Mẫu Hoa x Trần Hiểu:Mẫu vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẫu Hoa:Gã
Trần Hiểu:Anh
Tên phim:Nhật kí của quỷ
Ng đặt đơn Monne0123
Bối cảnh:Trần Hiểu là một vật thí nghiệm hay còn nói đúng hơn anh là mẫu vật thử thuốc của chính phủ trong việc phát triển gen của con ng,lí do vì sao lại là anh thì tại vì dây thần kinh đau đớn của anh ko tồn tại và anh cx ko có cảm xúc nên họ đã chọn anh vì họ muốn mà một vật mẫu ngoan ngoãn.Nhx ngk có cảm xúc vs anh hay ko thì anh ko qutâm và ng đứng đầu dự án thử thuốc lên ng anh là gã Mẫu Hoa,một tên mà anh nghĩ là bệnh hoạn?...

_________________________________

Anh đang nằm ngủ một góc vs thân thể tàn tạ thậm chí chiếc áo trắng của anh còn nhuốm màu máu tanh hôi nhx anh ko đau vì họ đã thử nghiệm nhiều lần dù thất bại nhx anh vẫn ko chết do gã đã thành công khi thử vc kích thích đẩy nhanh các tế bào để hồi phục cho anh giống kì nhông Mexico.Bỗng có tiếng mở cửa phát ra lại là gã kẻ đứng đầu dự án phát triển gen con ng,một kẻ mà theo anh nhận xét là bệnh hoạn chỉ cần gã nghĩ j là sẽ lôi anh ra thử nghiệm đầu tiên thậm chí mỗi ngày đều tra tấn tinh thần anh bằng bài ca tâm sự mỏng

Trần Hiểu:Đi đi để tôi ngủ

Mẫu Hoa:Tiểu Trần à cậu có biết bây giờ cậu rất đáng thx ko giống một chú mèo hoang bị ngt đánh đập rồi bị vứt một xó vậy,nghĩ đến thôi mà cx muốn an ủi chú mèo đó rồi

Trần Hiểu:Anh muốn j,nếu ko thì đi đi để tôi ngủ

Mẫu Hoa:Thôi mà đừng ngủ chứ tôi vẫn còn đang buồn đây nè đi vs tôi chúng ta đi giải tỏa nỗi buồn đi

Trần Hiểu:Tôi mệt lắm để yên cho tôi ngủ đi

Dù anh phản kháng nhx gã vẫn nắm lấy 2 tay của anh kéo anh dậy để anh dựa vào lòng gã còn gã thì lấy tay xoa phần bên dưới của anh bên trên thì vén chiếc áo thí nghiệm ra để lộ bầu ngực vs đầy vết xẹo.Điều này lại làm anh nhớ đến quá khứ đầy dơ bẩn của bản thân,thật ra gã luôn nói dối gã đã nói dối vs cấp trên rằng anh ko cảm nhận đc đau đớn nhx ko, anh cảm nhận đc chứ anh cx có cảm xúc anh cx giống như bao cậu trai trẻ khác anh bẩm sinh chẳng bị j liên quan đến cảm nhận về đau đớn hay cảm xúc nhx gã đã thực hiện một đống thí nghiệm bí mật chỉ có gã biết giam cầm tâm trí anh trong sự dối trá.Dần dần anh cx ko còn thấy đau nx ko cảm xúc,ko đau như một con quái vật thực thụ đem anh nhốt trong chiếc lồng nồng nặc mùi giả tạo anh chx bao giờ đc biết bên ngoài giờ ra sao anh chỉ biết anh là một đứa trẻ từ cô nhi viện bị gã nhìn trúng rồi đem đi nhốt như một món bảo vật quý giá vậy.Tại sao anh ko nói?tại anh đã bất lực anh đã thua trc cái gọi là tình yêu? Buồn cười thật anh đang cười,cười cho chính bản thân anh,cuộc đời của anh nụ cười đó thật chua chát nhx vs gã đó như một thánh chỉ,một tia nắng vậy.Gã đã bế anh đi vào căn phòng hôi thối sự giả tạo đó một lần nx đem anh đè lên chiếc bàn đầy báo cáo,anh ko phản kháng nx giờ đây anh cx biết ngoan ngoãn rồi để mặc cho gã cứ ko ngừng liếm láp lấy lồn xinh của anh

Mẫu Hoa:Tiểu Hiểu nè,lồn cậu thơm lắm tôi mê chết mất.Nếu cậu mà là điếm thì giờ tôi khéo bị cậu hút khô tiền mất

Gã nói xong thì hôn lên chiếc cổ trắng ngần điểm vài vết hôn,dấu cắn của gã rồi sau đó gã cx cởi chiếc quần tây đen ra để bật con cặc bự lên lồn xinh,day day mấy cái rồi gã cx đem cặc chôn sâu vào lồn anh

Trần Hiểu:Ah hức ư ahhh ưm ha woaaahhh

Mẫu Hoa:Ng đẹp giọng thì ngọt ngào thật là lựa chọn tâm sự vs cậu là lựa chọn sáng suốt nhất

Cứ thế liên tục con cặc lớn giã mấy cú vào lồn xinh làm lồn chảy đầy nc dâm dính lên đùi non của anh,còn anh thì ko ngừng rên rỉ do bị tình dục nhuốm lấy tâm trí.Giờ đây anh cx chả khác j gã đeo lên một cái mặt nạ giả tạo anh cảm thấy ghê tởm nhx lại dung túng cho thứ tình dục này chiếm lấy cơ thể anh.Cặc bự sau khi địt cho lồn xinh đến run rẩy thì mới kết thúc bằng dòng tinh nóng ấm len lỏi qua từng chỗ bên trong lồn xinh,anh thì thở dốc còn gã thì hôn lấy hôn để lên xương quai xanh của anh để tiếp tục cho cuộc làm tình mới




























946 từ
Huhu bị bí ý tưởng nên tui mới làm cặp này ngắn vl =((((.Gthick:
Tại sao TH lại cảm thấy đau thì như đoạn nói về quk thì TH cx là ng bình thường nhx anh bị MH thí nghiệm và thuốc mà MH thí nghiệm chỉ giúp TH đỡ đau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro