắn lại thấy nóng máu hơn mỗi khi nhớ lại trận đấu mới đây với Manshine City, đội hắn thắng - tất nhiên là phải thắng, dù sao thì đó cũng là đội của hắn ta- nhưng ánh đèn sân khấu đã không chiếu sáng vì hắn. Hắn ta không phải nhân vật chính của vở kịch mà chỉ là một gã hề tầm thường.

"Cảm giác thế nào khi làm thằng hề trong câu chuyện của tao?"

Giọng nói của Yoichi vẫn vang vọng qua tai chàng trai tóc vàng, lòng hắn ngập sự thất vọng. Thằng chó Isagi. Sự tồn tại của Yoichi là lệnh cấm đối với hắn ta.

"Thằng nhãi ranh đến từ Blue Lock. Nó đang phá hỏng tất cả của tao. Tao đến đây để thoát khỏi cái bóng của Noa và nó - nó chỉ- tao không chịu nổi cái thằng ranh con đó!"

Lorenzo cẩn thận lắng nghe, cố tìm ra ai là kẻ chọc giận Kaiser, nhưng gã ta dễ dàng bị phân tâm bởi gương mặt nổi nóng của người tóc vàng, cơn tức giận lớn đến mức người Ý lo rằng hắn sẽ bị vỡ mạch máu.

Tuy nhiên, sự cáu giận của hắn đủ để cho Lorenzo biết lý do chuyến thăm của Kaiser.

“Vậy là em tức giận vì đứa nít ranh ấy giỏi hơn em…” Kaiser trừng mắt nhìn gã, "…và em muốn tôi làm tình với em chứ gì, chuẩn chưa?

Má anh chàng người Đức hơi ửng hồng là quá đủ cho câu trả lời, Lorenzo dang rộng hai chân ra thêm, duỗi thẳng, vỗ nhẹ vào đùi mình một cách chào đón, đôi mắt thôi miên lóe lên dục vọng khi gã liếm môi.

"Lại đây nào, ngọt ngào (*Dolcezza). Tôi giúp em vui sướng nhé."

Kaiser đảo mắt, chậm rãi bò lên giường và ngồi vào lòng người Ý. Ánh mắt họ chạm nhau, đôi mắt Lorenzo sáng ngời và đầy phấn khích, sẵn sàng để đôi tay mảnh khảnh của mình lang thang khắp cơ thể người Đức, mặt khác đôi mắt Kaiser lại tối tăm, ẩn chứa một biển sâu không đáy đằng sau hàng mi dài, khiến mọi người đắm chìm và nguyện chết ở trong đấy.

Lorenzo tiến lại gần đôi môi hồng với ý định hôn chúng cho đến khi nó thành một màu đỏ như màu máu, nhưng một bàn tay đã ngăn gã lại giữa chừng, ấn mạnh gã xuống gối khiến chiếc giường kêu cọt kẹt, khuôn mặt gã người Ý hiện rõ sự bối rối.

"Cái—" câu hỏi gã muốn nói biến mất khi cậu chàng ở trên bắt đầu đẩy hông, tạo ra sự ma sát ngọt ngào giữa phần thân dưới của họ.

"Mày nói đúng, tao cần bạn tình. Nhưng tao tự mình làm được mà, đúng không?” Người Đức mỉm cười đắc thắng khi hắn nhận thấy dục vọng của gã đàn ông bên dưới mình, ham muốn giấu sau đôi mắt tím đang dần biến thành một nỗi lo toan. Nó khiến Kaiser phát điên.

"Em chả nghiêm túc tẹo nào."

"Không hôn và không đụng chạm. Không di chuyển hông trừ khi tao bảo mày. Tao sẽ tự vui vẻ một mình."

Lorenzo rên rỉ, tất cả các điều khoản và điều kiện không theo ý gã chút nào, nhưng vì Chúa, ý tưởng về việc Kaiser dùng gã như một cái dương vật giả đã kích thích gã, và vì thế, gã không thể từ chối bất cứ điều gì mà vị hoàng đế thân yêu yêu cầu từ gã.

" Có lẽ tôi nên bắt đầu nói "Không" với em nhỉ." gã nói.

"Không đời nào đâu." Kaiser đáp lời.

Lorenzo cố định bản thân, hai tay nắm lấy chiếc gối dưới đầu trong khi hông của Kaiser đẩy lên chầm chậm.

"Yep, tôi sẽ không."

Kaiser giữ nhịp chậm lại một chút, vừa đủ để đánh thức thân dưới còn mềm của họ. Tay hắn luồn dưới áo len của Lorenzo, chạm vào mọi chỗ trên cơ thể săn chắc đến không ngờ của gã. Hắn di chuyển lòng bàn tay lên đến ngực, móng tay cào vào làn da nhợt nhạt và kéo xuống khuôn ngực hình chữ V của gã, để lại một đường rạch đỏ mà Kaiser không thấy nhưng biết là ở đâu, tiếng rít đau đớn vang lên từ người đàn ông nằm dưới xác nhận điều đó.

"Giơ tay lên.", người tóc vàng ra lệnh và Lorenzo háo hức làm theo. Gã nhấc mình khỏi gối một lúc để chàng trai phía trên có thể cởi áo len của gã ra.

Người Đức cọ sát nhanh hơn, thân dưới hắn cương lên và va chạm vào nhau theo từng cú đẩy. Căn phòng tràn ngập tiếng thở nặng nề và tiếng giường cót két. Lorenzo cảm thấy dương vật của mình cứng nhưng chưa đủ dễ chịu, hông gã di chuyển với hy vọng tạo ra nhiều ma sát hơn giữa hai cơ thể. Kaiser không thích thế.

Bàn tay tóm lấy cổ người Ý với một lực đủ để hắn do dự- nhưng chưa đủ để bóp chết hắn.

"Tao đã nói mày không được cử động mà?", giọng Kaiser lạnh như băng, khiến người dưới thân rùng mình.

"Nhớ kỹ, giờ là cuộc vui của tao, mày nên thấy may khi tao còn cho mày tham gia.", Lorenzo bật ra một tiếng cười khó nghe, bàn tay vẫn bóp chặt cổ họng khiến gã khó nói thành lời.

Kaiser giữ hông di chuyển lâu hơn, nhưng ngay sau đó hắn nhận thấy rằng việc cọ sát là không đủ. Niềm vui nó mang lại quá ít so với sự thất vọng mà Isagi gây ra nên hắn đứng dậy khỏi lòng Lorenzo, quỳ xuống và cởi bỏ hoàn toàn quần dài và quần lót, mông lộ ra và phơi bày hoàn toàn cho người ý tiếp nhận, khéo để cho gã chảy dãi vì thèm muốn.

"Chúa ơi, cưng nóng bỏng dữ thần, cưng có chắc là tôi không được chạm vào cưng không?"

"Câm đi" là câu trả lời của Kaiser, hắn ngồi lại lên đùi gã, nhổ nước bọt vào tay mấy cái trước khi tự chạm vào mình. Nếu việc cọ sát không đủ để khiến Lorenzo cương hoàn toàn, thì chắc chắn Kaiser sẽ thủ dâm trên người gã ta. Bàn tay nhợt nhạt di chuyển bài bản khắp con cặc của anh chàng người Đức, phủ nước bọt khắp nó.

Kaiser tập trung vào phần đầu nơi chất nhờn bắt đầu rỉ và chảy xuống dưới thân trụ, hỗn hợp chất lỏng sáng, ngon lành khiến Lorenzo phải liếm môi. Hơi thở Kaiser ngày càng nặng nề, những tiếng rên nhỏ phát ra mỗi khi ngón tay cái hắn ấn vào khe, mặt hắn đỏ bừng, lan xuống đến ngực, đôi môi hơi run và đôi mắt khép hờ phủ sương mù. Lorenzo yêu khung cảnh mà gã ta được ban phước, nhưng ghét việc mình không được phép tham gia vào bất kỳ điều gì. Dương vật cương cứng, đau nhức và gã lại không biết được mình sẽ chịu đựng bao lâu trước cơn đau đang khiến gã phát điên này.

"Aah...Mẹ nó...thế này tuyệt quá!"

Giọng Kaiser ngọt ngào và uể oải. Hắn cong lưng để mông ép sát hoàn toàn vào dương vật được che chắn của Lorenzo đáng thương, tay hắn ngừng cử động nhưng vẫn nắm lấy thân trụ chỉ để Kaiser có thể chơi đùa trong khi cái mông của hắn tiếp tục hành hạ người đàn ông bên dưới hắn ta. Tiếng rên rỉ của hắn lớn và gợi tình hơn, chúng lấp đầy căn phòng nhỏ sau đó rơi xuống người Lorenzo, tan chảy trên người gã và đốt cháy làn da gã.  Kaiser đang cố tình to tiếng, người Ý đủ thông minh để nhận ra- vì gã biết rằng phải mất nhiều thời gian hơn nữa thì Michael mới hét lên như vậy được.

"Em ồn ào lạ nhỉ, Tình yêu (*amore). Có lẽ tôi nên giúp em một tay?"

Đôi bàn tay xương xẩu, nhợt nhạt tóm lấy đùi người Đức nhưng lập tức bị tát đi khiến cho người Ý cau mày, "Bỏ tay ra, đồ zombie khốn nạn. Đừng bắt tao lặp lại."

Tay Lorenzo lại siết chặt gối, gã bất lực quan sát dương vật rỉ nước của mình đâm vào trong bàn tay trắng bệt được trang trí bởi hình xăm vương miện, chất dịch rỉ ra khiến gã liếm môi vì đói khát, thèm muốn cắn từng tấc da thịt của Kaiser.

Kaiser tiếp tục thủ dâm lâu hơn trước khi hơi ấm quen thuộc bắt đầu dồn xuống bụng dưới, áp lực tăng dần theo thời gian. Hắn sắp đạt cực khoái rồi, tiếng rên rỉ xộc xệch không kiểm soát được, vì vậy hắn đưa đẩy chậm lại cho đến khi dừng hẳn. Kaiser cố lấy lại hơi khi vừa bắn ra một lượng lớn tinh khắp thân trục. Khi hơi thở đã về lại bình thường, hắn hơi nhích người, co chân sao cho đầu gối áp sát ngực rồi chậm chạp dang chân, đôi mắt xanh không rời cặp mắt tím mê hoặc, cái lỗ hồng của hắn giờ lộ ra và chỉ còn cách mặt người ý vài centimet.

Kaiser đang khiêu khích gã. Lorenzo hiểu rõ và biết hắn cố tình làm tất cả chỉ để khiến gã phản ứng, gã ta biết chả đáng để lộ cho Kaiser những gì hắn ta mong muốn, nhưng lạy Chúa, thật khó để giữ bình tĩnh mà nhất là khi bữa ăn thịnh soạn được phơi bày và dọn sẵn, dang rộng đôi chân hư hỏng ấy như một con điếm ngay trên đầu của mình. Lorenzo nắm lấy bất cứ thứ gì mà tay gã với tới để kiềm nén, một hơi thở run rẩy rời khỏi môi khi gã quan sát Kaiser đưa một ngón tay - tất cả đều được bôi trơn trước đó - đến gần cái lỗ chật hẹp của hắn, xoay quanh nó, hơi lạnh của chất dịch khiến hắn rùng mình và tiếp đến, chậm rãi đẩy một ngón tay vào.

Cả Lorenzo và Kaiser đều thở ra một hơi mà họ không biết mình đã giữ lại.

Người Đức bắt đầu thủ dâm, ngón tay ra vào trong người cùng những tiếng rên rỉ xấu tính tràn ngập căn phòng.Kaiser đưa một ngón tay khác đến gần lỗ nhỏ, xoa xung quanh và cố đẩy vào nhưng nó đau vì không được bôi trơn đủ và tiếng Đức rít lên.

"Em biết mà…" Lorenzo nói, đôi mắt thèm thuồng của gã không rời khỏi lỗ của Kaiser, "…Tôi có thể nới lỏng em dễ dàng. Tôi sẽ ăn sạch em từ trong ra ngoài và em sẽ không thấy đau gì cả" đôi mắt tím bắt gặp màu xanh ngấn nước, chiếc lưỡi dài đánh bóng hàm răng vàng óng chẳng mong gì hơn là được chìm đắm trong làn da trắng nõn mềm mại.

Lorenzo có thể làm tốt hơn, gã sẽ dùng miệng lần theo từng centi trên cơ thể Kaiser, trao cho hắn những nụ hôn đẫm nước. Gã sẽ tôn thờ hắn như vị hoàng đế mà hắn tự xưng, lưỡi gã sẽ tra tấn cái lỗ hồng hào ấy cho đến khi nó mềm nhũng, tuyệt vọng chờ đợi thứ gì đó sẽ lấp đầy hắn. Để rồi Lorenzo sẽ đụ hắn tơi bời, vùi thật sâu trong lòng cho đến mức Kaiser không thể làm gì khác hơn là hét lên tên gã và cầu xin thêm một lần nữa, trận đấu với Manshine City thế nào cũng sẽ trôi ngay vào dĩ vãng.

Thay vào đó, Kaiser nhổ nước bọt vào mặt gã, rút ​​ngón tay ra và đưa lên môi. "Tao không cần bất cứ thứ gì từ một tên thây ma bẩn thỉu như mày", sau đó hắn liếm ngón tay, cho vào miệng và bắt đầu mút, thỉnh thoảng lại dập đầu như thể đang đưa đẩy. -Lorenzo ghét hắn vì lẽ đó.

Khi những ngón tay đã ướt và được bôi trơn, Kaiser lại đưa chúng vào lỗ nhỏ và liếm sạch dòng nước bọt từ miệng mình. Hắn bắt đầu cho ngón tay vào trong, hai ngón tay nới cái lỗ hồng hào ấy ra. Giọng hắn khàn và to tiếng, Lorenzo chắc chắn gã chưa bao giờ nghe thấy một giai điệu ngây ngất hơn thế. Cậu chàng cố cho thêm ngón tay thứ ba vào và nó đau, nhưng lần này hắn đẩy nó vào được. Ba ngón tay ra vào, nới lỏng trong hắn dù nước mắt đọng lại ở khóe mi. Tốt, tuy hơi đau, nhưng dù sao cũng tốt. Tuy nhiên, ba ngón tay không đủ so với làm tình, Kaiser cần nhiều hơn thế. Hắn cần thứ gì đó lớn hơn lấp đầy và rũ bỏ sự thất vọng ra khỏi người. Đôi mắt đẫm lệ của hắn nhìn xuống túp lều rõ ràng giữa hai chân người Ý, hắn liếm môi mong chờ, biết giải pháp cho vấn đề của mình.

Khi Kaiser nghĩ đã nới rộng đủ, hắn rút ngón tay ra, dùng ngón giữa và trỏ để kéo rộng, tự hào để lộ phần thịt hồng bên trong.

"Thích thứ mày thấy chớ?"

Nụ cười trên mặt Kaiser vừa vặn với vẻ ngây ngô giả tạo. Đôi mắt Lorenzo dán chặt vào cái lỗ nhỏ sưng đẫm nước bọt. Gã muốn đụ nó, không quan trọng là bằng lưỡi, dương vật hay thậm chí là ngón tay, gã muốn ở bên trong những vách thịt mà mình quen thuộc, muốn thúc thật mạnh vào trong chúng cho đến khi Kaiser run rẩy như một chiếc lá non, lạc giọng vì những tiếng hét của mình. Lorenzo lạc lối chỉ vì hắn.

"Con mẹ em, Michael."

Tiếng cười ngọt ngào tràn ngập căn phòng, Kaiser liếm môi, chiêm ngưỡng vẻ mặt khổ sở của Lorenzo, hai tay nắm gấu sơ mi gã và -một lần nữa, rất từ tốn- cởi bỏ nó. Những cơ bắp săn chắc hiện ra, được tô điểm bởi màu đen và mực xanh. Bàn tay hắn luồn qua mái tóc vàng, chiếc vương miện được xăm vào khiến Kaiser trông giống như một vị hoàng đế thực sự, Lorenzo tiếp nhận tất cả, khung cảnh Kaiser xinh đẹp hoàn toàn khỏa thân ngồi trên người gã, cái lỗ sưng húp siết chặt bất cứ thứ gì một cách tuyệt vọng. Hắn rạng ngời đến mức không tính từ nào có thể diễn tả hoàn hảo vẻ ngoài của Kaiser lúc này, có vẻ cậu chàng đã rơi từ trời xuống và Lorenzo muốn hủy hoại hắn bằng nhiều cách.

Người Ý cắn mạnh lưỡi, vị sắt tanh tràn ngập trong miệng, giữ cho gã không xô Kaiser ra khỏi người và vô tư làm tình với hắn mà không cần bận tâm đến cái thá gì, mỗi giây trôi qua càng trở nên khó chịu trướ. thái độ khiêu khích của Kaiser. Tâm trí Lorenzo ủ đầy những suy nghĩ mà gã sẽ không bao giờ nói ra.

Mọi thứ trở nên tệ hơn với gã đàn ông tội nghiệp khi Kaiser bắt đầu buông thả chính mình, bàn tay ẩm ướt vuốt từ tóc xuống cổ hắn - vuốt ve nó theo cách khiến Kaiser như đang cầu xin được bóp cổ, Lorenzo nghĩ - tay hắn hạ xuống chạm vào ngực, chơi với đầu vú và véo chúng cho đến khi chúng cứng ngắc- Lorenzo muốn cắn và mút cho đến khi chúng chảy máu-, hai bàn tay trêu chọc lần mò khắp cơ thể chỉ để sau đó thấp dần, rờ đến bẹn đùi, và rồi đến gã đàn ông bên dưới.

Đôi mắt Lorenzo ánh lên tia hy vọng khi tay Kaiser bắt đầu chơi đùa quần gã, trêu phần thân dưới đằng sau lớp vải, sau đó kéo quần xuống và giải phóng thành viên đau nhức của anh.

"Mày ướt quá rồi nè." Giọng nói ề à của Kaiser vang lên bên tai Lorenzo, và người Đức đưa mặt lại gần hơn dương vật ẩm ướt và đặt một nụ hôn lên đó.

"Ấm và đỏ ửng lên chỉ bằng cách nhìn tao tự nới rộng, mày thật thảm hại."

Lorenzo rên rỉ và Kaiser quyết định nếm thử bữa ăn, liếm từ gốc đến quy đầu, để lại một nụ hôn ở trên khe, sau đó hắn khạc nhổ vào nó vài lần và bắt đầu phết nước bọt, dùng tay bôi trơn khắp nó nhằm khiến gã cương len. Lorenzo khá chắc rằng gã sắp phát điên, bàn tay mềm mại cuối cùng cũng mang lại cho gã chút khoái cảm, vài tiếng rên rỉ thoát ra khỏi kẽ môi.

"Vầy chắc là đủ."

Kaiser tự tin nó khi hắn nhấc mình trên dương vật Lorenzo, nghiêng người rồi hạ thấp xuống đủ để đầu khấc chạm vào lỗ sau.

"Cưng không nên vào hết ngay đâu."

Gã cảnh báo, nhưng mang ý chế giễu nhiều hơn. Hắn từ từ hạ thấp người, lỗ nhỏ bị kéo căng ra bởi thứ dày hơn ba ngón tay thon dài. Kaiser đưa vào được một nửa trước khi phải dừng để lấy lại hơi, sự kéo căng rất tốt nhưng rất đau, hắn thấy được lấp đầy nhưng cũng có cảm giác như bên trong đang bốc cháy. Lorenzo thở hổn hển, mắt gã cẩn thận quan sát Kaiser, nụ cười tinh quái hiện ra.

"Đau, phải không? Quên của tôi lớn như nào ạ? Cưng sẽ dễ chịu hơn nhiều nếu cưng chịu để cho tôi giúp."

Kaiser nghiến răng, cố nghiêng mình vào một góc tốt hơn, chìm xuống thấp hơn nữa và chiếm phần lớn chiều dài của Lorenzo. Hắn vẫn chưa thể nuốt trọn gã nhưng nó đủ để chạm đến điểm ngọt ngào, khiến Kaiser phải thốt lên "Im đi, tao không cần gì từ mày!", trước khi chầm chậm nhún trên dương vật người Ý.

Cảm giác thật dễ chịu, Kaiser thấy như tràn đầy, dương vật ấm nóng của Lorenzo kéo căng bên trong hắn, hông di chuyển với tốc độ đều đặn khiến anh chàng người Đức rên lên sung sướng, đầu khấc thỉnh thoảng dụi vào bó dây thần kinh khiến Kaiser trợn tròn mắt ra sau vì khoái cảm trào dâng. Hoan lạc và dục vọng là tất cả những gì Kaiser cảm nhận được, lưng cong và mông ưỡn lên đầy đặn, hắn không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài cuộc vui của chính mình, đôi khi hắn mở mắt nhìn người đàn ông nằm dưới, lòng ngập sự kiêu hãnh khi biết rằng lý do người Ý trông tàn tạ và tuyệt vọng là vì hắn ta. Kaiser nhún trên người gã ta không thương tiếc, tước đoạt mọi thứ từ gã đàn ông tóc đen và không trả lại gì ngoài sự trêu ghẹo.

Đôi mắt Lorenzo tối sầm, nhắm hờ, miệng há hốc, môi cắn chặt và rỉ máu trong vô vọng.Gã nhìn Kaiser dùng gã như thể gã chỉ là một món đồ chơi và nó khiến gã hưng phấn. Lorenzo nhìn khuôn mặt đỏ bừng và đẫm mồ hôi của Kaiser và điều đó cũng khiến gã thích thú, gã thấy được cơ thể trần trụi của Kaiser ham muốn gã ra sao và điều đó khiến gã hưng phấn biết chừng nào. Chà, Chúa ơi, gã giờ đây quả là một người đàn ông thảm hại. Sự thôi thúc phải đẩy hông lên làm cho tiếng hét của người Đức dữ dội hơn, những chuyển động hông của Kaiser tuy đem lại khoái cảm tuyệt vời cho hắn nhưng không khác gì một cực hình không hồi kết đối với Lorenzo. Gã ta cần nhiều hơn thế nữa, gã ta muốn nhiều hơn thế nữa. Gã muốn Kaiser, gã muốn hắn nhiều đến mức gã nghĩ mình sẽ hét lên. Dù thế, gã không làm gì ngoài cắn chặt môi, tay nắm chặt ga trải giường mạnh đến mức sẽ không ngạc nhiên nếu chúng bị xé rách. Lorenzo mặc Kaiser tận hưởng niềm vui của hắn, để tâm trí bận rộn với tất cả những điều gã sẽ làm với người tóc vàng vào lần tới như một hình phạt cho địa ngục lạc thú.

Cậu trai tiếp tục nhún trên người gã, tuyệt vọng đuổi theo cực khoái của chính mình. Kaiser đang nằm quyền làm chủ và nghiêng mình để dương vật Lorenzo chạm vào tuyến tiền liệt mỗi lần đẩy. Hắn hoàn toàn là một mớ hỗn độn, trán đẫm mồ hôi và giọng nói mất kiểm soát, rên những điều vô nghĩa mỗi khi cắm phập trên dương vật người Ý. Bên trong hắn đau và bỏng rát, bị tra tấn bởi khoái cảm tuyệt vời và Kaiser không thề thõa mãn. Hắn di chuyển hông nhanh hơn đến mức không còn đẩy nữa mà giống như nhảy lên vậy. Cơ thể đang bị khoái cảm chiếm đoạt khiến người Đức bắt đầu run rẩy, hai tay đặt lên ngực gã như chống đỡ cơ thể mình. Hắn đắm chìm trong đó. Càng gần đến cao trào, lực thúc càng hỗn loạn, toàn thân hắn run và nước mắt chực trào ra. Cảm giác sung sướng quá, dương vật ám áp căng ra bên trong và tra tấn tuyến tiền liệt của hắn. Kaiser muốn đến, hắn phải đến, nhưng thân xác yếu hẳn và dương vật bị bỏ rơi của hắn đau.

Lorenzo nhìn cậu chàng, đôi mắt tà mị thâu gọn từng chi tiết, cẩn thận nhìn cách đùi người Đức run lên và cách hắn cố chấp chống đỡ, quá mệt mỏi để hoàn thành những gì mình khởi cuộc.

"Chết tiệt…" Giọng Kaiser tan vỡ, gần như không nghe rõ được, mắt hắn ngấn nước, cơ thể chìm trong khoái cảm đến độ người Đức không thể theo kịp. Hai bàn tay lạnh băng ấy vuốt ve cặp đùi đang run của hắn - lần này chúng không bị tát.

"Em gần ra rồi à?"  Giọng Lorenzo khàn nhưng ngọt ngào theo cách riêng, sự kiêu hãnh của Kaiser ngăn hắn trả lời- hắn không cần vì Lorenzo hiểu hắn đủ rõ để biết được ngôn ngữ cơ thể của hắn ta.

Người Đức cảm thấy đôi bàn tay leo khoeo giữ lấy hông mình và hắn ngừng cử động, những ngón tay nhợt nhạt vuốt ve làn da mềm với sự ân cần khác thường đến nỗi trong một khắc Kaiser đã nghĩ rằng kẻ bên dưới hắn là một con người khác.

"Tôi giúp em xong chuyện được mà? Muốn tôi tiếp tục từ đây không?", Kaiser cố điều hòa hơi thở, đôi bàn tay run nắm lấy vai Lorenzo khi hắn bình tĩnh lại, niềm tự hào của chính hắn đang ăn tươi nuốt sống hắn nhưng nhu cầu đạt đỉnh khiến hắn bạo dạn hơn. Hắn gật đầu, một tiếng “vâng” khẽ khàng thoát ra khỏi môi.

Một tia sáng lóe lên trong mắt Lorenzo. Sự tử tế khác thường vài giây trước biến mất, thay vào đó là cơn đói khát thú tính. Gã siết chặt Kaiser, những ngón tay khô ráp chìm vào làn da mềm mại như để chắc rằng những vết bầm tím sẽ hiện vào ngày hôm sau. Cuối cùng sau những màn chọc ghẹo không ngừng, gã đã có thể nâng hông lên, đẩy toàn bộ chiều dài của mình vào bên trong vách huyệt sưng húp.

Chàng trai tóc vàng hét lên đau đớn, bên trong hắn như đang sắp xếp lại để chứa mọi thứ của Lorenzo. Trong một động tác nhanh chóng, người Ý thay đổi hoàn toàn vị trí của họ, đè Kaiser trên giường và nằm lên người hắn ta, hông đẩy mạnh vào bên trong không thương tiếc. Kaiser tuyệt vọng quàng tay quanh cổ Lorenzo như đang bám vào một chiếc phao cứu sinh giữa đại dương nóng bỏng chứa đầy dục vọng, những giọt nước mắt nóng hổi cuối cùng cũng rơi trên khuôn mặt trong khi Kaiser phát ra những tiếng rên lớn.

Người Ý cuối cùng cũng chiếm ưu thế. Cái lỗ sưng tấy của Kaiser hút chặt gã khiến Lorenzo càng mất tỉnh táo. Gã ta không còn kiểm soát được giọng nói của mình, những tiếng càu nhàu thú tính của gã hòa cùng tiếng rên rỉ đầy tội lỗi của Kaiser. Những chiếc răng vàng cắn phập từng miếng bất cứ khi nào có cơ hội, nếm từng tấc da của hắn và đánh dấu nó bằng những vết thâm tím sang ngày hôm sau. Cái lưỡi sắc bén của gã liếm khắp đầu vú người Đức, cắn và mút chúng thật mạnh.

Kaiser cố nói một lời, thậm chí chỉ là một từ đơn giản. Tuy câu chữ rời rạc và vụn vỡ nhưng nó đủ lớn để thu hút sự chú ý của gã đàn ông, Lorenzo - người đang bận hành hạ cổ hắn bằng những chiếc răng vàng - nhấc người lên đủ để mặt đối mặt với Kaiser, tay phải gã đưa lên vuốt ve má hắn và nhẹ nhàng hôn những giọt nước mắt đang rơi xuống.

"Dễ chịu chưa, tình yêu (*amore)?" Tốc độ thúc của gã chậm lại khi gã chờ câu trả lời. Khi ánh mắt Michael chạm mắt gã, Lorenzo kéo môi họ vào một nụ hôn ngọt ngào- khác với hàng ngàn nụ hôn họ đã trao nhau trước đó.

"Michael?"

"Sao? Bộ nghĩ rằng tao không chịu được mày ư?"

Giọng Kaiser khàn đặc, nói thôi cũng đã thấy đau. Thành thật thì hắn không chắc mình lấy đâu hơi sức để suy nghĩ mạch lạc nổi, nhưng nó chẳng ngăn việc hắn dành lời châm chọc cho gã đàn ông trên mình, theo sau là nụ cười toe toét kiêu ngạo và cái nhướn mày. Lorenzo cười đáp lại, cái lưỡi sắc lướt qua những chiếc răng vàng.

"Có lẽ tôi nên chơi em mạnh hơn.", và những cú thúc của gã tiếp tục với tốc độ như cũ, cắm sâu vào trong Kaiser, rút ra và thúc vào trong hắn, khiến chàng trai nằm dưới hổn hển và run rẩy.

Chân Kaiser bắt đầu run không kiểm soát và Lorenzo cảm thấy áp lực quen thuộc đang hình thành ở bụng dưới gã. Cả hai đều sắp lên đỉnh nên gã người Ý đủ tử tế để chộp lấy dương vật Kaiser và vuốt, cổ tay chuyển động khớp với những cú đẩy hông của gã ta.

Một vài lần đẩy nữa trước khi Kaiser hoa mắt và thấy mình bắn ra lượng lớn chất lỏng khắp phần thân trên cơ thể, cực khoái mãnh liệt đến mức hắn hét lên tên người đàn ông kia.

Với Lorenzo thì phải mất nhiều thời gian hơn. Không như Kaiser, gã đã không chạm vào bản thân hay có bất kỳ kích thích thực sự nào cho đến khi gã tự giải quyết. Gã đụ cơ thể nhạy cảm cực kì của Kaiser, khiến hắn phát ra những tiếng rên tuyệt vọng chỉ làm gã thêm phần phấn khích. Lorenzo hôn hắn lần nữa, cẩu thả và ướt át, môi họ va đập vào nhau, chỉ có những âm thanh gợi tình thoát ra khi hai chiếc lưỡi tranh nhau một cuộc chiến bất tận giành quyền thống trị, lần này Lorenzo vô tình trở thành người thắng cuộc và cắn vào môi dưới của Michael như muốn ăn mừng chiến thắng của mình.

Bây giờ gã cảm nhận được mình sắp ra rồi.Hông gã nẩy theo một nhịp điệu lộn xộn và Lorenzo cảm thấy bụng gã ngày một thắt chặt hơn, gã hôn Kaiser lần nữa - một nụ hôn nóng bỏng khác - và thì thầm "Tôi gần ra rồi",  Kaiser hôn đáp trả gã. Lưỡi hắn lướt qua đôi môi bị cắn của Lorenzo và ngâm nga nhẹ nhàng, mang đến cho người Ý câu trả lời mà gã đang tìm kiếm. Thêm một vài cú thúc nữa và tinh dịch gã trà vào bên trong, cánh tay họ đan vào nhau như một cái ôm trong khi Lorenzo đạt cực khoái và lấp đầy Kaiser.

Lorenzo tê liệt trên người Đức, cố điều hòa hơi thở và lấy lại một phần năng lượng đã mất trong bất cứ điều gì vừa xảy ra;  Kaiser vẫn còn run một chút nhưng ngoài ra thì hắn có vẻ ổn, người Ý nhấc mình lên và cẩn thận rút ra khỏi lỗ của Kaiser, thầm tự hào khi một lượng lớn chất lỏng màu trắng tràn ra từ đó.

Sau khi xuất ra, gã lại gục người xuống, lần này là bên cạnh Kaiser chứ không phải trên người hắn, gã đưa tay vuốt mái tóc rối bù và rên rỉ mệt mỏi.

"Cưng thấy thế nào?", gã ta hỏi.

"Mệt chết đi được", Kaiser trả lời, giọng vẫn khàn cùng thân xác mỏi nhừ, Lorenzo cười - một phần nhỏ trong gã thấy hơi tự mãn.

"Muốn ở lại đây một đêm không?"

"Thà chết còn hơn.", Người Ý đảo mắt với câu trả lời.

"Cưng cứ làm quá.", Kaiser lườm gã nhưng chẳng nói thêm gì nên Lorenzo thử lại.

"Giờ đã hơi muộn và cưng không nên ở ký túc xá của Ubers, tốt hơn là nên qua đêm ở đây và lẻn ra ngoài vào sáng sớm để không bị bắt."

Kaiser thở dài, "Tao sẽ không ngủ qua đêm với mày."

"Sao lại không?"

"Tại sao tao phải làm thế?"

Ẻm không sai, Lorenzo tự nhủ, nhưng tại sao không ở lại qua đêm? Không có lý do để ở lại, nhưng hắn cũng không có lý do gì để rời đi

" Vả lại mày còn chẳng phải bồ tao. Trừ tình dục thì hai ta không cần gì nhau nữa, nên đừng có kêu tao trừ khi mày muốn nói là đã sẵn sàng đụ."

À, phải rồi nhỉ.

Một khoảng lặng nặng nề giữa hai người họ.

"Ừm, được thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro