Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Riêng Bình thì hơi khác hai người kia một chút, hắn buộc sợi dây vào cái gối ôm rồi treo lơ lửng giữa phòng, đeo cái găng tay len cho giống các võ sĩ quyền anh nhà nghề, cởi trần và mặc cái quần đùi hoa, người hắn loi choi vừa đấm vừa đá cái gối ôm, mặt nhăn nhó, miệng nghiến răng rồi hú hí thành tiếng cho giống thần tượng của hắn là Lý Tử Long. Bình đang tưởng tượng cái gối ôm kia là thằng Trường, tình địch của hắn, vừa đấm hắn vừa chửi:

- Chết đi con, chết đi con...!

Mày định cướp trên giàn mướp à, chết này!

Bê trên cành lê à, chết này!

Vít trên cành mít à, chết này!

Được mấy phút thì mệt quá Bình ngồi dạng háng ra thở hồng hộc, mồ hôi ướt sũng thân hình còi cọc của hắn.

Mấy tháng sau...

Trong bữa cơm tối tại gia đình Kim Anh. Ông Đức gắp thức ăn cho bà Kim và hai cô con gái rồi tươi cười bảo:

– Ngày mai sinh nhật con gái lớn của bố rồi! Gia đình mình nên đi ăn ở đâu cho vui nhỉ?!

Kim Nhi thì nhanh nhẩu:

– Hay đi ăn tôm hùm đi bố mẹ, đúng không chị Kim Anh?

Kim Anh tủm tỉm cười:

– Đúng đấy bố mẹ, lâu rồi cả nhà ta cũng chưa có dịp đi ăn với nhau. Ngày mai con sẽ khao cả nhà!

Bà Kim im lặng một lúc rồi nói:

– Cũng được! À, Kim Anh này, mẹ nghe con nhắc đến cậu Trường cũng lâu rồi nhưng chưa biết mặt mũi thế nào, tiện mai sinh nhật thì con mời cậu ta đến...

Kim Anh đang ăn bỗng dừng lại suy nghĩ, vì biết là mẹ mình cũng chưa hoàn toàn tin tưởng mối quan hệ giữa hai người, nhất là Bình luôn gặp và nói những điều không tốt về Trường cho bà nghe. Chưa kịp trả lời thì ông Đức thắc mắc:

– Trường nào nhỉ? Cậu ta đến nhà mình chưa...

Kim Nhi nói tỉnh bơ:

– Anh Trường là người yêu của chị Kim Anh nhà mình, mấy lần con hỏng xe anh Trường

 toàn đến trường đón con về, đẹp trai và manly dã man...

Bà Kim lừ mắt nhìn Kim Nhi:

– Con bé này, nói linh tinh... đã có gì đâu mà yêu đương...

Kim Anh đỏ mặt, lúng túng nhìn bố giải thích:

– Anh Lâm là... là bạn con...

Thấy thái độ của con gái, ông Đức hiểu ý và cười:

– Vậy thì ngày mai bảo nó đến để bố xem mặt mũi nó thế nào! Ôi trời ơi, tôi sắp có con rể đến nơi rồi đây!

Bà Kim lại quay sang tỏ thái độ không vui:

– Lại được cả anh nữa! Đã có gì đâu mà con rể, còn chưa biết hoàn cảnh, gia đình thế nào... Anh cứ nói thế người ta cười cho...

Ông Đức cười xuề xòa:

– Thời buổi tự do tìm hiểu, con mình nó có phải người thiếu hiểu biết đâu mà em phải lo... Thế cái Kim Anh kể qua cho bố xem nào?

Bà Kim cũng nhìn con gái để chờ câu trả lời, Kim Anh thoáng có chút bối rối nhưng nàng cố gắng bình tĩnh lại và từ tốn kể qua về gia cảnh của Trường cho cả nhà nghe... Kể xong, nàng khẽ liếc nhìn thái độ của bố mẹ rồi lại vội cúi mặt xuống, không khí bỗng im lặng đến khác thường. Tim của Kim Anh đập mạnh vì quá hồi hộp và có chút lo sợ... Bà Kim im lặng không nói gì... cái Kim Nhi ngơ ngác nhìn bố mẹ rồi lại nhìn chị gái...

Kim Anh liếc nhìn sang ông Đức thấy ông cũng đang trầm tư suy nghĩ, ông rót nốt chai bia vào cốc, chậm rãi uống từng ngụm nhỏ, mắt đăm chiêu nhìn xa xăm, bỗng nhiên ông đặt mạnh cốc bia xuống, tay phải đập mạnh xuống bàn làm rung cả mấy cái bát đĩa, khiến cả nhà giật mình, hoảng hốt:

– Thằng này có chí! Được!

Kim Anh nghẹt thở muốn trào nước mắt, nghe câu nói của bố nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Bà Kim thì im lặng không nói gì, cái Kim Nhi thì thở dài thườn thượt:

– Lần sau bố nói gì thì nói luôn đi, hồi hộp chết đi được!

Ông Đức gật gù rồi nói tiếp:

– Đã là thằng đàn ông thì phải như thế, nó như thế là vững vàng lắm đấy, tôi tin là con gái tôi không chọn lầm người đâu. Ngày mai cứ bảo nó đến đi ăn cùng gia đình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro