Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhã Liên trút bỏ tấm chăn, dùng đầu gối di chuyển đến cạnh long sàn. Cái mông vểnh cao lúc lắc trước mặt hoàng đế, nàng dừng lại bên chân hắn, cái miệng nhỏ nhắn hé ra vươn đầu lưỡi liếm từng ngón chân cho hắn. Hoàng đế híp mắt hưởng thụ, ngón, bàn tay khẽ vuốt trên lưng nàng như khuyến khích. Ngón tay hắn di chuyển một đường xuống mông nàng, bàn tay như có như không cọ vào hoa huyệt.

Nhã Liên liếm rất chuyên tâm, nàng liếm từ bàn chân đến cẳng chân, cái lưỡi như con rắn nhỏ thẹn thùng dần hướng đến đũng quần của hoàng đế. Bàn tay thon dài kéo mở đai lưng lỏng lẽo, giải phóng cho cự long đã hơi có phản ứng. Nàng hít sâu một hơi, há miệng ngậm vào phần đầu nấm tím sậm, đầu lưỡi cẩn thận di chuyển lấy lòng hoàng đế.

Ngón tay của bậc thiên tử thong thả ra vào bên trong hoa huyệt Nhã Chiêu Nghi. Một bên hưởng thụ cái miệng ôn nhu của nàng ta phục vụ, một bên không ngừng trêu chọc cơ thể nàng. Sở dĩ gần đây hắn có hứng thú với Nhã Liên đơn giản chỉ vì nàng ta biết lấy lòng khiến hắn vui vẻ. Hắn không cần nói nhiều, chỉ cần ngồi yên hưởng dụng sự hầu hạ ân cần cùng cơ thể mềm mại của nàng. Nàng ta sẽ tự biết phải làm gì khiến hắn thoải mái, thật là hiểu chuyện phải không?

"Đến bên kia ngồi xuống."

Hắn hạ lệnh cho Nhã Liên dừng lại, bảo nàng đến ngồi vào 'ghế cưỡng bức' đặt trong góc phòng. Nhã Liên ngồi lên, hai tay nàng bị hoàng đế cố định bởi dây xích, hai chân mở lớn bị khóa vào tay vịn ghế, nơi tư mật phơi bày, mật dịch chảy ra thấm ướt lối vào. Mắt nàng vị một miếng vải đen che lại, hoàng đế không vội tiến vào bên trong nàng, hắn lấy đến một ngọn nến, ở nơi nàng không nhìn thấy mà từ từ nhỏ sáp nến xuống bầu ngực nàng.

"A...nóng quá...a..."

Đột ngột bị sáp nến với nhiệt độ cao tiếp xúc, Nhã Liên thống khổ kêu la, cơ thể giãy giụa căng cứng. Nơi đầu nhũ mẫn cảm liên tục bị sáp nến nhỏ vào đau rát, da thịt xung quanh cũng đỏ lên, Nhã Liên vừa khóc vừa kêu, càng khiến cho hoàng đế càng muốn hung hăng mà tra tấn nàng.

"A...a...a...không...a...a..."

Nhã Chiêu Nghi như con cá nằm trên thớt mặt người sắp đặt, sáp nến đỏ tươi phủ lên cơ thể nàng ngày càng nhiều. Những nơi mẫn cảm bị độ nóng kích thích khiến cho hoa huyệt không ngừng tiết ra mật dịch. Một điểm mà hoàng đế thích nhất ở cơ thể Nhã Liên, đó chính là hắn càng ngược đãi cơ thể nàng bao nhiêu, thì cái miệng bên dưới càng có phản ứng. Nàng ta sẽ cảm thấy đau đớn tột cùng, nhưng cơ thể lại mơ hồ đạt khoái cảm.

Bên trong Minh Trữ cung không ngừng phát ra những tiếng la hét thống khổ, Nhã Liên người đầy mồ hôi và sáp nến đã khô đặc lại. Ngọn nến dừng lại ở nơi tư mật của nàng, những giọt nến đỏ tươi từ từ rơi xuống bất ngờ khiến nàng lại giật nảy mình. Hai ngón tay của hoàng đế tách mở môi hoa, lộ ra âm vật. Hạt đậu nhỏ được ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn kích thích, giữa lúc cơ thể nàng dịu lại bình ổn hơi thở thì hoàng đế lại bất ngờ nhỏ một giọt nến xuống hoa huyệt phủ lên hạt đậu ấy khiến Nhã Liên thét chối tai. Hoàng đế càng được đà mà lấn tới nhỏ sáp nến liên tục xuống miệng huyệt, môi hoa mấp mấp từ màu hồng chuyển sang màu đỏ tiên diễm.

Nhã Liên như muốn ngất đi, nhưng cơ thể nàng lại cảm nhận một cách rõ ràng sự đau đớn. Hơi thở nàng suy yếu, không còn sức mà la hét nữa. Hoàng đế chơi đùa tận hứng rồi mới để cây đèn qua một bên, phân thân cương cứng đâm vào hoa huyệt Nhã Chiêu Nghi đang xụi lơ. Bàn tay hắn bó lấy hai cánh mông tuyết trắng mà đưa đẩy, cự long vừa thô vừa dài chui vào bên trong hang động, chèn ép mị thịt đỏ tươi khiến nó không ngừng tiết ra mật dịch.

Hông hắn đẩy nhanh tốc độ, dương căn không ngừng đâm vào rút ra bên trong con đường chật hẹp. Nhã Chiêu Nghi hơi thở hỗn loạn bị hoàng đế mạnh mẽ xỏ xuyên. Cái miệng nhỏ nhắn hé ra hợp lại phát ra những âm thanh rên rỉ ngọt ngào. Hoàng đế bóp lấy ngực nàng, gỡ ra sáp nến bao phủ che chắn nhũ hoa. Hắn gậm cắn một đường từ cần cổ đến thùy tai, hai phiến môi áp lên miệng nàng nuốt lấy toàn bộ hơi thở của nàng.

Đầu lưỡi liếm qua từng kẻ răng, mọi ngóc ngách trong khoang miệng nàng đều được hắn thăm hỏi một lượt. Hắn cuốn lấy cái lưỡi nàng, ác ý gặm cắn bờ môi nàng đến sưng đỏ. Động tác dưới thân lại như cuồng phong vũ bão, dương căn liên tục đè nghiến vào một điểm gồ lên bên trong hoa huyệt. Cự long của hoàng đế đâm chọt khiến cho Nhã Liên kích động, cửa huyệt không ngừng co bóp siết chặt long căn. Dâm thủy tràn ra thấm ướt lớp lông mao ngay góc phân thân của hoàng đế.

Từng đợt dâm thủy ào ạt chảy ra, lối vào càng thêm thông thuận để cự long thoải mái đâm chọt. Hoàng đế bước vào giai đoạn chạy nước rút, phân thân xoay tròn, luồn lách bên trong hoa huyệt ngày càng nhanh. Nhã Liên có thể cảm nhận được nhịp đập trên thân long căn, đầu khấc vùi sâu vào bên trong giật giật vài cái rồi phóng thích toàn bộ tinh hoa. Một lượng tinh dịch ấm nóng tưới lên vách thịt mẫn cảm, khiến cho hoa huyệt vì chịu kích thích mà co chặt.

"Tiểu dâm đãng, siết trẫm chặt như thế làm gì, có phải trẫm còn chưa khiến ngươi thỏa mãn hay không?"

Hoàng đế vỗ mạnh lên mông nàng, cánh mông trắng noãn nhanh chóng hiện lên năm dấu tay đỏ chót. Hoàng đế cởi trói cho nàng, phân thân đang vùi bên trong nhanh chóng cương trở lại. Hắn bế nàng lên, long căn vẫn như cũ vùi trong hoa huyệt. Hai tay hắn thả ra, Nhã Liên hoảng sợ vội ôm chặt lấy cổ hoàng đế, điều này càng khiến cho hắn hài lòng cười lên thích ý.

Hoàng đế bước đến bên hồ nước nóng, vừa đi hắn vừa vỗ vào hai cánh mông tròn trịa càng khiến cho phân thân đâm sâu vào bên trong hơn. Nhã Liên được thế càng rút sâu vào lòng hắn hơn, đôi chân quặp lấy eo hắn ngăn không cho cơ thể rơi xuống.

Cơ thể hai người dần chìm vào trong nước, hồ nước gợn lên những cơn sóng lăn tăn, cung nữ không ngừng thả cánh hoa hồng vào bên trong. Giữa một biển hoa đỏ rực, Nhã Chiêu Nghi liều mạng bám lấy hắn như một tấm gỗ cứu mạng. Nàng giao cả cơ thể và linh hồn vào tay hắn, như một cuộc giao dịch với quỷ dữ để đổi lấy cơ hội được sống. Nam nhân đứng đầu cả thiên hạ này, chỉ có hắn, mới có thể bảo toàn nàng trong hậu cung thâm sâu lạnh lẽo này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro