Chương 5: Nữ cảnh sát là hình tượng mong ước của chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh tra Megure lập tức liên lạc qua bộ đàm báo thông tin cho các cấp cảnh sát.

Mới qua một lúc.

"Hơ? Nhóm trẻ con đâu rồi?" Mori Ran nhìn xung quanh bốn phía, phát hiện ngoại trừ Haibara được mình nắm tay, còn lại đội thám tử nhí đều không thấy đâu.

Haibara lúc này vẻ mặt nhẹ nhàng bâng quơ nói: " em nói cho nhóm bạn chỉ cần cầm nửa tờ vé cũng có thể quay lại sân, các bạn ấy cao hứng mà chạy vào, mà Edogawa cũng vào sân điều tra.

Ran vẻ mặt kinh ngạc: " Nhưng làm như vậy rất nguy hiểm."

"Không sao đâu, mục tiêu của hung thủ là tiền, hiện tại tạm thời không có nguy hiểm." Haibara vẫn như cũ bộ dáng bình tĩnh, làm Ran cũng cảm thấy yên lòng.

"Chúng ta cũng nhanh chay vào sân tìm mọi người thôi." Ran nắm tay Haibara tiến vào sân vận động.

...

Khi hai người đi đến khu số 18, vừa vặn nhìn thấy nhóm cảnh sát đang mặc thường phục đi về một người mang mũ, kính râm, khẩu trang, vẻ ngoài toát ra sự kì quái.

Trường hợp này có chút kích thích, lúc này một cảnh sát tiến đến gần người đàn ông kia thì bị kẻ đó một tay ném ra.

Ran đang muốn đi lên hỗ trợ, thì một nữ cảnh sát quần áo tím nhạt mũ trắng, lên gối vào bụng kẻ khả nghi, rồi sau đó đem tay hắn vặn ra đằng sau, dùng sức đem kẻ kia ấn ở trên mặt đất, lại dùng chân chế ngự hắn.

"Thật lợi hại..." Mori Ran nhìn nữ cảnh sát mặc thường phục đầy ngưỡng mộ.

"Cái gì?" Haibara nghi hoặc mà nhìn về phía Ran.

"A... Không, chị cảm thấy vị cảnh sát kia thật lợi hại." Ran cười nói: "Chị vẫn luôn sùng bái cùng thích hình tượng này."

Nhớ năm đó, nàng bởi vì sùng bái quán quân Karate , nên mới đi học Karate.

"Phải không." Haibara đáp lại nàng, nhìn thường phục của nữ cảnh sát một cái liền dời tầm mắt đi.

"súng lục! Mau tìm súng lục!" Thanh tra Megure lập tức bước vào ra lệnh. Vừa rồi vị cảnh sát bị hất ra lập tức đến gần phạm nhân, lục soát vài cái: " Không có phát hiện ra súng lục, Thanh tra."

Thanh tra Megura lớn tiếng chất vấn phạm nhân: " Mau nói!! Súng lục để đâu?!"

"Không được chạm vào hắn!!" Chiếc điện thoại rơi trên đất truyền ra âm thanh trầm âm: " Không được đụng vào đồng bọn của ta!! Nếu không ta liền giết người cho ngươi xem!! Mau thả hắn ra!"

"Thật sự báo cảnh sát! Vi phạm ước định ban đầu ta đặt ra, đúng không nhân viên giám sát đài truyền hình Nichiuri?" Giọng điệu trong điện thoại phạm nhân thoạt nghe không có chút gì là ngoài ý muốn.

Không nghi tới đồng bọn sẽ mở điện thoại." Ran nói khẽ với bé Ai.

Haibara gật đầu: "Xem ra hắn đã sớm đoán được đài truyền hình Nichiuri sẽ báo nguy, mới cố ý làm như vậy."

Trường hợp có chút khẩn trương, quyền chủ động từ đầu đến cuối đều nằm trong tay hung thủ, hung thủ đe dọa giết người phát cảnh cáo với cảnh sát, sự tình nghiêm trọng giờ mới hoàn toàn lộ ra.

"từ từ, làm ơn dừng tay!" nhân viên đài lập tức nói: " Điều kiện ngươi đưa ra ta chấp nhận, cho nên...!"

Thanh tra Megure ủ rũ nói: " Chúng ta cũng từ bỏ, ta mong không có người tử vong."

Mà hung thủ chỉ chờ bọn họ nói những lời này, đương nhiên mà muốn tăng tiền: "1 tỷ yên! trước khi thi đấu kết thúc đặt ở trong túi, đặt ở khu 18, nếu không thể hoàn thành trước khi trận đấu kết thúc, ta liền giết một tên người xem."

Mori Ran kinh ngạc: " 1 tỷ yên, nhiều như thế làm sao chuẩn bị kịp."

"..." Haibara nhíu mày, ngón tay vuốt cằm: "Ừm, cho nên em nghĩ hắn đại khái không phải vì tiền, bởi vì 1 tỷ yên căn bản không thể chuẩn bị trong 45 phút được."

A? Tư thế này rất giống Conan.

"Nếu không phải vì tiền, là vì cái gì?"

"Khả năng ngay từ đầu hắn đã muốn giết người." Biểu cảm của Haibara có điểm nghiêm trọng.

"Cái gì? Quả nhiên phải nhanh chóng tìm thấy mọi người mới được!"

Cô bé nhẹ nhàng gật đầu: " Tóm lại, trước tiên phải liên lạc với bạn Edogawa."

Em đem huy hiệu trinh thám của đội thám tử nhí ra, là được bác tiến sĩ Agasa chế tạo, là bộ đàm vô tuyến siêu nhỏ, vừa nhỏ gọn vừa che giấu tốt, mười phần lợi hại.

"Bạn học Edogawa, tình huống của cảnh sát bên này cậu đều biết đúng không?" Cô bé nói vào huy hiệu trinh thám.

Từ huy hiệu truyền ra tiếng Conan đáp lại: "Ừ, đại khái đều đã biết, chúng tớ cùng cảnh sát Takagi ở bên cạnh, hiện tại đang định đi về xem băng ghi hình."

"đã biết." Haibara tắt bộ đàm đi, nhìn về phía Mori Ran: " chúng ta cũng đi thôi."

"Ừ" Ran gật gật đầu.

...

Khoảng cách kết thúc trận đấu còn có 30 phút, cho dù chạy ra toàn bộ ngân hàng Nhật Bản, cũng không có khả năng đem kịp 1 tỷ yên tiền mặt trước thời gian giao kèo, Conan buồn rầu mà nhíu mày nhìn màn hình, nhưng hiện tại có thể làm như vậy mà thôi.

Đôi mắt Mori Ran cũng nhìn chằm chằm màn hình, ai cũng không muốn vì vài phút không chú ý, mà mất đi một sinh mệnh, thậm chí nhiều sinh mạng.

Haibara nhìn đến biểu tình nghiêm túc của Ran, ở trong lòng hơi hơi thở dài, tinh thần trượng nghĩa đều mạnh mẽ như vậy sao.

"Một hung thủ khác... Thật là ở khán đài sao..." Mori Ran lúc này nhẹ giọng tự hỏi.

"Ai?" Conan sau khi nghe được mở to hai mắt nhìn.

"Bởi vì trừ bỏ nghi phạm kia, căn bản không tìm thấy người khả nghi khác..." Ran nghi hoặc nhìn cậu, đối với Conan giải thích.

Conan cau mày, đôi tay để ở túi quần, bày ra bộ dáng tự hỏi.

Nếu, phạm nhân ngay từ đầu đã muốn giết người, sẽ động thủ ở nơi nào, ở nơi nào mới có thể quan sát được cảnh sát giám sát, lại không làm người ta cảm thấy khả nghi.

Thời gian chậm rãi qua đi, khoảng cách đến lúc kết thúc trận đấu còn 15 phút, Conan trán đầy mồ hôi lạnh.

Mori Ran xoa xoa đôi mắt mỏi vì nhìn chằm chằm vào màn hình, buồn rầu mà vỗ vỗ gương mặt, lại tiếp tục mở to hai mắt nhìn màn hình: " Rốt cuộc ở nơi nào... Người khả nghi ở đâu..."

" nơi này kẻ khả nghi đã xuất hiện 3 lần, nhưng cả 3 lần máy quay đều rời đi!" Ayumi dùng giộng điệu tiếc nuối nói với Conan.

Genta gật gật đầu: " Chính là quá đáng tiếc."

"Là ở máy quay số 13" Nhân viên nhà đài nói.

"Ba lần đều... Rời đi...?" Conan theo tầm mắt của Ayumi nhìn về phía màn hình.

Thì ra là thế, Ran nói cũng có đạo lý, phạm nhân căn bản không ở khán đài, ai cũng không nghĩ đến, tống tiền đài truyền hình Nichiuri, cư nhiên là nhân viên đài này, tầm mắt chúng ta bị kẹt lại ở khán đài.

"Cảnh sát Takagi!!" Conan đột nhiên gọi, giữ chặt ống tay áo của anh kéo ra ngoài, ở bên tai anh nhẹ nhàng nói: " Chú ơi, vừa rồi anh Shinichi đã nói cho cháu biết chỗ của hung thủ!"

"Thật vậy?" Cảnh sát Takagi kinh ngạc mà nhìn Conan.

"Vâng..." Conan gật đầu.

Thanh tra Megure nhìn thời gian, khoảng cách kết thúc trận đấu còn mười phút, không thể lại chờ đợi, lập tức ra lệnh cho cấp dưới: " Không có biện pháp!! Mau đem tiền đến khu 18 !!" Mọi người nôn nóng không để ý đến cảnh sát Takagi bị Conan kéo đi.

"Vâng!"

Mà sau đó không lâu, Trận chung kết giải quốc gia kết thúc trong tiếng còi vang, tiếng hoan hô che kín toàn bộ hội trường, cảnh sát áp giải tội phạm từ hội trường đi ra. Nghe nói lần này ít nhiều nhờ cảnh sát Takagi mới thành công bắt được phạm nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro