Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không cần cắn." Ngón tay anh đưa vào miệng cô thay cho phiến môi vừa bị cô cắn. Cô kìm lòng không đậu liếm cắn ngón tay anh trong miệng cô, không ngừng kiều ngâm .

"Ưm. . . . . . a. . . . . . Ngụy. . . . . ." Cô ôm lấy cổ anh, sợ không cách nào thừa nhận anh quá kích cuồng luật động.

"Như vậy liền chịu không nổi sao?" Trọng Suất Ngụy ôm chặt cô, muốn cô đuổi kịp theo hành động của anh.

"Ừ. . . . . ." Cô sắp không được nha.

"Em là của anh. Anh còn muốn có con gái nữa. Chờ anh!" Anh nhìn thấy khoái cảm của cô đã lên đến cực điểm liền cúi xuống cắn cắn lên nụ hoa đang đứng thẳng để kích thích cô.

"Anh. . . . . ." Không được! Cô sắp bị anh làm chết mệt rồi. "Ngụy. . . . . Em thật sự. . . . . . không chịu đựng được. . . . . nữa"

hoa huy*t rất nhanh co bóp, anh mạnh mẽ giữ chặt lấy vai cô làm cô không chống cự được chỉ đành phụ thuộc vào anh.

"Tiểu Nhã!" Anh nhíu mày, gia tăng tốc độ chạy nước rút trong người cô.

"Xin anh . . . . . . Ngụy. . . . . ." Mắt cô đã ngấn lệ. Anh nhẹ nhàng hôn lên mắt cô, lau đi giọt lệ chưa kịp tràn ra. Ôm cô thật chặt. Vẫn ra sức luật động.

"A. . . . . ." Cổ Tinh Nhã cong người lên đón nhận, kêu càng lớn hơn nữa. Anh không ngừng đâm vào nơi sâu nhất của cô, chạm đến điểm mẫn cảm nhất trong người cô. Cô chỉ biết rên rỉ đón nhận. Trong sâu thẳm người cô, anh bắn ra mầm móng nóng hổi của mình sau một tiếng gầm nhẹ. . . . . . .

Cổ Tinh Nhã nằm rũ trên sofa, quần áo trên người không chỉnh tề, mà Trọng Suất Ngụy vẫn chưa thỏa mãn, bàn tay không ngừng ở trên người cô sờ soạng.

"Ngụy, em mệt chết rồi." Quá độ hoan ái đã tiêu hao của cô rất nhiều thể lực.

"Ừ, anh biết!" Anh vẫn không ngừng vuốt ve người cô.

"Em hôm nay còn có hẹn." Cô nhắc nhở anh.

"Ừ! anh biết!" Trọng Suất Ngụy tùy ý trả lời.

"Vậy anh bỏ em ra được không?" Cô đẩy đẩy người anh đang ôm chặt lấy cô.

"Anh vừa nói anh muốn có con gái. " Anh đùa giỡn lại cô.

"Điều đó không liên quan đến em."

"Có liên quan!" Anh không nhúc nhích, cứng rắn ghé vào trên người cô, ngửi hương thơm trên người cô .

"Liên quan chỗ nào" Cổ Tinh Nhã giận dữ nói lại anh.

"Em là mẹ của con anh, sao lại không quan hệ ?" Anh làm bộ giận dỗi khiến cô phải cười.

"Hiện tại không quan hệ. không cần phải gấp gáp thảo luận."

"Thế nào không quan hệ, chúng ta hiện tại bắt đầu cố gắng, làm tốt rất nhanh liền có kết quả." Anh mập mờ nói, ánh mắt không có ý tốt nhìn cô.

"Hôm nay không được, em. . . . . ." Còn có hẹn.

"Anh muốn hôm nay." Hừ! Làm cô không xuống giường được, mới là mục đích lớn nhất của anh.

"Nhưng em không muốn" Cô kiên quyết cự tuyệt tuyệt.

"Anh quyết không thỏa hiệp." Không tha hứa cô cự tuyệt, Trọng Suất Ngụy đứng lên, ôm chặt lấy cô đi thẳng lên phòng ngủ.

"Anh không thể như vậy!" Cô chống đẩy của hắn ôm chặt, thí đồ tránh thoát.

"Anh có thể, hơn nữa. . . . . . Có thể hay không em mới rõ nhất. Chẳng phải em vừa thể nghiệm qua sao?"

Trọng Suất Ngụy cười cười, giọng nói đầy mập mờ: "Cho nên em hôm nay liền tuyệt đối không xuống giường được, dù sao đây cũng là mặt mũi của đàn ông đấy! Hôm nay anh sẽ làm cho em không thể ra ngoài được."

Anh cứng rắn ôm cô đi thẳng vào phòng ngủ, ném cô lên giường, nhanh chóng cởi hết quần áo còn trên người anh và cô rồi nhìn cô cười nham hiểm.

Một ngày này, Cổ Tinh Nhã mới hiểu được nam nhân có bao nhiêu dục vọng. Cô không ngừng cầu xin, mà anh cũng có bao nhiêu thỏa mãn. Hai người dây dưa đến tận tối chưa ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro