nỗi lòng con trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày không 1 tháng 12 năm 2015 con lên đường kiếm tiền thời gian thấm thoát đã trôi qua một mùa hè. con trai bây giờ đã trưởng thành hơn với biết bao hoài bão,ở trong lòng.
Con không còn là một đứa trẻ nghịch ngợm để bố mẹ phải buồn trông .bố mẹ akj lại một năm con không về đón tết với mẹ đâu và con không thể cùng bố gói bánh chưng .không thể cùng bố thắp hương cho tổ tiên với bao nguyện cầu.con trai không về bố mẹ đừng lo.Ăn tết vui vẻ là điều con mong muốn,con sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để cho bố mẹ không phải vất vả.cơn mưa buồn và cơn gió lạnh làm con mòn mỏi chờ tin nhắn ai.
Ở nơi đó anh có khỏe không,anh hãy cố gắng lên đừng có nản lòng.đường a đi còn trải rộng.nhưng những câu đó chỉ có trong giấc mơ mà thôi.tỉnh dậy đi mà hãy sống thực tại phải chăng ta đã say quá rồi .ở nơi đây chỉ có mấy anh em chúng ta sống quây quần bên nhau.tôi bật nhạc anh ca hát còn anh kia nhãy nhot
Mặc kệ đi đã qua ngày sau rượu tôi uống nhạc tôi hát nhưng lòng ta đấy vẻ mặt đầy nỗi u sầu
Ở nơi đây con kiếm tiền mẹ ở nhà phải tự cố gắng chăm sóc cho bản thân mình để ngày mai con trở về con muốn được thấy nụ cười của mẹ sau ánh bình minh.
Mẹ ak mẹ đã già rồi mẹ hãy bớt khóc và bớt suy nghĩ đi nếp nhăn đã dần hiện ra trên khuôn mặt ngày càng nhiều rồi.
Thương cha làm lụng nắng mưa kiếm đủ ba bữa cơm canh không dư thừa.vẫn không than phiền vẫn nở nụ cười dưới trời nắng hè vào trưa .và cha bây giờ cũng không còn khoẻ như trước nữa.con muốn khi trở về bên gia đình vẫn thấy được nụ cười của cha trước cửa chờ con.khi nghĩ về mẹ một nụ cười của cha làm lòng con đau thắt.nhưng mà cha mẹ đã truyền cho con sức mạnh ý nghĩ trong con lại mau tắt con sẽ cố gắng không phụ lòng cha mẹ con khăn sâu nó vào tiềm thức gánh nặng trên vai những dòng suy nghĩ con không muốn mình thành phiền phức con trai nhớ lắm con đường nhỏ quanh co nơi in đậm dấu chân mẹ cha những giọt mồ hôi nuôi con khôn lớn thành người hương vị đó thật mặn ma
Ở đất khách quê người con thấy thật nhỏ bé quê nhà nỗi nhớ mênh mông đường dài quanh co với những con đường nhỏ hẹp .
Ở đất khách quê người sao con thấy nhỏ bé.Ở quê nhà nỗi nhớ mênh mông với con đường đầy đá sỏi
Vì bát cơm vì manh áo con quyết đi xa mẹ ở nhà cố gắng chăm sóc cho bản thân để ngày trở về con nhìn thấy nụ cười của mẹ ...
[email protected]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro