Episode 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Sooyoung đến tìm Yerim để nhờ cô ấy giúp đỡ về cái chết của dì cô, Sooyoung tin rằng dì của cô đã bị Mammon điều khiển, nếu đúng là cô ấy tự sát... Thì linh hồn của bà ấy chắc chắn phải ở dưới địa ngục

Mấy ngày nay Seulgi đi đâu mất nên Sooyoung mới có thể rảnh rỗi mà đến tìm Yerim, dạo gần đây bệnh của Yerim tái phát, cô ấy cần được nghỉ ngơi.... Chỉ là Sooyoung năn nỉ quá khéo, Yerim mới đồng ý giúp Sooyoung xuống địa ngục một chuyến

Đúng lúc Joohyun cũng đến tìm Yerim... Cô định trao đổi với Yerim về chuyện của Seungwan nhưng xem ra cô ấy đang bận

" Định đi thăm Lucifer thật à ? " - Joohyun hỏi

" Gặp hắn em chỉ muốn cho hắn nhìn ngón giữa - ( F*ck u ) "

Joohyun mỉm cười rồi ngồi xuống trước mặt Yerim, hôm nay Joohyun có mang theo con mèo của cô ấy... 

Theo lời chỉ dẫn của Yerim, Sooyoung đã chuẩn bị cho cô một thau nước lạnh... Sau đó đặt dưới chân, cô ấy tháo giày ra 

" Cho em mượn con mèo của chị ? " - Yerim nhìn con mèo đen đang ngồi trong lòng của Joohyun

" Được thôi " - Joohyun chuyền nó qua cho Yerim

Yerim thả cả đôi chân vào thau nước lạnh đó và bắt đầu quá trình di chuyển giữa các thế giới với nhau

" Tại sao lại dùng nước ? " - Sooyoung ngạc nhiên

" Nước là chất xúc tác để bôi trơn quá trình " - Joohyun giải thích

Vì Sooyoung là người nên cô ấy buộc phải rời khỏi căn phòng một chút, chỉ còn lại Joohyum và Yerim...

" Nào, chúng ta bắt đầu "

Yerim thở ra một hơi dài rồi bắt đầu nắm lấy phần tai của con mèo, cô chăm chú quan sát và nhìn thẳng vào mắt của nó...

Mèo chính là linh vật sống trung gian giữa các thế giới, thông qua ánh nhìn của nó chúng ta có thể đến nơi mà chúng từng đến

Sooyoung vừa rời khỏi phòng, toàn bộ như đang ngưng đọng thời gian.... Đồng tử mắt của con mèo từ từ dãn ra và nước trong thau đột ngột sôi lên càng lúc càng nhiều đến mức tưởng chừng như nó đã trở thành nước nóng

Yerim buông con mèo ra và nó đã chạy đi mất, bỗng nhiên cảm thấy nóng ran toàn thân thể, Yerim nhìn lại khung cảnh xung quanh... Nó không còn là căn phòng của Sooyoung nữa mà là một thế giới đầy máu lửa

Bên tai của Yerim còn văng vẳng tiếng hét của những oan hồn.... Yerim vẫn thản nhiên đi về phía trước... Toàn bộ khung cảnh như một đống tro tàn của tận thế , sự diệt vong của loài người

Yerim giữ mình bình tĩnh hết mức có thể, hơn nữa cô cũng không còn lạ gì những con quỷ ở dưới này....

Yerim đi đến đâu thì những con quỷ con đang khịt khịt cái mũi đánh hơi linh hồn sống của cô

Thấp thoáng từ xa có một dáng người phụ nữ mặc bộ quần áo bệnh nhân, trên tay đang cầm mảnh vải của bệnh viện buộc trên tay mình... Bà ấy chính là dì của Sooyoung

Yerim nghi hoặc và chạy đến gần.... Phía sau cô là những con quỷ đang dần tụ tập lại gần hơn, hình như bọn chúng đã phát hiện ra mùi người sống của Yerim nên đã đuổi theo

Yerim tăng tốc.... Chạy đến gần người phụ nữ đó hơn !!

Bà ta đã nhảy xuống

Yerim ~

Khung cảnh bệnh viện như được tái hiện lại, Yerim nhảy lên thật cao chụp lấy miếng vải của bà ấy vừa mới tháo ra... Cuối cùng lại rơi xuống vực

Phải mất một lúc lâu Yerim mới mở mắt ra được, toàn thân ê ẩm và bị trầy xước khá nhiều....

Yerim ngẩng mặt lên, trước mắt cô là một con quỷ khác ~ Yerim dè chừng và định lấy vũ khí trong túi áo ra nhưng hắn lại mỉm cười nhìn cô

" Con mồi của Lucifer ~ "

" Ngươi.... Balthaza.... " - Yerim ngồi tựa lưng vào vách đá

" Ô, một món thịt tươi " - Balthazar cười man rợ

Yerim không còn sức chống cự, vừa rồi tránh bọn quỷ con nên mới rơi xuống vực, nào ngờ lại gặp cái tên này ở đây

Hắn ta rút ra một con dao nhỏ, uốn quanh chiếc lưỡi dài hơn một mét của mình lên đó và nhìn Yerim với ánh mắt thèm thuồng... Hắn ta dám đụng đến con mồi của Lucifer... Là ai đã chống lưng cho Balthazar ?

Balthazar vung con dao trên tay.... Yerim bất lực nhắm mắt lại chuẩn bị tinh thần cho sự đau đớn

Ngay lập tức có một luồng gió thổi đến thật mạnh đẩy lùi Balthazar lui về phía sau, hắn ta bị một thứ gì đó che mắt... 

Một đôi cánh vụt bay đi trong nháy mắt, Balthazar còn chưa kịp nhìn ra là kẻ nào

Người đó đã bắt Yerim đi mất

" Khốn kiếp ~ " - Balthazar bực tức vì đã để vuột con mồi ngon, cô ta nằm trong tay hắn mà hắn còn chưa chạm được đến một sợi tóc của Yerim thì đã có người phỗng tay trên

Thời gian bắt đầu quay trở lại, ở trong căn hộ của Sooyoung thì Joohyun đang vật lộn với thể xác của Yerim... Cái xác đang quằn quại thể hiện sự đau đớn chưa từng có, Joohyun đã biết Yerim đã bị kẹt ở địa ngục

" Cậu ấy làm sao vậy ? " - Sooyoung lo lắng

" Linh hồn của Yerim đang gặp rắc rối dưới địa ngục, có lẽ bọn quỷ đã phát hiện ra một linh hồn sống "

" Mau làm gì đi... Cô là thiên thần mà " - Sooyoung thúc giục Joohyun cứu Yerim

" Không được... Tuy tôi là thiên thần nhưng địa ngục chính là nơi tôi không thể đặt chân đến "

Cuộc nói chuyện của họ bị gián đoạn, Joohyun cảm nhận được một luồng khí quen thuộc đang tràn vào phòng của Sooyoung, còn Sooyoung cũng đang ngửi thấy một mùi nào đó khác lạ, cô chưa từng ngửi thấy nó bao giờ cả

Đèn trong phòng tắt hẳn.... Cả ngôi nhà như đang chìm trong bóng đêm !!

Chuyện gì đang xảy ra vậy ?

Chỉ một cơn gió nhẹ thoáng qua... Chiếc rèm đung đưa và ánh sáng đã quay trở lại một cách tự nhiên

Trước mắt cô và Joohyun chính là linh hồn của Yerim đang được Seungwan nắm giữ, Seungwan đáp xuống một cách mạnh mẽ cùng đôi cánh còn đang bốc khói bởi sức nóng từ địa ngục, ánh mắt lạnh lùng như thể muốn ăn tươi nuốt sống cả những người đối diện

Seungwan xếp cánh lại, đôi mắt màu máu liếc qua nhìn về sự có mặt của Joohyun. Còn Joohyun và Sooyoung vẫn còn đang ngỡ ngàng không hiểu vì sao Seungwan lại là người mang linh hồn của Yerim về đây 

Seungwan tiến gần đến cái xác của Yerim đang ngồi trên ghế,cô ấy thả phần hồn vào và Yerim ngay lập tức mở mắt, cô há miệng như thể lên một phần hơi thật sâu để lấy lại sức sống.
Yerim ho sặc sụa và lấy trong túi áo ra mảnh vải mà dì của Sooyoung đã thả nó ra trước khi bà ấy nhảy xuống. Sooyoung nhận lấy mảnh vải và không thể nào cầm được nước mắt

" Bà ấy đã tự sát... Và bị nguyền rủa vì điều đó " - Yerim nói trong từng hơi đứt quãng

Seungwan đã cứu Yerim.... Nhưng điều kì lạ mà Joohyun thắc mắc đó chính là con mèo mà Yerim mang đi cùng... Nó không trở về cùng với cô ấy, ngược lại người mang Yerim về lại là Seungwan, không phải chỉ là quá trùng hợp ?

" Cô liều mạng thật đấy " - Seungwan nhìn Yerim còn đang thở không ra hơi, trên người bắt đầu xuất hiện những vết thương do bị té xuống vực

" Tôi không ngán hắn ta đâu " - Yerim mỉm cười

Seungwan nhíu mày

" Balthazar là con cưng của Mammon, nếu dám đắc tội đến hắn... Tôi nghĩ chưa đến lượt Luicfer lên đón cô thì Mammon đã chén sạch linh hồn của cô mất rồi "

Yerim cười thành tiếng

" Để tôi xem... Mammon và Luicfer, kẻ nào đang ham muốn tôi trước "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro