Thiết lập 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiết lập mười sáu: Tù nhân và nhà ngục (7)

____________________________

“Ha…”

Đó là tiếng cười nhẹ phảng phất như tới cả đầu dây thần kinh cũng phải rét run, tầng tầng lớp lớp như sóng biển khuếch tán trong nhà xác cũng không rộng lớn.

“Bặt.” Đèn trong nhà xác nháy mắt tắt ngấm, Long Đế Vô Song mắng một tiếng, không thể không nói thanh niên cứng cũng có chỗ tốt, gã còn chưa phát hiện tình trạng bất thường bên trong nhà xác, vẫn chuyên tâm lục tìm chìa khóa.

Đan Tử Ngụy máy móc quay đầu nhìn, cũng có thể nghe được tiếng kèn kẹt phát ra do cổ bị đông cứng. Vì đèn bị hư, trong nhà xác tối đen một mảnh, chỉ có một chút ánh sáng từ ô cửa sổ nhỏ chiếu vào, chỉ có thể chiếu ra đường nét mơ hồ của Siren đối diện họ.

Đan Tử Ngụy thấy bóng dáng Siren đứng dậy, y hình như rốt cuộc không cần uất ức co người vì động tác mang tính bắt buộc kia nữa. Đan Tử Ngụy từng chút một ngẩng đầu theo động tác của đối phương, nhìn người đối diện thỏa thuê giãn thân thể ra, thiếu chút nữa chạm đến trần nhà —— chờ một chút, Siren cao tới vậy sao?

Mùi hôi thối trong nhà xác bị một mùi nước biển tanh mặn thay thế, giác quan vì sợ hãi mà trở nên nhạy bén chưa từng thấy, Đan Tử Ngụy nghe được tiếng roạt xoạt roạt xoạt, như âm thanh vảy ma sát sàn nhà.

Đột ngột, Đan Tử Ngụy cảm thấy có người bấu mạnh cánh tay hắn, dùng sức đến độ gần như đâm vào trong thịt. Hắn hoảng sợ nhìn qua bên cạnh, phát hiện là Mễ Lạp Ái bất giác bắt lấy tay hắn, khuôn mặt cũng trắng bệch vì sợ hãi của em gái nói với hắn tất cả những thứ này không phải ảo giác.

Vì bị Mễ Lạp Ái bấu mạnh, Đan Tử Ngụy triệt để tỉnh táo lại, hắn cắn răng cất tiếng, đề phòng răng mình run lên. “Còn chưa tìm được sao…!”

“Đã bảo đừng hối mà! Đệch! Tìm được rồi!”

“Cạch” một tiếng, ánh nắng cũng không ấm áp từ phía sau chiếu nghiêng xuống, quái vật trong bóng tối đối diện dường như cứng lại, lợi dụng kẽ hở này, Đan Tử Ngụy mang Mễ Lạp Ái hầu như tông vào Long Đế Vô Song nhào ra nhà xác, cùng Host đồng thời cài cửa sắt lại.

“Chìa khóa!!!”

Long Đế Vô Song bị ngã mụ đầu, còn chưa kịp chửi bậy đã bị rống cho một tiếng phát run, đưa chìa khóa qua theo phản xạ. Host nhanh chóng nhận lấy chìa khóa, Đan Tử Ngụy chống cửa, dù hắn cảm thấy làm thế này căn bản không ngăn cản được “Siren”, nhưng tốt xấu gì cũng có an ủi tâm lý. Hắn nhìn Host cắm chìa khóa vào ổ khóa, tay Host vô cùng vững, hoàn toàn không xuất hiện tình trạng run tay cắm chìa không vào lỗ ở thời điểm mấu chốt. Ngay lúc ổ khóa vừa phát ra tiếng khóa trái “cạch”, cửa sắt chấn động mạnh, dường như có quái thú khổng lồ ở bên trong dùng sức tông cửa.

Đan Tử Ngụy bị chấn động hất văng xuống đất, hắn ngồi dưới đất ngửa đầu nhìn cửa sắt, trên cửa sắt của nhà xác có trổ một ô song sắt nhỏ, vì trong nhà xác không có ánh sáng, nên nhìn vào chỉ là một mảnh tối đen. Đan Tử Ngụy không biết tại sao mình cứ phải liên tục nhìn vào, rõ ràng sợ muốn chết, lại hoàn toàn không chuyển mắt đi được.

Khi bạn chằm chằm nhìn vào vực sâu, vực sâu cũng đang chằm chằm nhìn lại bạn.

Bởi vậy khi Long Đế Vô Song khó chịu càu nhàu, Đan Tử Ngụy thậm chí là cảm kích, hắn giống như rốt cuộc thoát khỏi trạng thái trúng tà nào đó, thở gấp từng hơi —— trong quá trình ban nãy, hắn thậm chí quên cả hô hấp.

“Làm cái gì như gặp đại địch vậy, coi mấy người sợ tới mức mặt cũng trắng ——”

Tiếng Long Đế Vô Song đột nhiên im bặt, Đan Tử Ngụy vô cùng rõ ràng nguyên nhân vì sao tiếng gã bị đứt đoạn. Trên song sắt nhỏ đối diện bọn họ, không biết từ khi nào đã vắt lên một bàn tay, cái tay kia không phải của con người, vảy nhuyễn bọc lấy ngón tay, giữa kẽ tay có màng nối liền, trên móng tay sắc bén dính một chút vụn sắt, hoàn toàn chắc chắn nó có thể phá vỡ lá sắt.

Mọi người nín thở, chằm chằm nhìn cái tay kia nắm lấy chấn song lắc lắc, dường như muốn rút chấn song ra. Dù cửa sắt run rất dữ dội, nhưng vẫn vững vàng cắm trên khung cửa.

Cái tay quái dị kia thu lại, dường như đối phương đã bỏ cuộc, không đợi mọi người thở ra, chỉ thấy cửa sắt nảy mạnh một cái.

“Uỳnh ——!”

Đan Tử Ngụy sắc mặt trắng bệch nhìn vết lồi đáng sợ trên cửa sắt, cửa sắt như bị bò tót tông mạnh từ phía trong, cả cánh cửa lồi ra phía ngoài, hiện ra hình quạt kỳ quái. Cửa sắt lung lay sắp đổ, dù còn được cắm trên khung cửa, nhưng bộ dạng thê thảm không chịu nổi chà đạp thêm nữa.

Không cần nói gì cả, người ở đây co cẳng chạy như thỏ bị thất kinh, chạy liên tục cho đến khi MP sắp cạn mới khó khăn dừng bước.

“Vừa rồi là cái quỷ gì vậy?” Long Đế Vô Song mặt toàn là chữ đệch. “Bàn cờ này còn mang tính chất khoa học viễn tưởng?”

Đan Tử Ngụy cũng muốn gầm rú, tại sao một bộ phim vượt ngục hiện đại đang yên đang lành lại biến thành phim khoa học viễn tưởng kinh dị, triển khai thần thánh đến độ người ta chỉ có thể câm lặng mà tán thưởng.

“Quái vật kia sẽ không đuổi qua chứ?” Long Đế Vô Song không khỏi liếc về phía Đan Tử Ngụy, nếu quái vật kia là “Siren”, mục tiêu có khả năng nhất chính là Đan Tử Ngụy.

Host bỗng dưng nói. “Hắn không ra được.”

“Cậu nói nó không ra được thì không ra được à.”

“Không, không nên cãi vã.” Mễ Lạp Ái yếu ớt làm người hòa giải. “Chúng ta bây giờ nên nghĩ xem làm sao tiếp tục vượt ngục.”

Lời vừa cất lên, Long Đế Vô Song cũng phải im miệng, thiết lập 8 mà hệ thống cấp cho bọn họ sau cùng là “Lợi dụng Siren tiến hành vượt ngục”, họ quả thật cũng làm như vậy, sau đó lợi dụng đến mức thiếu chút nữa bị Siren diệt toàn quân, bây giờ hoàn toàn không biết phải đi bước tiếp theo thế nào.

“Chúng ta bây giờ tổng hợp lại trải nghiệm của từng người, như vậy có thể phát hiện ra manh mối.” Tự cảm thấy mình kinh nghiệm phong phú, Long Đế Vô Song nhận vai người dẫn đầu. “Tôi tới trước. Sau thiết lập 4, tôi đến phòng y tế, tìm được một lá bài thiết lập “♠5 Cướp giật”. Tôi vốn định lấy một chút thuốc, nhưng thuốc và dụng cụ trong phòng y tế đều bị khóa trong tủ…”

Nói đến đây, Long Đế Vô Song hưng phấn như phát hiện ra đại lục mới, gã vươn tay cướp xâu chìa khóa trong tay Host. “Đưa tôi chìa khóa! Không chừng trong này có chìa khóa tủ phòng y tế, chúng ta có thể dùng nó mở tủ ra ——”

Host mặc Long Đế Vô Song cướp chìa khóa đi, y bình tĩnh hỏi. “Mở tủ ra rồi thì?”

“Cậu ngốc à, đương nhiên là lấy thuốc đi!”

“Lấy thuốc đi rồi thì?”

Long Đế Vô Song trong nháy mắt nghẹn lời, nghĩ kỹ lại thì việc này quả thật không chút liên quan đến manh mối vượt ngục, nhưng gã vẫn mạnh miệng nói. “Chúng ta đều biết lối ra nhà ngục ở đâu, chúng ta có thể lấy một chút ether, làm ngất quân cờ giữ cửa như cái thằng Siren kia rồi chạy khỏi nhà ngục!”

“Cái, cái này.” Mễ Lạp Ái cẩn thận lên tiếng. “Em lấy được một cái khăn ở nhà tắm, trên đó vẽ bản bố trí vũ trang của nhà ngục. Từ tòa nhà đến cổng lớn phải đi qua sân thể dục, chỗ đó có súng máy hạng nặng canh gác, một khi có tù nhân đi qua sân thể dục không phải trong thời gian hóng gió, đều giết không cần hỏi…”

Đan Tử Ngụy liếc sân thể dục phía xa, khó trách trên sân thể dục sạch sẽ như thế, không có tù nhân nào băng qua sân thể dục để chạy đến cổng.

Long Đế Vô Song bị phủ quyết, có chút thẹn quá hóa giận. “Tới các cậu!”

“Tôi đến phòng chế tác.”

Đan Tử Ngụy kinh ngạc quay đầu, không ngờ Host lại có thể tiếp chuyện Long Đế Vô Song, chủ động nói ra trải nghiệm của y.

“Nó dẫn tới cửa khóa của gara.” Host đưa tay về phía Long Đế Vô Song, điềm tĩnh lặp lại lời của Long Đế Vô Song. “Đưa tôi chìa khóa.”

Đan Tử Ngụy cũng không nhẫn tâm nhìn Long Đế Vô Song sắc mặt vừa xanh vừa trắng, level của thanh niên tóc đen rất cao, đối nghịch với y hoàn toàn chính là tự chuốc khổ vào người.

Dù lời của Host vô cùng ít ỏi và nhảy cóc, nhưng miêu tả rõ ràng một con đường chạy khỏi nhà ngục: Trong gara đương nhiên có để xe, có xe, bọn họ hoàn toàn có thể băng qua sân thể dục.

“Lỡ như trong đây không có chìa khóa gara thì sao!”

Đối mặt với lời khiêu khích của Long Đế Vô Song, Host chỉ đáp lại ba chữ. “Chiếc thứ chín.”

Mọi người theo lời Host nhìn chìa khóa trong tay Long Đế Vô Song, Long Đế Vô Song thô lỗ lục tìm chìa khóa, động tác gã dừng lại, sau chiếc chìa khóa thứ tám, chìa khóa đánh dấu “Gara” không thể rõ ràng hơn.

“Lỡ như, lỡ như trong đó không có xe thì sao?” Không đợi Host mở miệng, Long Đế Vô Song cũng hiểu được giả thiết này có hơi dở người, lập tức sửa lại. “Dù có xe thì ai biết lái!”

“Em, em có thể lái xe.” Mễ Lạp Ái lại yếu ớt chen vào. “Em có được bài thiết lập “♦2 Người lái” ở trạm dừng người mới.”

“… Dù chúng ta ngồi xe băng qua sân thể dục, đến lúc đó cũng sẽ dẫn tới toàn bộ người của nhà ngục vây đánh chúng ta.” Long Đế Vô Song vẫn chưa bỏ cuộc. “Bị đám đó đuổi theo, chúng ta sẽ toi đời!”

Đan Tử Ngụy nhịn không được mở miệng. “Điều kiện qua cửa của chúng ta là “thoát khỏi nhà ngục”.”

“Đây không phải nói thừa sao, tôi biết chúng ta phải thoát khỏi nhà…”

Long Đế Vô Song ngẩn người, rốt cuộc phản ứng được.

Điều kiện qua cửa của họ là thoát khỏi nhà ngục, chỉ cần rời khỏi phạm vi nhà ngục, dù thành công thì căn bản cũng không cần suy nghĩ sau khi ra được nhà ngục phải làm sao thoát khỏi sự đuổi bắt của giám ngục như một tội phạm đích thực.

Dù Long Đế Vô Song khó chịu tới đâu đi nữa, nhóm người vẫn xuất phát đi tới phòng chế tác. Không thể không nói cảm giác có đồng đội bên người thật sự rất tuyệt, dù hiện tại đi lại trong nhà ngục đều là giám ngục cấp Knight, nhưng Đan Tử Ngụy cũng hoàn toàn không hề sợ hãi, lúc đụng phải chiến đấu thì lăn qua một bên làm mỹ nam tử trầm lặng.

Long Đế Vô Song mặc dù có chút chướng mắt vì Đan Tử Ngụy trốn đánh, nhưng thấy Đan Tử Ngụy không giành cờ vua với họ thì cũng bỏ qua, chỉ là mỗi lần uống thuốc loại trừ ô nhiễm tâm trí thì vẫn khó tránh oán giận một hai câu. “Cái team này đã không có Heal rồi mà còn thêm một con troll, bộ nước thuốc miễn phí hay sao.”

Đan Tử Ngụy nhìn thuốc Long Đế Vô Song uống, có chút tò mò sử dụng điều tra.

【Thuốc SP thông thường

Thuộc tính: ♦2

Loại hình: Đạo cụ hồi phục

Hiệu quả: Loại trừ 10% ô nhiễm tâm trí SP rô.

Giải thích: Thuốc thuốc chéc-cờ-ít-ao~】

Đan Tử Ngụy lại bị giải thích chọc ra 囧, thuốc SP thông thường thoạt nhìn có chút tương tự thuốc hồi máu trong game online truyền thống, nói chung cũng có thể mua được ở cửa hàng game. Nhưng trong “Role-play”, Đan Tử Ngụy đúng thật là chưa từng thấy cửa hàng trên ý nghĩa truyền thống, không biết Long Đế Vô Song là lấy được trên bàn cờ hay dùng cách khác mà có được.

“Có thể hỏi một chút không… Thuốc của anh làm sao có được?”

Câu hỏi của Đan Tử Ngụy vừa vặn dò trúng đài của Long Đế Vô Song. Long Đế Vô Song vỗ vỗ không khí, một búp bê chim ưng hai đầu phảng phất như xé rách một lớp màng trong suốt xuất hiện trước mắt Đan Tử Ngụy.

“Đương nhiên là mua từ cửa hàng rồi.” Long Đế Vô Song để búp bê chim ưng hai đầu đáp xuống cánh tay mình, vẻ mặt tự hào. “Nhưng cậu đừng có mơ, hộp đồ chơi của tôi ngay từ đầu đã đeo theo cửa hàng, cậu ít nhất phải thăng mấy cấp mới có thể mở ra chức năng “Cửa hàng”.”

Đan Tử Ngụy theo bản năng quay đầu nhìn nhóc Gaia trên vai, búp bê tóc bạc áo choàng đen vẫn ngủ rất say, khuôn mặt nhỏ mềm sắc sảo chôn vào khuỷu tay. Đan Tử Ngụy nhớ lại một đống búp bê chào hàng và giới thiệu với hắn lúc lựa chọn hộp đồ chơi trước đó, dường như hộp đồ chơi khác nhau thì có kèm chức năng khác nhau. Không biết hộp đồ chơi của hắn kèm theo chức năng gì, Đan Tử Ngụy có chút mong đợi, chờ nhóc Gaia dậy thì nhất định phải hỏi cho rõ.

Ước chừng năm lần đụng phải giám ngục, nhóm người rốt cuộc đến được phòng chế tác. Đây hiển nhiên là phòng chế tác bộ phận xe hơi, Host quen đường lách qua một đống máy móc linh kiện, đi tới cánh cửa lắp van tận cùng bên trong, cắm chìa khóa vào khóa trên van.

Một tiếng “cạch” vang lên, Đan Tử Ngụy nhìn Host vặn cái van đã mở khóa ra, trong lòng không chút bất ngờ. Thanh niên tóc đen quá mức trầm ổn, dường như không có gì có thể vượt khỏi tầm khống chế của y, làm Đan Tử Ngụy cảm thấy khâm phục từ tận đáy lòng, đồng thời lại có chút sợ hãi không thể nói bằng lời.

Phía sau cửa van là gara rộng lớn, dễ thấy nhất chính là chiếc xe bọc thép ở chính giữa. Bốn người chạy đến bên cạnh xe bọc thép, Long Đế Vô Song chui vào xe đầu tiên, lập tức nghe được âm thanh hưng phấn của gã. “Tốt quá, có chìa khóa xe!”

Mễ Lạp Ái hoan hô một tiếng, Đan Tử Ngụy cũng không khỏi nhẹ lòng, cuối cùng cũng sắp hoàn thành bàn cờ này rồi, trải nghiệm trong mấy tiếng này có thể nói là gập ghềnh chông chênh, con bệnh PGAD nào đó chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều bị tổ viết game tàn phá một chặp, mùi vị trong đó người ngoài không cần biết.

Host mở cửa van dẫn ra ngoài. Long Đế Vô Song chui vào ngồi trên ghế phụ lái, Mễ Lạp Ái ngồi trên ghế tài xế, Đan Tử Ngụy và Host ngồi phía sau, nhìn em gái thành thạo sang số vặn chìa.

“… Gì?”

Mễ Lạp Ái vặn chìa khóa xe mấy lần, cũng không thấy nổ máy, cô lướt mắt qua đồng hồ đo, khuôn mặt nháy mắt liền suy sụp.

“Không có xăng…”

“Đệch!” Long Đế Vô Song phẫn nộ đập lên bệ xe một cái, Đan Tử Ngụy cũng nghẹn đến khó chịu, sự cố xảy ra gần lúc kết thúc bao nhiêu, thì lo âu tạo thành sẽ được nhân lên bấy nhiêu.

Bốn người chỉ có thể xuống xe, chia ra tìm xăng trong gara. Đan Tử Ngụy vừa tìm vừa hồi hộp không dừng được, hắn nhìn cửa van rộng mở, luôn lo lắng lúc này liệu có thể đột ngột xuất hiện một giám ngục đi ngang qua không, thậm chí bắt đầu tưởng tượng đến cảnh “Siren” đi ra từ trong nhà xác, mang mùi vị nước biển tanh mặn và bóng dáng khổng lồ xuất hiện trước mắt bọn họ.

Bởi vậy khi “Thiết Lập Hệ Thống” hiện ra một hàng mới, Đan Tử Ngụy bất thình lình bị dọa nhảy dựng một cái, hắn đè lấy trái tim đang đập thình thình, nhìn trừng trừng qua.

Trong nháy mắt, Đan Tử Ngụy như bị hất cho một thau nước lạnh, cả người đều đông cứng.

【Thiết lập 9: Bạn căm thù tội phạm hiếp dâm, sẽ giết chết tất cả tội phạm hiếp dâm nhìn thấy. (00:10:00)】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro