Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lấy lại chiếc huy hiệu, Subaru cùng Emilia tiếp tục đi bộ qua những con phố đông đúc của thị trấn. Cảm giác lạ lẫm vẫn còn đọng lại trong lòng Subaru khi anh nhìn quanh, cố gắng tiếp nhận càng nhiều thông tin về thế giới mới này càng tốt. Mọi thứ từ kiến trúc, trang phục đến ngôn ngữ đều khác biệt hoàn toàn với những gì anh từng biết.

"Vậy... anh mới đến thị trấn này phải không?" Emilia hỏi, đôi mắt tím lấp lánh sự tò mò.

"Đúng vậy," Subaru gật đầu, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Tôi vẫn đang tìm hiểu về nơi này."

"Có vẻ như anh đã nhanh chóng giúp tôi, dù mới đến đây," Emilia mỉm cười nhẹ nhàng. "Tôi rất cảm kích về điều đó."

Subaru mỉm cười đáp lại, nhưng trong lòng anh vẫn không khỏi băn khoăn về những gì vừa xảy ra. Anh tự nhủ rằng mình cần phải cẩn thận hơn, không thể cứ lao vào những tình huống nguy hiểm mà chưa hiểu rõ về chúng.

Khi họ tiến về khu chợ, Subaru đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn. Không khí xung quanh trở nên căng thẳng hơn, và anh nhận thấy mọi người bắt đầu xì xào, bàn tán về một sự việc nào đó.

"Chúng ta nên đi đường vòng," Emilia nói, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt cô. "Có chuyện gì đó không hay xảy ra ở phía trước."

Subaru nhìn quanh, rồi gật đầu đồng ý. "Được rồi, chúng ta có thể đi đường khác."

Tuy nhiên, ngay khi họ chuẩn bị rẽ vào một con hẻm, một tiếng hét vang lên từ phía chợ, khiến cả hai dừng bước. Subaru quay đầu nhìn lại và thấy một đám đông đang tản ra, trong khi một người đàn ông với khuôn mặt dữ tợn đang hung hãn cầm dao tiến về phía họ.

Emilia hít sâu, ánh mắt cô đầy căng thẳng. "Đó là hắn... kẻ đã tấn công các thương nhân gần đây."

Subaru cảm nhận sự căng thẳng trong không khí, nhưng không để nó làm anh bối rối. Anh lùi lại một bước, cố gắng quan sát tình hình. Người đàn ông với con dao trong tay đang tiến gần hơn, rõ ràng là không có ý định dừng lại.

"Emilia, cô có kế hoạch gì không?" Subaru hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.

Emilia lắc đầu, ánh mắt cô lo lắng. "Tôi có thể bảo vệ chúng ta, nhưng tôi cần thời gian."

Subaru nhận ra rằng mình không có nhiều lựa chọn. Anh phải hành động ngay lập tức để ngăn chặn kẻ tấn công này trước khi hắn có thể làm hại họ.

"Tôi sẽ thu hút sự chú ý của hắn," Subaru nói nhanh. "Hãy tìm cách bảo vệ những người bị thương, nếu có thể."

Emilia gật đầu, mặc dù rõ ràng cô vẫn lo lắng. "Cẩn thận đấy, Subaru."

Subaru không chần chừ, anh nhanh chóng tiến lên phía trước, đối mặt với tên tấn công. "Này, dừng lại ngay!" Anh hét lớn, cố gắng thu hút sự chú ý của hắn.

Tên tấn công dừng lại, nhìn Subaru với ánh mắt lạnh lùng. "Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của ta?"

Subaru không trả lời, anh chỉ tập trung vào việc khiến tên này phải rời xa những người vô tội. "Nếu ngươi muốn chiến đấu, thì hãy đấu với ta!" Subaru rút khẩu Nagant M1895 ra, giữ nó trước mặt mình, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.

Tên tấn công cười nhạt, nhưng vẫn tiến về phía Subaru. "Một tên ngốc dũng cảm. Được, ta sẽ dạy ngươi một bài học."

Subaru biết rằng hắn có lợi thế với con dao trong tay, nhưng anh không để điều đó làm mình chùn bước. Khi tên tấn công lao tới, Subaru né sang một bên, dùng báng súng đập mạnh vào cánh tay cầm dao của hắn. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, con dao rơi xuống đất.

Ngay lúc đó, Emilia, đã chuẩn bị xong, giơ tay lên và niệm một câu thần chú. Một luồng sáng xanh nhạt bao phủ quanh tên tấn công, làm hắn giật mình và lùi lại, ánh mắt đầy kinh ngạc. Subaru đứng yên, mắt mở to khi chứng kiến luồng sáng kỳ lạ đó. Anh chưa từng thấy điều gì như vậy trước đây.

Tên tấn công, bị sốc trước phép thuật của Emilia, cố gắng thoát ra nhưng không thể. Subaru nhận thấy cơ hội này và nhanh chóng tiến lên, dùng súng của mình để khống chế hắn hoàn toàn.

"Emilia, cô vừa làm gì vậy?" Subaru hỏi, không giấu nổi sự kinh ngạc trong giọng nói.

Emilia nhìn anh, nhẹ nhàng đáp: "Đó là phép thuật. Tôi xin lỗi vì đã không giải thích trước, nhưng tôi cần phải bảo vệ chúng ta."

Subaru im lặng một lúc, cố gắng tiếp nhận thông tin này. "Phép thuật... vậy là ở đây thực sự tồn tại những thứ như vậy sao?"

Emilia gật đầu. "Phải, và còn nhiều điều khác nữa. Tôi sẽ giải thích thêm khi chúng ta an toàn."

Subaru thở dài, cảm giác như mình vừa mở ra một cánh cửa đến một thế giới hoàn toàn mới. Nhưng anh biết rằng thời gian để thắc mắc không còn nhiều. Họ cần phải rời khỏi đây trước khi tình hình trở nên tồi tệ hơn.

"Chúng ta nên đi thôi," Subaru nói, ánh mắt anh giờ đây đầy quyết tâm. "Cảm ơn cô đã cứu tôi, Emilia."

Emilia mỉm cười, cảm nhận sự thay đổi trong thái độ của Subaru. "Không có gì, Subaru. Chúng ta là đồng đội mà."

Và như vậy, Subaru cùng Emilia rời khỏi khu chợ, bước vào một cuộc hành trình đầy thách thức mới, nơi mà mỗi bước đi của họ đều sẽ mở ra thêm nhiều bí mật về thế giới kỳ lạ này. Một thế giới đầy phép thuật, nguy hiểm, và những cơ hội mà anh chưa từng nghĩ đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro