randommd

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cáp a…Cáp a…Thạch ca ca…Vậy ngươi mau tới ăn a…Giống như liếm băng côn liền liếm đi, mút đi có được hay không?”

“Hi, tốt tốt. Ta còn sợ tiểu Trinh không chịu cho ta mút đó.”

“Ô…Thạch ca ca, van cầu ngươi nhanh lên một chút mút ta!” Thịnh Tường Trinh thèm khát đến mức nước mắt đều đã nhanh chảy xuống.

Lý Thanh Thạch vừa nhìn qua mỹ nhân biểu hiện loại này thần tình nhu nhược xót thương, lập tức thú tính trỗi dậy, hận không thể một ngụm đem y nuốt xuống dưới.

Hắn há mồm hàm trụ nam căn mỹ vị “Băng côn”, liền thô lỗ mà mút mà liếm, vẫn là liếm phía trên đỉnh một ít,  sau rốt cuộc chuyển hướng từ từ xuống phía hai khoả tiểu thịt bên dưới, thẳng tiến mà khiến cho tiểu vương gia của chúng ta hồn phi phách tán, thanh âm liên tục phát ra.

“A a — trời ạ — hảo sướng hảo sướng a — đã chết — ta muốn chết — ” Thịnh Tường Trinh  suối tóc dài bị xõa ra lung tung, điên cuồng thở dốc mà lớn tiếng kêu khóc.

Mặc kệ đã từng dùng qua bít tất hoặc ống tay áo thâu được của người trong lòng để tự an ủi cũng là đạt tới vui vẻ, hiện tại đều thua xa việc bị hắn hàm trụ trong miệng, cảm giác quả là tiêu hồn đến tận xương tủy.

“Ô…Ta sướng chết mất…Thạch ca ca — thạch ca ca –”

Phương Lâm Phàm thuận thế kéo Hồ Thiên Quảng xuống, xoay người ngồi trên người hắn, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn, nhìn hồi lâu, hạ thể từng chút từng chút tiến đến trước mặt hắn, đem tính khí cương cứng của mình đến trước miệng hắn, “A Quảng, liếm tôi.”

Hồ Thiên Quảng thổi vào tính khí, tính khí đã bị kích thích run run một chút, linh khẩu trở nên ướt át, Phương Lâm Phàm cúi đầu rên rỉ một tiếng, mắt kính nhiễm một lớp sương mù, hai má cũng đỏ ửng, đầu vú trước ngực cứng lên, tiểu huyệt phía dưới co rút lại.

Một loạt phản ứng mẫn cảm của Phương Lâm Phàm không thể nghi ngờ là mời gọi nam nhân yêu thương, hơi thở bất ổn nói: “Đừng thổi, muốn liếm.”

“Lỗ nhỏ muốn liếm không.”

Phương Lâm Phàm quỳ gối trên mặt hắn, cực lực mở rộng đùi, mông vặn vẹo qua lại dùng tính khí ma sát môi Hồ Thiên Quảng, đỉnh tính khí chen vào trong miệng hắn, khoang miệng ẩm ướt ấm áp bao vây lấy cậu, đầu lưỡi linh hoạt đẩy lớp da bao bên ngoài, đầu lưỡi chen vào lỗ nhỏ trên đỉnh, nộn thịt trong lỗ nhỏ vừa bị liếm, Phương Lâm Phàm liền ngẩng mặt, hai tay chống ra phía sau kêu rên, uốn cong thắt lưng đong đưa mông, ngón tay đang đâm chọc trong tiểu huyệt phối hợp với động tác ra vào của cậu, đâm chọc có tiết tấu, xoay tròn tại điểm mẫn cảm.

“A a… Ưm … Thật thoải mái a! A… A Quảng…” Phương Lâm Phàm phóng đãng kêu lên dâm đãng, lắc lư hạ thể.

Hồ Thiên Quảng nắm lấy tính khí của cậu, liếm xuống, đầu lưỡi liếm sạch sẽ nước miếng của mình dính trên thân, nhấm nháp tính khí dâm đãng giống như chủ nhân của nó, ngậm vào một túi trứng dùng sức mút vào, nhất thời tính khí chảy ra một lượng lớn dâm dịch, chảy xuống túi trứng đang được mút, chủ nhân túi trứng lại phóng túng kêu rên, đem hạ thể của mình hướng thẳng vào miệng nam nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro